Tùy Thân Liệp Thú Không Gian

Chương 2052: Chúng Ta Cũng Rất Tuyệt Vọng


Chương 2052: Chúng Ta Cũng Rất Tuyệt Vọng


Lúc này cả người hắn lấp lóe ánh sáng vàng, trông giống như một tiểu kim nhân vậy, phù văn màu vàng trên nắm tay nhanh tới mức sắp không nhìn ra rồi, một quyền của hắn đánh mạnh lên đỉnh đầu của báo đen. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Grào! ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cảm nhận được uy hiếp chí mạng, báo đen điên cuồng gào rống, quay người vung vuốt, ngưng tụ năng lượng cuối cùng muốn chống đỡ công kích của Lục Trạch. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Móng vuốt khổng lồ lấp lóe ánh sáng đen kia lại va chạm với nắm đấm của Lục Trạch. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Uỳnh! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tiếng nổ lại vang lên, nhưng lần này, nắm đấm của Lục Trạch trực tiếp đánh móng vuốt sắc bén khổng lồ kia thành bọt máu, quyền kình tiếp tục hướng về phía trước, nặng nề đánh lên cái đầu khổng lồ của báo đen kia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bùm! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Rắc rắc rắc! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Một tiếng nổ vang kèm theo tiếng xương cốt tan vỡ. Quyền kình cuồng bạo kia của Lục Trạch tràn vào trong đầu của báo đen, nháy mắt đã xóa đi sức sống của nó. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi sử dụng thần thuật một lần, cộng thêm khí tức của nó đã vô cùng yếu ớt, chỉ một quyền đã giết chết báo đen rất khó đánh lúc trước rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thấy thi thể khổng lồ của báo đen nặng nề rơi xuống đất, Lục Trạch mới thở phào, tâm trạng thả lỏng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mà thiên tài bốn tộc ở phía xa đều rơi vào trong yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng cuồng phong gào thét của dư ba còn lại cuốn tới. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thực ra mấy người Nam Cung Tĩnh lúc trước thấy đòn cuối cùng khủng bố của báo đen đánh lên người Lục Trạch, nhịp tim của bọn họ đã sắp dừng lại rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn họ hơi không dám tưởng tượng, nếu như Lục Trạch thật sự xảy ra chuyện, thì bọn họ phải làm sao. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cũng may Lục Trạch vẫn nguyên vẹn, điều này khiến bọn họ mới được thả lỏng, vừa thả lỏng cả người bọn họ đã như mất sức lực, rõ ràng không chiến đấu, nhưng lại giống như không thể nâng lên chút sức lực nào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Còn về đám người Man Côn thì trợn to mắt, hơi không dám tin. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn họ còn tưởng Lục Trạch thật sự sắp chết trước phát kia của báo đen, kết quả không ngờ Lục Trạch lại còn có con át chủ bài? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sức mạnh của đòn cuối cùng của báo đen rốt cuộc khủng bố cỡ nào, bọn họ vẫn là biết chút. Cho dù là đứng ở đây bọn họ cũng cảm nhận được uy hiếp chết chóc, không ngờ lại vẫn không thể làm được gì Lục Trạch. Điều này thật sự khiến bọn họ quá chấn động. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau không khí yên lặng, Man Côn mới cảm thán nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Lục Trạch huynh đệ đúng là thâm sâu khó dò. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ánh mắt Eddie lấp lóe, lại không phản bác. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sự thật như vậy, hắn lấy gì để phản bác? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cho dù hắn vô cùng kiêu ngạo, nhưng cũng sẽ không cảm thấy hắn bây giờ có thể sánh bằng Lục Trạch. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, hắn đột nhiên nghĩ đến hắn vốn còn định một mục tiêu nhỏ vượt qua Lục Trạch nhỉ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Eddie: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ …… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mục tiêu nhỏ này có thể hủy bỏ không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trong lòng hắn hơi hoang mang. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Này ai mà đỡ cho nổi? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Khâu Lâm hơi kinh ngạc nhìn Lục Trạch, cơ thể một cục mềm mại không ngừng rung động vì kinh ngạc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn hơi cạn lời: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Đánh giá lúc trước của các ngươi về lục Trạch căn bản không chính xác! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc trước mấy người này nói thực lực của Lục Trạch rất mạnh, có lẽ có thể đạt tới chiến lực Hành Tinh cấp chín đoán. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đây là Hành Tinh cấp chín đoán? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Vậy bọn họ tính là gì? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Man Côn: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ …… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Eddie: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ …… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Khâu An: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ …… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên tài bốn tộc: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ …… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn họ có thể làm sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn họ cũng rất tuyệt vọng mà. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc trước bọn họ hoàn toàn không biết Lục Trạch lại mạnh như vậy được không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mấy người Nam Cung Tĩnh thấy dáng vẻ kinh ngạc của mọi người phía sau, đưa mắt nhìn nhau, trong mắt mang theo vẻ kiêu ngạo, khóe miệng khẽ cong lên, hiện ra nụ cười. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn là mạnh nhất! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Ly mỉm cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Chúng ta qua đó đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nói rồi nàng bay qua đầu tiên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thấy Lục Ly đã bay qua, mấy người Nam Cung Tĩnh tất nhiên cũng bay lên, sau đó đám người Lạc Băng Tinh và thiên tài của ba tộc khác cũng bay qua chỗ Lục Trạch. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trong bầu trời, Lục Trạch đang đắc ý hí hửng vì đã giết chết đại lão Hằng Tinh cấp. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi cảm nhận được khí tức của người khác, hắn lập tức giả bộ thản nhiên, quay đầu nhìn về phía mọi người đang bay qua. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn đã giết chết đại lão Hằng Tinh cấp, chắc hẳn đám A Ly nhất định là vô cùng sùng bái hắn nhỉ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 2053: Sao Không Lật Trời Luôn Đi


Nghĩ thôi cũng thấy hơi kích động! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Rất nhanh, mấy người Nam Cung Tĩnh đều đã tới bên cạnh Lục Trạch, Lục Trạch mỉm cười, biểu cảm thản nhiên đợi lời khen ngợi của bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Kết quả hắn lại phát hiện mấy người đều trợn to mắt, vẻ mặt tức giận trừng hắn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ ? ?? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn hơi mờ mịt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bản thân là đã giết chết đại lão Hằng Tinh cấp xuất sắc như vậy được không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mấy tên này không biến thành tiểu mê muội thì cũng thôi đi, vậy mà lại còn tức giận? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tại sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cả đầu Lục Trạch toàn dấu hỏi chấm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Có điều thấy ánh mắt của những tên này, hắn cảm thấy bản thân sắp tiêu rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mấy người Nam Cung Tĩnh tất nhiên đã quen thuộc Lục Trạch đến không thể quen thuộc hơn, khi thấy dáng vẻ giả bộ thản nhiên của Lục Trạch đã biết bây giờ trong lòng tên này chắc chắn rất đắc ý. Bây giờ bọn họ định án binh bất động trước, đợi sau khi về rồi xử lý hắn một trận sau. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Khiến bọn họ lo lắng như vậy, không đánh hắn đã là tốt rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Còn đắc ý à? Sao không lật trời đi? ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đúng lúc này, bỗng nhiên Lâm Linh trợn to mắt, nhìn bầu trời phía xa, vẻ mặt kinh ngạc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó nàng chỉ về phía xa, ngạc nhiên kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Mau nhìn bên đó! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe thấy tiếng kêu ngạc nhiên của Lâm Linh, mọi người đều lập tức nhìn qua, sau đó tất cả mọi người đều trợn to mắt, vẻ mặt mờ mịt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ở khu vực xa xôi, bọn họ có thể nhìn thấy vết nứt trên bầu trời không ngừng mở rộng, thậm chí có một số khu vực đã xuất hiện không gian phong bạo, trông cảnh tượng vô cùng đáng sợ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thấy cảnh này, trong lòng tất cả mọi người đều cả kinh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lông mày Lục Trạch khẽ nhíu, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Đòn cuối cùng lúc trước của báo đen quá mạnh, bí cảnh bắt đầu sụp đổ rồi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch có thần thông không gian di động, đối với dao động của không gian càng mẫn cảm hơn người khác, tất nhiên hắn đã cảm nhận được sự sụp đổ của bí cảnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng bí cảnh lớn như vậy, thần thông không gian của hắn lại rất yếu, muốn ổn định bí cảnh sụp đổ căn bản không thực tế. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe vậy Nam Cung Tĩnh khẽ cau mày, sau đó nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Vậy chúng ta mau chóng đến di tích kiểm tra, tra xem có bảo vật gì không, sau đó mau chóng rời đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu như bí cảnh sụp đổ mà bọn họ chưa ra ngoài, thì sẽ bị cuốn vào trong không gian phong bạo. Cho dù là cường giả Hằng Tinh cấp bị cuốn vào trong không gian phong bạo cũng vô cùng nguy hiểm, huống chi là bọn họ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe Nam Cung Tĩnh nói, Lục Trạch lập tức gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn khó khăn lắm mới giết chết thủ hộ thú mạnh như vậy, tuyệt đối không thể bỏ qua di tích. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Người khác tất nhiên cũng không có ý kiến. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mọi người lập tức đều bay về phía di tích. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dao động chiến đấu lúc trước vô cùng kịch liệt, mặt đất đều đã tan vỡ, nhưng vị trí của Di Tích thành lại vẫn nguyên vẹn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mọi người bay đến trong Di Tích thành rồi tự chia nhau ra. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch dẫn mấy người Nam Cung Tĩnh bay đến kiến trúc khổng lồ ở giữa Di Tích thành, con báo đen lúc trước chính là ở đây ra, rõ ràng trong này khá quan trọng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hơn nữa thiên tài của ba tộc khác cũng không đi theo, mặc dù bọn họ cũng biết đồ ở đây quý gia hơn, nhưng dù sao thủ vệ thú cũng là một mình Lục Trạch giết chết, đồ ở đây tất nhiên là để Lục Trạch lấy mới thích hợp. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Kiến trúc trung tâm là mấy cung điện, có một điện chính và điện phụ hai bên trái phải. Điện chính rất rộng lớn, chỉ có một tầng, nhưng lại có độ cao hơn trăm mét, cửa lớn cao vài chục mét. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, cửa lớn đang mở. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch nhìn về phía cửa lớn, nói với mấy người Nam Cung Tĩnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Ta qua đó trước, các ngươi chờ ở đây. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn không biết trong này có còn nguy hiểm không, bây giờ thần thuật một lần của hắn còn chưa biến mất, năng lực bảo vệ tính mạng mạnh nhất, hắn qua đó xem trước thích hợp hơn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mấy người Nam Cung Tĩnh gật đầu, Thu Nguyệt Hòa Sa nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Lục Trạch tiểu đệ đệ, ngươi cẩn thận chút. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch cười gật đầu, rồi bay về phía cửa lớn của điện chính. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn ngó đầu nhìn bên trong cửa lớn, đó là một đại sảnh mênh mông rộng lớn, trong đại sảnh có một lớp bụi màu đen phủ trên mặt đất, lưng chừng không của đại sảnh có một đốm sáng màu đen lấp lóe, đốm sáng lúc này đang tỏa ra ánh sáng tối. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 2054: Ấn Đường Lộ Đen


Thấy vậy lông mày Lục Trạch khẽ nhếch lên, ánh sáng tối này có hơi giống báo đen, Lục Trạch có thể cảm nhận được khí tức thần thông Hắc Ám. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ngoài bụi dưới đất và đốm sáng trên không ra, cả điện chính đều không có gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thấy vậy Lục Trạch cẩn thận giơ tay thò vào trong cửa, phát hiện không có nguy hiểm gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn cẩn thận bước vào điện chính, lập tức cảm nhận được sức mạnh Hắc Ám dày đặc bao phủ cả điện chính, hắn hơi kinh ngạc ngẩng đầu nhìn đốm sáng màu đen trong không trung của đại điện. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thứ này hình như là thứ tốt à? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi cảm nhận trong điện, Lục Trạch phát hiện không có nguy hiểm gì, hắn quay đầu nói với mấy người Lục Ly ở ngoài cửa hơi lo lắng nhìn hắn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Vào đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe vậy mấy người Lục Ly lập tức bước vào trong cửa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Vừa bước vào cơ thể mấy người đều cứng đờ, nhất là Lục Ly, trong mắt nàng lóe qua vẻ chấn động. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Sức mạnh Hắc Ám ở đây nồng quá. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bản thân nàng chính là thức tỉnh thần thông Hắc Ám, cộng thêm sau đó cũng đã cảm ngộ thần thông Hắc Ám Lục Trạch cho, bây giờ thần thông Hắc Ám của nàng rất mạnh, cảm ngộ rõ ràng nhất. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Người khác cũng có thần thông Hắc Ám Lục Trạch cho, tất nhiên cũng có thể cảm nhận ra. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mọi người đều gật đầu, sau đó tất cả mọi người đều nhìn về phía nguồn gốc của sức mạnh Hắc Ám. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Ly hơi kinh ngạc nhìn đốm sáng màu đen. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Đó là cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng cảm nhận được sức hút mãnh liệt truyền ra từ đốm sáng Hắc Ám, đốm sáng đó hình như đang kêu gọi nàng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch lắc đầu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Không biết, nhưng chắc là thứ không tệ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nói rồi, Lục Trạch bước về phía đốm sáng màu đen. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đúng lúc này, chân của hắn như giẫm phải vật thể cứng rắn gì đó. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cơ thể Lục Trạch khựng lại, nhấc chân lùi lại một bước, sau đó một ngọn gió khẽ thổi qua, quét bụi màu đen trên mặt đất đến góc của đại điện. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Rất nhanh, Lục Trạch đã phát hiện trên mặt đất có sáu không gian giới chỉ rơi rớt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thấy những không gian giới chỉ này, mọi người đều hơi mờ mịt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nam Cung Tĩnh không khỏi cằn nhằn: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Sao ở đây lại có không gian giới chỉ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch lắc đầu, tỏ ý hắn cũng không biết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bình thường thứ như không gian giới chỉ đều là được mang theo bên người nhỉ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ở đây ngay cả bóng ma cũng không có, không ngờ lại có sáu không gian giới chỉ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa, trong mắt hắn lấp lóe lưu quang màu xanh, thần thông hệ Phong dâng trào, nhặt không gian giới chỉ lên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi tinh thần lực của hắn tiếp xúc với không gian giới chỉ, lông mày không khỏi khẽ cau lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thu Nguyệt Hòa Sa hơi tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Sao vậy? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Chắc là do thời gian lâu quá rồi, không gian bên trong những không gian giới chỉ này đều đã sụp đổ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe Lục Trạch nói, sắc mặt mọi người chợt thay đổi, Lâm Linh hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Sáu cái đều như vậy sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nói rồi, tinh thần lực của nàng cũng thăm dò giới chỉ, sau đó phát hiện không gian trong những giới chỉ này quả thật đã sụp đổ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Alice hơi thất vọng nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Đáng tiếc quá. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Người khác gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Không gian giới chỉ trong điện chính ở trung tâm nhất của di tích này, nghĩ bên trong đều có thứ tốt, không ngờ không gian của không gian giới chỉ lại sụp đổ rồi, đồ bên trong sớm đã tan biến trong không gian phong bạo rồi nhỉ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi mọi người mất mát rồi đều ngẩng đầu nhìn về phía đốm sáng màu đen cách đó không xa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cái này chắc là thứ quý giá nhất ở đây. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đúng lúc này, đốm sáng màu đen đột nhiên trào ra sương đen dày đặc, sau đó nó biến thành một lưu quang, tiến vào trong cơ thể của Lục Ly. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Ly: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ ? ?? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mấy người Lục Trạch: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ ? ?? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đốm sáng màu đen này đột nhiên tiến vào cơ thể của Lục Ly, đây là chuyện mà mọi người đều không ngờ tới. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tất cả mọi người đề sững sờ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó mấy người Lục Trạch lập tức nhìn về phía Lục Ly, lúc này cả người Lục Ly đang có sức mạnh Hắc Ám dày đặc chậm rãi tràn ra. Sức mạnh Hắc Ám hóa thành mây đen, không ngừng dâng trào, làm cả người nàng giống như ma nữ, tràn đầy sức hấp dẫn thần bí. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ấn đường của nàng có một dấu ấn Hắc Ám phức tạp lúc ẩn lúc hiện. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch cảm nhận được khí tức Hắc Ám dày đặc truyền ra từ người Lục Ly, hắn hơi căng thẳng nhìn nàng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 2055: Bảo Vật Trong Di Tích Thành


- ͏͏ A Ly, ngươi không sao chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nói rồi hắn bước tới bên cạnh Lục Ly, hai tay nắm lấy vai của nàng, linh lực màu sữa trắng đổ vào cơ thể của nàng, cảm nhận trạng thái của nàng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Ly nhìn dáng vẻ lo âu của Lục Trạch, gương mặt đỏ lên, sau đó mỉm cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Ta không sao, cảm giác rất tốt, cái này hình như rất có ích cho thần thông Hắc Ám của ta. Bây giờ ta có thể cảm nhận được rất nhiều thần thông áo nghĩa Hắc Ám huyền ảo, cứ cảm giác hơi giống quả cầu pha lê thần thông ngươi cho ta. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe Lục Ly nói, mấy người Lục Trạch đều thở phào, sự lo âu trong mắt cũng tan biến không ít. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó, Lục Trạch hơi kinh ngạc hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Lúc trước đốm sáng Hắc Ám kia hơi giống quả cầu pha lê thần thông ư? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Ly gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Ừ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe Lục Ly nói, mọi người đều ngơ ngác nhìn nhau. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Quả cầu pha lê thần thông của Lục Trạch rốt cuộc quý giá tới mức nào trong lòng bọn họ vẫn biết rõ, không ngờ lại có thể gặp bảo vật hơi giống quả cầu pha lê thần thông? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Điều này khiến bọn họ hơi kinh ngạc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi yên lặng, Lục Trạch nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Đợi sau khi ra ngoài vẫn là để Anh Anh xem đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dù sao thứ này rốt cuộc là cái gì, mấy người Lục Trạch đều không biết. Mặc dù bây giờ không sao, nhưng ai biết sau này có chuyện gì không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Vẫn là để Anh Anh xem thì tốt hơn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Ly gật đầu, cũng không phản bác. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mặc dù đốm sáng Hắc Ám này bây giờ ở trong cơ thể của nàng cảm giác hình như không có nguy hiểm gì, nhưng nàng thực sự hơi hoang mang. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó mọi người đi qua của bên của điện chính đến điện phụ bên trái. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Điện phụ bên trái chỉ to khoảng một kilomet vuông, trong điện phụ này bày vài chục vật phẩm công nghệ cao, ở vị trí chính giữa còn có năm quang cầu truyền thừa đặt trên bàn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bên trên tất cả đồ đều có luồng ánh sáng phòng ngự màu đen nhạt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thấy vậy mấy người Lục Trạch khẽ cau mày. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Ly nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Xem ra phải phá vỡ luồng ánh sáng mới có thể lấy được đồ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Alice hơi lo lắng nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Không biết mức độ phòng ngự của luồng ánh sáng phòng ngự này thế nào? Nếu như cao quá, thì chúng ta không thể lấy được đồ bên trong. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Bí cảnh này qua lâu như vậy rồi, lực phòng ngự của luồng ánh sáng này chắc cũng sẽ bị giảm bớt mới đúng. Để ta thử xem. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nói rồi hắn tới trước một luồng ánh sáng, tay phải giơ về phía luồng ánh sáng, sau khi chạm vào luồng ánh sáng, một lực phản tác dụng gần bằng Hằng Tinh cấp truyền tới. Mà bây giờ hắn còn có thần thông một lần kia, lực chống sốc này hoàn toàn không tính là gì đối với hắn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trong mắt Lục Trạch lóe qua tinh quang, tay phải chậm rãi tiến vào trong luồng ánh sáng màu đen. Sau khi tay của Lục Trạch xuyên qua luồng ánh sáng màu đen, luồng ánh sáng trực tiếp tan vỡ, hiện ra máy móc công nghệ cao bên trong, còn Lục Trạch chỉ cảm thấy tay phải tê đau chút xíu thôi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn giơ tay cầm đồ bên trong lên, nhếch miệng cười. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Cũng tạm, sức mạnh phòng ngự này ban đầu khoảng Hằng Tinh cấp, đối với ta không có uy hiếp gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thấy dáng vẻ cười hì hì của Lục Trạch, mấy người Nam Cung Tĩnh đều trợn trắng mắt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cũng chỉ có tên này mới cảm thấy không có uy hiếp gì nhỉ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trên Hằng Tinh cấp đã có thể khiến bí cảnh sụp đổ rồi, luồng ánh sáng phòng ngự Hằng Tinh cấp này căn bản không phải con người có thể mở ra. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cũng may là Lục Trạch ở đây, nếu không ai cũng không thể lấy được đồ bên trong. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Vì luồng ánh sáng không có uy hiếp với Lục Trạch, vậy việc tiếp theo tương đối đơn giản rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đám người Lục Trạch đều không quá hiểu những đồ công nghệ cao này, nhưng dù là gì, lấy rồi nói sau cũng không sai. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch đặt hết tất cả sản phẩm công nghệ cao vào trong một không gian giới chỉ trống, sau đó bọn họ đến trước cái bàn ở giữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Quang cầu truyền thừa trên bàn lấp lóe ánh sáng tối, phía trước quang cầu có mấy cái thẻ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Văn tự trên thẻ không phải văn tự thông dụng vũ trụ, chắc hẳn đây là văn tự quê hương của văn minh này. Mấy người Lục Trạch nhìn những văn tự này rồi ngơ ngác nhìn nhau. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nam Cung Tĩnh cằn nhằn nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Đây là chữ gà bới gì? Một chữ cũng không hiểu! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 2056: Bảo Vật Trong Di Tích Thành (Hạ)


Lục Trạch trợn trắng mắt, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Chắc là truyền thừa công nghệ của văn minh này, chúng ta cất lại đã rồi nói sau, sau khi ra ngoài đưa cho lão gia tử là được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trong mắt Thu Nguyệt Hòa Sa mang theo vẻ vui mừng, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Lần này lời to rồi, cấp bậc của văn minh này chắc cao hơn Nhân tộc chúng ta không ít. Nếu như thật sự có những truyền thừa công nghệ này, đối với chúng ta chắc chắn là chuyện tốt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Người khác cũng mang theo nụ cười, bọn họ cũng không ngờ những thứ này lại được bảo tồn nguyên vẹn như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi thu thập xong tất cả đồ, mấy người Lục Trạch lại đến điện phụ bên phải của điện chính. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Vừa bước vào điện phụ này, mấy người Lục Trạch đã cảm nhận được linh khí vô cùng dày đặc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mới chỉ là đứng ở đây thôi, đám người Lục Trạch đã cảm nhận được linh lực dày đặc tràn vào trong cơ thể của bọn họ, tu vi thậm chí cũng bắt đầu nâng cao. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mấy người Lục Trạch đưa mắt nhìn nhau, trong mắt tràn đầy kinh ngạc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Linh lực này quá nồng rồi, thậm chí đã biến thành sương mù. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch hơi bất ngờ nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Xem bên trong có những gì! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mọi người gật đầu, trên mặt tràn đầy nụ cười. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Điện phụ này cũng là khoảng một kilomet vuông, trong điện có từng hàng kệ, bên trên kệ có một số đặt linh quả, có một số đặt linh dược, có một số đặt đồ như quang cầu truyền thừa, khoáng thạch quý giá, còn có một số đặt đồ như trục cuốn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nó cũng giống với điện phụ công nghệ lúc trước, trên kệ cũng có từng luồng ánh sáng phòng ngự. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch cũng giống như ở điện phụ công nghệ lúc trước, rất thoải mái xé vỡ luồng ánh sáng phòng ngự, lấy đồ bên trong ra. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đáng tiếc thời gian đã qua vài triệu năm, quyển trục, linh quả, linh dược đều đã mục nát, chỉ có khoáng thạch kim loại quý giá và quang cầu truyền thừa được bảo tồn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nam Cung Tĩnh nhìn một linh quả bị mục nát, mặt đau lòng mà nhăn cả lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Chẳng trách linh khí ở đây nồng như vậy, thì ra những thứ như linh quả này đều biến thành linh vụ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thu Nguyệt Hòa Sa trợn trắng mắt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Không chỉ vậy, vài triệu năm này ai biết có bao nhiêu linh lực tiêu tan rồi? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe Thu Nguyệt Hòa Sa nói, khóe miệng mấy người Lục Trạch đều co giật, trái tim đau nhói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Rõ ràng bảo vật ở ngay trước mặt, lại có thể nhìn bọn chúng tan biến mà không thể làm gì, đau lòng chết mất. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch an ủi bản thân, cũng an ủi mấy người Nam Cung Tĩnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Khụ, ít nhất còn có quang cầu truyền thừa mà, cái này quan trọng nhất, còn có một vố khoáng thạch nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mấy người Nam Cung Tĩnh buồn bã gật đầu, chỉ có thể tiếp nhận cách nói này của Lục Trạch. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Không khí yên lặng, Lục Trạch nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Được rồi, chúng ta ra ngoài thôi, đi xem chỗ khác. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mọi người rời khỏi điện phụ lại phát hiện thiên tài khác đều đã kiểm tra xong, Man Côn, Eddie và Khâu Lâm dẫn theo thiên tài của các tộc bay tới, mấy người Lạc Băng Tình cũng ở bên trong. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Man Côn nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Chỗ khác đều đã kiểm tra xong rồi. Lục Trạch huynh đệ, bí cảnh sắp sụp đổ, ra ngoài không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch quay đầu nhìn ngoài Di Tích thành, từng không gian ở khu vực phía xa đang sụp đổ, mặt đất, sông núi, dòng suối đều bị không gian phong bạo cuốn vào, cảnh tượng vô cùng đáng sợ, không gian xung quanh cũng càng không ổn định hơn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Ra ngoài thôi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu còn không ra ngoài, đợi không gian phong bạo càng ngày càng lớn thì cho dù có sử dụng vòng tay không gian cũng chưa chắc có thể chạy ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe Lục Trạch nói, mấy người Man Côn đều gật đầu, tất cả mọi người đều khởi động vòng tay không gian, từng ánh sáng màu bạc trắng lưu chuyển, bao phủ lấy tất cả mọi người. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó, tất cả mọi người đều biến mất trong Di Tích thành. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ngoài bí cảnh, trong vũ trụ mênh mông. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cường giả cấp Tinh Hệ và cường giả Hằng Tinh cấp của hai bên đều đang ở ngoài cửa không gian bí cảnh, ánh mắt đều nhìn vòng xoáy không gian trong chân không. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ngoài vòng xoáy không gian, thi thoảng có bóng người từ trong bí cảnh đi ra, người đi ra hoặc là bị trọng thương, hoặc là sắc mặt trắng bệch, thậm chí còn có đi ra chỉ là một thi thể, rõ ràng là bị giết chết lúc sử dụng không gian di động. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 2057: Bí Cảnh Sụp Đổ Rồi? !


Hai bên đều dẫn thiên tài trọng thương về chữa trị, còn thi thể tất nhiên cũng cần đưa về chôn cất tử tế. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Phía Nhân tộc, Nam Cung lão gia tử và Tả Khâu Tầm Song trong lòng rất bình tĩnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dù sao bọn họ cũng biết thực lực của Lục Trạch, tu vi của tên kia đã là Hành Tinh cấp ba đoán, quỷ mới biết chiến lực đến trình độ gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trong cả bí cảnh, bọn họ cảm thấy Lục Trạch hoàn toàn có thể thích làm gì thì làm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Còn đám người Nam Cung Tĩnh có Lục Trạch trông coi, cũng sẽ không có chuyện gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu đã như vậy, bọn họ còn lo lắng cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau hơn hai mươi ngày, người ra ngoài càng ngày càng ít, không khí hai bên ngày càng nặng nề. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Rõ ràng đa số người đều đã tụ tập lại với nhau, tiếp theo chắc là lúc quyết thắng thua cuối cùng rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đúng lúc này, trưởng lão của Tử Lân tộc Amos liếc mắt nhìn về phía cường giả bốn tộc, cười khẩy, trong lòng vô cùng đắc ý. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn ta rất muốn biết đợi lúc những lão già này thấy thiên tài của chúng tộc bọn họ chỉ có hai ba con mèo con chạy ra ngoài sẽ có vẻ mặt gì? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chắc chắn sẽ rất đặc sắc nhỉ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghĩ tới đây, tâm trạng của hắn ta vô cùng vui vẻ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lần này, đứa nhỏ Vũ Thượng kia chắc có thể có được không ít thu hoạch, có lẽ có thể lấy bảo vật trong di tích ra. Đến lúc đó với cống hiến của hắn, trong tộc chắc chắn sẽ gắng hết sức cả tộc để đào tạo hắn, đợi đến cuộc chiến Thiên Kiêu, hắn chắc chắn có thể khiến Tử Lân tộc vang danh trong cả tinh vực! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Amos mặc sức tưởng tượng tương lai, không khỏi hiện ra nụ cười vui vẻ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cường giả cấp Tinh Hệ của Huyết Chiến tộc, Ca Ca tộc và Bạch Quỷ tộc thấy nụ cười trên mặt Amos, trong lòng tất nhiên là hiểu rõ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn họ có đủ các loại ngưỡng mộ, đố kỵ, đồng thời cũng nhìn về phía bốn tộc Nhân tộc với ánh mắt mỉa mai. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cũng may bọn họ là quan hệ liên minh, còn có thể uống chút canh, bốn tộc kia mới thật sự là xui xẻo, nhóm thiên tài này phải chết sạch rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Phía xa, đám người Nam Cung lão gia tử cảm nhận được ánh mắt mỉa mai từ phía liên minh Tử Lân tộc nhìn tới, trong lòng hơi mờ mịt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Những tên kia làm gì mà nhìn bọn họ như vậy? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Làm cứ như bọn họ rất đáng thương vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ngay lúc cả đầu bọn họ đều là dấu hỏi chấm, vòng xoáy không gian đột nhiên dao động kịch liệt, sau đó nhanh chóng thu hẹp lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thấy cảnh này, cường giả hai bên đều trợn to mắt, vẻ mặt không dám tin. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Man Đại Lực không khỏi kinh ngạc kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Sao có thể được! Bí cảnh sụp đổ rồi? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lông mày Amos khẽ cau. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Thiên tài vào trong của chúng ta không thể nào khiến bí cảnh sụp đổ, chắc là sụp đổ tự nhiên nhỉ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên tai mạnh nhất của bọn họ, Hách Vũ Thượng có thể lên bảng Thiên Kiêu cũng mới chỉ có chiến lực Hành Tinh cấp đỉnh phong, khoảng cách để phá hoại bí cảnh vẫn có một khoảng lớn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mấy người Nam Cung lão gia tử ở đối diện cũng cau mày. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn họ cũng không cho rằng thiên tài của liên minh bốn tộc có thể đánh sập bí cảnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Doris không khỏi thỏ dài. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Đáng tiếc nếu bí cảnh sụp đổ, rất nhiều tài nguyên bên trong đều không thể lấy được nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe vậy mọi người cũng không khỏi cảm thấy đáng tiếc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đúng lúc này, không gian ở phía liên minh Tử Lân tộc chợt bóp méo, hai thiên tài của Huyết Chiến tộc xuất hiện trong chân không, sắc mặt bọn họ trắng bệch. Mặc dù bọn họ không bị thương, nhưng vẻ mặt đầy kinh hoàng, dường như đã thấy chuyện gì rất khủng bố vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thấy vẻ mặt sợ hãi của hai cường giả Huyết Chiến tộc đi ra, cường giả cấp Tinh Hệ của Huyết Chiến tộc lập tức cau mày, trên mặt mang theo ý giận, quở trách: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Hai tên nhút nhát các ngươi! Huyết Chiến tộc ta chiến ý ngút trời, không hề sợ chết, sao lại có tên vô dụng như các ngươi? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hai thiên tài Huyết Chiến tộc đều là cường giả Hành Tinh cấp ba đoán, vốn nên là hạt giống tốt, tương lai cũng là trụ cột của Huyết Chiến tộc, kết quả không ngờ lại sợ rồi, nhút nhát rồi ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Vậy tương lai còn có thành tự gì đáng nói nữa? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Điều này khiến trong lòng Huyết Diệc cực kỳ phẫn nộ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chỉ tiếc đoán sắt không thành thép. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe thấy lời trách mắng tràn đầy tức giận của Huyết Diệc, cơ thể của hai thiên tài Huyết Chiến tộc run lên, lúc này mới tỉnh táo lại từ trong sợ hãi.trong lòng bọn họ áy náy, khẽ cúi đầu, hơi không dám nhìn các trưởng bối Huyết Chiến tộc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 2058: Bí Cảnh Sụp Đổ


Sau đó bọn họ nghĩ đến cảnh chiến đấu như tận thế nhìn thấy lúc trước, khóe miệng không khỏi co giật, cơ thể không khỏi khẽ run rẩy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc trước thấy chiến đấu khủng bố kia, bọn họ muốn không sợ hãi cũng không được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đó rốt cuộc là quái vật gì? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Còn cường giả của Huyết Chiến tộc thấy hai thiên tài Huyết Chiên tộc Hành Tinh cấp ba đoán này lại run rẩy cả người, trong mắt càng tràn đầy thất vọng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hai tên này đúng là vô dụng! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Không phải là bí cảnh sụp đổ tự nhiên sao? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn họ đều đã trở về rồi, còn sợ hãi như vậy? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Còn ra thể thống gì nữa? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhất là khi cảm nhận được ánh mắt của cao tầng liên minh khác, bọn họ lập tức cảm thấy mất hết mặt mũi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đúng lúc này, không gian xung quanh lại bóp méo, một thiên tài Ca Ca tộc và một thiên tài của Bạch Quỷ tộc đã xuất hiện trong chân không. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trên mặt bọn họ cũng giống hai thiên tài Huyết Chiến tộc lúc trước, cũng là cả mặt kinh hoàng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thấy cảnh này, lông mày cao tầng của liên minh Tử Lân tộc khẽ cau lại, cảm thấy sự việc hình như không đơn giản như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Amos cau mày, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Các ngươi sao vậy? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe Amos nói, thiên tài vừa ra ngoài của ba tộc đưa mắt nhìn nhau, đều nhìn ra sự kinh hoàng trên mặt đối phương, sau đó một thiên tài Huyết Chiến tộc nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Bọn ta thấy trên không Di Tích thành có chiến đấu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Chiến đấu? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cao tầng đang tò mò nhìn mấy thiên tài đều cau mày lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chiến đấu thôi mà, có gì đáng sợ đâu? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Những người này cũng không phải chưa từng chiến đấu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên tài Huyết Chiến tộc này nuốt nước bọt, trong mắt tràn đầy kinh hoàng, khóe miệng co giật rồi nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ …Là chiến đấu của Hằng Tinh cấp, bí cảnh chính vì chiến đấu của Hằng Tinh cấp nên mới sụp đổ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cao tầng liên minh Tử Lân tộc: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ ? ?? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đám người Nam Cung lão gia tử đang nghe lén ở phía xa: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ ? ?? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tất cả mọi người đều sững sờ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bí cảnh không phải sụp đổ tự nhiên sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Không khí nháy mắt trở nên vô cùng yên tĩnh, sau yên lặng, Huyết Diệc mới nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Không thể nào! Trong số người vào trong không có cường giả Hằng Tinh cấp! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc những thiên tài này vào trong bọn họ đều đã xem qua, tu vi cao nhất cũng là Hành Tinh cấp bốn đoán, trong đó Hách Vũ Thượng thiên phú cao nhất cũng chẳng qua có chiến lực đạt Hành Tinh cấp đỉnh phong thôi, gặp phải Hằng Tinh cấp chắc chắn chỉ có thể bỏ chạy, sao có thể có chiến đấu? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Còn cao tầng bốn tộc ở phía xa đưa mắt nhìn nhau, cả đầu cũng đầy dấu hỏi chấm, chỉ có Nam Cung lão gia tử và Tả Khâu Tầm Song là hai mắt lấp lóe, có một suy đoán to gan. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Có điều suy nghĩ này quá to gan rồi, ngay cả bản thân bọn họ cũng không quá tin. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chiến lực của tiểu tử Lục Trạch kia đạt đến Hằng Tinh cấp rồi? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Không thể nào đâu nhỉ? ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cho dù bọn họ có lòng tin với Lục Trạch thế nào cũng cảm thấy hơi ảo tưởng quá rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, thiên tài Ca Ca tộc cũng phụ họa nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Ta cũng cảm nhận được, quả thật là chiến đấu của Hằng Tinh cấp! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên tài của Bạch Quỷ tộc cũng gật đầu lia lịa, tỏ ý bọn họ không nói dối. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thấy bốn thiên tài đều nhất chí bày tỏ quả thật là đã cảm nhận được chiến đấu của Hằng Tinh cấp, tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn nhau. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó trong lòng Amos hơi bất an, lông mày hắn cau chặt, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Là ai đang chiến đấu? Người khác đâu? Sao chỉ có bốn các ngươi ra ngoài? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bốn thiên tài đưa mắt nhìn nhau, sau đó thiên tài Huyết Chiến tộc hơi không chắc chắn nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Ta cách khá xa, chỉ là cảm nhận được hình như là thiên tài của bên liên minh bốn tộc đang chiến đấu với một con hung thú, hình như là Nhân tộc? Còn người khác… Bọn họ chưa ra ngoài sao? Trong bí cảnh không cảm nhận được khí tức của bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên tài Ca Ca tộc cũng nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Ta cách càng xa hơn, khu vực ta đi ngang qua có một không gian tan vỡ rồi, suýt nữa bị hút vào trong, nên đã sử dụng không gian thạch mới ra ngoài được. Có điều ta cũng cảm nhận được khu vực phía xa có dao động chiến đấu Hằng Tinh cấp. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên tài Bạch Quỷ tộc nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Ta cũng suýt nữa bị hút vào khe hở không gian mới ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe mấy thiên tài nói, cao tầng của các chủng tộc Tử Lân tộc đưa mắt nhìn nhau, trong lòng càng ngày càng bất an. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 2059: Nhất


Định Phải Bảo Vệ

Khí tức của Amos hơi không ổn định, con ngươi vốn màu vàng nhạt mang theo chút màu đỏ máu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ …Chiến đấu của Hằng Tinh cấp kia là của liên minh bốn tộc? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn ta không nói là Nhân tộc, dù sao Nhân tộc quả thật không mạnh, ngoài mấy lão già Nam Cung kia thì không còn cấp Tinh Hệ nữa, bối cảnh còn bày ở đó, hắn ta tất nhiên không tin lắm, chỉ cho rằng thiên tài Huyết Chiến tộc này cách quá xa nên không nhìn rõ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên tài Huyết Chiến tộc run cầm cập dưới uy áp của Amos, nhưng vẫn run rẩy gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Vâng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Có phải đồng mình của bọn họ hay không trong lòng hắn vẫn biết rõ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hơi thở của Huyết Diệc ở bên cạnh cũng nặng nề. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ thật sự không cảm nhận được khí tức của người khác sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên tài Huyết Chiến tộc gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ …Vâng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe hắn nói, cao tầng của liên minh Tử Lân tộc đưa mắt nhìn nhau, cả người đều thấy không khỏe. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn họ cảm thấy có thể đã xảy ra chuyện lớn rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhất là Amos, bây giờ trong lòng hắn vô cùng hoảng hốt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hách Vũ Thượng là thiên tài tuyệt thế ngàn năm khó gặp của Tử Lân tộc, nếu như thật sự chết trong bí cảnh, vậy Tử Lân tộc bọn họ chắc chắn sẽ đau lòng chết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Còn mấy người Nam Cung lão gia tử ở phía xa cũng đưa mắt nhìn nhau, có điều trong mắt bọn họ lại là tràn đầy kinh ngạc vui mừng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Có thể có chuyện tốt lớn đã xảy ra! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hơn nữa, sau khi nghe thấy thiên tài Huyết Chiến tộc kia nói có thể là Nhân tộc, Nam Cung lão gia tử vừa mờ mịt vừa kích động. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sẽ không sai rồi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Người vào đó chỉ có thực lực của Lục Trạch là mạnh nhất, nếu thật sự là người của liên minh bốn tộc, vậy chỉ có thể là Lục Trạch! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này cả người của ba người Man Đại Lục, Khâu Luân và Doris đều ngơ ngác. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc trước sau khi thấy Lục Trạch tăng đến Hành Tinh cấp ba đoán, bọn họ vốn đã vô cùng chấn động rồi, không ngờ Lục Trạch lại giống như sự tồn tại đặc biệt đến để làm mới thế giới quan của bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Giờ mới bao lâu, vậy mà lại đã có thể chiến đấu với Hằng Tinh cấp rồi? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Qua vài năm nữa thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn họ đều không dám nghĩ nhiều nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, Nam Cung lão gia tử truyền âm với ba người Man Đại Lực. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Lão Man, lão Khâu, Doris, thiên phú của Lục Trạch các ngươi cũng thấy rồi đấy, lần này Nhân tộc ta cần các ngươi giúp đỡ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe vậy ánh mắt ba người Man Đại Lực đều lấp lóe. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn họ tất nhiên là biết ý của Nam Cung lão gia tử. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu chết nhiều người như vậy, hơn nữa thực lực của Lục Trạch thật sự đã đạt tới Hằng Tinh cấp, vậy đợi lúc hắn ra, cả cục diện đều sẽ loạn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Với thiên phú của Lục Trạch, đối với Nhân tộc là quá quan trọng, không thể xảy ra chuyện, nhất định phải bảo vệ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Man Đại Lực nhếch miệng cười: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Được! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Khâu Luân mỉm cười. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Ta sẽ cố gắng! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Doris cũng gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Ta cũng vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn họ không đưa ra điều kiện. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu như bọn họ không giúp đỡ, liên minh chắc chắn sẽ tiêu đời. Nếu giúp đỡ tương lai Lục Trạch trưởng thành chắc chắn cực kỳ mạnh mẽ, với quan hệ liên minh hơn ngàn năm của bọn họ, cho dù bọn họ không đưa ra điều kiện, đến lúc đó Nhân tộc bay lên, bọn họ cũng có thể có được lợi ích cực lớn, các loại hợp tác chắc chắn không ít. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn họ đều đang cược tương lai của Lục Trạch, cược thắng thì lời to, cược thua rủi ro cũng có thể gánh vác. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dù sao liên minh hơn ngàn năm, trước giờ cùng tiến cùng lui, chuyện mà cả bốn tộc đều có dính líu vào này càng là như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hơn nữa lần này nếu thật sự như bọn họ nghĩ, là Lục Trạch giữa hết thiên tài của liên minh Tử Lân tộc lại, vậy công lao của Lục Trạch quá lớn, tất nhiên bọn họ sẽ không khoanh tay ngồi yên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Vòng xoáy không gian không ngừng thu hẹp, không khí của hai bên ngày càng nặng nề, khí tức của mọi người dâng trào, sát ý lan ra. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cường giả cấp Tinh Hệ, Hằng Tinh cấp của hai bên quá mạnh mẽ, chân không giữa bọn họ không ngừng vặn vẹo, gió bão vũ trụ từ từ dâng lên, không ngừng tàn phá bừa bãi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tất cả mọi người đều chờ đợi người bên trong ra ngoài, chờ đợi một kết quả. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thời gian dần trôi qua, vòng xoáy không gian vốn có phạm vi vài chục cây số đã thu hẹp lại còn vài cây số, biểu cảm của mọi người ngày càng nặng nề. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 2060: Chuyện Tiểu Bối Để Tiểu Bối Tự Giải Quyết


Đúng lúc này, không gian bên phía liên minh bốn tộc bị bóp méo, một nhóm người đột nhiên xuất hiện. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cao tầng của liên minh bốn tộc thấy thiên tài của liên minh xuất hiện, ánh mắt liếc qua, phát hiện ngoài người lúc trước đã ra ngoài, tất cả đều có mặt, lập tức hiện ra nụ cười kinh ngạc vui mừng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cao tầng liên minh Tử Lân tộc ở phía xa thấy thiên tài liên minh bốn tộc đều đã ra ngoài, còn thiên tài nhà mình lại vẫn không hề có tin tức, trái tim đã lạnh toát rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chẳng lẽ thiên tài nhà mình đều đã chết hết ở trong bí cảnh thật rồi sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn họ hơi không dám tin đây là sự thật. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đám người Lục Trạch ra khỏi bí cảnh, trên mặt đều mang theo nụ cười. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trong Di Tích thành cuối cùng, thu hoạch của mọi người đều coi như không tệ, tất nhiên tâm trạng khá tốt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đúng lúc này, mọi người cảm nhận được khí tức cuồng bạo dâng trào trong chân không, nụ cười trên mặt đều cứng lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sao hình như không khí không đúng lắm? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cho dù là người của liên minh Tử Lân tộc hay là cường giả nhà mình lúc này đều nhìn chằm chằm vào bọn họ, khiến mọi người áp lực cực lớn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhất là Lục Trạch, người của liên minh Tử Lân tộc còn không biết chiến lực Hằng Tinh cấp bên trong là Lục Trạch, nhưng nhóm Nam Cung lão gia tử thì biết. Lúc này bọn họ đều nhìn chằm chằm vào Lục Trạch, mắt cũng không chớp một cái. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch bị ánh mắt của mấy người nhìn mà hơi tê da đầu, khóe miệng hắn co giật, đang định nói chuyện thì tiếng nói trầm thấp bạo ngược từ phía xa đột nhiên vang lên: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Sao chỉ có thiên tài của liên minh bốn tộc các ngươi ra ngoài, thiên tài của liên minh bọn ta đâu? ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc nói, uy áp vô cùng mạnh mẽ của rất nhiều cường giả liên minh Tử Lân tộc đều áp về phía đám người Lục Trạch. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, sắc mặt đám người Nam Cung lão gia tử chợt thay đổi, trên mặt tràn đầy vẻ lạnh lùng uy nghiêm, ngăn chặn uy áp. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Man Đại Lực nhếch miệng cười. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Amos, sao vậy? Đều là đám trẻ tuổi chơi đùa, một lão gia như ngươi muốn tham gia vào sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nam Cung lão gia tử cũng cười híp mắt, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Chuyện của tiểu bối để bọn tiểu bối tự giải quyết, các ngươi còn muốn tự mình ra tay à? Sao không biết xấu hổ vậy? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe Man Đại Lực và Nam Cung lão gia tử nói, sắc mặt đám người Amos chợt khó coi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chơi đùa? Không biết xấu hổ? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên tài thế hệ mới của bọn họ chỉ có ba con mèo con chạy ra ngoài, mẹ nó các ngươi gọi đây là chơi đùa? ! Đây gọi là không biết xấu hổ? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu như đổi lại là bọn họ, bọn họ có thể cười được không? ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc trước bọn họ còn mặc sức tưởng tượng liên minh bốn tộc chỉ có ba con mèo con ra ngoài, không ngờ thực tế và tưởng tượng lại hoàn toàn ngược lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Điều này bảo bọn họ làm sao chịu đựng được? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cao tầng liên minh bốn tộc thấy sắc mặt khó coi ở đối diện, trong lòng chợt sảng khoái. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Vốn quan hệ của hai bên đã cực tệ, bây giờ thấy chủng tộc bọn họ tổn thất lớn như vậy, trong lòng lập tức thấy thoải mái. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đúng lúc này, thiên tài Huyết Chiến tộc lúc trước cách gần nhất trợn to mắt, chỉ Lục Trạch, kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Là hắn! Là hắn! Chính là hắn! Người lúc trước chiến đấu với hung thú Hằng Tinh cấp kia chính là hắn! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Khí tức lúc trước kia có lẽ cả đời này hắn cũng sẽ không quên, mặc dù bây giờ khí tức của Nhân tộc này đã yếu đi rất nhiều, nhưng hắn có thể chắc chắn, chính là Nhân tộc này! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch vốn còn hơi mờ mịt vì bị mấy người lão gia tử tiến hành vây xem tàn nhẫn vô nhân đạo, lúc thấy thiên tài Huyết Chiến tộc này chỉ vào hắn, hắn không khỏi sửng sốt. Chuyện hắn và đại lão báo đen kia đánh nhau bị nhìn thấy rồi à? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chẳng trách không khí lại kỳ lạ như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Có điều, Lục Trạch lại không cảm thấy có vấn đề gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dù sao hắn cũng là người đàn ông có chỗ dựa, có nhóm lão gia tử ở đây, hắn cũng không cần phải lo lắng điều gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe thấy thiên tài Huyết Chiến tộc này nói, cao tầng của liên bang Tử Lân tộc lập tức quay đầu nhìn về phía hắn chỉ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi thấy Lục Trạch, bọn họ đều sững sờ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Amos hơi không dám tin. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Thật sự là Nhân tộc sao? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bối cảnh của Nhân tộc coi như là yếu nhất của liên minh bốn tộc, sao có thể xuất hiện thiên tài như vậy? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 2061: Đầu Óc Có Chút Không Đủ Dùng


Huyết Diệc cũng hơi cau lông mày. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Tu vi mới Hành Tinh cấp ba đoán? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nói rồi, hắn ta quay đầu nhìn mấy thiên tài chạy ra ngoài, xác nhận lại: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Thật sự là Nhân tộc này sao? ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hành Tinh cấp ba đoán có thể có chiến lực Hằng Tinh cấp? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hơn nữa còn là Nhân tộc? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Điều này hắn ta thật sự hơi không quá tin tưởng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Không chỉ Huyết Diệc, ngay cả các cao tầng khác cũng đều hơi không tin. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Còn mấy người Nam Cung lão gia tử lại hiện ra vẻ mặt bừng tỉnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Quả nhiên là Lục Trạch! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mặc dù trong lòng bọn họ lúc trước đã đoán ra được, nhưng vẫn không thể chắc chắn, bây giờ mới coi như hoàn toàn chắc chắn rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên tài Huyết Chiến tộc, Ca Ca tộc và Bạch Quỷ tộc vừa chạy ra đều gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Là hắn! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn họ đều cảm nhận được dao động chiến đấu lúc trước, tốt xấu gì cũng là thiên tài, cảm nhận của bọn họ về khí tức sẽ không sai, đúng là Lục Trạch. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe mấy người đều xác nhận là Nhân tộc này, cao tầng của liên minh Tử Lân tộc lập tức đều là vẻ mặt không dám tin. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sao Nhân tộc lại xuất hiện thiên tài như vậy? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Có điều, điều này đã không còn quan trọng nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Con ngươi Amos biến thành đỏ máu, tràn đầy sát ý nhìn Lục Trạch. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Chính là ngươi đã giết thiên tài Tử Lân tộc ta Hách Vũ Thượng? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Với thực lực của Hách Vũ Thượng, ngoài Nhân tộc có chiến lực Hằng Tinh cấp này ra, hẳn là không có ai có thể là đối thủ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe Amos nói, Lục Trạch không khỏi sửng sốt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hách Vũ Thượng? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hình như là thiên tài bị báo đen đánh chết kia? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc đó chắc chắn hắn chết rất không bình thản nhỉ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Có điều, tên kia không phải do hắn giết được không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch cảm thấy hắn đã bị vu khống. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn lập tức lời lẽ chính đáng nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Ngươi nhầm rồi, ta không có giết Hách Vũ Thượng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe Lục Trạch nói, cao tầng Tử Lân tộc càng sửng sốt, Amos hơi không tin. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Không thể nào! Ngoài ngươi ra, còn có ai có thể giết được hắn? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe vậy Lục Trạch đang định lên tiếng giải thích, bỗng nhiên hắn nhớ ra sự cống hiến không vụ lợi của Hách Vũ Thượng lúc trước, hắn nhìn Amos, sắc mặt hơi cảm động nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Hách Vũ Thượng huynh là người tốt! Hắn là bị một con hung thú Hằng Tinh cấp giết chết. Nhưng mà chính vì có sự cống hiến không vụ lợi của hắn, ta mới có thể phát hiện con hung thú kia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nói đến đây, Lục Trạch nhếch miệng cười, vẻ mặt chân thành. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Có điều các ngươi yên tâm đi! Ta đã dùng hết con át chủ bài, suýt nữa chết trận, cuối cùng cũng giết chết con hung thú kia, coi như đã trả thù cho Hách Vũ Thượng huynh rồi. Chắc hẳn nếu hắn ở suối vàng biết được, chắc chắn sẽ cảm thấy an ủi nhỉ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lời của Lục Trạch tràn đầy chân thành, ngay cả bản thân hắn cũng bị bản thân làm cảm động. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn đúng là người tốt! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cao tầng liên minh Tử Lân tộc: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ ? ?? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên tài liên minh Tử Lân tộc thoát ra ngoài: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ ? ?? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn họ đều ngẩn ngơ nhìn Lục Trạch chân thành, cả đầu toàn dấu hỏi chấm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chờ đã, chờ đã! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Để ta phân tích. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn họ cảm thấy đầu óc hơi không đủ dùng rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hách Vũ Thượng không phải Nhân tộc này giết chết? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mà là con hung thú kia đã giết Hách Vũ Thượng, mà Nhân tộc này lại trả thù cho Hách Vũ Thượng? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Không lẽ bọn họ ở trong bí cảnh còn có hợp tác? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghĩ đến đây, vẻ mặt bọn họ đều mờ mịt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Amos quay đầu nhìn về phía thiên tài Huyết Chiến tộc thoát ra ngoài, ánh mắt đỏ máu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Hắn nói có phải thật không? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên tài Huyết Chiến tộc hơi mờ mịt, lắc đầu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Ta không biết, ta chỉ cảm nhận được Nhân tộc này đang chiến đấu với hung thú Hằng Tinh cấp thôi… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn cũng ngẩn ngơ rồi, thì ra Nhân tộc này lại là vì trả thù cho Hách Vũ Thượng nên mới chiến đấu với hung thú Hằng Tinh cấp à? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đám người Nam Cung Tĩnh nhìn dáng vẻ chân thành của Lục Trạch, cả mặt mờ mịt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Người này sao lại như vậy hả? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mặc dù mỗi câu hắn nói đều là thật, nhưng nối lại với nhau sao cảm thấy kỳ quái như vậy? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc đầu không phải hắn đấm Hách Vũ Thượng kia vào Di Tích thành à? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tại sao nghe hắn nói lại giống như hai người cùng kề vai tác chiến, đúng là giống như tình nghĩa huynh đệ sinh đệ vậy? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mọi người đều tê da đầu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tên này đúng là rất xấu! Nếu không phải bọn họ có mặt ở hiện trường, tận mắt nhìn thấy, thì ngay cả bọn họ cũng tin lời quỷ của tên này rồi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 2062: Tên Này Nói Cái Gì Vậy?


Không thấy ánh mắt vô cùng phức tạp của cao tầng liên minh bốn tộc à? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn họ chắc cũng tin rồi nhỉ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trên thực tế, mấy người Nam Cung lão gia tử đúng là hơi tin thật. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mấy người đưa mắt nhìn nhau, ngơ ngác nhìn. Nam Cung lão gia tử khôn gkhoir truyền âm hỏi Nam Cung Tĩnh: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Tĩnh Tĩnh, tiểu tử thối A Trạch này thật sự kề vai đối kháng hung thú Hằng Tinh cấp với Hách Vũ Thượng gì đó kia à? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nam Cung Tĩnh: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ …… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bây giờ cả người nàng đã cứng đờ, mặt đẹp căng cứng, chỉ sợ sẽ cười ra tiếng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng cảm thấy bây giờ nàng đang nhịn rất khó chịu, nhịn tới mức bụng hơi đau. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đều tại tên khốn A Trạch kia! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng vừa nghiến răng nghiến lợi, vừa truyền âm giải thích sự việc lúc trước cho lão gia tử. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lão gia tử nghe giải thích của Nam Cung Tĩnh, cơ thể lập tức cứng đờ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ông ta quay đầu nhìn biểu cảm cảm động của Lục Trạch, da mặt run rẩy, lặng lẽ chuyển rời tầm mắt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ông ta hạ quyết tâm, trở về phải phát một tiểu kim nhân cho tiểu tử này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Không khí nháy mắt trở nên hơi yên lặng, Lục Trạch thấy dáng vẻ nghi ngờ bản thân của mọi người liên minh Tử Lân tộc, lập tức xua tay, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Các ngươi không cần cảm động quá, đây là điều ta nên làm. Ta cũng có trách nhiệm nhất định về cái chết của Hách Vũ Thượng huynh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nói rồi, hắn hơi thổn thức, thở dài. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Là ta không chú ý vậy mà lại có hung thú Hằng Tinh cấp mai phục… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch cảm thấy hắn hẳn là trách nhiệm thứ yếu trong cái chết của Hách Vũ Thượng, đại lão báo đen kia mới là trách nhiệm chủ yếu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cho nên, cái chết của Hách Vũ Thượng hắn không gánh tội, hắn là người tốt! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đám người Amos nhìn dáng vẻ thổn thức của Lục Trạch, trong lòng thậm chí không khỏi hơi tin rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Giữa thiên tài luôn có sự tương thân tương ái, mặc dù là chủng tộc thù địch, nhưng sẽ không ảnh hưởng đến tình cảm của cá nhân. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chẳng lẽ bọn họ thật sự là lúc kề vai đối đối đầu với hung thú Hằng Tinh cấp thì nảy sinh tình cảm tương thân tương ái? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, Huyết Diệc nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Vậy thiên tài khác của liên minh bọn ta thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe Huyết Diệc nói, mọi người mới nhớ đến vấn đề này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đúng rồi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn họ không chỉ có mình Hách Vũ Thượng chưa ra ngoài, mà còn có nhiều thiên tài như vậy đều chưa ra ngoài! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghĩ đến đây, bọn họ lập tức lại nhìn về phía Lục Trạch. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Amos không khỏi lên tiếng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Lẽ nào là lúc ngươi và đứa trẻ Hách Vũ Thượng chiến đấu với hung thú Hằng Tinh cấp đã bị ảnh hưởng sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Người khác cũng suýt nữa nghĩ như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lời nói chân thành cảm động lòng người vừa rồi của Lục Trạch khiến bọn họ cảm thấy chuyện này dường như thật sự không liên quan gì tới liên minh bốn tộc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Có điều bọn họ vẫn hơi nghi ngờ, thiên tài của chúng tộc bọn họ không có ngu ngốc như vậy. Ngươi xem thiên tài của liên minh bốn tộc người ta đều ra ngoài rồi, không có lý thiên tài của bọn họ một người cũng không sống sót chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, Lục Trạch gãi đầu, hơi ngại ngùng nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Cái đó, ngoài Hách Vũ Thượng ra, thiên tài khác đều là bọn ta giết chết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe Lục Trạch nói, không khí trong cả không gian lại rươi vào trong yên tĩnh lần nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mọi người của liên minh Tử Lân tộc đều mờ mịt nhìn Lục Trạch hơi ngại ngùng, chưa phản ứng lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tên này nói cái gì? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc trước thấy hắn thành khẩn nói chuyện cùng kề vai tác chiến với Hách Vũ Thượng, bọn họ còn tin là thật chứ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Kết quả bây giờ hắn nói thiên tài khác đều là bọn họ giết? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trả lại sự cảm động và tin tưởng lúc trước của bọn họ lại đây, đồ khốn! ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Không khí yên lặng một lát, khí tức vốn đã bình ổn lại không ít của Amos lại bạo ngược. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Con ngươi màu vàng nhạt của hắn ta mang theo màu máu, tiếng nói trầm thấp: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Giỏi… Rất giỏi! Tiểu tử Nhân tộc! Ngươi rất giỏi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch xua tay, khiêm tốn nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Không không không, mọi người tốt mới là thật sự tốt. Đại thúc này, trông ngươi hình như không được tốt cho lắm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Amos: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ …… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn ta nhìn dáng vẻ khiêm tốn của Lục Trạch, khóe miệng co giật, há miệng, ngẩn ra không nói được một câu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 2063: Quá Sướng


Chỉ là, sát ý trên người hắn ta ngày càng nặng nề hơn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cao tầng Huyết Chiến tộc, Bạch Quỷ tộc và Ca Ca tộc khác cũng là khí tức dâng trào, sát ý tản ra khắp nơi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thấy cảnh này, đám người Nam Cung lão gia tử lập tức cười nhạt, chặn uy áp của bọn họ lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Man Đại Lực nhếch miệng cười. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Hách Vũ Thượng gì đó kia của các ngươi là chiến lực Hành Tinh cấp đỉnh phong nhỉ? Trông các ngươi lúc trước là có ý đồ với bọn ta mà. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc trước, Man Côn cũng đã truyền âm nói rõ tình hình cụ thể cho hắn, để hắn biết rốt cuộc Hách Vũ Thượng kia là cái quỷ gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trong lòng hắn vẫn nghĩ mà sợ, nếu như không phải có Lục Trạch, đợt này tổn thất của bọn họ chắc chắn sẽ không nhỏ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trong lòng Doris và Khâu Luân cũng nghĩ mà sợ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Khâu Luân nhìn Amos, cả cơ thể mềm mại không ngừng rung động, lạnh giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Sao hả? Amos, chẳng lẽ các ngươi định không tuân thủ quy tắc sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn họ vốn đã định bảo vệ Lục Trạch, bây giờ Lục Trạch lại được tính là đã giúp bọn họ tránh được một tổn thất cực lớn, nên càng không có lý do để đứng ngoài cuộc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đám người Amos khí tức vốn đang dâng trào thấy đám người Nam Cung lão gia tử ở đối diện sắc mặt cũng lạnh lùng nghiêm nghị, ánh mắt lấp lóe bất định. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhất thời, không khí của hai lên vô cùng nặng nề, trong chân không xung quanh gió bão vũ trụ cuồn cuộn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch cũng hờ hững nhìn đám người Amos ở phía xa, trong lòng hắn không hề dao động, thậm chí còn hơi muốn chọc đối phương một phen. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chiến lực của hai bên vốn gần ngang nhau, nếu thật sự đánh nhau, Lục Trạch cảm thấy hắn có thể tiện tay tiễn mấy thiên tài còn sống xuống địa ngục một thể. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thậm chí, với tình huống có Anh Anh, để Anh Anh làm chút động tác nhỏ, khiến mấy cao tầng này đều bị trọng thương cũng không tồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Còn về việc giữa hết bọn họ lại thì bây giờ Lục Trạch chưa có suy nghĩ này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên tài thế hệ mới dù sao cũng chỉ là thế hệ mới thôi, mặc dù sau khi chết tổn thất rất lớn, nhưng dù sao đây là chuyện nằm trong quy tắc, cho dù bọn họ đau lòng cũng phải cắn nát răng nuốt vào trong bụng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng nếu như đều giữa lại hết bốn cấp Tinh Hệ và một nhóm Hằng Tinh cấp này, vậy chỉ sợ thật sự sẽ là khai chiến toàn diện. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch cảm thấy bây giờ thực lực của hắn vẫn hơi yếu, Nhân tộc cũng còn yếu, khai chiến sớm như vậy tổn thất quá lớn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn là một người chơi đường rừng, đánh vững ăn chắc mới là vương đạo. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sắc mặt mọi người đều vô cùng nặng nề, không khí yên lặng hồi lâu, cuối cùng Amos nhìn Lục Trạch, huyết quang trong mắt chợt lóe qua, dữ tợn nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Tiểu tử Nhân tộc, ta nhớ ngươi rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Khí tức của người khác cũng chậm rãi thu liễm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch chỉ cười, không nói chuyện. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Người nhớ hắn đầy ra đấy, da mặt hắn rất dày, hoàn toàn không quan tâm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đồng thời, trong lòng hắn hơi mất mát, xem ra bọn họ không định đánh qua đây rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn vốn còn muốn tiễn mấy người còn lại xuống địa ngục nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Quả nhiên, một khắc sau, đám người Amos nhìn đám người Nam Cung lão gia tử, trong mắt Huyết Diệc tràn đầy huyết quang, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Lần này, bọn ta nhận thua, sau này còn đầy cơ hội, từ từ mà chơi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Liên minh bốn tộc và bọn họ đã đánh gần một nghìn năm rồi, có thua có thắng, nhưng tổn thất lớn như vậy vẫn là cực kỳ hiếm gặp, tất nhiên bọn họ sẽ không chịu để yên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nói rồi, tất cả người của liên minh Tử Lân tộc đều lùi về phía sau, lên phi thuyền của bọn họ, cuối cùng biến mất ngay tại chỗ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đám người Nam Cung lão gia tử chỉ nhìn phi thuyền của đối phương biến mất, không đuổi theo. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu như đánh thật, hai bên đều không được lợi, không cần thiết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Phi thuyền của liên minh Tử Lân tộc biến mất trong chân không, không khí yên lặng chốc lát, Man Đại Lực ngẩng đầu cười lớn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Ha ha ha ha ha! ! Sảng khoái! Thật sảng khoái! Đánh hơn nghìn năm rồi, hiếm khi thấy những lão già kia chịu thiệt lớn như vậy! Lần này sướng quá! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Doris nhìn Lục Trạch, mỉm cười: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Lần này may nhờ có Lục Trạch, nếu không với thực lực của Hách Vũ Thượng kia, chỉ e lập trường hiện giờ của chúng ta phải đổi lại rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe Doris nói, Khâu Luân và Man Đại Lực đều gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 2064: Có Hiểu Lầm Gì Đó Về Hắn


Khâu Luân nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Đúng vậy, nếu không chỉ sợ lần này chính là tộc chúng ta nói nặng lời. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nói rồi ba người hơi ngưỡng mộ, đố kỵ nhìn lão gia tử cười như hoa cúc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ngưỡng mộ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tóm lại chính là ngưỡng mộ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hậu bối thực lực thiên phú mạnh như vậy, tại sao không phải là của chủng tộc bọn họ chứ? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đúng là ngưỡng mộ tới mức xanh cả người. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nam Cung lão gia tử nhìn Lục Trạch, hơi khiêm tốn xua tay. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Tiểu tử này còn kém xa, các ngươi đừng khen hắn, còn khen là hắn sẽ lên trời đấy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ ? ?? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trong lòng hắn hơi không phục. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe xem, lão gia tử đây là nói tiếng người à? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn Lục nào đó táo bạo nhưng thận trọng, thành thục vững vàng, anh tuấn tiêu sái, sẽ là loại người dễ huênh hoang kia sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn cảm thấy lão gia tử có hiểu lầm gì đó về hắn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thiên tài bốn tộc sau lưng cao tầng thấy đối phương rời đi, cũng không khỏi thở phào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc trước mặc dù những uy áp của cường giả cấp Tinh Hệ và Hằng Tinh cấp kia đã bị trưởng bối nhà mình chặn lại rồi, nhưng áp lực trong lòng bọn họ vẫn hơi lớn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dù sao đó cũng là cường giả Hằng Tinh cấp và cấp Tinh Hệ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bây giờ bọn họ đã rời đi, chứng tỏ lần này cơ bản là không sao rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Man Côn quay đầu cười nói với Lục Trạch: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Lần này may nhờ có Lục Trạch huynh đệ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu không hắn có tự tin có thể chạy thoát, nhưng đồng tộc của hắn e là sẽ có không ít người chết trong bí cảnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Eddie liếc nhìn Lục Trạch, chuyển ánh mắt đi, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Lần này đa tạ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nói rồi hắn lại không khỏi bổ sung thêm một câu: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Có điều, ta vẫn sẽ cố gắng để vượt qua ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe vậy, Lục Trạch gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Cố lên! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Eddie: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ …… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn nhìn dáng vẻ cổ vũ của Lục Trạch, khóe miệng co giật, trái tim lại hơi quặn đau. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn cảm thấy tên khốn này căn bản là đang qua loa với hắn! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Khâu Lâm thì thân thiện cười với Lục Trạch. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Thực lực của Lục Trạch huynh mạnh thật, tộc đệ bội phục, lần này may nhờ có Lục Trạch Huynh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch không hiểu Khâu Lâm nhiều, chỉ là nghe lúc trước Khâu An từng nói đến tên này, không ngờ tên này cũng rất dễ nói chuyện. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Nên làm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Người khác cũng đều hiện ra nụ cười, nhao nhao cảm ơn Lục Trạch. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, đám người Nam Cung lão gia tử bay tới, Khâu Luân nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Rời khỏi nơi này trước đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mọi người gật đầu, tất cả đều lên phi thuyền, sau đó phi thuyền bay về phía căn cứ của Đoàn Đoàn tộc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Rất nhanh, phi thuyền đã dừng lại ở căn cứ, cao tầng của bốn tộc cùng rời đi, chắc là muốn mở cuộc họp gì đó. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Vì chuyến đi bí cảnh kết thúc, thiên tài bốn tộc đều đã thả lỏng, cũng không trực tiếp trở về tu luyện, mà người của Đoàn Đoàn tộc dẫn người của ba tộc khác đi dạo ở căn cứ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Khâu An và Khâu Lâm dẫn mấy người Lục Trạch, Nam Cung Tĩnh và Man Côn, Man Tú, còn có Eddie và Brenda cùng đến khu giải trí quân đội Đoàn Đoàn tộc đi dạo. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Còn đám người Lạc Băng Tình cũng tự mình đi chơi với đồng bọn Đoàn Đoàn tộc quen thân. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trong một nhà hàng, Khâu An và Khâu Lâm đang ngồi trong phòng riêng với đám người Lục Trạch. Trên bàn có các loại linh quả, thực vật mềm mại màu trắng như kẹo bông gòn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch cầm một cục kẹo bông gòn cho vào trong miệng, lập tức truyền tới cảm giác mềm mại, bên trong còn có chút nước quả chua ngọt, mùi vị rất tốt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Không thể không nói, thực vật của Đoàn Đoàn tộc rất phù hợp với khẩu vị của hắn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đúng lúc này, Lục Trạch mơ hồ nghe thấy một tiếng nuốt nước bọt, lập tức không khỏi cong khóe miệng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tiểu gia hỏa Anh Anh này chỉ có thể nhìn hắn ăn, tuyệt vời! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đây là lần đầu tiên hắn ăn, Anh Anh nhìn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tâm trạng Lục Trạch khá tốt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đúng lúc này, Khâu An và Khâu Lâm ngồi bên cạnh cùng lúc rùng mình, bọn họ hơi căng thẳng nhìn xung quanh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó Khâu An trợn to mắt, vẻ mặt mờ mịt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lại nữa rồi! Vẫn là cảm giác kia! Hơn nữa hình như ta còn nghe thấy tiếng nuốt nước bọt? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc trước ở Địa Cầu đã có cảm giác này hai lần rồi, không ngờ đã về lãnh tinh nhà mình rồi mà vẫn còn có loại cảm giác này? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lẽ nào có sự tồn tại đáng sợ không thể nhìn thấy đang nhìn chằm chằm hắn? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Khâu An nghĩ đến đây, trong lòng nổi da gà. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 2065: Ánh Mắt Nguy Hiểm


Hắn sẽ không bị ăn mất chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn ăn không ngon chút nào đâu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch và đám người Lâm Linh nhìn dáng vẻ căng thẳng của Khâu An và Khâu Lâm, lập tức ngại ngùng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tiểu gia hỏa này lại nhìn chằm chằm hai Đoàn Đoàn tộc này rồi sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cái này cũng không thể ăn! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, Thu Nguyệt Hòa Sa lấy ra một cục bông gòn màu trắng, đặt vào góc mà người ba tộc khác không nhìn thấy, cục bông gòn trong tay nàng nháy mắt đã biến mất không thấy đâu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mấy người Nam Cung Tĩnh thấy vậy, mắt cũng đều lóe sáng, lấy cục bông gòn rồi đặt ở góc người khác không nhìn thấy, cho Anh Anh ăn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thấy vậy khóe miệng Lục Trạch co giật, vốn còn muốn chỉ có hắn ăn thôi, Anh Anh không ăn được. Không ngờ, những tên này lại chiều nàng như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chẹp, lại thất bại rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Còn Khâu An và Khâu Lâm cũng phát hiện cảm giác kỳ lại kia lại biến mất lần nữa, hai người nhìn xung quanh, phát hiện không có gì khác thường, lập tức ngơ ngác. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhất là Khâu An, hắn cảm thấy hắn sắp bị làm cho suy nhược thần kinh rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Còn Khâu Lâm thấy người khác đều hơi nghi ngờ nhìn hai người bọn họ, lập tức hơi ngại ngùng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn là chủ nhà, phản ứng này hơi thất lễ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Đúng rồi, A Trạch, A Côn, Eddie, hiếm khi các ngươi đến Đoàn Đoàn tộc một lần, có muốn mang gì về không? Ta chuẩn bị chút quà cho các ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe Khâu Lâm nói, mắt Lục Trạch sáng lên, hắn cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Đúng là ta có thật, chuẩn bị thêm cho ta mấy cái giường lớn đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đám người Lục Ly: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ ? ?? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đám người Lục Ly biểu cảm mơ hồ nhìn gương mặt tươi cười của Lục Trạch, khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tên hỗn đản này đang nói cái gì vậy? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sao có thể yêu cầu giường lớn trước mặt nhiều người như vậy? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bên kia Man Côn, Man Tú và Eddie và Brenda đều ngơ ngác, sau đó ánh mắt mấy người nhìn Lục Trạch và Nam Cung Tĩnh trở nên kì quái. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cũng không biết trong lòng họ đang nghĩ đến chuyện gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đến cả Khâu An và Khâu Lâm cũng sững sờ, sau đó Khâu An gãi gãi đầu, lặng lẽ nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Thật sự không hiểu nổi cách giao lưu tình cảm bằng bụng của chủng tộc ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Câu nói của Khâu An khiến bầu không khí trong phòng càng yên tĩnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch hơi hoang mang nhìn Khâu An mềm nhũn, tự nhiên cảm thấy gia hỏa này đang đánh võng? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Man Côn và Man Tú cũng xấu hổ, dù sao bọn họ cũng là người yêu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mà Eddie thì hơi đỏ mặt, dù sao hắn cũng là trạch nam, cả ngày chỉ ru rú trong nhà tu luyện võ đạo, đối với chuyện này không hiểu rõ lắm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đám người Nam Cung Tĩnh và Brenda càng không có ý định nói chuyện. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dù sao, hai người vẫn là khuê nữ đại hào hoa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi bầu không khí trở nên trầm mặc, Khâu Lâm vội ho một cái, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Không có gì, ta sẽ chuẩn bị cho mọi người sau. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó, hắn lại quay đầu nhìn về phía Man Côn và Eddie: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Hai người thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bầu không khí quá xấu hổ, hắn muốn chuyển chủ đề sang chuyện khác. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, Man Côn và Man Tú nhếch miệng cười nhẹ: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Chúng tôi cũng chỉ cần mấy cái giường là được rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Khâu Lâm: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ ? ?? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Không thấy hắn đang muốn nói sang chuyện khác à? ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mấy người này bị làm sao vậy? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Khóe miệng hắn giật giật, kéo lên nụ cười mỉm xấu hổ mà không thất lễ: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Được thôi, không có vấn đề. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó hắn quay đầu nhìn hai người Eddie. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Eddie và Brenda chưa hề nói gì, dù sao hai người họ là chị em ruột, hơn nữa có lẽ nói những chuyện này cũng không tốt lắm, thế là, hai người yêu cầu ít đặc sản của Đoàn Đoàn tộc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Rất nhanh, mọi người đều ăn no, rời khỏi phòng ăn, sau đó đi dạo ở nơi khác. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dù sao căn cứ không phải thành thị dùng để sinh hoạt, những nơi có thể đi dạo không nhiều, một lúc lâu sau, bọn họ gần như đi hết những nơi có thể đi dạo. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó, mọi người tự mình về nhà của mình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trong phòng khách, Lục Trạch cầm nhẫn không gian mà Khâu Lâm cho hắn trước đó, có chút đắc ý. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn cười nói ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Tên nhóc Khâu Lâm cũng nhiệt tình gớm, còn chuẩn bị cho chúng ta một nhẫn không gian giường. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhiều giường như thế, có lẽ bọn họ có thể dùng rất lâu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đúng lúc này, đột nhiên đáy lòng Lục Trạch lạnh toát, cảm nhận được có ánh mắt nguy hiểm lia tới. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 2066: Không Nhắn Hắn Nghĩ


Cơ thể hắn chấn động, ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện đám người Cung Nam Tĩnh mở to hai mắt nhìn hắn chằm chằm, sắc mặt không khỏi đỏ lên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trong đầu Lục Trạch đầy dấu chấm hỏi, còn chưa kịp hỏi có chuyện gì vậy, đã bị bọn họ bao vây. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Tên hỗn đản ngươi, này thì muốn giường! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Đánh chết tên hỗn đản vô liêm sỉ này! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Lúc trước chiến đấu với báo đen còn dọa bọn ta! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ … ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhắc đến chuyện này, bọn họ dừng hô hấp, hốc mắt nhịn không được lại đỏ lên lần nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch vốn đang bị đánh đau điếng, lúc nhìn thấy bọn họ cắn môi dưới, hốc mắt đỏ bừng, u oán nhìn hắn, trong lòng Lục Trạch co thắt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Có lẽ trước đó hù dọa bọn họ rồi? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch cảm thấy hơi áy náy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi bầu không khí trầm mặc trôi qua, Lục Trạch đưa tay ôm lấy Lâm Linh, nhẹ giọng trấn an nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Ta mạnh cỡ nào không phải các ngươi không biết, sao lại xảy ra chuyện được? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lâm Linh được ôm cơ thể cứng đờ, sau đó cọ cọ trong ngực Lục Trạch, nhỏ giọng nói thầm: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Biết thì biết, nhưng vẫn sẽ lo lắng chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch nghe vậy, nhịn không được nhẹ nhàng vuốt vuốt tóc ngắn của Lâm Linh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đúng lúc này, hắn đột nhiên cảm nhận được sát khí còn nguy hiểm hơn khi nãy, lập tức cơ thể hắn cứng đờ, quay đầu phát hiện Lục Ly đứng một bên mỉm cười nhìn hắn, con ngươi màu đen dần mất đi ánh sáng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mà Nam Cung Tĩnh thì nghiến răng nghiến lợi, trừng to hai mắt, siết chặt nắm đấm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Khóe miệng Thu Nguyệt Hòa Sa nhếch lên, híp mắt, trong nụ cười mang theo vài phần tức giận. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đến cả tiểu thiên sứ nhu thuận đáng yêu Alice cũng không khỏi bĩu môi nhìn Lục Trạch và Lâm Linh trong ngực hắn, dáng vẻ ta không vui. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch thấy vậy, mồ hôi lạnh cũng muốn tuôn trào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cảm nhận được khí tức băng lãnh trên người những người kia, Lục Trạch cảm thấy bản thân như dược hoàn? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đúng lúc này, trong đầu Lục Trạch lóe lên tia sáng, một suy nghĩ to gan nảy lên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thế là hắn mang theo nụ cười anh tuấn, mở cánh tay ra, mở rộng vòng tay, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Không thì, mọi người cùng lại đây đi? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhìn dáng vẻ lo lắng kia của bọn họ, bây giờ còn ăn dấm, mình nói như thế, còn không phải mặt mày thẹn thùng nhào vào lồng ngực hắn à? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghĩ như vậy, trong lòng Lục Trạch đắc ý, có chút chờ mong. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nụ cười trên mặt Lục Ly cứng đờ, nhìn dáng vẻ đắc ý của Lục Trạch, con ngươi đen trong mắt như biến thành lỗ đen sâu hoắm hút hết ánh sáng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hai tay Nam Cung Tĩnh nắm thành quyền, nụ cười tươi tắn hơn mấy phần. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trong mắt Thu Nguyệt Hòa Sa dường như có tia sáng màu hồng chớp động, Lục Trạch cảm thấy hình như bây giờ tình huống cơ thể có vẻ không ổn lắm? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đến cả Lâm Linh trong ngực Lục Trạch cứng người, chậm rãi ngẩng đầu, trừng mắt nhìn Lục Trạch. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ngược lại là Alice có hơi xấu hổ, nhìn người được Lục Trạch ôm lấy, lại nhìn mấy người Nam Cung Tĩnh, khuôn mặt nhỏ tràn đầy băn khoăn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ngược lại nàng thật sự muốn nhào vào ngực hắn, nhưng nhìn dáng vẻ mấy tỷ tỷ hình như thật sự rất tức giận, nàng sợ nếu nàng làm đồ khốn sẽ bị đánh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cuối cùng nàng phồng má dáng vẻ tức giận, quyết định đứng về phe các tỷ tỷ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ta, Alice, không làm đồ khốn! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch nhìn thấy dáng vẻ khí thế ngút trời của họ, nhịn không được khóe miệng co giật. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hình như không giống với kịch bản hắn nghĩ lắm nhỉ? ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn định nói sang chuyện khác, mọi người lại một lần nữa nhào tới. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ A a a a a ~~~ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch cảm thấy não mình đau đớn một trận, thậm chí còn có người cắn hắn, mấy người này còn hung dữ hơn trước đó nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tức khắc, trong nhà truyền đến tiếng kêu thảm thiết quen thuộc của Lục Trạch. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mà trên ghế salon ở một góc khác, Anh Anh đột nhiên xuất hiện, hai bàn tay nhỏ của nàng đều đang nắm lấy cục bông mềm mại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Con ngươi màu lam kia nhìn thoáng qua Lục Trạch bị mấy tỷ tỷ bao quanh hội đồng, sau đó mặt không đổi sắc thu hồi tầm mắt, cái miệng nhỏ ăn một cục bông trong tay. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trong lúc đang nhâm nhi, con ngươi màu lam của nàng hơi nheo lại, khuôn mặt lạnh nhạt mang theo vui vẻ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Một hồi sau, mấy người Nam Cung Tĩnh mới buông tha Lục Trạch, ngồi lại trên ghế salon. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 2067: Không Như Hắn Nghĩ (Hạ)


Bị Lục Trạch nháo trò như thế, bọn họ cũng không nhớ lại cảm giác bất lực khó chịu trước đó nữa, ngược lại sau khi đánh Lục Trạch một trận, trên gương mặt xinh đẹp đầy vẻ thỏa mãn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mà Lục Trạch im lặng xoa xoa cái trán đau nhức, nhếch nhếch miệng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Kịch bản này chắc chắn bị sai rồi, nếu không hắn cảm thấy có lẽ bây giờ hắn đang ngồi hưởng phúc tề nhân mới phải. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng Lục Trạch thể hiện, Lục mỗ hắn sẽ còn trở lại! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thu Nguyệt Hòa Sa ngồi bên cạnh Anh Anh, đưa tay ôm Anh Anh vào ngực, xoa xoa khuôn mặt tròn nhỏ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đúng lúc này, Thu Nguyệt Hòa Sa hình như nghĩ tới chuyện gì đó, quan tâm nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Đúng rồi, A Ly, trước đó trong bí cảnh không phải có ánh sáng đen tiến vào cơ thể ngươi sao? Bây giờ cảm giác thế nào? Có muốn để Anh Anh nhìn xem không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch nghe vậy, cũng gật nhẹ đầu, quay đầu nhìn Lục Ly: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Để Anh Anh xem chút đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Những thứ không hiểu rõ thế này, ai biết tốt hay xấu chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Ly gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Ừm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mặc dù đến bây giờ ánh sáng đó có vẻ không gây nguy hại gì đối với nàng, nhưng nàng vẫn có chút không yên lòng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó, Thu Nguyệt Hòa Sa cười nói với Anh Anh trong ngực: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Anh Anh, xem thử cơ thể A Ly tỷ tỷ ngươi có thứ gì nguy hiểm không. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Anh Anh nghe vậy, có chút hiếu kỳ mở to hai mắt, nhìn Lục Ly một lượt, trong con ngươi màu lam hiện lên một đạo tinh quang, sau đó kinh ngạc chớp chớp mắt: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Trong cơ thể Ly tỷ tỷ có Nguyên Tinh Hắc Ám, là thứ tốt đó. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe được Anh Anh nói, đám người Lục Trạch hơi sững sờ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Ly nghi ngờ hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Nguyên Tinh Hắc Ám? Đó là cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Anh Anh nháy mắt, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Là thứ được lực lượng hắc ám nguyên bản của vũ trụ ngưng tụ ra, đối với việc lĩnh ngộ thần thông Hắc Ám trợ giúp rất lớn, rất thích hợp với Ly tỷ tỷ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thu Nguyệt Hòa Sa hơi kinh ngạc, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Vậy là không có gì nguy hiểm đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Anh Anh lắc đầu: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Không có, có đoàn quang tử sắc của Lục Trạch ở đây, sau này thần thông Hắc Ám của Ly tỷ tỷ sẽ tiến bộ nhanh hơn trước rất nhiều đó. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe được Anh Anh nói, đám người Lục Trạch nhẹ nhàng thở ra, sau đó, Lục Trạch có chút ngạc nhiên nhìn Lục Ly, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Không ngờ lại là đồ tốt không tồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Ly cũng có chút kích động, gật đầu cười: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Ừm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tốc độ đột phá thần thông Hắc Ám của nàng bây giờ đã không còn như trước, nhưng có thứ này, chắc chắn sau này tốc độ đột phá thần thông Hắc Ám sẽ trở nên cực kỳ nhanh, chuyện này đối với nàng mà nói rất quan trọng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Như vậy, thỉnh thoảng nàng có thể kéo gần khoảng cách với tên kia một bước rồi? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mà Lục Trạch ngược lại nhớ đến ánh sáng màu đen mà A Ly nói trước kia cũng tương tự với quả cầu pha lê thần thông. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Không lẽ những quả cầu pha lê thần thông cũng là thứ mà lực lượng nguyên bản ngưng tụ ra? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu là như vậy, vậy thì sau này, có phải còn có lực lượng nguyên bản không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghĩ đến đây, trong lòng Lục Trạch hơi kích động, nếu thật sự có, vậy không phải hắn sẽ trở thành vô địch sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cùng lúc đó, Lục Trạch càng ngày càng hiếu kỳ bản chất của việc đi săn không gian. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ở sâu trong vũ trụ, trong một căn phòng bao quanh bởi hàng rào vũ trụ được đúc từ tinh thạch tím. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đám người Amos ở liên minh cao tầng Tử Lân tộc đang ngồi trên ghế của mình, bầu không khí có chút yên tĩnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Một lát sau, tên Amos đó trợn ngược mắt lóe lên một tia huyết sắc, hắn ta nhìn qua cường giả tam tộc tinh hệ, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Lần này, chúng ta tổn thất quá lớn, không lẽ các vị cứ dự định như vậy? Thiên tài đại tân sinh tổn thất gần như không còn gì, chí ít trong năm mươi năm sau, đại tân sinh của chúng ta sẽ bị gián đoạn! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe lời Amos nói, cường giả Huyết Chiến tộc Huyết Diệc, cường giả Ca Ca tộc Jacob và cường giả Bạch Quỷ tộc Albin ánh mắt lấp lóe. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Huyết Diệc nhìn lướt qua Amos, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Ngươi định làm gì? Không lẽ còn định khai chiến à? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ánh mắt Amos lấp lóe, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Đương nhiên khai chiến không có khả năng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bây giờ mặc dù tổn thất rất lớn, nhưng nếu khai chiến, bọn họ càng không thể chịu nổi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trong mắt hắn ta hiện lên một tia hung tàn, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Nhưng mà, lần này nhân tộc xuất hiện thiên tài thế này, nếu chúng ta thả hắn trở về, có lẽ không cần đến mấy ngàn năm, hắn đã có thể đột phá đến cấp Tinh Hệ hay thậm chí là cấp Tinh Vân, đến lúc đó đối với chúng ta không phải tin tức tốt gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 2068: Hẹn Ở Điểm Cũ


Giọng nói có chút trầm muộn của Jacob vang lên: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Ý của ngươi là? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Amos nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Chúng ta đã cho tay sai do thám động tĩnh nhân tộc, nếu có cơ hội xuất hiện, chúng ta có thể chặn đường đám nhân tộc trước khi chúng đến đường hàng hải. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe lời Amos nói, bầu khồng khí trở nên ngưng đọng, sau đó, trong mắt Huyết Diệc lóe lên huyết quang, gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Ta đồng ý. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Jacob và Albin liếc nhau, cũng nhẹ gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lần này, tổn thất của bọn họ quá lớn, nếu thật sự có thể chặn được chiến hạm của nhân tộc, thì cho dù có một lão già nhân tộc xuất hiện, căn bản không thể ngăn cản bốn người bọn họ hợp lực. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đến lúc đó, tiểu tử nhân tộc kia, bọn họ có thể tra tấn hắn ta một phen, sau đó chém giết! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trong đầu Amos nhớ lại nụ cười của Lục Trạch, trong mắt lóe lên mấy phần huyết sắc, hai tay nắm chặt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Binh lính Tử Lân tộc bọn hắn tuyệt đối không thể chết vô ích! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Một gian phòng trong căn cứ trên một hành tinh của Đoàn Đoàn tộc, cao tầng của bốn bộ tộc đang ngồi tại chỗ, mọi người cũng đang nói chuyện với nhau. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Man Đại Lực nhìn Nam Cung lão gia tử và nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Lần này trở về, có lẽ phía bên Tử Lân tộc sẽ không từ bỏ ý định. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Doris cũng gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Dực tộc và Man tộc bọn ta tiện đường, còn có thể hỗ trợ chút ít, Nhân tộc các ngươi cũng chỉ có mấy người, đến lúc đó có lẽ sẽ gặp nguy hiểm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Khâu Luân gật đầu, bổ sung: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Huống chi, nếu bọn chúng thật sự định làm gì đó, có lẽ sẽ ra tay với tiểu tử Lục Trạch kia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nam Cung lão gia tử nghe vậy, lông mày hơi nhíu lại, vẻ khó khăn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thật ra trong lòng ông ta không hề lo lắng, thậm chí còn muốn cười. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Có Anh Anh ở đây, ông ta cũng hi vọng bên kia có thể tìm chút phiền phức. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bây giờ suy nghĩ lại, Nam Cung lão gia tử khẳng định, lúc ấy bốn tiểu tử A Trạch và Tĩnh Tĩnh còn có Hòa Sa và Lâm Linh mới là những công thần lớn nhất đấy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Có thể giữ lại Anh Anh, đối với Nhân tộc bọn họ mà nói cực kỳ quan trọng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Rất nhiều chuyện không bị bó tay bó chân, trong lòng càng thêm có lòng tin. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu không, chuyện lần này thật sự có chút phiền phức. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trong lòng suy nghĩ ngổn ngang, Nam Cung lão gia tử thâm trầm nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Không sao, đến lúc đó bọn ta chạy về đây lánh nạn, chỉ cần đi vào thông đạo gấp khúc, bọn chúng muốn ngăn bọn ta lại cũng khó như lên trời.” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe được lời Nam Cung lão gia tử nói, Khâu Luân, Man Đại Lực và Doris đều gật nhẹ đầu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dù sao, không gian thật sự rất phức tạp, phi thuyền đi vào thông đạo gấp khúc, muốn bị ngăn cản lại không phải khó bình thường. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cho nên mặc dù bọn họ có chút lo lắng, nhưng cũng cảm thấy khả năng xảy ra chuyện không lớn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Khâu Lâm cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Vậy đến lúc đó ta sẽ hộ tống các ngươi đi vào thông đạo gấp khúc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nam Cung lão gia tử gật đầu cười: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó, đám người tiếp tục thảo luận chuyện hội nghị Đông Vực sau này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hội nghị Đông Vực còn khoảng sáu tháng nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mọi người định lần này sau khi trở về sẽ sử dụng những thứ thu hoạch được trong bí cảnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó tập hợp lại xuất phát đi đến nơi tổ chức hội nghị Đông Vực. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hội nghị Đông Vực do các thế lực cấp Tinh Vân ở Đông Vực cùng nhau tổ chức, tọa lạc ở tinh hệ trung tâm Đông Vực. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi bọn họ trở về, có lẽ không thể ở lại tộc lâu đã phải xuất phát. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Doris cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Địa điểm tập hợp vẫn như những năm trước, ở biên cảnh Dực tộc ta đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tinh cầu của Dực tộc cách nơi tổ chức hội nghị gần nhất, mỗi lần mọi người tập hợp đều ở Dực tộc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mấy người Nam Cung lão gia tử không có ý kiến gì, gật đầu đồng ý. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi giải quyết các vấn đề chung xong, mọi người mới tách ra, chuẩn bị rời đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Những cao tầng Nhân tộc đa phần về tới khách sạn cũng tự mình đi thông báo đến các thiên tài trong tộc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nam Cung lão gia tử và Tà Khâu Tầm Song thì đi về phía phòng của mấy người Lục Trạch. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trong phòng Lục Trạch, sau khi biết Lục Ly không có vấn đề gì, mấy người cũng nhẹ nhàng thở ra, sau đó mọi người tự mình nghỉ ngơi, không tiếp tục tu luyện. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 2069: Ai Chịu Cho Nổi


Trong khoảng thời gian bọn họ chiến đấu trong bí cảnh không phải ít, đều không tu luyện đến nơi đến chốn, cũng không được nghỉ ngơi đầy đủ, về mặt tinh thần khó trảnh khỏi mệt nhọc, ngược lại không vội vàng bắt đầu tu luyện ngay, hơi trì hoãn một chút cũng không sao. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Giờ phút này Nam Cung Tĩnh đang ôm Anh Anh, hai người cùng xem phim hoạt hình hành động bằng quang não, bộ anime này do Nam Cung Tĩnh đề cử, trước kia Anh Anh chưa từng xem thể loại anime, thấy hình ảnh chiến đấu trong đó, con mắt Anh Anh phát sáng lên, giống như mở ra một cánh cửa thế giới mới. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Alice thì đang xem xét những linh tài thu hoạch được lần này, xem thử có cái nào vị không tệ, có thể dùng làm linh thực không, sắp xếp những linh thực này thật ngăn nắp. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Những thứ này bọn họ tự giữ lại không giao cho lão gia tử. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Còn Lục Ly và Lâm Linh thì giúp Alice một tay, ba người vừa phân loại linh tài vừa trò chuyện trên trời dưới đất, có tiếng cười như có như không phát ra. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Về phía Lục Trạch, bị Thu Nguyệt Hòa Sa lôi kéo cùng xem phim với nàng, vừa bị mùi thơm nhàn nhạt liên tục chui vào khoang mũi vừa bị nụ cười đáng yêu mềm mại của Thu Nguyệt Hòa Sa trêu chọc, khiến Lục Trạch cảm thấy nhức nhức cái đầu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu không phải thỉnh thoảng có vài ánh mắt tràn đầy sát ý lia qua, hắn đã cho hồ ly tinh này biết thế nào là lợi hại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Người phụ nữ này chính là đang chơi đùa với lửa! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đúng lúc này, cửa phòng đột nhiên bị gõ, Lục Trạch vội vàng ngồi thẳng người, dáng vẻ chững chạc đàng hoàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Ta đi mở cửa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cái này ai chịu cho nổi chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tranh thủ thời gian chuồn lẹ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thu Nguyệt Hòa Sa nhìn bóng lưng rời đi của Lục Trạch, khóe miệng hơi câu lên, mang theo nụ cười nghịch ngợm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch mở cửa, thấy Nam Cung lão gia tử và Tả Khâu Tầm Song đang đứng ở cửa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn hơi sững người, sau đó vội vàng nghiêng người tránh ra: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Lão gia tử, Tầm Song a di, sao hai người lại tới đây? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nam Cung lão gia tử cười tủm tỉm đi vào cửa, sau đó ông ta hít mũi một cái, ngửi thấy mùi thơm trong phòng, hơi nghi hoặc nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Các ngươi đang xử lý linh tài? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhìn thấy Nam Cung lão gia tử và Tả Khâu Tầm Song đi vào, những người khác cũng bỏ chuyện trong tay, lên tiếng chào hỏi lão gia tử, nghe được lời lão gia tử nói, Alice cười: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Vâng, chúng ta giữ lại làm linh thực. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nam Cung lão gia tử nghe vậy, cười tủm tỉm gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Giữ lại cũng tốt giữ lại cũng tốt, nếu không đủ, sau khi về tộc đến bảo khố lấy chút cũng được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mấy tiểu gia hỏa này khiến ông ta hài lòng đến không thể hài lòng hơn, lần này, Nhân tộc bọn họ thế nhưng đại xuất danh tiếng một lần trước mặt ba tộc khác. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đến cả khuôn mặt già này của ông ta cũng sắp phát sáng rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đừng nói chỉ là chút linh tài, chỉ cần bọn họ cần, trong tộc có thể cho chắc chắn đưa không tiếc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lâm Linh cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Đã đủ rồi, nhiều như thế chúng ta ăn cũng không hết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Phải biết, lần này bọn họ hốt hết nhẫn không gian của đám thiên tài trong liên minh Tử Lân tộc, trong đó có rất nhiều vật phẩm bọn chúng nhặt được trong bí cảnh, thậm chí kể cả đồ vật của chính bọn chúng cũng có. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tính thêm những thứ bọn họ thu thập được, linh tài nhiều đến mức ăn không hết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mà lúc này, Tả Khâu Tầm Song treo lên nụ cười tùy tiện, tay phải vỗ bốp bốp lên bả vai Lục Trạch, có chút ngạc nhiên nhìn Lục Trạch: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ A Trạch, tiểu tử thúi ngươi thật sự lên Hằng Tinh cấp rồi? Sắp vượt qua cả ta rồi? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch nghe vậy, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Chủ yếu là do mang chiến giáp, thực lực của ta còn thiếu một chút, cần một khoảng thời gian nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe lời Lục Trạch nói, hai mắt Tả Khâu Tầm Song tóe lên tia phức tạp. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng vỗ vỗ bả vai Lục Trạch: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Tiểu tử thúi, không tệ, tiến bộ nhanh đấy, tương lai Nhân tộc sau này nhờ cả vào các ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch nghiêm túc gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Ừm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Khi hắn lên Hằng Tinh cấp, đến lúc đó có nhiều quang đoàn hơn, có thể cung cấp cho Tầm Song a di và Merlin đại thúc chút ít, đến lúc đó Nhân tộc mới thật sự đi lên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tả Khâu Tầm Song nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Lục Trạch, hài lòng gật gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch thật sự không tệ, cho dù là thiên phú hay nhân phẩm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 2070: Vừa Tới Đã Trợ Giúp


Sau đó, nàng nhìn mấy người Nam Cung Tĩnh, khóe miệng không khỏi co giật. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ngoại trừ tính tình hoa tâm này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng mà, dù sao đây cũng là chuyện của người trẻ tuổi, nàng không định nói gì nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chỉ cần con gái bảo bối nhà mình sống vui vẻ là được rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trước đó nàng đã nhìn ra con gái bảo bối nhà mình có tình cảm rất sâu nặng với tiểu tử thúi này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng không can thiệp nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ngay lúc Tả Khâu Tầm Song nghĩ như vậy, lão gia tử cũng không nhịn được nhíu mày, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Tiểu tử thúi Lục Trạch này, còn có mấy tiểu nha đầu các ngươi, thực lực của các ngươi càng ngày càng mạnh, tương lai càng khó giữ lại dòng dõi gia tộc, còn không mau chóng góp một viên gạch cho Nhân tộc ta? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ông ta thấy, mấy tiểu gia hỏa này nếu có dòng dõi, vậy tương lai đời sau của Nhân tộc không cần lo lắng, chắc chắn thiên phú cũng rất xuất sắc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Kết quả mấy tiểu gia hỏa này sao lại không biết tranh thủ vậy? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Điều này khiến ông ta chỉ hận đoán sắt không thành thép. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tả Khâu Tầm Song: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ … ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ … ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đám người Nam Cung Tĩnh: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ … ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bầu không khí trong đại sảnh trở nên xấu hổ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tả Khâu Tầm Song co giật khóe miệng, nàng vừa nghĩ tới mình sẽ không can thiệp, cuối cùng lão gia tử lại trực tiếp phang búa vào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng cũng biết lần này lão gia tử thay mặt mọi người, suy nghĩ này của ông ta là vì sự phát triển của Nhân tộc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng mà lời này của lão gia tử vẫn khiến nàng dở khóc dở cười. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ngược lại Lục Trạch nghe được lời lão gia tử nói, trong lòng cảm động gần chết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tuyệt vời! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lão gia tử vừa đến đã trợ giúp hắn! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn đắc ý nháy mắt với mấy người Nam Cung Tĩnh đang vừa thẹn thùng vừa tức giận, tâm tình không tệ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mà mấy người Nam Cung Tĩnh nhìn thấy dáng vẻ đắc ý đó của Lục Trạch tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dù sao lão gia tử cũng là trưởng bối, các nàng không thể lôi ra hội đồng được đúng chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Không lẽ muốn lên trời à? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trong lòng tức giận tột cùng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi bầu không khí trầm mặc trôi qua, Tả Khâu Tầm Song lại đưa tay lên vỗ bốp bốp bả vai Lục Trạch, dời chủ đề: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Đúng rồi, lần này các ngươi làm rất tốt, cứu tất cả thiên tài của những gia tộc khác, chuyện này đối với quan hệ hợp tác liên minh là trợ giúp rất lớn, không nói đến những chuyện khác, chỉ lần này vốn Nhân tộc chúng ta phải chia cho mỗi tộc xung quanh một thành, bọn họ đều không nhận. Lần này, A Trạch làm rất tốt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch sâu sắc cảm nhận được cơn đau từ bả vai truyền đến, khóe miệng không khỏi co giật. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn nghi ngờ Tầm Song a di có thù với hắn, nếu không sao lại dùng sức như thế? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn giật giật khóe miệng, nở nụ cười xấu hổ mà không thất lễ: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Vâng, chắc vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nam Cung lão gia tử cũng gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Lần này những đồ vật mà các ngươi không dùng được, đến lúc đó đem về tộc, có thể đổi thành công huân… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhắc tới chuyện này, ông ta dừng một lúc, không khỏi cười tủm tỉm nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Đương nhiên, các ngươi cho dù không có công huân, đại đa số tài nguyên trong tộc, chỉ cần các ngươi cần, đều có thể xin. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dù sao, bây giờ bọn hắn có thể nói là hi vọng của Nhân tộc, dùng toàn bộ tài nguyên nhân lực bồi dưỡng cũng không đủ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mấy người Lục Trạch liếc nhau, sau đó Lục Trạch gật đầu cười: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Vâng, đã biết lão gia tử. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thật ra, ngược lại bọn hắn lại không cần tài nguyên gì, dù sao, bọn hắn đều dùng quang đoàn để tu luyện. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cho dù có chút linh quả có thể giúp bọn hắn nâng cao tốc độ, nhưng về cơ bản chắc chắn không nhanh bằng bọn hắn sử dụng chùm sáng màu đỏ để tu luyện. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Vả lại, tốc độ đột phá hiện tại của bọn hắn đã rất nhanh rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, Lục Trạch nghĩ đến một việc, trước đó tại di tích trong bí cảnh tìm được một loại kim loại và dụng cụ khoa học kỹ thuật có tinh thể truyền thừa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lại nói, những tinh thể truyền thừa đó rốt cuộc là gì, chính hắn cũng không biết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn nghĩ nghĩ, vẫn không lấy thứ đó ra. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dù sao hiện tại vẫn đang ở địa bàn Đoàn Đoàn tộc, vẫn nên chờ đến lúc trở lại phi thuyền rồi lấy ra thì hơn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, hắn nghi hoặc nhìn Nam Cung lão gia tử, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Giờ này lão gia tử tới còn có chuyện gì à? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nam Cung lão gia tử nhìn thoáng qua Anh Anh ngồi trên ghế sa lon, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 2071: Tặng Tài Nguyên


- ͏͏ Ngày mai chúng ta phải rời đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ông ta đến để xác nhận xem Anh Anh có trong trạng thái ngủ say không, nếu ngủ say, kế hoạch kia phải thay đổi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sáng sớm hôm sau, mọi người tập hợp ở sân bay. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ngoại trừ Nhân tộc, còn có cả Dực tộc và Man tộc, bọn họ cũng trở về hôm nay. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Những thiên tài của Đoàn Đoàn tộc cũng tới đưa tiễn chào tạm biệt, mấy người Lục Trạch leo lên phi thuyền. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Phi thuyền cất cánh, hạm đội của Đoàn Đoàn tộc bảo vệ chiến hạm của Nhân tộc đến biên cảnh, sau đó, phi thuyền của Nhân tộc đi vào thông đạo gấp khúc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Phòng họp trong phi thuyền, Nam Cung lão gia tử cùng các cao tầng và Lục Trạch đều ở đó. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nam Cung lão gia tử nhìn đám người Lục Trạch một lúc, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Được rồi, lấy những thứ các ngươi thu hoạch được trong bí cảnh mà không dùng đến ra đi, để Thạch n đổi công huân cho các ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch n là thanh niên tóc đen ngồi bên cạnh, nhìn qua khá là trẻ, thật ra cũng là cường giả Hằng Tinh cấp, ít nhất cũng hơn mấy trăm tuổi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn cũng là cao tầng của Liên Bang phụ trách quản lí tài nguyên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lần này đi theo một phần là bảo vệ thiên tài Nhân tộc, mặt khác là đến giao dịch với Đoàn Đoàn tộc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe lời lão gia tử nói, đám người Lạc Băng Tình liếc nhau, trong mắt lóe lên tia kích động. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lần này bọn họ thu hoạch được kha khá trong bí cảnh, ngoại trừ bọn họ thu được một số bảo vật bên ngoài, mấy người Lục Trạch đằng sau chém giết thiên tài phe địch, bọn họ cũng thu được một chút chiến lợi phẩm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bằng những tài nguyên này, cho dù bọn họ không đi mạo hiểm thu hoạch tài nguyên một thời gian cũng có thể tăng lên mấy đoán. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lạc Băng Tình cười nhạt lấy mấy cái nhẫn không gian ra đẩy đến trước mặt Thạch n, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Mấy thứ này tôi không cần. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch n mỉm cười gật đầu, đưa tay ra lấy nhẫn không gian, sau đó, hắn dùng tinh thần lực đảo qua, trong mắt lộ ra mấy phần kinh ngạc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn nhịn không được nhìn Lạc Băng Tình nhiều hơn: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Lạc tiểu tử, thu hoạch rất nhiều đấy, trong đó linh tài Hành Tinh cấp có tới mấy trăm gốc, thậm chí còn có không ít khoáng vật và trang bị, đến cả phi thuyền cũng có. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe lời Thạch n nói, những cường giả cao tầng Hằng Tinh cấp cũng kinh ngạc nhìn Lạc Băng Tình, đến cả Nam Cung lão gia tử và Tả Khâu Tầm Song cũng kinh ngạc nhìn Lạc Băng Tình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Mấy trăm gốc linh tài? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thực lực của Lạc Băng Tình dù sao cũng chỉ là Hành Tinh cấp một đoán, thu hoạch được đồ trong bí cảnh đã coi như không tệ, không ngờ lại thu hoạch được nhiều đến thế? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đây là bản thân nàng không cần, chắn hẳn nàng còn giữ lại cho mình không ít. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lạc Băng Tình cười nhạt nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Là A Trạch thu hoạch giúp, ở đây đa phần là A Trạch cho. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe lời Lạc Băng Tình nói, mấy người Thạch n ngược lại lộ ra biểu cảm ngưng trọng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dù sao, lấy thực lực của Lục Trạch, trong bí cảnh là vô địch, thứ thu hoạch được chắc chắn không ít, đến cả thiên tài chủng tộc đối địch cũng không có mấy người chạy được, có thể nghĩ ra thu hoạch nhiều cỡ nào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng mà, bọn họ không ngờ tới Lục Trạch tại cho Lạc Băng Tình nhiều tài nguyên như thế, nhìn ra được, Lục Trạch đối với đồng tộc có chút chiếu cố. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Điều này khiến bọn họ phải nhìn Lục Trạch bằng con mắt nhu hòa hơn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trong khoảng thời gian ngắn Nhân tộc có thể từ thế nguy cơ tứ phía thành đứng vững gót chân trong vũ trụ, trách nhiệm xã hội và tình đoàn kết là không thể thiếu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cường giả Hằng Tinh cấp đa số phải trải qua mấy lần thời đại đại chiến, đối với chuyện này nhận thức càng sâu sắc hơn, cho nên, cách làm của Lục Trạch khiến những cường giả Hằng Tinh cấp đều có hảo cảm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch n cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Ừm, vậy ngươi phải cảm ơn Lục Trạch thật tốt, tài nguyên trong này có thể đổi được một vạn công huân, đến lúc ngươi có thời gian có thể đến Thần Võ đổi lấy tài nguyên cần thiết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe lời Thạch n nói, đến cả Lạc Băng Tình luôn lạnh nhạt cũng phải mở to hai mắt, vô cùng ngạc nhiên, những người khác cũng dừng hô hấp. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Vốn không định so sánh, còn chưa biết rốt cuộc những thứ này có thể đổi được bao nhiêu công huân, không ngờ lại được một vạn công huân? ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 2072: Bao Nhiêu?


Bọn họ mới từ biên cảnh hư không trở về, đương nhiên biết công huân khó lấy cỡ nào, bọn họ ở vũ trụ hư không liều sống liều chết lâu như thế, cũng chỉ thu được một ngàn công huân, kết quả bây giờ đi theo Lục Trạch vào bí cảnh đánh nhau hơn một tháng, đã có một vạn công huân. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Là gấp mười lần! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghĩ như vậy, Lạc Băng Tình càng cảm kích Lục Trạch. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng mà, ngoài miệng nói xuông không có tác dụng gì, nàng sẽ ghi nhớ trong lòng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi Lạc Băng Tình trao đổi tài nguyên xong, mấy người Lâm Cuồng cũng giao những tài nguyên mình không cần ra đổi lấy công huân. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cơ bản mọi người đều được tầm một vạn công huân, không khác nhau lắm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi đổi công huân xong, trên mặt mọi người đều mang vẻ kích động, chờ đến khi về tới tộc, đến biên cảnh hư không đổi tài nguyên, đến lúc đó, tốc độ tiến bộ của bọn họ lại tăng lên một bước dài. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mọi người đối với Lục Trạch cực kỳ cảm kích, nhất là hai người Tuyên Ngọc Cơ và Đại Nhi, ánh mắt nhìn Lục Trạch không còn bình thường nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng mà, bên cạnh có mấy người Nam Cung Tĩnh nhìn chằm chằm, hai người bọn họ sợ liền. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch không quá để ý công huân của bọn họ, chờ đến lúc hắn càng ngày càng mạnh, sau khi Nhân tộc có năng lực tự vệ rồi, hắn sẽ dần dần cho mấy người Lạc Băng Tình sử dụng chùm sáng màu đỏ nhiều hơn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đến lúc đó, Thiên Kiêu Nhân tộc sẽ khiến cả tinh vực cảm thấy run sợ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Có lẽ, một ngày nào đó trong tương lai, danh tiếng Thiên Kiêu Nhân tộc có thể vang vọng khắp vũ trụ không chừng? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, Thạch n cười cười với mấy người Lục Trạch: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Lục tiểu tử, các ngươi có gì muốn đổi không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe Thạch n nói, Nam Cung lão gia tử lộ ra biểu cảm hứng thú, nhìn Lục Trạch, ông ta cũng muốn xem biết, rốt cuộc Lục Trạch thu hoạch được gì trong bí cảnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mà ở phía trên Tả Khâu Tầm Song cùng những người giả Hằng Tinh cấp và đám người Lạc Băng Tình còn tò mò hơn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch nghe vậy, tay đặt trên bàn phẩy một cái, một đống nhẫn không gian xuất hiện ầm ầm, chất thành một ngọn núi nhỏ, khoảng chừng hơn mấy trăm cái. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch n: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ ? ?? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhìn thấy nhiều nhẫn không gian như thế, Thạch n không khỏi giật giật khóe miệng, mơ hồ nhìn Lục Trạch: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Trong này là cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Những người khác cũng có chút mơ hồ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cmn? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhiều như vậy? ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ngược lại đám người Lạc Băng Tình không hề bất ngờ, dù sao trước đó bọn họ có nhìn thấy mấy người Lục Trạch thu hoạch, cuối cùng còn có một đợt diện sạch gần hai trăm thiên tài Liên minh Tử Lân tộc, mỗi người có khoảng một hai nhẫn không gian thậm chí còn nhiều hơn, đương nhiên số lượng không ít. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lục Trạch gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Đúng vậy, tất cả là tài nguyên để đổi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Khóe miệng Thạch n giật giật, gật nhẹ đầu: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó, hắn nhấc tay phải, từng nhẫn không gian bay đến trước mặt Thạch n, Thạch n dùng tinh thần lực đảo qua từng cái nhẫn không gian, tính toán công huân trong đó. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bởi vì số lượng hơi nhiều, lần này Thạch n tính toán hơi lâu, càng về sau, mặt hắn càng nhăn lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mấy phút sau, Thạch n mới chậm rãi thở ra một hơi, thu nhẫn không gian vào, sắc mặt cực kỳ cổ quái. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhìn thấy sắc mặt kỳ lạ của Thạch n, Tả Khâu Tầm Song hiếu kỳ hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Thế nào? Chiến công của bọn họ bao nhiêu? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe Tả Khâu Tầm Song nói, khóe miệng Thạch n lại giật nảy, mặt mày xoắn xuýt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau một hồi trầm mặc, hắn mới không dám tin nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Một trăm bốn mươi sáu vạn công huân. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch n vừa dứt lời, những cường giả Hằng Tinh cấp bên trên choáng váng, đến cả lão gia tử cũng ngẩn người. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tả Khâu Tầm Song nhìn thoáng qua Lục Trạch mặt mày vô tội, khóe miệng giật giật, có chút hoang mang nhìn Thạch n lần nữa, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Bao nhiêu? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng không dám tin. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đây là trăm vạn công huân! So với nhiều cường giả Hằng Tinh cấp còn giàu hơn! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch n nghe vậy, hơi im lặng mở miệng lần nữa: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- ͏͏ Một trăm bốn mươi sáu vạn công huân. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhìn thấy mấy đồng bọn cũng là dáng vẻ không dám tin, hắn cũng rất tuyệt vọng đấy chứ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đến hắn cũng không dám tin được không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận