Warhammer: Theo Hành Tinh Tổng Đốc Bắt Đầu

Chương 19: Cấp tiến giáo nghĩa

**Chương 19: Giáo nghĩa cấp tiến**
"Đúng vậy, thưa giáo chủ, ta vừa mới trở thành một linh năng giả."
Ron trực tiếp trả lời câu hỏi của giáo chủ Dhoni.
Bởi vì hắn phát hiện khi giáo chủ Dhoni đưa ra câu hỏi này, Bayev vẫn giữ nguyên vẻ mặt, không có bất kỳ động tác nào.
Điều này có nghĩa là tình cảnh của hắn an toàn, không cần thiết phải giấu diếm bất cứ điều gì.
Huống chi hắn bây giờ cũng không cần sợ giáo hội, bàn tay của đế quốc không vươn tới được Erth.
Nghe được câu trả lời khẳng định của Ron, giáo chủ Dhoni không có phản ứng quá lớn, chỉ là gật đầu.
Hắn tiếp tục mỉm cười: "Xem ra linh tra không có sai lầm, ngài có phải hay không thường cảm nhận được hư không kêu gọi? Đó không phải chuyện tốt."
Tiếp đó, hắn kể lại một chút những hạng mục cần chú ý liên quan tới linh năng giả.
Ron nghiêm túc lắng nghe, nhưng vẫn không nhịn được hỏi: "Thưa giáo chủ, ta là linh năng giả, ngài không để ý sao?"
Dù sao trong giới luật của giáo hội, linh năng giả cũng giống như biến dị thể, là tồn tại nguy hiểm cần khống chế và xử lý.
Nghe vậy, giáo chủ Dhoni sửng sốt một chút, vẻ mặt trịnh trọng nhìn Ron: "Ngài thừa nhận God-Emperor là Chân Thần duy nhất trên thế gian này sao?"
"Đương nhiên, ta là tay sai trung thành nhất của God-Emperor vĩ đại."
Ron không chút do dự đáp, âm thanh cực kỳ lớn, chỉ thiếu chút nữa là giơ cánh tay lên hô to tuyên thệ.
Bất kể hắn có tin hay không, đều phải đưa ra đáp án như vậy.
Ở trong đế quốc, tín ngưỡng God-Emperor là chứng nhận chính xác lớn nhất về mặt chính trị, là duy nhất chính xác.
Không tin?
Vậy ngươi chính là dị đoan, là phải bị thẩm phán!
"Ca ngợi God-Emperor!"
Giáo chủ Dhoni hài lòng gật đầu: "Tín ngưỡng God-Emperor là duy nhất lại đúng đắn.
Mỗi một con chiên tín ngưỡng God-Emperor đều nên được đối xử bình đẳng, huống chi thân thể và linh hồn của ngài không bị ăn mòn, là an toàn.
Những linh năng giả cũng có thể nhận được sự tán thành của God-Emperor, tỉ như tinh ngữ giả, cống hiến của bọn hắn không thể xóa bỏ.
Bọn hắn cũng giống như chúng ta, vì God-Emperor bệ hạ vĩ đại dâng ra hết thảy!"
Nói xong, thần sắc của giáo chủ Dhoni càng thêm cuồng nhiệt: "Theo ta thấy, mặc kệ là ai, chủng tộc gì, cho dù là 'kẻ không sạch', chỉ cần tín ngưỡng God-Emperor......
Vậy hắn chính là con chiên của God-Emperor, là tín đồ trung thành của giáo hội!
Tình yêu của God-Emperor là bình đẳng, ánh hào quang vĩnh viễn chiếu rọi vạn vật!"
Nhìn vẻ hùng dũng của giáo chủ Dhoni, Ron bừng tỉnh đại ngộ.
Lại là một kẻ cuồng tín God-Emperor, hơn nữa lý niệm của hắn càng thêm cấp tiến.
Giáo hội nội bộ có rất nhiều phe phái giáo nghĩa khác nhau, nhưng tuyệt đại đa số mục sư đều chủ trương biến dị thể hoặc các chủng tộc á nhân là 'kẻ không sạch' không thể tiếp xúc.
Trước kia, giáo chủ Dhoni còn có người trông coi, cho nên hắn không thể bộc lộ giáo nghĩa cấp tiến như vậy.
Nhưng hôm nay, Erth chỉ còn lại một mình hắn là mục sư cấp bậc giáo chủ, cuối cùng hắn không cần phải nhịn nữa, muốn nói gì thì nói!
Quyền giải thích cuối cùng của giáo lý thuộc về hắn!
"Tổng đốc các hạ, ngài thấy thế nào về việc này?" Giáo chủ Dhoni nói xong, hơi thở hổn hển, dường như đang xem xét phản ứng của mấy người Ron.
Bầu không khí lập tức có chút ngưng kết, nhưng âm thanh kích động của Ron rất nhanh đã phá vỡ sự yên lặng.
"God-Emperor ở trên cao, ta hiểu rồi!"
Ron rất biết cách làm hài lòng người khác, hắn làm ra vẻ như chịu Thần khải: "Chính như ngài đã nói, God-Emperor nhân từ bình đẳng phù hộ hết thảy những sinh mệnh nguyện ý dâng lên lòng trung thành!"
Vô luận vị giáo chủ này có giáo nghĩa thái quá đến đâu, Ron đều biết cách biểu thị sự ủng hộ.
Dù sao sau này còn phải dựa vào hắn để làm chỗ dựa cho mình, làm hậu thuẫn về mặt tôn giáo.
Ở bên trong đế quốc, nếu không có được sự tán thành của God-Emperor, cũng chính là giáo hội, thì cơ bản có thể nói là nửa bước khó đi.
"Ca ngợi God-Emperor, sự lý giải của ngài làm ta cảm thấy vô cùng vinh hạnh."
Thấy có người ủng hộ quan điểm của mình, giáo chủ Dhoni rất cao hứng.
Trước kia, khi nghe được quan điểm này, có người không dám đáp lại, có kẻ lại trách cứ hắn vì tư tưởng dị đoan.
Thậm chí còn uy h·iếp sẽ đưa hắn lên giàn hỏa thiêu.
May mắn hắn, Dhoni Merl, là đệ tử của đại giáo chủ, nếu không đã sớm bị người ta thiêu c·hết.
Mặc dù không phải lo lắng về tính mạng, nhưng như một hình phạt, hắn vẫn bị trục xuất khỏi thánh địa, lưu đày tới Erth vùng đất xa xôi này.
Mà bây giờ, hắn coi như là giáo chủ duy nhất của Erth, cuối cùng hắn cũng có thể lớn mật tuyên dương giáo nghĩa của mình!
Hắn thậm chí còn tưởng tượng đến tương lai có thể phát triển hỗn độn đại ma hoặc những dị hình tộc đàn cường đại thành tín đồ trung thành của God-Emperor.
Để cho đám lão già ngoan cố ở thánh địa thấy, ai mới là tay sai trung thành nhất của God-Emperor!
"Tốt lắm, Tổng đốc các hạ, chúng ta vẫn nên tiếp tục nói chuyện của ngài, chống lại sự ăn mòn của hư không không phải là chuyện đơn giản......"
Giáo chủ Dhoni lại tiếp tục nắm lấy tay Ron, mặt mày hiền lành, tràn đầy nụ cười khiến người ta khó mà cự tuyệt.
Hắn nói liên miên không dứt, truyền thụ lại một chút pháp môn minh tưởng. Những biện pháp này có thể làm dịu tâm thần, chống lại sự ăn mòn của á không gian.
Sau đó, hắn lại để trí thiên sứ mang tới mấy món thánh vật đã được giáo hội chúc phúc.
Những thánh vật kia được làm từ xương cốt đặc thù, bôi thánh dầu, ẩn ẩn tỏa ra ánh sáng nhạt.
Căn cứ vào lời giới thiệu của giáo chủ Dhoni, thánh vật đã được God-Emperor chúc phúc, có hiệu quả không tệ trong việc chống lại sự ăn mòn của á không gian.
Thánh vật của giáo hội cực kỳ trân quý, các mục sư xem nó còn hơn cả mạng sống, bảo tồn ở trong bàn thờ ngày đêm cung phụng, gần như không bao giờ mang ra ngoài.
Đối với việc này Ron cực kỳ không hiểu, có đồ tốt thì phải tận dụng chứ.
Đem thánh vật giấu trong bàn thờ mà không sử dụng, chẳng phải là để cho châu báu bị vùi lấp sao?
Kỳ thực, trước khi tiền thân của Ron bị Slaanesh ăn mòn, đã từng nhiều lần thỉnh cầu giáo hội ban cho thánh vật, nhưng đều bị cự tuyệt.
Nếu khi đó trên người hắn có thánh vật, cũng không đến nỗi dễ dàng bị kéo lại cung điện của Slaanesh như vậy.
Mà bây giờ, tình huống đã trở nên có chút khác biệt.
"Những thánh vật này... tặng cho ta sao?"
Ron nhìn những thánh vật cao cấp trước mắt, có chút không thể tin được.
Thánh vật cứ như vậy mà đưa cho hắn?
"Tổng đốc các hạ, những lễ vật này ngài cứ nhận đi, không cần phải khách khí!" Giáo chủ Dhoni thân thiết đem thánh vật nhét vào trong ngực Ron, ra vẻ chỉ sợ hắn không nhận.
Trong thoáng chốc, Ron giống như là trở về quê vào dịp Tết, các thân thích đang nhét bao lì xì vào trong túi hắn.
"Ai nha, chuyện này sao có thể nhận được chứ..."
Ron ngoài miệng nói ngượng ngùng, nhưng tay thì không dừng lại, đem toàn bộ thánh vật kéo tới.
Vừa nhận lấy, trên người hắn lập tức nặng trĩu, suýt chút nữa bị đè ngã xuống đất.
Thật nặng!
Thân thể của hắn có chút yếu ớt, nhưng những thánh vật này lại quá nặng!
Thật khó tưởng tượng vị giáo chủ cao tuổi trước mắt làm thế nào mà có thể nhẹ nhàng cầm lấy những thứ này.
Giáo chủ Dhoni phản ứng rất nhanh, hắn lập tức đỡ lấy Ron, rất lo lắng: "Ngài không sao chứ?"
Bayev ở bên cạnh nhìn ra vấn đề, vội vàng bảo Carter tiến lên, đem thánh vật mang đi.
Ron từ từ hoàn hồn, hắn mới ý thức được đám dân bản xứ trong Warhammer 40k có thể chất cường đại đến mức nào.
Ngay cả một ông lão cũng có khí lực lớn như vậy!
Sự việc vừa rồi khiến giáo chủ Dhoni có chút khẩn trương, nắm lấy Ron không ngừng xin lỗi.
Hắn khẽ cắn môi, lại đưa thêm một kiện thánh vật cao cấp.
Một con chủy thủ tinh xảo, có lực sát thương cực mạnh đối với hỗn độn quái vật.
Ron hài lòng nhận lấy chủy thủ, sau đó bỗng nhiên nhận ra, vị giáo chủ Dhoni này có chút nhiệt tình quá mức.
Vô sự mà ân cần, không phải lừa đảo thì cũng là kẻ trộm!
Hắn rất không hiểu.
Rốt cuộc là chuyện gì, mới có thể khiến một giáo chủ như Dhoni phải bỏ ra nhiều vốn liếng đến thế?
Bạn cần đăng nhập để bình luận