Tùy Thân Liệp Thú Không Gian
Chương 1266: Thí Nghiệm Trùng Tộc?
Chương 1266: Thí Nghiệm Trùng Tộc?
Mà con Trùng tộc biến dị này trong lúc bị ba cường giả Thuế Phàm cảnh đuổi giết, còn có thể nâng lên Đan Võ cảnh trong thời gian bảy tháng, so sánh ra thì hơi dọa người. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trùng tộc biến dị như vậy chẳng khác nào một quả bom hẹn giờ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Không khí yên tĩnh lại, sau đó Thu Nguyệt Hòa Sa cảm nhận được khí tức của người đàn ông đẹp trai đang không ngừng suy yếu, vì vẫn còn không ít vấn đề cần hỏi, nên nàng nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Vậy làm sao con Trùng tộc biến dị kia thoát khỏi sự đuổi giết của các ngươi? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Câu hỏi này khiến người khác cũng hơi tò mò, nhìn qua. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cho dù là Trùng tộc biến dị có trí khôn rất cao, nhưng ngay cả một thứ nhỏ chỉ là cảnh giới luyện thể mà ba cường giả Thuế Phàm cảnh cũng không bắt được, điều này không khỏi quá mức buồn cười rồi nhỉ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe vậy người đàn ông đẹp trai hơi cay đắng, bản thân họ đâu phải không cảm thấy ấm ức chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đường đường là cường giả Thuế Phàm cảnh lại bị thứ nhỏ vốn tiện tay đã có thể giết chết xoay vòng vòng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Nó biết thay ngụy trang sinh học, mỗi lần nó đều chui vào trong cơ thể của tiểu hài, ăn cơ thể của tiểu hài tử, sau đó tự ngụy trang thành dáng vẻ tiểu hài này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Điều quan trọng nhất là ngụy trang sinh học của nó không cần linh lực, hoàn toàn chính là dựa vào biến đổi xác thịt của nó, cho dù là chúng ta cũng không cảm nhận được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Mỗi lần chúng ta trải qua trăm đắng ngàn cay, sắp bắt được nó, nó lại chuyển đối tượng. Cho nên mới có chuyện tiểu hài tử mất tích này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mọi người: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ …… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi nghe xong lời giải thích của người đàn ông đẹp trai, mọi người lại rơi vào trong yên lặng lần nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
CũnThí Nghiệm Trùng Tộc?
Mà con Trùng tộc biến dị này trong lúc bị ba cường giả Thuế Phàm cảnh đuổi giết, còn có thể nâng lên Đan Võ cảnh trong thời gian bảy tháng, so sánh ra thì hơi dọa người. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trùng tộc biến dị như vậy chẳng khác nào một quả bom hẹn giờ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Không khí yên tĩnh lại, sau đó Thu Nguyệt Hòa Sa cảm nhận được khí tức của người đàn ông đẹp trai đang không ngừng suy yếu, vì vẫn còn không ít vấn đề cần hỏi, nên nàng nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Vậy làm sao con Trùng tộc biến dị kia thoát khỏi sự đuổi giết của các ngươi? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Câu hỏi này khiến người khác cũng hơi tò mò, nhìn qua. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cho dù là Trùng tộc biến dị có trí khôn rất cao, nhưng ngay cả một thứ nhỏ chỉ là cảnh giới luyện thể mà ba cường giả Thuế Phàm cảnh cũng không bắt được, điều này không khỏi quá mức buồn cười rồi nhỉ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe vậy người đàn ông đẹp trai hơi cay đắng, bản thân họ đâu phải không cảm thấy ấm ức chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đường đường là cường giả Thuế Phàm cảnh lại bị thứ nhỏ vốn tiện tay đã có thể giết chết xoay vòng vòng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Nó biết thay ngụy trang sinh học, mỗi lần nó đều chui vào trong cơ thể của tiểu hài, ăn cơ thể của tiểu hài tử, sau đó tự ngụy trang thành dáng vẻ tiểu hài này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Điều quan trọng nhất là ngụy trang sinh học của nó không cần linh lực, hoàn toàn chính là dựa vào biến đổi xác thịt của nó, cho dù là chúng ta cũng không cảm nhận được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Mỗi lần chúng ta trải qua trăm đắng ngàn cay, sắp bắt được nó, nó lại chuyển đối tượng. Cho nên mới có chuyện tiểu hài tử mất tích này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mọi người: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ …… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi nghe xong lời giải thích của người đàn ông đẹp trai, mọi người lại rơi vào trong yên lặng lần nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cũng tức là thực ra những đứa trẻ mất tích kia đều đã bị con Trùng tộc biến dị kia ăn mất rồi sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vậy những người cha mẹ đang liều mạng tìm con của mình e là làm thế nào họ cũng không ngờ sẽ có kết quả như vậy nhỉ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mọi người lại nghĩ đến nữ tử trẻ tuổi khóc lóc và nam tử trẻ tuổi tiều tụy vừa rồi kia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Không khí yên lặng, sự sống của người đàn ông đẹp trai dường như có thể dập tắt bất cứ lúc nào. Thu Nguyệt Hòa Sa hỏi tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Con Trùng tộc biến dị này xuất hiện thế nào, tại sao các ngươi muốn bắt nó? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Theo sự hiểu biết của nàng về thế lực ngầm, Tang Hồn Minh chắc sẽ không biết chuyện như này mới đúng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Khí tức của người đàn ông đẹp trai đã trở nên hơi gấp gáp, hắn kéo khóe môi, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Hơn sáu tháng trước, chúng ta phụng mệnh đem trứng trùng đến Nam Phong tinh làm thí nghiệm, kết quả thí nghiệm đã thất bại, ổ trùng bị xóa bỏ, nhưng lại trùng hợp chế tạo ra một con Trùng tộc biến dị kia. Chủ nhân của chúng ta không tiện đích thân xuất hiện, cho nên đã ra lệnh cho chúng ta đưa Trùng tộc biến dị về. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lời nói sau đó của người đàn ông đẹp trai đã chứng thực suy đoán của Lục Trạch. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng mà năm người lại sửng sốt lần nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thí nghiệm? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thí nghiệm gì? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thế mà lại lấy Trùng tộc ra để làm thí nghiệm? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chủ nhân của họ rốt cuộc là ai? Còn không tiện đích thân ra mặt? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lượng tin tức này hơi lớn, nhất thời nhóm người Lục Trạch đều ngơ ngác nhìn nhau, hơi chết lặng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngay lúc này, người đàn ông đẹp trai ho ra máu tươi màu đen, máu tươi vừa tiếp xúc với không khí đã biến thành khói đen rồi tan biến. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đồng thời khí tức của hắn bỗng tụt xuống, sức sống biến mất. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi mất đi sức sống, xác thịt của hắn ta cũng bắt đầu nhanh chóng thối rữa, cuối cùng đã biến thành khói đen, tan biến trong không trung, không còn để lại gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhóm người Lục Trạch nhíu chặt lông mày, còn chưa kịp nói gì, trên tay phải của người đàn ông to con và cô gái lạnh lùng trở nên ngoan ngoãn do thần thông mị hoặc của Thu Nguyệt Hòa Sa cũng đột nhiên hiện lên khói đen cùng một lúc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thấy vậy, Lục Trạch nhếch lông mày. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Bị phát hiện rồi à? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nói rồi đáy mắt hắn lại lóe lên lôi quang màu tím đỏ, lôi quang vốn còn sót lại trong cơ thể họ cũng bùng nổ. Nam Cung Tĩnh cũng phối hợp với Lục Trạch cường hóa xác thịt của họ, muốn kéo dài thời gian chết của họ giống như vừa rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Khói đen dường như đã hòa thành một thể với họ, mọi hành động của Lục Trạch và Nam Cung Tĩnh cũng chỉ có thể kéo dài thời gian chết của họ, lại không thể cứu được họ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng lần này khói đen kia lại vô cùng cuồng bạo như dã thú bị trói, còn cuồng bạo hơn cả vừa rồi, nhóm người Lục Trạch có thể nhìn thấy sắc mặt của hai người đã trở nên vặn vẹo, sức sống gần như đã bị phá hỏng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
g tức là thực ra những đứa trẻ mất tích kia đều đã bị con Trùng tộc biến dị kia ăn mất rồi sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vậy những người cha mẹ đang liều mạng tìm con của mình e là làm thế nào họ cũng không ngờ sẽ có kết quả như vậy nhỉ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mọi người lại nghĩ đến nữ tử trẻ tuổi khóc lóc và nam tử trẻ tuổi tiều tụy vừa rồi kia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Không khí yên lặng, sự sống của người đàn ông đẹp trai dường như có thể dập tắt bất cứ lúc nào. Thu Nguyệt Hòa Sa hỏi tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Con Trùng tộc biến dị này xuất hiện thế nào, tại sao các ngươi muốn bắt nó? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Theo sự hiểu biết của nàng về thế lực ngầm, Tang Hồn Minh chắc sẽ không biết chuyện như này mới đúng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Khí tức của người đàn ông đẹp trai đã trở nên hơi gấp gáp, hắn kéo khóe môi, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Hơn sáu tháng trước, chúng ta phụng mệnh đem trứng trùng đến Nam Phong tinh làm thí nghiệm, kết quả thí nghiệm đã thất bại, ổ trùng bị xóa bỏ, nhưng lại trùng hợp chế tạo ra một con Trùng tộc biến dị kia. Chủ nhân của chúng ta không tiện đích thân xuất hiện, cho nên đã ra lệnh cho chúng ta đưa Trùng tộc biến dị về. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lời nói sau đó của người đàn ông đẹp trai đã chứng thực suy đoán của Lục Trạch. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng mà năm người lại sửng sốt lần nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thí nghiệm? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thí nghiệm gì? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thế mà lại lấy Trùng tộc ra để làm thí nghiệm? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chủ nhân của họ rốt cuộc là ai? Còn không tiện đích thân ra mặt? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lượng tin tức này hơi lớn, nhất thời nhóm người Lục Trạch đều ngơ ngác nhìn nhau, hơi chết lặng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngay lúc này, người đàn ông đẹp trai ho ra máu tươi màu đen, máu tươi vừa tiếp xúc với không khí đã biến thành khói đen rồi tan biến. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đồng thời khí tức của hắn bỗng tụt xuống, sức sống biến mất. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi mất đi sức sống, xác thịt của hắn ta cũng bắt đầu nhanh chóng thối rữa, cuối cùng đã biến thành khói đen, tan biến trong không trung, không còn để lại gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhóm người Lục Trạch nhíu chặt lông mày, còn chưa kịp nói gì, trên tay phải của người đàn ông to con và cô gái lạnh lùng trở nên ngoan ngoãn do thần thông mị hoặc của Thu Nguyệt Hòa Sa cũng đột nhiên hiện lên khói đen cùng một lúc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thấy vậy, Lục Trạch nhếch lông mày. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Bị phát hiện rồi à? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nói rồi đáy mắt hắn lại lóe lên lôi quang màu tím đỏ, lôi quang vốn còn sót lại trong cơ thể họ cũng bùng nổ. Nam Cung Tĩnh cũng phối hợp với Lục Trạch cường hóa xác thịt của họ, muốn kéo dài thời gian chết của họ giống như vừa rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Khói đen dường như đã hòa thành một thể với họ, mọi hành động của Lục Trạch và Nam Cung Tĩnh cũng chỉ có thể kéo dài thời gian chết của họ, lại không thể cứu được họ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng lần này khói đen kia lại vô cùng cuồng bạo như dã thú bị trói, còn cuồng bạo hơn cả vừa rồi, nhóm người Lục Trạch có thể nhìn thấy sắc mặt của hai người đã trở nên vặn vẹo, sức sống gần như đã bị phá hỏng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chương 1267: Trường Khuê Tinh Hệ
Thu Nguyệt Hòa Sa thấy vậy, vội vàng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Chủ nhân của các ngươi là ai? Hiện giờ đang ở đâu? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thu Nguyệt Hòa Sa không ôm hy vọng gì với họ về tung tích của Trùng tộc biến dị, dù sao họ đã tìm lâu như vậy rồi cũng không tìm thấy, bây giờ càng không thể biết được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mà điều họ cần biết nhất bây giờ là rốt cuộc chủ nhân của họ là ai, rốt cuộc ở đâu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Có thể làm chuyện điên cuồng như lấy Trùng tộc ra làm thí nghiệm, cũng không biết rốt cuộc là ai có thể làm được? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hơn nữa rốt cuộc trứng trùng của trùng mẹ kia lấy ở đâu ra? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Phải biết rằng, trong Liên Bang không có Trùng tộc, hơn nữa trứng trùng của trùng mẹ rõ ràng là vật phẩm vô cùng quý giá, chủ nhân của họ lại có thể lấy được trứng trùng, vậy thì không phải tầm thường. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này mặt mũi của nữ tử xinh đẹp kia bị khói đen bao trùm, sắc mặt hơi vặn vẹo dữ tợn, không còn vẻ xinh đẹp lúc trước nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tiếng nói của nàng ta trở nên hơi run rẩy vì đau đớn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Chủ nhân của chúng ta là ai chúng ta cũng không biết, hắn khoác hắc bào, chúng ta không nhìn thấy mặt của hắn. Tám tháng trước, hắn và hai người đồng hành của hắn đến căn cứ bí mật của chúng ta, khống chế hết chúng ta để làm thí nghiệm cho hắn. Bây giờ chắc họ vẫn còn ở trong căn cứ bí mật của chúng ta. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Căn cứ của các ngươi nằm ở đâu? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Nhóm tiểu hành tinh cách tinh hệ Trường Khuê năm mươi năm ánh sáng về phía Đông… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nữ tử xinh đẹp cố chống đỡ một khí tức cuối cùng, nói xong vị trí căn cứ thì sức sống đã tan biến, cả người chớp mắt đã bị ăn mòn thành khói đen. Còn người đàn ông to con kia đã biến thành khói đen trước nữ tử xinh đẹp từ lâu, vì tình hình vừa rồi cấp bách, mọi người đều nhìn nữ tử xinh đẹp nên không ai quan tâm tới người đàn ông to con này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mọi người nhìn khói đen chậm rãi tan biến, không khí hơi trầm mặc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Một lúc sau, Lục Trạch nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Chúng ta đi tìm con Trùng tộc biến dị kia trước, hay là đi tìm căn cứ bí mật kia trước? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu để mặc con Trùng tộc biến dị kia, thì chắc chắn tình hình sẽ càng ngày càng nghiêm trọng, nhưng cũng không biết tình hình ở nơi này có bị chủ nhân của ba Câu Hồn sứ kia nhận ra không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu như bị nhận ra, bây giờ họ qua đó nói không chừng còn có thể gặp được chủ nhân Câu Hồn sứ bí mật kia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Câu hỏi của Lục Trạch khiến Nam Cung Tĩnh và Thu Nguyệt Hòa Sa nhíu mày, Lục Ly và Alice cũng hơi khó xử. Lần đầu tiên họ trải qua chuyện này, cứ cảm thấy hơi căng thẳng, kích thích, nhưng trong lòng cũng hơi thấp thỏm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Một lúc sau, Nam Cung Tĩnh bất đắc dĩ xoa trán. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Hai bên đều khó xử. Con Trùng tộc biến dị kia hoàn toàn là hành động dựa vào thân xác, hơn nữa có thể ngụy trang thành tiểu hài tử, dựa vào chúng ta rất khó tìm được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Hơn nữa tinh hệ Trường Khuê lại không gần tinh hệ Turon, cho dù chúng ta dùng đường bay cong hết tốc lực cũng cần thời gian bảy ngày. Cho dù bây giờ chúng ta chưa bị phát hiện, đợi chúng ta qua đó chắc chắn hoa hiên vàng cũng héo rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Môi Thu Nguyệt Hòa Sa hơi mím lại, sau đó mỉm cười, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Theo biểu hiện của khói đen vừa rồi thì chắc là đã bị phát hiện rồi nhỉ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe vậy Lục Trạch yên lặng, sau đó nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Vậy thế này đi, chúng ta giao tin tức căn cứ bí mật của Tang Hồn Minh cho Liên Bang, để họ tìm người ở khoảng cách gần đi, còn chúng ta thì xử lý Trùng tộc biến dị ở nơi này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nam Cung Tĩnh và Thu Nguyệt Hòa Sa khẽ gật đầu, họ cũng đồng ý với ý kiến của Lục Trạch. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó Thu Nguyệt Hòa Sa đã bắt đầu liên lạc với bộ phận tình báo, để họ chuyển giao cho bên quản lý, chuyện sau đó có thể để bên quản lý tự quyết định. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngay lúc này, Nam Cung Tĩnh nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Đúng rồi, hỏi xem những người kia có ở gần tinh hệ Trường Khuê không. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thu Nguyệt Hòa Sa gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Những người kia? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Trạch, Lục Ly và Alice đều sững sờ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nam Cung Tĩnh nhếch miệng cười, giơ tay khoác vai của Lục Trạch. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Đợi sau tiệc phong quân của ngươi thì có thể gia nhập nhóm giao lưu đặc biệt của công tử chúng ta rồi, tiện thể trao đổi tài nguyên, trao đổi võ đạo. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe vậy, khóe miệng Lục Trạch co giật. Mặc dù hắn vô cùng muốn nói hắn là Sơ Dương Quân, hình như còn cao hơn công tử một bậc, nhưng với tình huống nghiêm trọng lúc này, Lục Trạch chỉ đành đè ép suy nghĩ đang rục rịch của hắn lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Rất nhanh, Thu Nguyệt Hòa Sa đã gửi tin xong rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Ba người lão Lạc, Jack và Derek đang làm nhiệm vụ ở gần đó, họ nói qua đó xem sao. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chương 1268: Bối Cảnh Kinh Người Nha
- ͏͏ He, vậy rất tốt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ba người này đều là giảng viên vinh dự, chiến lực đều cực mạnh trong công tử, không yếu hơn Nam Cung Tĩnh và Thu Nguyệt Hòa Sa ban đầu bao nhiêu, họ đi thì rất yên tâm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Vậy chúng ta nghĩ xem tìm Trùng tộc biến dị kia thế nào đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Xử lý xong chuyện của căn cứ Tang Hồn Minh, sắc mặt của nhóm người Lục Trạch nặng nề, chăm chú vào quả bom hẹn giờ trước mắt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
…… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trong rừng rậm tối tăm, lông mày năm người nhóm Lục Trạch khẽ nhíu, sắc mặt hơi nặng nề. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ba cường giả Thuế Phàm cảnh tốn thời gian hơn nửa năm cũng không thể tìm được con Trùng tộc biến dị kia, rõ ràng con Trùng tộc kia vẫn hơi khó tìm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Có điều dù sao ba người họ thân phận không công khai được, cho dù tìm kiếm cũng phải cẩn thận, bằng không nếu bị phát hiện dấu vết gì đó, Liên Bang có đầy người để xử lý họ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng nhóm người Lục Trạch thì khác, họ vốn là công tử của Liên Bang, không cần phải dè dặt tìm kiếm, điều cần chú ý duy nhất chính là không được để con Trùng tộc biến dị kia nảy sinh nghi ngờ. So với ba Câu Hồn sứ kia thì họ đơn giản hơn chút. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Yên lặng chốc lát, Thu Nguyệt Hòa Sa nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Xem ra tiểu nam hài mất tích kia chắc là bị ăn mấy ngày trước, bây giờ người mất tích chẳng qua chỉ là Trùng tộc biến dị kia. Cũng không biết bây giờ có phải con Trùng tộc biến dị kia đã biến thành dáng vẻ của tiểu hài tử khác không, hay là bây giờ vẫn hành động với bản thể? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lông mày Nam Cung Nguyệt khẽ nhíu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Nếu như nó đã biến thành dáng vẻ của tiểu hài tử khác, chúng ta có thể cân nhắc tổ chức kiểm tra sức khỏe cho tất cả tiểu hài tử. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mặc dù Trùng tộc biến dị có thể biến thành dáng vẻ của tiểu hài tử, lúc đó bản chất sẽ không thay đổi, nó cũng không phải Nhân tộc, chỉ cần kiểm tra một chút là có thể tra ra vấn đề. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Vấn đề là bây giờ vẫn không biết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Ly híp mắt, mỉm cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Thậm chí, chúng ta cũng không biết con Trùng tộc biến dị kia có phải có thể biến thành người trưởng thành hay không. Nhỡ lúc trước nó đều biến thành tiểu hài tử chẳng qua là vì để người ta nảy sinh ảo giác nó chỉ có thể biến thành tiểu hài tử, thậm chí nó dụ ba Câu Hồn sứ kia đến nơi này cũng là có mưu đồ từ trước. Chính là để chúng ta giết ba Câu Hồn sứ kia, sau đó chúng ta tiếp tay, nó lại biến thành người trưởng thành, vậy có phải mục tiêu của chúng ta chỉ quan tâm tới tiểu hài tử mà bỏ qua nó hay không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Trạch: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ …… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nam Cung Tĩnh: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ …… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thu Nguyệt Hòa Sa: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ …… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Alice: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ … ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vẻ mặt bốn người đều kỳ quái nhìn Lục Ly đang mỉm cười, lòng dạ của người này đen tối thật đấy, ý nghĩ như vậy cũng có thể nghĩ ra được! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Có điều… nói không chừng đúng là có khả năng này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu nghĩ như vậy, từ đầu quả thật họ đã bỏ qua khả năng con Trùng tộc biến dị kia biến thành người trưởng thành. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Trạch khẽ nhếch mày. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Nhỡ bây giờ nó là dùng hình dạng bản thể để trốn đi, đợi chúng ta tập trung tất cả mọi người làm kiểm tra xong, rồi mới biến thành người trưởng thành thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mọi người: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ … ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu nghĩ như vậy, khả năng này cũng là có thể. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Dù sao bây giờ nhóm người Lục Trạch hoàn toàn chưa từng tiếp xúc với Trùng tộc biến dị này, cũng không biết rốt cuộc nó sẽ làm chuyện gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Không khí lại yên lặng, tất cả mọi người đều hơi khó xử. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, bỗng nhiên Alice nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Từ lúc con Trùng tộc biến dị kia biến mất đến lúc này còn chưa tới nửa tiếng, bây giờ chúng ta phong tỏa trạm hàng không thì còn kịp không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu như phong tỏa trạm hàng không, thì ít nhất có thể khiến con Trùng tộc biến dị kia không thể rời khỏi Lan Giang tinh được, như vậy muốn kiểm tra cũng càng thuận tiện hơn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nam Cung Tĩnh lắc đầu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Thời gian nửa tiếng rất lâu rồi, nói không chừng nó đã rời khỏi Lan Giang tinh. Bây giờ chúng ta gióng trống khua chiêng, ngược lại sẽ khiến nó trở nên cảnh giác. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe vậy, Alice chớp mắt: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Hay là đi nói cho cha và mẹ của ta, họ là cường giả Hằng Tinh cấp, chắc sẽ có cách nhỉ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cường giả Hằng Tinh cấp? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thu Nguyệt Hòa Sa trợn to mắt, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Alice. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng cũng không quen thân Alice, vốn còn tưởng thiếu nữ tóc xanh dáng vẻ xinh đẹp ngọt ngào, nụ cười như ánh mặt trời này chỉ là tiểu học muội may mắn có được sự cưng chiều của Lục Trạch thôi, không ngờ cha mẹ của nàng ta lại đã là cường giả Hằng Tinh cấp? ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng người như vậy tại sao nàng chưa từng nghe nói tới chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chương 1269: Tìm Thấy
Nam Cung Tĩnh tất nhiên là hiểu Alice, nàng cũng quen cả Merlin thúc và Hồng Liên a di. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe Alice nói, Nam Cung Tĩnh cười lắc đầu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Alice, con Trùng tộc biến dị này chỉ là Đan Võ cảnh, nếu ngay cả khó khăn như vậy cũng phải tìm Merlin thúc và Hồng Liên a di giúp, vậy tương lai gặp phải khó khăn lớn hơn thì làm sao đây? Cũng không thể chuyện gì cũng để các trưởng bối ra giúp đỡ đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Chúng ta cần phải một mình đảm đương mới được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Dù sao việc cường giả Hằng Tinh cấp đối mặt không giống họ, mà bây giờ họ nên làm việc bản thân họ có thể làm. Con Trùng tộc biến dị Đan Võ cảnh này vẫn chưa vượt quá phạm vi năng lực của họ, nếu cái gì cũng phải để trưởng bối giúp đỡ, vậy tương lai sẽ có lúc trưởng bối không giúp được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe vậy, Alice hơi sửng sốt, sau đó lè lưỡi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Được rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng vừa trở thành võ giả không lâu, cũng không quen thuộc với những chuyện này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, Lục Trạch gãi đầu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Hay là để Linh Linh đến giúp đi? Thần thông linh mâu của Linh Linh chắc là có thể nhìn xuyên được lớp ngụy trang của Trùng tộc biến dị. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
So với thần thông của họ, thì thần thông của Lâm Linh rất có tác dụng về mặt này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe vậy, mắt của Nam Cung Tĩnh và Thu Nguyệt Hòa Sa đều sáng lên, sau đó gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Vậy kêu Linh Linh đến giúp là được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe vậy Lục Ly và Alice đưa mắt nhìn nhau, tâm trạng cực kỳ phức tạp. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chậc! Lại thêm một người! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng dù sao thần thông của họ đều không thích hợp để tìm kiếm Trùng tộc biến dị biết ngụy trang này, tất nhiên cũng không có lý do để phản đối. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi đưa ra quyết định, Lục Trạch lấy Sơ Dương hào của hắn ra, mọi người cùng lên phi thuyền, bay về phía Kinh Bình tinh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
…… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trong Sơ Dương hào, bốn người đều hơi tò mò đánh giá đại sảnh hơn trăm mét vuông kia, rồi lại nhìn từng căn phòng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Một lát sau, Nam Cung Tĩnh ngưỡng mộ nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ A Trạch, Sơ Dương hào của ngươi còn lớn hơn phi thuyền của chúng ta nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Phải biết phi thuyền của họ ước chừng chỉ to bằng một nửa Sơ Dương hào, điều này khiến nàng ngưỡng mộ chết rồi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe vậy Lục Trạch hơi rụt rè mỉm cười. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Tạm thôi, tạm thôi, cũng chỉ có như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ban đầu hắn rất ngưỡng mộ Kim Tuyền hào của Nam Cung Tĩnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bây giờ phong thủy luân phiên, trong lòng Lục Trạch rất đắc chí. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó mọi người đến đại sảnh, ngồi xuống. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Từ Lan Giang tinh đến Kinh Bình tinh phải mất khoảng một tiếng, Thu Nguyệt Hòa Sa khẽ nhíu mày, sắc mặt hơi khó coi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thấy vậy Lục Trạch nghi ngờ hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Sao vậy, Thu Nguyệt lão sư? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thu Nguyệt Hòa Sa hơi khó xử, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Hài tử kia hiện giờ đã bị ăn rồi, ta đang nghĩ xem nên nói thế nào với cha mẹ của hài tử kia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thu Nguyệt Hòa Sa vừa nói dứt câu, mọi người lại càng rơi vào trong yên lặng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhìn dáng vẻ vừa rồi của họ chắc đã rất đau lòng rồi, bây giờ nếu nói ra cũng không biết họ sẽ thế nào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng không nói chắc chắn là không được, cũng không thể giấu họ mãi đúng chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Điều này khiến tất cả mọi người đều hơi khó xử. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Một lúc sau, Lục Trạch cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Tìm được con Trùng tộc biến dị kia trước đã rồi nói sau. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tìm được hung thủ rồi nói sẽ tốt hơn nói lúc này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe vậy Thu Nguyệt Hòa Sa khẽ gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Ừ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
…… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhóm tiểu hành tinh cách tinh hệ Trường Khuê năm mươi năm ánh sáng về phía Đông. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Phi thuyền hình giọt nước chạm trổ như thủy tinh lướt qua không gian sâu thẳm, linh hoạt xuyên qua giữa các tiểu hành tinh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này bên trong phòng điều khiển của phi thuyền, vẻ mặt ba người Lạc Băng Tình dáng vẻ anh tuấn, Derek thích nói chuyện phiếm và Jack có kiếm ý quanh người đều hơi nặng nề. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mặc dù Tang Hồn Minh không đáng nhắc tới với họ, nhưng vừa rồi Thu Nguyệt Hòa Sa có nói bên trong không chừng còn có cường giả ẩn núp. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đây mới là điều đáng để họ chú ý. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bầu không khí trầm mặc, một lát sau, Lạc Băng Tình lên tiếng: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Tìm thấy rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, trên tinh đồ trước phòng điều khiển lấp lóe một điểm đỏ chói mắt, điểm đỏ cách phi thuyền của họ khá là gần rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Derek vốn hơi nhiều lời lúc này cũng thu sự lắm lời của hắn lại, lông mày hắn hơi cau. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Không ẩn náu à? Không đúng lắm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Jack mỉm cười, đáy mắt chợt lóe qua một tia lưu quang màu vàng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Qua đó xem là biết ngay thôi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Phi thuyền nhanh chóng tới gần, rất nhanh đã dừng lại trên một tiểu hành tinh đường kính chỉ có hàng nghìn cây số. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chương 1270: Hắc Yên Tộc
Ba người đưa mắt nhìn nhau, biến mất tại chỗ, lúc xuất hiện thì đã ở bên ngoài phi thuyền. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trên tiểu hành tinh không có sinh vật, không có không khí, đưa mắt nhìn thì toàn là nham thạch cứng nhắc màu vàng nâu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đối với ba người đã gần tới Hành Tinh cấp thì trong chân không cũng không ảnh hưởng bao nhiêu, nên ba người cũng không để ý môi trường ác liệt này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trên người Lạc Băng Tình xuất hiện một bộ băng giáp, đồng thời trên không trung cũng có hàn băng ngưng kết, tạo thành từng băng trùy. Băng trùy tản ra khí lạnh, yên tĩnh lơ lửng bên cạnh nàng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cơ thể vốn gầy yếu kia của Derek khẽ lay động, hai tay xuất hiện hai thanh đoản kiếm, lúc này hắn cũng không có hứng thú nói chuyện phiếm, mà tập trung tinh thần nhìn xung quanh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tay Jack cầm một thanh trường chiếm màu đen, trên trường kiếm có kim quang lưu chuyển, kiếm ý trên người vụt tắt, trông lại vô cùng bình thường. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ba người bước đi trên tiểu hành tinh như đang đi dạo. Nửa tiếng sau, ánh mắt Lạc Băng Tình hơi tụ lại, một tia băng trùy phóng mạnh ra, đánh về mặt đất phía xa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Không có bất cứ tiếng vang nào, sau khi nổ, mặt đất bị băng trùy đánh đã xuất hiện một hố sâu hàng trăm mét hình vuông, bên mép hố sâu đã bị đóng băng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hố sâu sâu không thấy đáy, từng làn khói đen bay ra từ trong hố. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Băng tinh bên mép hố sau khi chạm vào khói đen thì từ từ bị ăn mòn, rồi biến mất giống như tuyết đọng gặp ánh mặt trời vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Jack thấy cảnh này, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Người không còn ở đây rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Ừ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lạc Băng Tình và Derek gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Vào trong xem sao. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Linh quang bao trùm cả người họ, ba người cùng bay vào trong hố sâu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này trong hố sâu tràn ngập khói đen, khói đen sau khi chạm vào linh quang thì lập tức phát ra từng tiếng vang. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Derek khẽ cau mày. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Thực lực của mấy tên gọi chủ nhân kia không yếu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ít nhất so với họ thì mạnh hơn chút, đương nhiên cũng không mạnh hơn quá nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chắc có thể miễn cưỡng đạt tới trình độ Hành Tinh cấp. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lạc Băng Tình khẽ gật đầu, liếc nhìn băng giáp trên người bị khói đen ăn mòn từ từ trở nên mỏng manh, sau đó đáy mắt nàng lóe qua ánh sáng màu u lam, băng giáp lại dày trở lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Khói đen này có mùi của thần thông Hắc Ám, còn có kiểu như thần thông ăn mòn? Nhân tộc chúng ta hình như không có loại nhân vật này nhỉ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe vậy lông mày Jack hơi nhếch lên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Hình như ta đã từng nghe nói về loại khói đen này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Ở đâu? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe Jack nói, Lạc Băng Tình và Derek đều nhìn qua. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe vậy, lông mày Jack nhíu chặt, suy nghĩ một lát rồi ánh mắt hắn chợt sáng lên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Là nghe ca của ta nói tới! Hắn đã đến biên giới hư không rất nhiều lần, đã nhắc đến với ta một lần! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Jack vừa dứt lời, Lạc Băng Tình và Dereck đều hơi sững sờ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Không phải Nhân tộc sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Jack khẽ gật đầu, sắc mặt cũng nặng nề. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Hắc Yên tộc, họ và chúng ta cùng tiếp giáp một vũ trụ hư không, trong vũ trụ hư không có thể sẽ gặp Hắc Yên tộc. Nghe nói Hắc Yên tộc cũng là chủng tộc phụ thuộc của Ma tộc cao cấp, nhưng lại mạnh mẽ hơn Ma tộc Lợi Nhận. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe thấy lời Jack nói, Lạc Băng Tình và Derek cau mày. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc đầu bọn họ còn nghĩ là thế lực ngầm nào lấy được trứng trùng ở đâu đấy, sau đó muốn thử nghiệm khống chế trùng tộc, không ngờ lại không phải Nhân tộc? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ba người liếc nhìn nhau, sắc mặt càng nghiêm trọng hơn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó Lạc Băng Tình bâng quơ nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Vào xem thử đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Căn cứ của Tang Hồn Minh nằm trong tiểu hành tinh, sau khi tiến vào căn cứ bí mật từ hố sâu khi nãy Lạc Băng Tình mở ra, lúc này ba người đang đứng trước một lối đi rất lớn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Không đi sâu vào lối đi có khói đen dày đặc, chẳng mấy chốc ba người đã đi vào trong căn cứ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bên trong căn cứ vô cùng yên tĩnh, khói đen ở đây còn dày đặc hơn cả trong lối đi, toàn bộ căn cứ ngập trong một màu đen kịt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ba người chú ý cẩn thận bắt đầu lần mò bên trong căn cứ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
...... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trên tinh hệ, năm người Lục Trạch ngồi tàu Sơ Dương xuyên qua vũ trụ sâu thẳm, chỉ mấy chục phút sau đã tiến vào tầng khí quyển của sao Kinh Bình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này, Lục Trạch lại đột nhiên nhớ ra một việc: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Đúng rồi, các ngươi có biết nhà của Linh Linh ở đâu không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bốn người nghe thấy vậy thì hơi sững sờ, bầu không khí lập tức trở nên yên ắng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Trạch nhìn thấy phản ứng của bốn người, không nhịn được hơi cạn lời. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hiển nhiên, nữ tửu quỷ và hồ ly tinh không biết nhà Linh Linh, mà A Ly và Alice còn không quen biết Linh Linh nên càng không có khả năng biết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chương 1271: Có Chút Căng Thẳng
Nghĩ như vậy, Lục Trạch lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại cho Linh Linh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đầu bên kia nhận điện thoại rất nhanh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hình chiếu của Lâm Linh xuất hiện trong không trung, vẻ mặt nàng tươi cười: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Ồ, quân Sơ Dương đại nhân tìm tiểu nữ tử làm gì thế? Chẳng lẽ, buổi hòa nhạc của Hòa Sa tỷ tỷ không đủ đặc sắc sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đương nhiên nàng biết vừa nãy Lục Trạch đến buổi hoà nhạc của Thu Nguyệt Hòa Sa, nhưng tâm trạng của nàng vẫn không tốt lắm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Từ khi hỗn đản kia nghỉ đến nay không thèm liên lạc với nàng một lần nào! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lần này lại gọi điện thoại cho nàng làm gì đây? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này, nàng nhìn thấy bốn người Nam Cung Tĩnh ở bên cạnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng lại nhìn thấy trang trí trong đại sảnh của phi thuyền, không khỏi thấy sửng sốt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Các ngươi đây là? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Trạch nghe vậy, xấu hổ nở nụ cười: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Cái kia, bây giờ chúng ta đang đi tìm ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lâm Linh: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Không gọi điện thoại mà đến tìm nàng luôn? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hỗn đản này muốn làm gì? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trong đầu Lâm Linh đầy dấu chấm hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thu Nguyệt Hòa Sa thấy vẻ mặt Lâm Linh vô cùng nghi ngờ, nàng híp mắt cười mỉa mai nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ A Trạch nói buổi hoà nhạc của ta không hay, còn nói nhớ ngươi, nhất quyết muốn đến tìm ngươi, chúng ta có khuyên kiểu gì cũng không được. Hu hu hu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Trạch: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn nói mấy câu ấy bao giờ thế? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mà sao ngươi lại hu hu hu thế? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lâm Linh ở đầu bên kia lại càng im lặng hơn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng quá quen thuộc với hai con hàng kia, chuyện đấy hoàn toàn không có khả năng! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng trợn mắt nhìn Thu Nguyệt Hòa Sa một lúc, bất đắc dĩ nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Ta gửi định vị cho các ngươi, các ngươi đến thẳng đây luôn đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nói xong, Lâm Linh cúp xong điện thoại, sau đó nàng gửi một định vị đến điện thoại Lục Trạch. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Trạch nhìn định vị một lát, phát hiện nhà của Lâm Linh nằm ở ngoại thành của thành phố Kinh Bình, vì thế hắn ra lệnh cho phi thuyền bay về phía nhà của Lâm Linh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ khoảng mấy phút sau, phi thuyền đã tìm được nhà của Lâm Linh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhà của Lâm Linh không lớn lắm, chỉ là một căn nhà hai tầng nhỏ, không khác ký túc xá của đám Lục Trạch ở đại học Liên Bang là bao, trước căn nhà nhỏ là một vùng thảo nguyên, đằng sau là một khu rừng rậm nhỏ, cách đó không xa còn có một con suối nhỏ trong veo chảy qua. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàn cảnh khá đẹp. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Có thể thấy Lâm lão là một người khá thích yên tĩnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Phi thuyền dừng lại trên thảo nguyên, đám người Lục Trạch đi ra khỏi phi thuyền. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lâm Linh đã chờ ở cửa, nàng nhìn thấy mấy người ra, tiến lên đón. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Tĩnh tỷ tỷ, Hòa Sa tỷ tỷ, lâu rồi không gặp. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Một học kỳ này, thời gian ba người các nàng tu luyện cùng nhau rất lâu, mối quan hệ đã rất tốt, có thể nhìn thấy hai ngươi họ đương nhiên Lâm Linh rất vui vẻ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Đã lâu không gặp Linh Linh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hai người Thu Nguyệt Hòa Sa và Nam Cung Tĩnh nhìn thấy Lâm Linh thì cũng rất vui vẻ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó, Lâm Linh quay đầu nhìn về phía Lục Ly và Alice ở bên cạnh, đôi mắt linh động kia của nàng chớp chớp mấy cái, sau đó cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Các ngươi chính là A Ly và Alice đúng không, gia hoả A Trạch này vẫn luôn nhắc đến chuyện của các ngươi, hắn lấy chuyện A Ly ngươi làm con rối cho hắn còn có Alice ngươi làm mỹ thực cho hắn ra khoe khoang, cuối cùng bây giờ ta cũng được gặp hai người. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Ly và Alice đang đứng bên cạnh nhìn Lâm Linh đầy tò mò nghe thấy Lâm Linh nói vậy, không nhịn được nở nụ cười. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Không thể không nói, vẻ ngoài học tỷ này nhìn rất đẹp, tóc ngắn mắt to, nàng có khí chất đặc thù khiến người khác cảm thấy thân thiết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng... Cái này không có nghĩa là các nàng sẽ sẵn sàng từ bỏ người mình thích. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Ly khẽ mỉm cười, lễ phép nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Chào Lâm Linh học tỷ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Alice cũng nở nụ cười xán lạn vẫy tay chào Lâm Linh: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Chào Lâm Linh học tỷ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người bắt chuyện xong, Lâm Linh cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Vào trong nhà ta trước đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nói rồi nàng dẫn đám người đi về phía toà nhà nhỏ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này, Lục Trạch nhìn xung quanh một lúc và nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Lâm lão đâu? Hắn khôi phục chưa? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lần trước lúc nhìn thấy Lâm lão, Lục Trạch còn tưởng hắn chỉ là một quan chức cấp cao bình thường trên tinh hệ Turon, kết quả lần này thân phận của hắn đã thay đổi thành một vị thánh nhân. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng Lục Trạch vẫn thấy hơi căng thẳng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bản thân đã từng tấn công hắn, làm Lâm Linh rất đả kích nha. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chương 1272: Tiểu Gia Hỏa... Tỉnh
Không biết liệu có bị thánh nhân dạy cho một bài học không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lâm Linh nghe thấy vậy, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Bây giờ nguyền rủa tử vong bên trong cơ thể tằng gia gia đã bị Anh Anh ăn hết, nhưng trạng thái vẫn chưa khôi phục hoàn toàn, cho nên hắn đi tìm thánh nhân khác và bảo là đi bế quan để khôi phục rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Trạch nghe vậy, khẽ gật đầu, hắn hơi giật mình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Dù sao Lâm lão đã bị nguyền rủa tử vong áp chế nhiều năm như vậy, bây giờ có lẽ phải rất suy yếu mới đúng, bản thân hắn cũng muốn khôi phục sớm một chút đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, Thu Nguyệt Hòa Sa đột nhiên nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Đúng rồi, Anh Anh đâu? Nghe nói nàng ăn nguyền rủa tư vong xong là ngủ say luôn? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thu Nguyệt Hòa Sa vừa nhắc đến, Lâm Linh đã lập tức nhìn Lục Trạch đầy trách móc: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Bây giờ Anh Anh ăn đủ thứ linh tinh, tất cả là lỗi của tên hỗn đản A Trạch này! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nói rồi, nàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Hừ, bây giờ nàng đang ngủ trong phòng của ta, hay đi lên thăm nàng trước đã? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Ừm, đi xem thử đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đã lâu lắm rồi Thu Nguyệt Hòa Sa và Nam Cung Tĩnh không được nhìn thấy Tiểu Anh Anh nên đương nhiên sẽ muốn đi gặp nàng, mà Lục Ly và Alice cũng vô cùng tò mò đối với Tiểu Anh Anh đáng yêu kia nên cũng muốn gặp nàng một lần. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Còn về Lục Trạch, hắn nhìn thấy mấy nữ hài tử mang theo ánh mắt đói khát thì yên lặng ngậm miệng lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người đi vào nhà của Lâm Linh, cởi giày thay dép lê trước cửa rồi lên tầng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó, Lâm Linh dẫn đường đi xuống một căn phòng, rèm cửa của căn phòng được kéo lên, trên người Anh Anh đang nằm trên chiếc giường trong phòng vẫn phía ra ánh sáng mông lung mộng ảo như trước. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của Anh Anh, Nam Cung Tĩnh và Thu Nguyệt Hòa Sa lập tức nhào tới, hai người ôm lấy Anh Anh cọ cọ lung tung. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Khuôn mặt nhỏ nhắn vốn đang đắc ý của Anh Anh lập tức nhíu lại, như thể nàng đang mơ thấy một giấc mơ rất kinh khủng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trong ánh mắt Alice tràn đầy hâm mộ: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Thật tốt... Anh Anh thật đáng yêu... Ta cũng muốn xoa… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trong ánh mắt Lục Ly cũng mang theo đôi chút hâm mộ, nhưng nàng nhưng không lên tiếng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lâm Linh nghe thấy vậy, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Bây giờ Anh Anh còn đang ngủ, các ngươi còn chưa biết nàng nên tốt nhất đừng lại gần, nếu không có khi Anh Anh sẽ khiến các ngươi bị thương mất, chờ sau khi tiểu gia hỏa này tỉnh lại, ta sẽ giới thiệu cho các ngươi làm quen. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe thấy Lâm Linh nói vậy, ánh mắt của Lục Ly và Alice lấp lóe, không khỏi nhìn nàng thêm mấy lần, sau đó hai người khẽ gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Ừm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lâm Linh học tỷ là người tốt nha. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Trạch đứng ngay cạnh cửa nhìn thấy khuôn mặt nhỏ của Anh Anh nhíu lại, không khỏi thấy hơi cạn lời: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Các ngươi sắp xong chưa thế? Hình như bây giờ Anh Anh cũng đang mơ thấy ác mộng rồi đấy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe thấy lời Lục Trạch nói, Nam Cung Tĩnh và Thu Nguyệt Hòa Sa mới tỉnh táo lại, hai người hơi lưu luyến không muốn buông tay thả lại Anh Anh lên trên giường. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Biểu cảm kia giống ý hệt như Nam Cung Tĩnh phải bỏ Kim Diệu Liệt Dương trong tay xuống ấy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó, ánh mắt mấy người đồng thời nhìn về phía Lục Trạch. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Trạch thấy vậy thì trợn mắt nhìn mấy người một lát, sau đấy hắn lấy chùm sáng màu đỏ ra đặt bên trên ánh sao bên ngoài Anh Anh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chùm sáng bị Anh Anh hấp thụ vào cơ thể ngay lập tức. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Khuôn mặt nhỏ vốn dĩ đang hơi nhăn nhó của tiểu gia hoả kia cũng thả lỏng, khóe miệng còn chảy ra một dòng nước miếng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi Lục Trạch cho nàng ăn mấy chục cái chùm sáng màu đỏ, khuôn mặt nhỏ của Anh Anh đã lộ ra nụ cười vui vẻ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó, Lục Trạch nghĩ một lát rồi lại lấy chùm sáng màu tím ra bắt đầu cho nàng ăn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Dù sao chùm sáng màu đỏ dùng để tăng năng lượng, mà chùm sáng màu tím dùng để tăng tinh thần lực và ngộ tính, phải cân bằng dinh dưỡng mới đúng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chùm sáng màu tím vừa để vào trong ánh sao đã bị Anh Anh hấp thụ ngay, sau đó biểu cảm của Anh Anh càng thêm vui vẻ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người Lục Trạch nhìn nụ cười trên gương mặt Anh Anh, cũng không nhịn được nở nụ cười. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc tiểu gia hoả này tỉnh dậy không thể nhìn thấy nụ cười như thế, mặt tiểu gia hỏa này lúc tỉnh dậy bị đơ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này, ánh sao bên ngoài cơ thể Anh Anh đột nhiên xuất hiện một tia sóng chấn động bé nhỏ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi cảm nhận được chấn động này, đám ngươi Lục Trạch không khỏi sững sờ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó, đám người liếc nhìn nhau, ngơ ngẩn nhìn nhau. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu gia hỏa này... Muốn tỉnh lại rồi? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chương 1273: Không Cùng Một Khái Niệm
Năm người Nam Cung Tĩnh nhìn chằm chằm Lục Trạch, trong ánh mắt còn mang theo chút khát vọng, nhìn đến mức làm trong lòng Lục Trạch thấy lạnh run. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mấy nữ nhân này là người điên à? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Khóe miệng Lục Trạch co giật, hắn lại yên lặng lấy chùm sáng màu tím ra bắt đầu cho Anh Anh ăn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó, xao động càng ngày càng kịch liệt, như thể bất cứ lúc nào Anh Anh cũng có thể tỉnh lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nam Cung Tĩnh ở bên cạnh thấy cảnh này, nàng không nhịn được nhếch miệng nở nụ cười: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ He he, nếu như Tiểu Anh Anh tỉnh lại, có khi lại bắt được con trùng tộc biến dị trong nhà cũng nên ấy? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cường giả Tinh Vực cấp, muốn tìm một con trùng tộc biến dị bên trong một hệ hằng tinh nhỏ bé không phải chuyện rất đơn giản sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Trạch vừa cho ăn vừa không khỏi trợn mắt lên nhìn Nam Cung Tĩnh một lúc: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Không phải vừa nãy ngươi mới nói không muốn dựa vào người khác à? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nam Cung Tĩnh nghe thấy vậy thì hơi sững sờ, sau đó nàng dùng vẻ mặt không phục phản bác lại hắn: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Ta nói là không dựa vào trưởng bối, nhưng Anh Anh là do chúng ta nuôi, hai cái này có giống nhau sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Anh Anh tương đương với nữ nhi hoặc tiểu muội muội của bọn họ đấy, sao có thể coi nàng là trưởng bối được? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cái này là một khái niệm hoàn toàn khác đấy? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Trùng tộc biến dị? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lâm Linh hơi nghi ngờ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng vẫn chưa biết rốt cuộc chuyện này là sao. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nam Cung Tĩnh nói lại một lần chuyện trùng tộc biến dị cho Lâm Linh nghe. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi hiểu rõ tất cả mọi chuyện, Lâm Linh cũng hơi giật mình: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Còn có loại trùng tộc này sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Có thể dùng cảnh giới luyện thể để tránh thoát sự truy đuổi của ba cường giả Thuế Phàm cảnh, chuyện này như thể chuyện không tưởng vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người cũng rất bất đắc dĩ, sau đó Lục Trạch nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Nếu như Anh Anh không tỉnh lại, chúng ta còn phải dựa vào thần thông của Linh Linh đấy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lâm Linh nghe thấy vậy thì hơi yên lặng, sau đó nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Ta chưa từng thử bao giờ, nhưng không có vấn đề, nếu như có thể nhìn thấy thì có lẽ có thể phát hiện được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Dù sao, kể cả khi có bắt chước ngụy trang thì bản chất của con trùng tộc kia vẫn không thay đổi, mà thực lực của nó chỉ vỏn vẹn có Đan Võ cảnh thôi, cách Lâm Linh quá xa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người khẽ gật đầu, đúng lúc này Anh Anh nằm trên giường mở mắt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người Lục Trạch nhìn thấy Anh Anh tỉnh lại thì lập tức lộ ra nụ cười. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Anh Anh, ngươi đã tỉnh! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Anh Anh vừa tỉnh lại hình như vẫn còn hơi ngái ngủ, đôi mắt to màu xanh lam của nàng chớp chớp. Sau khi nhìn thấy Lục Trạch, Nam Cung Tĩnh và Thu Nguyệt Hòa Sa ánh mắt của nàng sáng lên, dường như biểu cảm đã giảm bớt trên khuôn mặt nhỏ kia còn mang theo chút vui vẻ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Lục Trạch, Tĩnh tỷ tỷ, Hòa Sa tỷ tỷ, sao các ngươi lại đến đây chơi thế? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nói rồi, lông mày nàng hơi nhíu lại: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Ta vừa mới ngủ quên? Hình như ta ăn phải thứ gì đó rất đắng... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nghĩ đến đây, dường như Anh Anh nghĩ đến hương vị của đám khói đen kia, bỗng nhiên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng nhăn lại, đây là thay đổi biểu cam trên phạm vi lớn rất ít khi xuất hiện trên mặt tiểu gia hỏa này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thu Nguyệt Hòa Sa xoa lên cái đầu nhỏ của Anh Anh với vẻ trìu mến: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Sau này có một số thứ phải ít ăn lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Dường như Anh Anh vẫn còn hơi sợ hãi, nàng khẽ gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Ừm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoá ra còn có thứ khó ăn như thế! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng sẽ không tiếp tục ăn linh tinh nữa! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thế nhưng... Nếu như không ăn thì sau này làm sao biết được có ngon hay không được? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Anh Anh không khỏi rơi vào trong sự phân vân bối rối. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này, nàng lại thấy Lục Ly và Alice ở bên cạnh, nầng lập tức không nói thêm gì nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu gia hỏa này hơi sợ người lạ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lâm Linh thấy vậy, nàng cười chỉ vào Lục Ly và Alice: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Anh Anh, đây là Lục Ly tỷ tỷ, đây là Alice tỷ tỷ, hai người họ là người có quan hệ rất tốt với Lục Trạch nha. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Người có quan hệ rất tốt với Lục Trạch? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe thấy Lâm Linh nói thế, Anh Anh không khỏi ngẩng đầu nhìn Lục Ly với Alice, dưới cái nhìn của nàng thì Lục Trạch là người tốt, thường xuyên đút cho nàng đồ ăn ngon. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Là người chăm nuôi nàng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu là người có quan hệ rất tốt với Lục Trạch thì có lẽ đấy cũng là người tốt đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Ly với Alice thấy thế, lập tức nở nụ cười với Anh Anh, nụ cười của Lục Ly hết sức dịu dàng, mà nụ cười của Alice lại vô cùng xán lạn toả nắng: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Tiểu Anh Anh, chào ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chương 1274: Mọi Thứ Đều Như Ý?
Anh Anh nhìn thấy hai người nở nụ cười thì chớp mắt: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Chào Ly tỷ tỷ, chào Alice tỷ tỷ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Trạch ở bên cạnh nghe thấy vậy, cơ tim nhịn không khỏi thấy hơi tắc nghẽn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mẹ nó vì sao lần nào tiểu gia hỏa này cũng gọi nữ hài tử là tỷ tỷ, mà gọi hắn lại gọi tên chứ? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vì sao tiểu gia hỏa này không gọi hắn là ca ca? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Khụ... Mặc dù, không phải hắn muốn nghe lắm, nhưng hắn cực kỳ bất mãn với kiểu đối xử không công bằng này! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc Lục Trạch còn chưa kịp phản đối, Thu Nguyệt Hòa Sa đã nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Làm chuyện chính trước đã. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thu Nguyệt Hòa Sa nói vậy làm đám người lấy lại tinh thần, sau đó Thu Nguyệt Hòa Sa lại nói chuyện trùng tộc biến dị với Anh Anh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người nhìn Anh Anh đầy chờ mong: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Anh Anh, ngươi có thể tìm con trùng tộc biến dị kia không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Anh Anh nghe thấy vậy, cắn ngón tay: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Để ta thử một chút. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
...... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sao Kinh Bình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Một chiếc phi thuyền tư nhân cỡ nhỏ đang chậm rãi hạ xuống trong một căn biệt thự xa hoa ở khu vực ngoại ô ở Kim Bình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Phi thuyền tư nhân mở ra, một thanh niên tuấn tú tóc vàng đi từ trong đó ra. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hầu gái xinh đẹp đã chờ sẵn ở bên ngoài cung kính tiếp đến nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Thiếu gia, ngài trở về rồi? Lão gia bảo ngày mai sẽ đến khảo sát tiến độ quản lý của ngài. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh niên tóc vàng nghe thấy vậy thì nhếch miệng lộ ra một nụ cười, dịu dàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Ừ, ta biết rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó, trên gương mặt hầu xinh đẹp mang lên đôi chút sắc thái diễm lệ, đưa tay ôm lấy cổ thanh niên tóc vàng, nàng làm nũng nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Thiếu gia, đã mấy ngày rồi chúng ta không làm, có phải ngài có người khác ở bên ngoài rồi không thế? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh niên tóc vàng nghe vậy, hơi sững sờ, sau đó giật khóe miệng, đưa tay ra vỗ mông nàng, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Sao lại thế được? Mấy ngày nay ta quá bận rộn, chờ sau khi cha ta khảo sát xong, ta nhất định sẽ thỏa mãn ngươi, đến lúc đó ta sẽ nói với cha ta cho ngươi một danh phận. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hầu gái xinh đẹp nghe thấy vậy, hơi sửng sốt, nàng không tin nổi nhìn thanh niên tóc vàng: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Thật sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Có thể có danh phận thì chính là bay lên đầu cành biến Phượng Hoàng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng dốc sức phục vụ hắn không biết mệt mỏi là vì gì chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Còn không phải là vì danh phận này sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đây chính là chuyện mà nàng thiết tha mơ ước từ lâu! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tâm trạng hầu gái xinh đẹp lập tức trở nên hưng phấn, không biết đã nghĩ đến tận đâu rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Vậy ngài phải biểu hiện thật tốt trước mặt cha ngài, ta sẽ cổ vũ ngài! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nam tử tóc vàng mỉm cười: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Yên tâm đi, ta sẽ dốc toàn hết sức ứng phó vì ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hầu gái xinh đẹp vô cùng cảm động nhìn ánh mắt thâm tình của thanh niên tóc vàng kia, bên trong đôi mắt to xinh đẹp còn vương hơi nước. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Được bảo bối, ta đi chuẩn bị một chút, đừng để người khác quấy rầy ta. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Ừ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hầu gái xinh đẹp liên tục gật đầu, đưa mắt nhìn thanh niên tóc vàng rời đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn gọi ta là bảo bối, hoá ra trước giờ vẫn chưa từng gọi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ta sắp có danh phận rồi sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Quá tốt rồi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng mà... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hầu gái xinh đẹp hơi nghi ngờ nhìn bóng lưng thiếu niên tóc vàng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vì sao lại có cảm giác hắn khang khác? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nghi ngờ của nàng chỉ xuất hiện trong nháy mắt, chẳng mấy chốc sau đã bị sự vui sướng trước mắt xua đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh niên tóc vàng tiến vào căn phòng của mình, sau khi hắn xác nhận không ai, sau đó đôi mắt vốn như hồ nước xanh thẳm kia chậm rãi hóa thành màu đen sâu thẳm, khóe môi nhếch lên một nụ cười tao nhã mà khiêm nhường. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn nhìn bầu trời sao sâu thẳm ngoài cửa sổ kia, khàn giọng: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Tất cả mọi thứ đều như ý ta. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sáu tháng mười tám ngày, mặc dù ba kẻ đần độn kia ngu xuẩn, nhưng lực lượng vẫn cao hơn hắn rất nhiều, đối với hắn thì bọn họ vẫn còn chút uy hiếp. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bây giờ uy hiếp này đã không còn tồn tại nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trong đôi mắt đen đến thâm thuý kia loé ra một tia sáng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vốn dĩ đối tượng hắn bắt chước nguỵ trang là tiểu hài tử, chẳng qua là bởi vì tiểu hài tử dễ bắt chước ngụy trang nhất, quan hệ xã giáo với cảm xúc có thể thay đổi thất thường, không dễ xuất hiện sai lầm, mãi đến sau đấy hắn nhìn thấy tin Lục Trạch trên chiến trường tại tinh hệ Charles. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bắt đầu từ lúc ấy, hắn đã bắt đầu cố ý chú ý đến Lục Trạch. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Từ chiến trường tại tuyến phòng thủ của tinh hệ Charles đến tinh hệ Tích Quy, lại đến tinh hệ Grisis rồi sau đó đến tinh hệ Erna, hắn đã bắt đầu từng bước lấy Lục Trạch làm dấu mốc để chỉ định kế hoạch của hắn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Từ vốn chỉ bắt chước ngụy trang thành tiểu hài tử để cho tiện, đến biến thành chỉ bắt chước ngụy trang thành tiểu hài tử để lừa dối ba tên ngu xuẩn kia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chương 1275: Con Trùng Nhỏ Yếu Đáng Thương
- ͏͏ Không biết rốt cuộc ba tên ngu xuẩn kia nói thế nào với Lục Trạch? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thực lực của hắn quá thấp nên hoàn toàn không dám đi đến nghe lén, lướt qua thôi chắc chắn sẽ bị phát hiện. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn vươn đầu lưỡi màu đen mang theo gai ngược ra liếm môi, bờ môi màu đỏ nhạt bên dưới gai ngược nhưng lại không hề bị quẹt trầy xước. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Giả dụ... Lừa dối thất bại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Đám người Lục Trạch không dễ lừa như ba tên ngu xuẩn kia, bọn họ chỉ cần vận dụng tài nguyên của Liên Bang để cho tất cả mọi người tiếp nhận kiểm tra, vậy thì ta không thể biến mất sớm, nếu như ta biến mất thì có lẽ toàn bộ tinh hệ Turon sẽ bị bắt đầu phong tỏa... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nghĩ tới đây, hắn trầm mặc hạ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Căn phòng hơi u ám rơi vào tĩnh lặng, một lúc sau hắn mới giật khóe miệng: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Ta nhớ ra rồi, phụ thân uy nghiêm kia của ta có một con cáo Hoả Vân đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngoại trừ Nhân tộc, hắn hoàn toàn có thể bắt chước ngụy trang thành sinh vật khác nha. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngày mai, hắn phải để phụ thân uy nghiêm kia đưa hắn ra khỏi tinh hệ Turon. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó, hắn đáy mắt lóe qua một tia tham lam: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Đáng tiếc... Lục Trạch... Thật sự rất ngon. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tốc độ tiến bộ của Lục Trạch còn nhanh hơn hắn, dựa trên mấy tháng nghiên cứu Nhân tộc của hắn, thậm chí hắn còn hơi nghi ngờ rốt cuộc Lục Trạch có phải Nhân tộc không, thế này có phải quá mức rồi không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu như có thể thôn tính hoàn toàn hắn... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn chỉ hơi tưởng tượng thôi đã không nhịn được liếm môi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đáng tiếc... Không có cơ hội như vậy, nếu như cứ ở lại nơi này thì nói không chừng tình cảnh của hắn sẽ vô cùng nguy hiểm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Còn sống mới có tương lai. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn không vội, tiềm lực của hắn cho hắn sự tự tin. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nghĩ tới đây, hắn vươn vai, khóe miệng lại lần nữa phủ lên một nụ cười tao nhã ôn hoà: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Trò chơi sinh tồn đến đây là kết thúc, ngày mai sẽ bắt đầu chương mới... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn còn chưa kịp nói xong, ánh sao màu xanh lam lấp lóe, một cỗ lực lượng vô cùng kinh khủng bao phủ toàn bộ tinh hệ Turon. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cơ thể thanh niên tóc vàng khi cảm nhận được cỗ lực lượng này không khỏi cứng đờ, không nói được câu nào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thật mạnh! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đây là cường giả cấp bậc gì? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vì sao lại có cường giả như này ở đây? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Quá kinh khủng! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng, chắc không phải cường giả này đến đây tìm hắn đâu đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Dù sao hắn chỉ là một con côn trùng Đan Võ cảnh nho nhỏ mà thôi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này, một cỗ áp lực cực lớn giáng từ trên trời xuống, thân thể của hắn bị đè trên mặt đất mà không có chút lực phản kháng nào, sau đó trên đỉnh đầu của hắn xuất hiện một lỗ sâu hun hút, một ánh sao màu xanh lam bao phủ lấy hắn rồi kéo hắn vào bên trong lỗ sâu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh niên tóc vàng cảm thấy như trời đất đang quay cuồng, khi ánh mắt hắn khôi phục lại thì hắn đã đi tới một nơi mà hắn hoàn toàn không quen biết, mà xung quanh hắn đang có một nam năm nữ còn có một tiểu la lỵ đang hung dữ bao vây xung quanh hắn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, giọng nói lanh lảnh của tiểu la lỵ kia vang lên: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Hình như rất đơn giản nha, hắn ở ngay gần đây, hình như còn chưa đến một trăm kilomet hay sao đó, ta bắt hắn đến đây luôn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Dường như trong giọng nói của nàng còn mang theo chút vui vẻ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh niên tóc vàng: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
“? ? ?” ? ? ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi nghe thấy giọng nói của tiểu la lỵ, thanh niên tóc vàng mới tỉnh táo lại từ cơn ngơ ngác. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó, khi hắn thấy rõ được người trước mặt hắn là người nào, cả người hắn đều thấy không ổn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đậu má? ! ? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Trạch? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lâm Linh? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nam Cung Tĩnh? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thu Nguyệt Hòa Sa? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Còn có hai người này là ai? ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Còn có vì sao hắn lại ở chỗ này? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cường giả siêu cấp ban nãy bắt hắn đến đây sao? ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng vì sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Rốt cuộc hắn đã làm sai cái gì mà lại đối xử với hắn như thế? ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cường giả siêu cấp như thế không cần mặt sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tại sao muốn khi dễ hắn yếu như vậy, đáng thương lại bất lực tiểu côn trùng? ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mà giờ phút này đám người Lục Trạch nhìn thanh niên tóc vàng trên mặt đất cũng thấy ngơ ngác y vậy, bọn họ hoàn toàn không bất ngờ khi Anh Anh bắt được trùng tộc biến dị kia, nhưng vấn đề là khi nãy tiểu gia hỏa này nói gia hỏa này ở ngay gần đây á! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cái này mẹ nó, bọn hắn còn làm đủ loại giả thiết, còn tính xem nếu lúc ấy thất bại thì nên cứu vớt như thế nào, kết qủa mẹ nó con hàng này lại ở ngay gần đây? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người Lục Trạch biểu hiện tâm trạng bọn không tốt lắm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tâm trạng của bọn họ mà không tốt thì ánh mắt khi nhìn thanh niên tóc vàng này cũng chẳng thiện lành gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chương 1276: Trùng Tộc
Nhất là Thu Nguyệt Hòa Sa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Phải biết, trùng tộc biến dị này đã thôn tính không ít tiểu hài tử, cái này khiến toàn thân nàng tràn ngập sát ý. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nàng mỉm cười nhìn thanh niên tóc vàng trên mặt đất: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Tự ngươi biến hình lại đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trong đại sảnh ở nhà Lâm Linh, đám người Lục Trạch nhìn chăm chú vào thanh niên tóc vàng đang nằm trên mặt đất. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Rốt cuộc trùng tộc biến dị sẽ có bộ dạng như thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Trạch bày tỏ hết sức tò mò. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Giờ phút này trong đôi mắt màu đen thăm thẳm của thanh niên tóc vàng có hơi kinh hãi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn nhìn Lục Trạch một lát rồi lại nhìn đám người Nam Cung Tĩnh ở bên cạnh, trong đôi mắt đen sâu thẳm kia đầy vẻ không tin nổi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nghìn tính vạn tính, từ đầu đến cuối hắn không ngờ sẽ có cường giả có thực lực siêu cấp như vậy đến tìm hắn gây phiền phức. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu không, hắn hoàn toàn có thể mượn phụ thân của thân thể này để lặng lẽ rời khỏi tinh hệ Turon. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau này, chỉ cần hắn phát triển hèn mọn thì tương lai hắn hoàn toàn có thể trở thành cường giả, đến lúc đó hắn sẽ quay lại tộc để phục vụ cho chúa tể trùng tộc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng mà, tương lai đẹp đẽ hoàn mỹ mà hắn phác hoạ ra còn chưa kịp bắt đầu đã kết thúc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trong đôi mắt màu đen sâu thẳm kia lóe qua một tia khí tức cuồng bạo bạo ngược, hắn yên tĩnh nhìn đám người Lục Trạch: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Thân là trùng tộc cao quý, chết chẳng qua chỉ là quay trở về với vòng tay của chúa tể thôi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó, nó không còn bất cứ động tác nào nữa, đột nhiên sức sống của nó chậm rãi tiêu tan. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người Lục Trạch vẫn luôn quan sát con trùng tộc này trợn tròn hai mắt, bọn họ nhìn con trùng tộc biến dị kia với vẻ không tin nổi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sao mà lại làm thế được vậy? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này, Anh Anh chớp mắt, đột nhiên nàng duỗi bàn tay nhỏ bé ra lập tức túm lấy một cỗ năng lượng màu đen kịt ra từ trong hư không. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Năng lượng màu đen đang không ngừng vặn vẹo như thể vẫn đang giãy dụa, còn kèm tiếng kêu gào thê thảm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Anh Anh nhìn thấy cảnh này thì chớp mắt, sau đó bỗng nhiên nàng há miệng ra ăn quả cầu năng lượng màu đen kia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
“? ? ?” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vốn dĩ bọn họ nhìn thấy quả cầu năng lượng màu đen kia còn đang chẳng hiểu gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kết quả bọn hắn còn chưa kịp hỏi thì đã phát hiện tiểu gia hoả Anh Anh này đã ăn hết sạch thứ này, thế có phải nhanh quá không? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi ăn xong, Anh Anh chớp chớp mắt lộ ra một nụ cười đầy thỏa mãn, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Hình như con trùng này muốn hiến tế hết tất cả những gì nó có ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Hiến tế ra ngoài? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người Lục Trạch nghe thấy vậy thì hơi sững sờ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó, bọn họ nhớ lại tên chúa tể mà khi nãy con trùng tộc biến dị kia nói, chẳng lẽ gia hoả này có thể hiến tế hết tất cả những gì nó có cho chúa tể? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người chỉ vừa mới tưởng tượng thôi đã thấy da đầu tê dại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
May mà Anh Anh đã cản lại, nếu không ai mà biết được sau khi tên chúa tể kia biết được tin tức ở đây liệu có muốn báo thù cho đàn em của nó không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu như có một sóng lớn trùng tộc đến đây thì chưa chắc bọn họ đã ngăn hặn được! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thu Nguyệt Hòa Sa vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Anh Anh, vật kia đã bị cản lại hoàn toàn rồi sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Anh Anh nghe thấy vậy, chớp chớp mắt: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Cản lại hết rồi, ta ăn hết rồi nha. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Phù... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người Lục Trạch được thở phào nhẹ nhõm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Còn tốt... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu không, cho dù bọn họ có giết chết con trùng tộc biến dị này, nói không chừng sau này sẽ có trùng tộc chạy đến đây tấn công bọn họ, nếu là thế thật thì sẽ rất lúng túng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
...... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Một vùng tăm tối vô biên nào đó trong vũ trụ nằm bên ngoài Tinh Linh Tinh Vực, một vùng đại lục hoang vu màu đen to lớn đang lơ lửng trong vũ trụ vô biên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trong đại lục màu đen đầy ắp hang động, trong hang động có vô số trùng tộc dữ tợn đang đi ra đi vào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trong chỗ sâu nhất của hang động, có một chỗ trống cao mấy cây số, rộng mấy nghìn kilomet, ở chính giữa chỗ trống này chỉ có một con trùng tộc có vẻ ngoài dữ tợn với cái vai cao hai mét, toàn thân được bao trùm bởi áo giáp màu đen kịt, toàn thân hiện ra hình giọt nước đang nằm rạp trên mặt đất. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Xung quanh nó có mấy chục con trùng tộc lớn nhỏ, hình thái khác nhau nhưng dáng dấp đều rất tuỳ ý đang vây xung quanh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đột nhiên, con trùng tộc này lại đột nhiên mở mắt, con mắt của nó đỏ ngầu, bên trong ẩn chứa sự hủy diệt và giết chóc, no chỉ mở to mắt thôi mà toàn bộ vùng trống như thể đang xuất hiện một biển máu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chương 1277: Tính Toán Của Trùng Tộc
Khí tức kinh khủng khiến các trùng tốc khác không chịu nổi nằm rạp trên mặt đất, run rẩy hiển hách nhìn sang. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Hí ~! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Con trùng tộc kia nhe răng nhọn dữ tợn ra, phát ra tiếng kêu chói tai. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Làm quân vương của cương vực một vùng vũ trụ, nó cảm nhận được tinh thần kết nối của nó xuất hiện chấn động kịch liệt, có một tia tiềm lực thậm chí có khả năng đạt tới quân vương trùng tộc đã ngắt kết nối tinh thần! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đây chính là quân vương! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cái này khiến nó cảm thấy tức giận không chịu nổi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thứ khiến nó tức giận nhất là bên trong kết nối tinh thần bị phá vỡ truyền về không hề có tin tức hữu dụng! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cái này khiến nó đến cả hung thủ là ai cũng không biết! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Gào! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nó lại truyền ra một tiếng gầm gừ phẫn nộ thêm lần nữa, bên trong mấy chục con trùng tộc mang đủ loại hình thù khác nhau đứng bên cạnh quân vương trùng tộc có mười hai con đứng lên, khí tức cuồng bạo trên thân bọn chúng phun trào, không gian xung quanh khẽ chấn động như thể thuỷ tinh đang xuất hiện một vết nứt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tinh Vực cấp! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Toàn bộ mười hai con cường giả trùng tộc này đều là Tinh Vực cấp! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Sau hàng nghìn năm, để sự hủy diệt quét sạch toàn bộ tinh không! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mười hai con cường giả trùng tộc Tinh Vực cấp bay ra khỏi hang động trong tiếng gầm thét, sau đó bên trên lục địa màu đen có vô số đoàn thể màu đen bay ra, những đoàn thể màu đen này bốc lên ngọn lửa màu xanh lam, biến mất trong mảnh vũ trụ sâu thẳm mênh mông vô biên này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
...... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mà giờ phút này trong đại sảnh, khi trùng tộc biến dị chết đi thì hình dạng của sinh vật mà nó bắt chước không thể duy trì được nữa, cuối cùng thân xác kia chậm rãi vặn vẹo, từ một thanh niên tóc vàng tuấn tú biến thành một con trùng tộc chỉ dài hơn một mét. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thân thể thon dài lại có hình giọt nước, giáp xác màu đen, tứ chi sắc bén, cái đuôi dài nhỏ mang theo cái đầu đâm sắc bén. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mỗi một bộ phận trên cơ thể nó đều là vũ khí dùng để giết chóc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Trạch nhìn thi thể của con trùng tộc biến dị này, trong mắt hắn lóe lên mấy phần kinh ngạc: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Thật ra nhìn gia hỏa này trông khá tao nhã. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Không thể không nói bộ dạng trùng tộc này vẫn khá đẹp mắt, rất phù hợp với gu thẩm mỹ của nam tính, giết chóc, ngầu lòi, lãnh khốc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nam Cung Tĩnh cũng liên tục gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Ta cũng cảm thấy rất đẹp trai. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mà ngoại trừ Nam Cung Tĩnh ra, những người còn lại nghe thấy vậy lập tức trợn mắt nhìn hai người bọn họ: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Cái này thì có cái gì đáng xem? Bộ dạng xấu mà còn buồn nôn như thế! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàn toàn không thể hiểu nổi gu thẩm mỹ của hai người bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này, đột nhiên trên thi thể trùng tộc biến dị kia có một tia khói đen tuôn ra, không khác khói đen của ba con Câu Hồn sứ đã chết là bao. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người Lục Trạch nhìn đám khói đen này, rơi vào trong trầm tư. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Trạch nhíu mày: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Vừa rồi ba con Câu Hồn sứ kia nói, con trùng tộc biến dị này là do thí nghiệm nên mới biến dị à? Không biết có liên quan gì đến khói đen? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mấy người Nam Cung Tĩnh ở bên cạnh cũng nhíu mày, ánh mắt Thu Nguyệt Hòa Sa hơi lấp lóe, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Cái này cần phải chờ sau khi mấy người Lạc Băng Tình đến hang ổ Tang Hồn Minh mới biết được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả mọi người khẽ gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Dù sao thì người phía sau màn chính là người đã khống chế Tang Hồn Minh để làm thí nghiệm, có lẽ khói đen là thủ đoạn của bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, Alice nhìn thi thể trùng tộc biến dị đang tràn lan khói đen trên mặt đất, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Vậy cái này phải làm sao bây giờ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Trạch suy tư và nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Hay là mang đến cho mấy người Merlin đại thúc đi? Dựa theo cách giải thích của ba Câu Hồn sứ kia, dường như tiềm lực của con trùng tộc biến dị này rất lớn, cầm đi làm nghiên cứu để hiểu rõ đặc tính của trùng tộc cũng không tệ nhỉ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả mọi người không phản đối, nếu như có thể thông qua thi thể này để hiểu rõ trùng tộc hơn thì đối với bọn là một chuyện tốt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Nhưng mà... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lâm Linh nhíu mày, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Chúng ta có nên đi nói chuyện trùng tộc biến dị với người thân của những người bị hại kia không? Dù sao, mới nãy trùng tộc biến dị này còn dự định sẽ hiến tế, đây là không sợ nhất vạn chỉ sợ ngộ nhỡ... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Ừ, ta đồng ý. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Ly khẽ gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Lỡ như sau khi tin tức truyền đi sẽ bị phát hiện hay gì đấy, đến lúc đó tình huống sẽ không tốt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người khẽ gật đầu, cũng cảm thấy không thể nói chuyện trùng tộc biến dị này ra. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lỡ như khiến trùng tộc trả thù sẽ không tốt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi quyết định xong, Nam Cung Tĩnh thu hồi thi thể trùng tộc biến dị, dù sao mấy ngày nay nàng cũng ở lại nhà của Alice, đến lúc đó nàng để nàng cầm là được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chương 1278: Ta Muốn Ở Nhờ
Sau khi kết thúc công việc xong xuôi, đám người cũng hơi thả lỏng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này, điện thoại di động của Thu Nguyệt Hòa Sa vang lên, bỗng tinh thần của mọi người bị giật mình, quay đầu nhìn về phía Thu Nguyệt Hòa Sa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Là tin tức của mấy người lão Lạc sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nam Cung Tĩnh hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mấy người Lạc Băng Tình cách trụ sở bí mật của Tang Hồn Minh cũng không xa, chẳng mấy chốc đã đến nơi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thu Nguyệt Hòa Sa nhìn xuống tên trên cuộc gọi, khẽ gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Ừm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nói rồi nàng nhận nghe điện thoại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, hư ảnh của ba người Lạc Băng Tình, Derek và Jack xuất hiện trong không trung. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi nhìn thấy đám người Lục Trạch, ba người hơi sững sờ, sắc mặt hơi kỳ quái nhìn Thu Nguyệt Hòa Sa một lát. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhất là Derek, ánh mắt hơi phức tạp. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mà mấy người Lục Trạch cũng đang nhìn hư ảnh của ba người Lạc Băng Tình, bọn họ phát hiện sắc mặt ba người hơi tái nhợt, dường như trạng thái không được tốt lắm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nam Cung Tĩnh nhíu mày, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Các ngươi bị thương à? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Với thực lực của bọn họ thì gần như vô địch từ Hành Tinh cấp trở xuống, mà còn trải qua không ít lần làm nhiệm vụ, tất nhiên kinh nghiệm của bọn họ cũng rất phong phú, không đến mức sẽ không cẩn thận bị thương mới phải. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lạc Băng Tình nghe thấy vậy, thờ ơ nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Vết thương nhỏ thôi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trong mắt Jack hơi băng lãnh: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Chúng ta đã điều tra toàn bộ căn cứ, bên trong không có ai, tất cả chỉ toàn khói đen, bị ám sát. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Rất rõ ràng là bọn họ đã phát hiện. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người Lục Trạch nghe thấy vậy, khẽ gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thật ra bọn họ cũng đã đoán trước được rồi, dù sao lúc còn ba Câu Hồn sứ kia, biểu hiện của khói đen đã có chỗ khác biệt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Vậy có phát hiện được gì không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thu Nguyệt Hòa Sa hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Ừm. Lạc Băng Tình nhìn Jack ở bên cạnh một lúc: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Jack nói người ở phía sau màn không phải Nhân tộc, mà là Hắc Yên tộc bên ngoài biên cảnh hư không. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Hắc Yên tộc? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người Lục Trạch sững sờ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Biên cảnh hư không quá nguy hiểm, đến giờ bọn họ vẫn chưa từng đi đến đấy, nên đương nhiên bọn họ cũng không biết gì nhiều về các chủng tộc bên ngoài biên cảnh hư không. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó, Jack lại nói những gì hắn biết về Hắc Yên tộc cho đám Lục Trạch ở đầu bên kia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe Jack giới thiệu xong, sắc mặt Nam Cung Tĩnh hơi kỳ quái: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Trước hội giao lưu bốn tộc, hình như chúng ta phải đến biên cảnh hư không để đi lịch luyện một chuyến thì phải? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Không ngờ còn chưa đến biên cảnh hư không mà đã gặp phải chủng tộc ở phía bên kia ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hơn nữa bọn họ còn gây chuyện bên trong Liên Bang. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt mọi người lóe lên, đáy mắt lóe qua một tia sát ý. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Derek nhếch miệng cười, ánh mắt lạnh lùng: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Lần này phải chịu thiệt, đến lúc đó lại gặp nhau ở biên cảnh hư không, cần phải chào mừng trở về thật long trọng! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi trao đổi với ba người Lạc Băng Tình về chuyện của Hắc Yên tộc, Thu Nguyệt Hòa Sa cúp điện thoại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó, Lục Trạch cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Ừm... Tạm thời xem như không còn chuyện gì khác nữa, trùng tộc biến dị đã chết, năng lượng hiến tế cũng bị Anh Anh ăn hết... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Chờ một chút! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nói đến đây, mọi người đồng loạt nhìn về phía Anh Anh ở bên cạnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu gia hỏa này lại ăn linh tinh gì thế! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng mà… Lần này ăn rất tốt nha! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bọn họ hoàn toàn không có cách nào để nói tiểu gia hỏa này cái gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Anh Anh nhìn thấy đám người nhìn sang, hơi vô tội chớp mắt, sau đó nuốt một ngụm nước miếng: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Cái vừa nãy ăn rất ngon! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ … ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàn toàn không biết nên nói gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu gia hỏa này là đại lão, nàng định đoạt là được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thu Nguyệt Hòa Sa cười ôm Anh Anh vào trong lòng, sau đó đôi mắt mềm mại đáng yêu nhìn Lục Trạch: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Lục Trạch tiểu đệ đệ, mấy ngày nay tỷ tỷ ở nhà ngươi được không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Ly: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
“? ? ?” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Alice: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
“? ? ?” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hai người không tin nổi nhìn Thu Nguyệt Hòa Sa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hồ ly tinh này, vậy mà lại ở ì chỗ này không chịu đi? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Quá đáng! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Phản đối, kiên quyết phản đối! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này, Thu Nguyệt Hòa Sa đột nhiên nhìn về phía Lâm Linh ở bên cạnh: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Linh Linh, bây giờ Lâm lão gia tử cũng không ở đây, hay là ngươi và Anh Anh cũng đến chỗ Lục Trạch tiểu đệ đệ ở đi? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thân thể Lâm Linh khi nghe thấy vậy thì cứng đờ, sau đó trong mắt lóe lên một chút ánh sáng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chương 1279: Trở Về Nhà
Cái này, đúng là một lựa chọn tốt nhỉ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Anh Anh nghe thấy vậy, ánh mắt sáng lên: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Muốn đi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nói rồi, trong mắt của nàng mang theo đôi chút chờ mong: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Có đồ ăn ngon không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Ly và Alice nhìn sự mong đợi trong mắt Anh Anh, không tài nào nói được lời phản đối ra khỏi miệng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu gia hỏa này là đại công thần của lần này, các nàng thật sự không đành lòng từ chối yêu cầu của tiểu gia hỏa này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hơn nữa tiểu gia hỏa này đáng yêu như thế, các nàng khá thích. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Trạch đưa tay vuốt vuốt mặt tròn nhỏ của Anh Anh, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Alice tỷ tỷ của ngươi nấu cơm ăn rất ngon, đến lúc đó ngươi nhất định sẽ thích! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nói đùa chứ, tiểu thiên sứ Alice chính là một nữ hài tử hoàn mỹ, nấu cơm siêu cấp mỹ vị. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn có thể thổi phồng cả một đời. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Alice nghe thấy Lục Trạch nói thế, lập tức lộ ra một nụ cười xán lạn, nàng đưa tay xoa xoa cái đầu nhỏ của Anh Anh: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Đến lúc đó tỷ tỷ nấu đồ ăn ngon cho ngươi có được không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Được nha! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mắt Anh Anh sáng lên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Trạch đã nói tỷ tỷ này nấu cơm ăn ngon, vậy chắc chắn ăn ngon! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mặc dù hai người là đối thủ, nhưng Anh Anh vẫn biết khẩu vị của Lục Trạch rất tốt! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lâm Linh ở bên kia nhìn thấy bộ dạng mong đợi của Anh Anh, trong lòng không khỏi thấy rung động. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Không tốt lắm! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Phải biết, trước đây lúc nào cũng là nàng nấu đồ ăn ngon cho Anh Anh, bây giờ có Alice thì chẳng phải nàng sẽ thua sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng Lâm Linh lập tức thấy hơi căng thẳng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt nàng hơi lấp lóe, nhìn Alice cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Ta cũng hay nghe A Trạch nói khả năng bếp núc của Alice rất ưu tú, vậy tỷ tỷ cũng muốn học tập ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Alice nghe thấy vậy, hơi sững sờ, sau đó cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Đương nhiên là có thể, đến lúc đó Lâm Linh tỷ tỷ có thể vào phụ giúp với ta nha, ta rất có tự tin với cơm ta nấu, học trưởng thích ăn nhất đấy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Ly ở bên cạnh nhìn Alice một lúc, lại nhìn Lâm Linh một lát, yên lặng không nói gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đâu còn cách nào đâu, ngoại trừ Nam Cung Tĩnh và Thu Nguyệt Hòa Sa, nàng chính là người cùi bắp nhất, hoàn toàn không có quyền lên tiếng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ có thể run lẩy bẩy trước khí tràng của hai vị đại lão này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Còn về Nam Cung Tĩnh và Thu Nguyệt Hòa Sa thì hoàn toàn không nghĩ sẽ tự nấu cơm, các nàng ăn chực đến thoải mái yên lòng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cuối cùng, đám người ra khỏi nhà Lâm Linh, sau đó ngồi tàu Sơ Dương về tới Lan Giang tinh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lúc đó, Thu Nguyệt Hòa Sa đã liên lạc với người đại diện lưu Vân Nguyệt của nàng, biết được lúc này cha mẹ của tiểu nam hài kia đang chờ đợi tin tức ở trong cục cảnh sát. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi mọi người thương lượng xong, định sẽ ụp hết tất cả nỗi oan ức này lên đầu Tang Hồn Minh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thật ra nói đội nồi đen cũng không đúng lắm, vốn dĩ việc này có loeen quan đến bọn họ, mặc dù kẻ cầm đầu không phải bọn hắn, nhưng ai bảo bọn họ xui xẻo bị ba tên Hắc Yên tộc kia theo dõi chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Làm được tuyển chọn hài... Phì, thế lực ngầm được tuyển chọn, bọn họ không đội cái nồi này thì ai đội. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Còn về việc đến lúc đó sẽ giải quyết cụ thể như thế nào thì cần lúc về phải thương lượng thêm với Merlin thúc, sau đó để cơ quan trị an của tinh hệ Turon đến xử lý. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tàu Sơ Dương dừng lại trên mảnh đất trống cách Lục Trạch không xa, đám người Lục Trạch ra khỏi phi thuyền. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó, Lục Trạch thu hồi tàu Sơ Dương, bây về phía nha của Lục Trạch. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Giờ phút này trong lòng Lục Trạch vẫn thấy hơi hoảng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu chỉ có một nữ tửu quỷ tìm tới cửa còn tốt, kết quả bây giờ ra cửa một lần lại có thêm một hồ ly tinh, Linh Linh và Anh Anh về theo. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thế này đến lúc đấy không phải hắn sẽ bị đánh chết ag? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu như người không quen thấy còn tưởng hắn là tay sành sỏi lưu luyến trong mấy bụi hoa tình yêu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Có mấy người biết nỗi khổ trong đấy đâu? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vì sao sau hai ngàn năm, trường học vấn không dạy người ta yêu đương thế nào chứ? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Trạch cảm thấy cái này có thể ghi vào các môn bắt buộc! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chẳng mấy chốc sau đã về đến nhà, nữ tửu quỷ đi theo Alice về nhà nàng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mà Thu Nguyệt Hòa Sa thì mang vẻ mặt đương nhiên về nhà Lục Trạch, tất nhiên Linh Linh và Anh Anh cũng thế. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Ly thấy cảnh này thì vô cùng tức giận, hận không thể cầm chổi lên đuổi người. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tâm trạng rất khó chịu! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người tiến vào cửa nhà, phòng khách rất tối, trong nhà rất yên tĩnh, Lục Trạch không khỏi thờ phào nhẹ nhõm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chắc là lão cha và mẫu thân đại nhân vẫn đang tu luyện hay đang ngủ rồi? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chương 1280: Chờ Chút, Ta Vội Cái Gì Chứ
Giờ phút này trời vẫn còn chưa sáng, mặc dù mấy người Lục Trạch đi đi về về mất mấy giờ, nhưng thật ra xử lý cũng chẳng mất bao lâu, có lẽ còn tầm hai ba tiếng nữa sẽ đến bình minh? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Không biết buổi sáng ngày mai lão cha và mẫu thân đại nhân nhìn thấy hồ ly tinh, Linh Linh và Anh Anh đến sẽ có biểu cảm gì? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Trạch hơi tê cả da đầu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó, Lục Trạch chuẩn bị phòng cho Thu Nguyệt Hòa Sa và Linh Linh cả Anh Anh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mà Lục Ly ở bên cạnh thì nhìn Thu Nguyệt Hòa Sa và Linh Linh như đang đề phòng trộm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhất là Thu Nguyệt Hòa Sa, dù sao người này nhìn quá quyến rũ, nàng cảm thấy rất có thể Lục Trạch ngu xuẩn sẽ bị hồ ly tinh này quyến rũ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi sắp xếp cho ba người xong, Lục Trạch và Lục Ly cũng trở về phòng riêng của mình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Trạch nằm bẹp xuống giường, cảm thấy não nhức ê ẩm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tim thật mệt mỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hơn nữa, nhìn Lục Ly có vẻ rất bình thường, không có tức giận gì nha? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Trạch lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngày mai rồi nói sau. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó, Lục Trạch khoanh chân ngồi trên giường, dự định sẽ bắt đầu tu luyện. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Từ khi hắn vẫn luôn sử dụng trái cây màu vàng óng và chùm sáng màu đỏ, nên thể lực của hắn không ngừng mạnh lên, giờ phút này Lục Trạch đã có thể tự tin sử dụng chùm sáng màu đỏ đặc thù Thuế Phàm cảnh tầng sáu để tu luyện! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tinh thần lực của hắn đụng vào chùm sáng màu đỏ đặc thù Thuế Phàm cảnh tầng sáu trong không gian nhỏ ở tâm trí hắn, chùm sáng màu đỏ lập tức biến mất trong không gian nhỏ tại tâm trí hắn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó, lực lượng hung mãnh quen thuộc kia quét sạch qua thân xác Lục Trạch như thể thủy triều màu đỏ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng, lần này thân xác Lục Trạch lại kiên cường chặn lại lực lượng cuồng bạo này, hắn chỉ cảm thấy thân xác đau nhói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Loại đau nhói ở mức độ đối với Lục Trạch mà nói thì chẳng là gì cả. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Có thể dùng! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng Lục Trạch vui mừng, như vậy thì tốc độ tu luyện của hắn sẽ tăng lên thêm! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn không nghĩ nhiều nữa, bắt đầu ngưng thần tĩnh khí tu luyện. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau bốn tiếng, Lục Trạch hấp thu xong năng lượng của chùm sáng màu đỏ, chậm rãi mở mắt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó, Lục Trạch không nhịn được nhếch miệng lên lộ ra một nụ cười. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Quả nhiên lại có tăng lên! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vốn dĩ Lục Trạch ước chừng cần hơn một tháng mới có thể đột phá đến Thuế Phàm cảnh tầng ba, nhưng bây giờ Lục Trạch có tự tin có thể đột phá trong hơn hai mươi ngày! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhanh hơn gần một nửa so với tốc độ ban đầu! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cái này đã rất kinh khủng! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thậm chí đợi đến khi thể xác Lục Trạch lại mạnh lên thêm, hắn còn sử dụng ba chùm sáng màu đủ đặc thù Thuế Phàm cảnh tầng sáu để tu luyện, đến lúc đó tốc độ tu luyện của hắn sẽ càng nhanh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thậm chí, Lục Trạch còn tự tin nửa tháng sau hắn sẽ đột phá đến Thuế Phàm cảnh tầng ba! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cho dù trước đó có thêm mấy ngày, vậy cũng khoảng chừng hai mươi ngày sẽ đột phá đến Thuế Phàm cảnh tầng ba! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mặc dù nhiều hơn lúc đột phá Thuế Phàm cảnh tầng hai mấy ngày, nhưng tốc độ này vẫn như bay nha! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng Lục Trạch cực kì vui vẻ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mặc dù càng đi tiếp thì tốc độ đột phá càng chậm, nhưng nói không chừng năm sau hắn có thể thật sự đột phá đến Hành Tinh cấp thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu như thật sự làm được thì sướng rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Trạch không nhịn được nhếch miệng lên, lộ ra nụ cười vui vẻ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này, Lục Trạch mơ hồ nghe tiếng giọng nói kinh ngạc của mẫu thân mình đại nhân của hắn vang lên bên ngoài cửa phòng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ A? Thu Nguyệt... Thu Nguyệt công tử? Sao ngươi lại ở đây? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó, giọng nói mềm mại đáng yêu từ tính của Thu Nguyệt Hòa Sa vang lên: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ A di là mẫu thân của Lục Trạch tiểu đệ đệ ạ? Gọi ta Hòa Sa là được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Hòa... Hòa Sa? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Trạch có thể nghe thấy vẻ hơi hoang mang trong giọng nói của mẫu thân đại nhân, lại có mấy phần giật mình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nụ cười trên gương mặt Lục Trạch lập tức cứng đờ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trời đã sáng, đậu má. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi hấp thụ xong một chùm sáng màu đỏ đặc thù của Thuế Phàm cảnh tầng sáu, giờ phút này sắc trời đã sáng rõ, chắc chắn cha hắn và mẫu thân đại nhân đã dậy rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cảm xúc Lục Trạch đang kích động vui vẻ lập tức nguội đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn sẽ không bị đánh chết chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mồ hôi trên trán Lục Trạch chảy ra. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này, Lục Trạch đột nhiên sững sờ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chờ chút! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ta không làm gì thì sao phải căng thẳng chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi Lục Trạch lấy lại tinh thần mới phát hiện bản thân hoàn toàn không cần hoảng, dù sao hắn và Thu Nguyệt Hòa Sa còn có Linh Linh có quan hệ nam nữ rất thuần khiết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chương 1281: Báo Tin
Lục Trạch lập tức trở nên tự tin, eo không buốt chân không đau, còn có cả sức để rời giường. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn bước ra khỏi phòng với vẻ đắc ý, vui sướng hài lòng đi rửa mặt, sau đó cười đi xuống tầng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vừa mới xuống tầng, Lục Trạch đã thấy Phó Thư Nhã và Lục Văn đang chơi đùa với Anh Anh, trên mặt hai người mang nụ cười ôn hòa hiền hòa, đang cầm đồ ăn ngon cho nàng ăn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Trạch đi xuống mà bọn họ còn không thèm nhìn hắn lấy một cái. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Trạch thấy thế thì không nhịn được vuốt trán, hắn phát hiện bản thân hoàn toàn lo lắng vô ích. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Quả nhiên Anh Anh là thần khí với nhóm trưởng bối, mọi người thấy nữ hài tử đáng yêu như thế sẽ không khỏi trở nên ồn hòa hiền lành. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc đầu Nam Cung lão gia tử cũng như này, thậm chí lúc ấy còn quên luôn cả chuyện quan trọng như thúc giục nữ tửu quỷ kết hôn! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hiện tại cha mình và mẫu thân đại nhân có thể chấp nhận như thế á? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Qua một hồi lâu, Lục Văn và Phó Thư Nhã mới phát hiện ra Lục Trạch. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Phó Thư Nhã ôm Anh Anh, trên mặt mang theo nụ cười. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Con trai ngoan của mẹ, lúc nào thì con mới rặn ra cho mẹ một đứa cháu gái đây? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhìn thấy Anh Anh đáng yêu như thế này, nàng cũng muốn có một đứa cháu gái để bồng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Trạch: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
“? ? ?” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn hiện tại mới có mười tám tuổi thôi có được không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mới vậy thôi mà đã muốn có cháu gái? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Có phải là nhanh quá rồi không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Trạch cảm giác da đầu của hắn có hơi tê dại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mà Lục Văn vẫn luôn gật đầu, bộ dạng ‘cha rất đồng ý với ý kiến của mẹ con’, khiến cho Lục Trạch có chút không biết nên nói gì mới phải. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Trách liếc nhìn Thu Nguyệt Hòa Sa và Lâm Linh, trên mặt của hắn cực kỳ xoắn xuýt. Hắn cũng rất muốn hỏi quan hệ giữa hai người bọn họ, nhưng mà hắn cảm thấy nếu mình hỏi ra thì có khả năng sẽ bị Phó Thư Nhã vả cho một cái, điều này làm cho hắn như bị hóc xương cá, cực kỳ khó chịu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Một lát sau, một nhà Alice và Nam Cung Tĩnh cũng đã tới. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt của Merlin thúc nhìn Lục Trạch khiến trong lòng hắn trở nên lạnh lẽo. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng hắn lại nghĩ chính mình hoàn toàn không cần gì phải hoảng, thế là cực kỳ thản nhiên mà ngồi xuống chờ đồ ăn được dọn lên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Alice, Lâm Linh cùng với Lục Ly đi vào phòng bếp làm đồ ăn, mà những người còn lại thì ngồi trong đại sảnh chờ họ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó, ba người Nam Cung Tĩnh, Thu Nguyệt Hòa Sa cùng với Lục Trạch liếc nhìn nhau, Nam Cung Tĩnh nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Merlin thúc, Hồng Liên a di, chúng con có chút chuyện muốn nói với mọi người. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Merlin và Chúc Hồng Liên nghe vậy thì hơi sửng sốt. Hai người nhìn bộ dạng có chút nghiêm trọng của ba người thì đứng lên, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Đi vào võ đạo quán đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Văn và Phó Thư Nhã ngồi nhìn sắc mặt nghiêm trọng của bọn họ, cũng không nói gì cả. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhìn có vẻ là chuyện quan trọng, hai người bọn họ hiểu rất rõ thực lực của bản thân mình. Mặc dù trong khoảng thời gian này, Lục Trạch đã cho bọn họ chùm sáng màu đỏ để tu luyện, nhưng đồ ăn thì vẫn chỉ là đồ ăn, bọn họ vẫn có món ăn không được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Loại chuyện như thế này, tất nhiên bọn họ cũng sẽ không muốn hỏi nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người Lục Trạch đi tới võ đạo quán, MerLin hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Làm sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó, Nam Cung Tĩnh đem chuyện trùng tộc biến dị tối hôm qua nói ra. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi nghe xong việc mà đám người Lục Trạch nói, trong mắt của Merlin cùng với Chúc Hồng Liên thấp thoáng sự chấn kinh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Trùng tộc biến dị? Là những con trùng tộc biến dị ở những tinh hệ cao cấp phía trên sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó, họ lại nghe được việc Anh Anh có thể cản lại năng lượng mà con trùng tộc biến dị kia hiến tế ra, cả hai người đều sợ hết hồn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Dù sao thì những thứ liên quan đến trùng tộc cấp cao hiến tế ra, kể cả bọn họ cũng không hiểu rõ chứ đừng nói tới việc cản lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
May mà lần này có Anh Anh ở đó, nếu không thì cho dù bọn họ có thể tìm được còn trùng tộc biến dị kia đi chăng nữa thì đoán chắc rằng sẽ chọc đến một bầy trùng tộc khác đuổi qua. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Việc này đối với những tân sinh chủng tộc của Nhân loại mà nói tuyệt đối là một mối nguy hiểm chết người. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hai người liếc mắt nhìn nhau, trong mắt lóe sáng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Một lát sau, Merlin nở một nụ cười có chút bất đắc dĩ, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Chuyện của Anh Anh, làm phiền các ngươi một phen rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Dù sao thì Anh Anh cũng là một cường giả Tinh Hệ cấp, hiện tại nàng lại có quan hệ rất tốt với bọn Lục Trạch, việc này cũng coi như là một chuyện cực kỳ may mắn rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chương 1282: Lục Ly Và Alice Chuẩn Bị Lên Đại Học
Cho dù nói như thế nào đi nữa, nhất định phải duy trì quan hệ với Anh Anh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người Lục Trạch nghê vậy thì nhớ tới dáng vẻ đáng yêu của Anh Anh. Bọn hắn cảm thấy hình như bọn người Merlin suy nghĩ hơi nhiều rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đứa nhỏ kia rất là đáng yêu có được không. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó, Chúc Hồng Liên nhíu mày, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Chuyện lần này Alice và A Ly có tham gia vào không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Câu hỏi của Chúc Hồng Liên khiến cho đám người Lục Trạch có chút sửng sốt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục trạch khẽ gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Có, lúc đó mọi người đang ở cùng nhau. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn cảm thấy, dù sao thì thực lực của Lục Ly và Alice cũng không hề yếu, thực lực khi hắn ở trên chiến trường của tinh hệ Charles còn không mạnh bằng hai người bọn nàng đâu, cho dù là ở trong trường đại học Liên Bang thì cũng là cường giả số một số hai, có tham gia vào việc này thì đã làm sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chúc Hồng Liên khẽ gật đầu. Nàng cũng nhớ tới dáng vẻ khi thi đấu của hai người Lục Ly mấy ngày trước. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Có lẽ là các nàng quả thật không hề yếu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chúc Hồng Liên cùng với Merlin liếc nhau, hình như hai người đã quyết tâm làm ra quyết định gì đó. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Merlin nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Học kỳ tiếp theo, để cho hai người Alice và A Ly đi học cùng các người đi. Đây cũng là thời điểm mà các nàng nên trải nghiệm vài thứ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lời của Merlin khiến cho đám người Lục Trạch không phản ứng lại kịp, bầu không khí có chút yên lặng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Một lát sau Lục Trạch mới hiểu được chuyện gì đã xảy ra, khóe miệng của hắn co quắp lại: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Ngài nói là muốn để cho các nàng đi học ở Đại học Liên Bang sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Merlin liếc nhìn Lục Trạch, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Với thực lực của các nàng thì hoàn toàn đủ tư cách được đặc cách tuyển sinh. Đến lúc đó cho dù có bất kỳ cuộc thi gì thì cũng là do trường Đại học Liên Bang tự mình ra đề. Không lẽ ngươi cảm thấy hai đứa nhỏ kia không vượt qua cuộc thi được? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Trạch: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ … ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Làm sao có thể không đậu được? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hai người các nàng cho dù là ở trong lớp tinh anh năm 4 của đại học Liên Bang cũng là một trong những người đứng đầu có được không. Loại thực lực này mà không đậu nổi cuộc thi tuyển sinh thì đoán chắc là trường Đại học Liên Bang cũng không cần tuyển sinh nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng vấn đề ở đây là nếu như cùng hai đứa tiểu tử này học chung thì hắn vẫn luôn cảm thấy cuộc sống sau này của hắn có chút hỏng bét? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bất quá, vẫn có chuyện tốt xảy ra. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ít nhất thì mỗi ngày hắn đều có thể ăn đồ ngon do chính tay Alice làm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nghĩ đến đây, trong lòng của Lục Trạch có chút đắc ý. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mà sắc mặt Nam Cung Tĩnh và Thu Nguyệt Hòa Sa có chút giống nhau, đều rất cổ quái. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Các nàng làm sao cũng không thể ngờ được Merlin thúc lại muốn để cho Alice cùng với Lục Ly nhập học đại học Liên Bang trước tuổi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Việc này hoàn toàn không có tiền lệ ở đại học Liên Bang! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng mà nếu có người hỏi hai đứa nhóc đó có nhập học thành công hay không thì hai nàng chắc chắn sẽ không chút hoài nghi nào mà khẳng định là có thể thành công. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Dù sao thì thực lực của hai đứa nhóc đó cũng quá mạnh rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hai người có chút cổ quái nhìn chằm chằm Lục Trạch ở bên cạnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vì sao lại cảm thấy, đến lúc đó thì trường học sẽ trở nên cực kỳ náo nhiệt vậy ta? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bầu không khí trầm xuống, sau đó Merlin cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Được rồi, chuyện này đến lúc đó tôi sẽ tự mình nói chuyện với đại học Liên Bang. Còn về chuyện thì thể của trùng tộc biến dị cùng với chuyện của tộc Hắc Ám thì đến lúc đó các ngươi hãy nói cho Nam Cung lão gia tử biết đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chúc Hồng Liên gật đầu cười: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Tạm thời chúng ta sẽ ở lại nơi này, không rời đi đâu hết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Dù sao thì thiên phú và tiềm lực của Lục Trạch đều đáng giá bọn họ ở lại chỗ này mà chiếu cố người nhà của hắn.mà Chúc Hồng Liên cũng cần có thời gian khôi phục lại thực lực của mình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người Lục Trạch nghe vậy thì khẽ gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi đám người bàn bạc hoàn tất thì lập tức rời khỏi võ đạo quán. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này đám người Alice đã nấu xong đồ ăn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bởi vì số lượng người có chút đông, Lục Văn xếp thêm một cái bàn nữa mới đủ chỗ cho tất cả mọi người cùng ngồi, sau đó thì mời bọn họ người xuống. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mọi người cùng nhau ăn đồ ăn, đúng lúc này, Merlin cười cười nhìn Lục Ly và Alice, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Đúng rồi, học kỳ tiếp theo chúng ta sẽ sắp xếp hai đứa nhập học ở đại học Liên Bang, hai đứa cảm thấy thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Ly và Alice nghe vậy thì lập tức mở to hai mắt, có chút không dám tin vào những gì mới vừa nghe được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chương 1283: Anh Anh Bị Bao Vây
Đây là để cho các nàng nhập học trước tuổi hay sao? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vốn dĩ hai người còn tưởng rằng phải qua một học kỳ nữa mới có thể đi qua bên đó học, vậy mà không nghĩ tới là có thể nhập học sớm rồi? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Con không có ý kiến gì hết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hai người không hề suy nghĩ gì mà đồng thanh trả lời. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Văn nghe vậy thì trong lòng có chút u oán. Con gái cưng nhà mình muốn rời khỏi nhà, việc này làm cho người ta rất buồn có được không. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tâm tình của Phó Thư Nhã cũng có chút phức tạp. Mặc dù nàng có chút không nỡ việc học kỳ tiếp theo Lục Ly sẽ đi, nhưng vẫn cảm thấy để cho Lục Trạch và Lục Ly ở chung với nhau càng nhiều càng tốt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hơn nữa việc nhập học đại học Liên Bang sớm đối với quá trình trưởng thành của Lục Ly có sự trợ giúp cực kỳ lớn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cuối cùng thì hai người bọn họ cũng không có ý kiến gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Anh Anh là một trong những người người vui vẻ nhất. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đồ ăn của chị Alice ăn rất ngon nha! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lại còn biết phát sáng! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Về sau có thể thường xuyên ăn đồ ăn mà chị ấy làm rồi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mà… đồ ăn do chị Lục Ly làm thì bình thường… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Về sau cố gắng ăn ít một chút vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi ăn xong, đám người Lục Văn tất nhiên sẽ đi nghỉ ngơi. Ngày nghỉ khó khăn lắm mới có được, bọn họ dự định sẽ ra ngoài đi chơi một chút, mà bọn người Lục Trạch thì lại quá nhiều người, bọn họ có chút ghét bỏ, chê. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người Lục Trạch bị bỏ lại hai mắt nhìn nhau, cực kỳ im lặng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bị trAnh Anh Bị Bao Vây
Đây là để cho các nàng nhập học trước tuổi hay sao? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vốn dĩ hai người còn tưởng rằng phải qua một học kỳ nữa mới có thể đi qua bên đó học, vậy mà không nghĩ tới là có thể nhập học sớm rồi? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Con không có ý kiến gì hết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hai người không hề suy nghĩ gì mà đồng thanh trả lời. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Văn nghe vậy thì trong lòng có chút u oán. Con gái cưng nhà mình muốn rời khỏi nhà, việc này làm cho người ta rất buồn có được không. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tâm tình của Phó Thư Nhã cũng có chút phức tạp. Mặc dù nàng có chút không nỡ việc học kỳ tiếp theo Lục Ly sẽ đi, nhưng vẫn cảm thấy để cho Lục Trạch và Lục Ly ở chung với nhau càng nhiều càng tốt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hơn nữa việc nhập học đại học Liên Bang sớm đối với quá trình trưởng thành của Lục Ly có sự trợ giúp cực kỳ lớn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cuối cùng thì hai người bọn họ cũng không có ý kiến gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Anh Anh là một trong những người người vui vẻ nhất. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đồ ăn của chị Alice ăn rất ngon nha! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lại còn biết phát sáng! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Về sau có thể thường xuyên ăn đồ ăn mà chị ấy làm rồi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mà… đồ ăn do chị Lục Ly làm thì bình thường… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Về sau cố gắng ăn ít một chút vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi ăn xong, đám người Lục Văn tất nhiên sẽ đi nghỉ ngơi. Ngày nghỉ khó khăn lắm mới có được, bọn họ dự định sẽ ra ngoài đi chơi một chút, mà bọn người Lục Trạch thì lại quá nhiều người, bọn họ có chút ghét bỏ, chê. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người Lục Trạch bị bỏ lại hai mắt nhìn nhau, cực kỳ im lặng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bị trưởng bổi nhà mình ghét bỏ, việc này khiến cho bọn họ có chút không dám tin. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cuối cùng, bọn họ vẫn là giống như ngày thường mà làm, Anh Anh thì ở trong nhà coi anime, mà những người con lại thì đi võ đạo quán tu luyện. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi tu luyện cả một buổi sáng chấm dứt, đám người Lục Trạch lại tiếp tục đi về phòng riêng của bản thân mà tu luyện tiếp. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Một ngày lại một ngày trôi qua, ba ngày sau đó là thời điểm mà cả vũ trụ cùng ăn tết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ban đêm, hai gia đình cùng với Thu Nguyệt Hoa Sa và Nam Cung Tĩnh ngồi quây quần bên nhau ở trong đại sảnh nhìn chương trình đón tết ở trong TV. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Hửm… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Trạch nhìn chương trình ở trong. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Luôn cảm thấy nơi đây chính là nơi mà ta đã ăn đại tiệc liên hoan của đế quốc nha? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cho dù là đối với bọn người Lục Trạch mà nói thì cái chương trình này có chút nhàm chán. Nhưng khó có dịp mọi người có thể tụ họp lại như thế này, cùng nhau ngồi coi chương trình TV cũng là một chuyện không tồi chút nào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cũng là hai người nữ tửu quỷ cùng hồ ky tinh hoàn toàn ở lại chỗ này không chịu đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nữ tửu quỷ tỏ vẻ họ hàng người thân trong nhà có thể tránh nàng thì sẽ trách, đến nỗi mấy vị Thánh Nhân lão gia tử bọn họ sau tết sẽ cùng mọi người ở xa liên lạc nói chuyện với nhau cũng không cần nàng liên lạc với họ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hồ ly tinh của tỏ vẻ bản thân cũng chí có năm nay là không về nhà ăn tết, Lục Trạch nhìn nụ cười trên mặt của hắn, nhịp tim không nhịn được mà cấp tốc đập thình thịch. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Giờ phút này, trên TV đang biểu diễn tiết mục ảo thuật. Anh Anh nhịn không được mà mở to hai mắt, cực kỳ chăm chú nhìn xem. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người Lục Trạch nhìn thấy dáng vẻ cực kỳ kích động này của Anh Anh, khóe miệng nhịn không được mà co giật. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Là một cường giả Tinh Hệ cấp hàng đầu, đứa nhỏ này lại cảm thấy hứng thú với việc một người bình thường biểu diễn ảo thuật, thích hợp sao? Thích hợp sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này Phó Thư nhã đang ôm Anh Anh nở một nụ cười lấy ra một bao lì xì to, còn có mấy hộp quà to mà đưa cho Anh Anh, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Tiểu Anh Anh, đây là quà cùng với tiền mừng tuổi năm mới dì tặng cho ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Phó Thư Nhã vừa dứt lời thì Lục Văn và Merlin và Chúc Hồng Liên giống như là đã luyện tập qua, từng người lấy ra bao lì xì và quà tặng đưa cho Anh Anh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngay lập tức, cả người Anh Anh đều bị hộp quà che khuất. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Trạch: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ … ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Ly: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ … ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Alice: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ … ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lâm Linh: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ … ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nam Cung Tĩnh: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ … ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thu Nguyệt Hòa Sa: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ … ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sáu người nhìn Anh Anh bị hộp quà che khuất, nửa ngày cũng không thốt nên lời. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhiều bao lì xì và quà tặng như vậy sao? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó thì cả sáu người đều có chút mong đợi mà nhìn Lục Văn, Phó Thư Nhã, Merlin và Chúc Hồng Liên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mặc dù bọn họ không được nhiều như Anh Anh nhưng khẳng định cũng sẽ có chứ hả? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng mà để cho đám người Lục Trạch hoàn toàn sụp đổ chính là bốn vị trưởng bối này cũng không thèm nhìn bọn họ lấy một cái, cực kỳ vui sướng mà nhìn Anh Anh khui quà. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bầu không khí trong nháy mắt có chút ngượng ngùng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
ưởng bổi nhà mình ghét bỏ, việc này khiến cho bọn họ có chút không dám tin. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cuối cùng, bọn họ vẫn là giống như ngày thường mà làm, Anh Anh thì ở trong nhà coi anime, mà những người con lại thì đi võ đạo quán tu luyện. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi tu luyện cả một buổi sáng chấm dứt, đám người Lục Trạch lại tiếp tục đi về phòng riêng của bản thân mà tu luyện tiếp. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Một ngày lại một ngày trôi qua, ba ngày sau đó là thời điểm mà cả vũ trụ cùng ăn tết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ban đêm, hai gia đình cùng với Thu Nguyệt Hoa Sa và Nam Cung Tĩnh ngồi quây quần bên nhau ở trong đại sảnh nhìn chương trình đón tết ở trong TV. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Hửm… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Trạch nhìn chương trình ở trong. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Luôn cảm thấy nơi đây chính là nơi mà ta đã ăn đại tiệc liên hoan của đế quốc nha? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cho dù là đối với bọn người Lục Trạch mà nói thì cái chương trình này có chút nhàm chán. Nhưng khó có dịp mọi người có thể tụ họp lại như thế này, cùng nhau ngồi coi chương trình TV cũng là một chuyện không tồi chút nào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cũng là hai người nữ tửu quỷ cùng hồ ky tinh hoàn toàn ở lại chỗ này không chịu đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nữ tửu quỷ tỏ vẻ họ hàng người thân trong nhà có thể tránh nàng thì sẽ trách, đến nỗi mấy vị Thánh Nhân lão gia tử bọn họ sau tết sẽ cùng mọi người ở xa liên lạc nói chuyện với nhau cũng không cần nàng liên lạc với họ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hồ ly tinh của tỏ vẻ bản thân cũng chí có năm nay là không về nhà ăn tết, Lục Trạch nhìn nụ cười trên mặt của hắn, nhịp tim không nhịn được mà cấp tốc đập thình thịch. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Giờ phút này, trên TV đang biểu diễn tiết mục ảo thuật. Anh Anh nhịn không được mà mở to hai mắt, cực kỳ chăm chú nhìn xem. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người Lục Trạch nhìn thấy dáng vẻ cực kỳ kích động này của Anh Anh, khóe miệng nhịn không được mà co giật. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Là một cường giả Tinh Hệ cấp hàng đầu, đứa nhỏ này lại cảm thấy hứng thú với việc một người bình thường biểu diễn ảo thuật, thích hợp sao? Thích hợp sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này Phó Thư nhã đang ôm Anh Anh nở một nụ cười lấy ra một bao lì xì to, còn có mấy hộp quà to mà đưa cho Anh Anh, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ Tiểu Anh Anh, đây là quà cùng với tiền mừng tuổi năm mới dì tặng cho ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Phó Thư Nhã vừa dứt lời thì Lục Văn và Merlin và Chúc Hồng Liên giống như là đã luyện tập qua, từng người lấy ra bao lì xì và quà tặng đưa cho Anh Anh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngay lập tức, cả người Anh Anh đều bị hộp quà che khuất. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Trạch: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ … ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lục Ly: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ … ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Alice: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ … ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lâm Linh: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ … ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nam Cung Tĩnh: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ … ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thu Nguyệt Hòa Sa: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ͏͏ … ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sáu người nhìn Anh Anh bị hộp quà che khuất, nửa ngày cũng không thốt nên lời. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhiều bao lì xì và quà tặng như vậy sao? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó thì cả sáu người đều có chút mong đợi mà nhìn Lục Văn, Phó Thư Nhã, Merlin và Chúc Hồng Liên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mặc dù bọn họ không được nhiều như Anh Anh nhưng khẳng định cũng sẽ có chứ hả? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng mà để cho đám người Lục Trạch hoàn toàn sụp đổ chính là bốn vị trưởng bối này cũng không thèm nhìn bọn họ lấy một cái, cực kỳ vui sướng mà nhìn Anh Anh khui quà. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bầu không khí trong nháy mắt có chút ngượng ngùng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận