Warhammer: Theo Hành Tinh Tổng Đốc Bắt Đầu

Chương 11: Thái Không Hoang thuyền

**Chương 11: Thái Không Hoang Thuyền**
Ron nhanh chóng ăn xong bữa tối, trở lại phòng ngủ chuẩn bị nghỉ ngơi.
Hắn được đám hầu gái phục vụ rửa mặt, thay quần áo.
Ron nằm xuống chiếc giường lớn mềm mại: "Các ngươi lui ra ngoài đi, ta nghỉ ngơi đây."
"Vâng, Tổng đốc đại nhân."
Đám hầu gái cúi đầu, rón rén rời khỏi phòng ngủ, ánh đèn thủy tinh cũng theo đó mà tắt.
Màn đêm dần buông xuống, ánh trăng màu đỏ dịu dàng ngoài cửa sổ chiếu vào, mang đến cho căn phòng một chút ánh sáng.
"Vẫn không quen với mặt trăng màu đỏ này." Ron mở mắt tỉnh dậy, lẩm bẩm nói.
Đã quen nhìn mặt trăng ở quê hương, vầng trăng đỏ này trông thật quỷ dị.
Hắn không mất ngủ, tỉnh lại là vì có chuyện quan trọng hơn cần làm.
Ron vận chuyển linh năng, cảm nhận những tiếng xì xào huyên náo mơ hồ trong hư không.
Hắn muốn tái hiện lại tình hình tối qua, một lần nữa trở về á không gian tìm Tiểu Thái Dương.
Hành động này cực kỳ nguy hiểm, dễ dàng bị những tồn tại đáng sợ trong á không gian ăn mòn.
Nhưng Ron không thể không làm, hắn phải nghiên cứu và lợi dụng năng lực của Tiểu Thái Dương, xem có thể tìm ra biện pháp giải quyết khốn cảnh trước mắt hay không.
Dù sao đó là lá bài tẩy lớn nhất của hắn.
Tiếng thì thầm trong hư không càng thêm sắc bén, rất nhiều tồn tại không rõ hướng về phía hắn phát ra lời triệu hồi, cảm giác lôi kéo đó càng thêm mãnh liệt!
"Rốt cuộc là cái nào đây?"
Ron nén cơn đau đầu dữ dội, cẩn thận cảm nhận những tồn tại kia, hắn nhất định phải tìm ra tần suất kêu gọi của Tiểu Thái Dương!
Trong đó có một cỗ sức mạnh màu tím cường đại nhất, không ngừng dụ hoặc hắn.
Tựa hồ chỉ cần hắn đáp lại, liền có thể đến được một nơi vô cùng tuyệt vời.
Người quen cũ...
Xem ra Slaanesh tiểu nam nương kia vẫn chưa từ bỏ ý đồ.
"Phi, đừng hòng dụ dỗ ta!" Ron không hề dao động, trực tiếp chặn tần suất kêu gọi của Slaanesh: "Cút đi!"
Ron "bỏ qua" Slaanesh xong, hắn phản ứng rất kịch liệt, tiếp tục điên cuồng phát ra tiếng kêu gọi, kéo hắn vào nhóm.
Đáng tiếc Ron chẳng thèm để ý, tiếng thì thầm hư không trong á không gian, cũng giống như trò chuyện trực tuyến, không khác nhau là mấy.
Mặc cho ngươi có cuồng nộ bất lực, cũng không làm gì được ta.
Slaanesh hẳn sẽ không "mở hộp" chứ?
Ron đột nhiên có chút chột dạ, vạn nhất Slaanesh tìm được vị trí của hắn, trực tiếp tới hiện thực "úp sọt" hắn thì sao?
"Đế quốc có mấy trăm vạn hành tinh, làm sao dễ dàng tìm được người như vậy..." Ron tự an ủi.
Nếu Slaanesh có thể dễ dàng bắt người trong hư không, vậy thì những nhân vật trọng yếu của đế quốc đã sớm "tiêu đời".
Huống chi hắn còn có Tiểu Thái Dương yểm hộ, không dễ bị Slaanesh "mở hộp" như vậy.
Nghĩ tới đây, Ron an tâm, tiếp tục tìm tần suất của Tiểu Thái Dương.
Ngay khi hắn sắp không kiên trì nổi nữa, một cỗ tần suất quen thuộc tiến vào não hải.
Là Tiểu Thái Dương!
Ron nhanh chóng lợi dụng linh năng ý thức bắt lấy cỗ tần suất này, hưởng ứng tiếng gọi của Tiểu Thái Dương.
Oanh!
Trong nháy mắt, ý thức Ron bị kéo vào á không gian.
Hắn đã trở lại!
Ý thức Ron lại phụ thân lên Tiểu Thái Dương.
Hắn "nhìn" lên God-Emperor, với ý chí hình thành vầng thái dương băng lãnh, trong lòng có chút may mắn.
May mà có hắn phù hộ, nếu không phân thân Tiểu Thái Dương của hắn rất dễ bị đám ngưu quỷ xà thần trong á không gian nuốt chửng làm thuốc bổ.
Ron dùng ý thức điều khiển Tiểu Thái Dương, thử thích ứng và nắm giữ sức mạnh của nó.
Thế nhưng, năng lượng thiếu hụt khiến rất nhiều công năng rơi vào trạng thái không thể sử dụng, tỷ như phóng ra ảo ảnh, chúc phúc, truyền tống...
Trước mắt hắn chỉ có thể sử dụng năng lực tìm kiếm trong á không gian, năng lượng còn lại chỉ đủ tiến hành một lần tìm kiếm.
Nói đơn giản chính là mở rương bảo vật trong á không gian, tìm kiếm một chút vật chất thực thể.
Có lẽ có người sẽ cảm thấy năng lực này rất vô dụng, không giúp được gì nhiều.
Nhưng Ron hiểu rõ, năng lực này kỳ thực có giới hạn rất cao.
Dù sao trong á không gian có rất nhiều bảo bối, đặc biệt là xác của những chiếc phi thuyền kia.
Từ khi nhân loại nắm giữ kỹ thuật du hành á không gian, đã có vô số phi thuyền tiến vào á không gian.
Thời đại hoàng kim, đỉnh cao khoa học kỹ thuật của nhân loại, càng có vô số phi thuyền qua lại á không gian.
Nhưng á không gian rất nguy hiểm, giống như đại dương cuộn trào sóng lớn, những cơn bão tố á không gian đáng sợ sẽ phá hủy tất cả!
Vài vạn năm qua, bão tố á không gian đã phá hủy vô số phi thuyền, mặc kệ xác tàu trôi nổi theo sóng trong á không gian.
Xác của những phi thuyền kia tương đương với kho báu vô tận, có thể tìm thấy khoa học kỹ thuật thất lạc, vũ khí cường đại, thánh di vật cổ đại...
Bây giờ khoa học kỹ thuật đã tụt hậu nghiêm trọng, nếu có thể tìm được khoa học kỹ thuật thời đại hoàng kim trong xác tàu, tỷ như STC (Standard Template Construct - Khuôn mẫu kiến tạo tiêu chuẩn) gì đó, thì phát tài rồi.
"Thử tìm xem?"
Ron quyết định khởi động năng lực tìm kiếm của Tiểu Thái Dương, tiến hành tìm kiếm trong á không gian.
Là Phi tù, hắn thành kính làm bộ nghi thức Huyền Học, thành kính khởi động năng lực tìm kiếm: "Tìm kiếm, bắt đầu!"
Tiểu Thái Dương hơi chấn động, ánh sáng linh năng trong nháy mắt khuếch tán, lan tràn đến vô tận hư không.
Rất nhanh, linh năng khuếch tán đã tìm kiếm được những mục tiêu khác nhau trong hư không, hiển thị những điểm sáng khác nhau trên bản đồ hư không trong ý thức của Ron.
Đó đều là những vật chất thực thể trong á không gian.
Ron có chút khẩn trương, bởi vì bây giờ hắn chỉ có thể đặt một linh năng dẫn đường.
Việc lựa chọn vị trí rất quan trọng.
Vạn nhất chọn phải nơi không thể thăm dò, hoặc chọn trúng sào huyệt của hỗn độn ác ma, thậm chí Tà Thần, thì hỏng bét.
Việc này giống như trò chơi gatcha chỉ có một lần cơ hội ban đầu, rất khiến người ta hồi hộp.
"Nhất định phải tìm được đồ tốt!"
Ron xoa xoa bàn tay không tồn tại, sau đó dùng ý thức chọn một điểm sáng không lớn không nhỏ.
Dù sao điểm sáng quá lớn có thể là sào huyệt của tồn tại đáng sợ nào đó, vẫn nên cẩn thận một chút thì tốt hơn.
Sau khi lựa chọn điểm sáng, Ron thao túng ý thức tiến vào.
Trong nháy mắt, ý thức của hắn được kéo dài vào hư không, một lát sau chui ra từ một cửa hang hư không nào đó.
Vừa khôi phục tầm nhìn, Ron liền nhìn thấy một vật thể kim loại khổng lồ cổ xưa như núi lớn đâm thẳng vào, tạo cho người ta một sự chấn động cực lớn.
So với vật thể kim loại khổng lồ kia, hắn nhỏ bé vô cùng, giống như một con kiến nhỏ đứng trước cự thú Già Thiên.
Cảm giác áp bách kia quả thực khiến người ta không thở nổi!
Ron khởi động linh giác, kéo rộng tầm mắt, phát hiện đó là một chiếc cự hạm được tạo thành từ xác tàu, nó lấp lánh ánh sáng u lam, tiếp tục di chuyển trong hư không.
"Thái Không Hoang Thuyền, lần này phát tài rồi!" Ron không khỏi cảm thán.
Sau khi hạm thuyền gặp sự cố trong á không gian, xác tàu thường sẽ trôi nổi trong hư không mấy thế kỷ.
Trong đó, có một số xác tàu sẽ ngẫu nhiên bị cuốn vào vòng xoáy á không gian, tụ tập lại một chỗ, biến thành những cụm xác tàu khổng lồ.
Dưới sự điều khiển của một lực lượng thần bí, xương cốt của đủ loại tàu thuyền trong đám xác tàu hấp thụ lẫn nhau, tiếp tục phát huy tác dụng, tiến hành cuộc hành trình vĩnh hằng trong hư không của á không gian.
Mọi người thường gọi loại tàu ma này là Thái Không Hoang Thuyền, chúng quả thực là kho báu di động trong á không gian!
Bởi vì bên trong Thái Không Hoang Thuyền có vô số xác tàu, bên trong thân tàu thường lưu lại khoa học kỹ thuật thất lạc của nhiều thời đại hoặc di vật thần thánh, chờ đợi người hữu duyên tới tìm tòi.
Có thể tìm tòi vũ trụ hoang thuyền là hành vi vô cùng nguy hiểm, bởi vì dị đoan tín đồ hoặc hỗn độn ác ma thích coi vũ trụ hoang thuyền là sào huyệt.
"Hy vọng chiếc thuyền này không bị hỗn độn đại ma chiếm lĩnh..."
Ron có chút lo lắng, nếu nơi này bị hỗn độn đại ma chiếm lĩnh, hắn căn bản không có thực lực để tiến hành tìm tòi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận