Từ Trở Thành Superman Bắt Đầu Hướng Đi Vô Địch

Chương 289: Frozen Heart

**Chương 289: Băng Tâm**
Trước khi Lyon kịp hành động, Odin đã nắm lấy cánh tay hắn.
"Xin hãy chờ một chút, Lyon các hạ, Loki tuy có chút ngỗ nghịch, nhưng hắn biết chừng mực."
Loki mà biết chừng mực, thì chuyện cười này thật chẳng buồn cười chút nào.
Lyon quan sát biểu hiện của Odin.
Vị thần vương đã bước vào tuổi già, trên mặt hằn sâu những nếp nhăn.
Odin trông rất già nua, phảng phất mang theo vẻ uể oải không thể che giấu.
Nhưng ẩn dưới vẻ uể oải đó, đôi mắt trải qua bao phong sương vẫn sắc bén như đao.
Lyon biết lão già này tuy ngoài miệng nói rằng Chư Thần hoàng hôn là không thể tránh khỏi,
Nhưng chắc chắn vẫn sẽ tìm mọi cách để lại hy vọng cho con cháu và bách tính của mình.
Những chiến binh ôm hòm kia đi vòng đến biên giới Thần vực, chắc chắn là do Odin sắp xếp.
Dù có nghĩ thế nào, thì con đường bình thường cũng sẽ không đi qua nơi đó.
Cũng không thể nào đưa thần khí mà lại còn phải đi vòng quanh Thần vực một vòng để tỏ vẻ trang trọng.
Asgard tôn sùng vũ lực, làm gì có những nghi thức rườm rà đó.
Loki vừa dẫn Frost Giant đến, Odin liền đưa Băng Tâm qua.
Hắn muốn làm gì?
Lyon lại lần nữa nhìn về phía Loki.
Hình ảnh hiện trường hiện rõ mồn một dưới đáy mắt hắn——
Đội vận chuyển hòm đi qua trước khi Loki mất hút.
Loki ngăn cản Frost Giant, ra hiệu giữ im lặng.
Hắn dự định dẫn người trực tiếp ẩn nấp tiến vào bên trong Asgard.
Nhưng đội vận chuyển còn chưa đi xa.
Một chiếc hòm trong số đó dường như không chịu nổi trọng lượng của thần khí, đột nhiên hỏng hóc.
Chiếc tráp tỏa ra hàn quang bên trong hòm rơi xuống đất, lăn vài vòng.
Chiếc tráp đó mang theo hơi lạnh thấu xương, tỏa ra từng vòng ánh sáng băng lam lạnh lẽo.
Người bình thường có lẽ sẽ cảm thấy đó chỉ là một khối băng hình vuông phát sáng.
Nhưng trong khu rừng khác gần đội vận chuyển, đang ẩn nấp hơn mười Frost Giant.
"Băng Tâm!" Frost Giant vừa nhìn đã nhận ra chiếc tráp.
Đó chính là chí bảo Jotunheim của bọn họ!
Vừa nhìn thấy nó, ánh mắt của người khổng lồ đã thay đổi.
Trở nên tham lam, trở nên mất đi lý trí.
"Là Băng Tâm!" Có người khổng lồ ngơ ngác nhìn chiếc tráp, đã hướng về phía bìa rừng đi ra ngoài.
Hắn là người đầu tiên, nhưng không phải là người cuối cùng.
Lúc này không có Frost Giant nào có thể giữ tỉnh táo.
"Các ngươi muốn làm gì? Quay lại! Chết tiệt, mấy người các ngươi sẽ khiến tất cả chúng ta bị lộ mất!" Loki quả thực muốn phát điên.
Hắn dụ dỗ những Frost Giant này đến Asgard, với lý do là giúp bọn chúng đoạt lại Băng Tâm.
Nhưng hắn chỉ muốn để những người khổng lồ này vào trong Asgard quấy rối,
Sau đó sẽ chọc giận Thor, để Thor tấn công Jotunheim mà thôi.
Thế nhưng, thế nhưng!
Băng Tâm này sao lại vừa vặn đi qua trước mặt bọn họ.
Còn vừa vặn lăn xuống đất nữa chứ!
Loki trốn ở phía sau cây, hai mắt sắp trợn ngược ra ngoài.
Băng Tâm trong tay chiến sĩ Asgard bình thường không có tác dụng quá lớn.
Nhưng nếu nó rơi vào tay Frost Giant, thì lại vô cùng nguy hiểm!
Mấy ngàn năm trước, Frost Giant Vương Laufey đã từng dùng chiếc tráp này đóng băng cả một hành tinh!
Loki sốt ruột đến mức toát mồ hôi lạnh, sau lưng như có con sâu dọc theo xương đuôi bò lên đầu.
Khi những người khổng lồ còn đang ngơ ngác hướng ra bìa rừng vì khiếp sợ và tham lam.
Loki cắn răng một cái, lao ra khỏi rừng cây.
"Các ngươi đang làm gì!" Loki hướng về đội vận chuyển hét lớn.
"Băng Tâm tại sao lại ở đây? Các ngươi lại còn để nó lăn xuống đất!"
Loki giả bộ âm trầm, "Đây chính là thần khí trong kho tàng, tại sao lại mang nó ra khỏi kho báu!"
"Loki?" Đội vận chuyển thực chất chỉ là vài tên lính canh kho báu.
Bọn họ nhận ra Loki: "Bệ hạ bảo chúng ta mang những thần khí này đến Asgard, chúng là lễ vật cho thánh địa pháp sư Kamar-Taj."
"Lễ vật? Lại còn đưa cho đám pháp sư kia?" Vẻ mặt âm trầm của Loki lần này không cần phải giả vờ nữa.
"Không, ta không đồng ý! Phụ thân bị đám người phàm lừa bịp, loại thần khí trọng yếu này sao có thể đưa cho người Midgard."
Loki nhanh chóng ngồi xổm xuống, chuẩn bị mang Băng Tâm đi: "Hiện tại món đồ này do ta tiếp quản, ta sẽ đưa chúng nó đến kho báu..."
"Nhưng là..." Đám lính canh có chút do dự, nhưng không lập tức ngăn cản.
Bọn họ cũng không ủng hộ việc đưa những thần khí quý giá này cho Kamar-Taj.
Nhưng Frost Giant nghe được Loki muốn đưa tráp đến kho báu, đã từ trong rừng cây xông ra.
Lần này đám lính canh không cần phải đắn đo nữa.
"Đó là bảo vật của chúng ta, là thần khí của chúng ta, người Asgard, dừng tay cho ta!"
Mũi tên băng sắc nhọn mang theo hơi lạnh từ trong rừng ào ạt bay ra như mưa.
Đám lính canh không hề có bất kỳ phòng bị nào.
Ai có thể ngờ được Asgard thống trị Cửu Giới nhiều năm như vậy,
Tinh vực hòa bình nhiều năm như vậy.
Kết quả ven đường Thần vực trong rừng cây lại đột nhiên xuất hiện một đám người khổng lồ da xanh.
Đám lính canh mặc áo giáp, cầm binh khí vừa đối mặt đã bị đánh tan.
Có kẻ bị búa băng chặt đứt đầu, có kẻ trúng tên vào ngực, bị đóng băng toàn thân.
Loki trơ mắt nhìn năm người trước mặt trong nháy mắt ngã xuống đất,
Bàn tay trái sắp chạm đến Băng Tâm của hắn nhất thời cứng đờ giữa không trung.
" . . Các vị." Hơi lạnh từ sau lưng xộc tới khiến Loki không dám quay đầu lại.
Hắn cứng đờ cả người, cố nặn ra một nụ cười khó coi: "Các ngươi kích động quá rồi, ta vừa rồi đều là lừa bọn họ, chờ ta lấy được Băng Tâm, chẳng phải có thể mang các ngươi quay về Jotunheim sao?"
Loki chậm rãi đứng dậy, từ từ quay đầu muốn khuyên bảo những người khổng lồ.
"Nghe ta nói, sau khi đám lính canh này chết, những người khác chẳng mấy chốc sẽ cảnh giác, việc chúng ta cần làm là nhanh chóng rời khỏi đây, ta có thể dẫn các ngươi..."
Rắc!
Loki muốn kéo dài thời gian, tiện thể tiếp tục trà trộn vào trong đám người khổng lồ để tìm cách mang Băng Tâm đi.
Thế nhưng, đầu hắn mới quay được một nửa.
Một cánh tay màu xanh lam lại đột nhiên siết chặt cổ hắn.
Từng lớp băng lạnh từ cánh tay đó lan ra, bao phủ lấy Loki, trong tiếng răng rắc, đóng băng hắn thành một tảng băng.
Loki bị đóng băng ngã thẳng xuống đất.
Frost Giant đến cả liếc mắt cũng không thèm nhìn tảng băng Loki này.
Bọn họ kích động nhìn Băng Tâm trên mặt đất.
Kẻ dẫn đầu tiến lên, hai tay nâng nó lên.
Người khổng lồ kia giơ chiếc tráp lên thật cao.
Sau một khắc, hàn khí lạnh lẽo tuôn trào dữ dội, như nước vỡ bờ ập về bốn phía.
Nơi hàn khí khuếch tán, ngọn cây, tảng đá, côn trùng, tất cả đều bị đóng băng.
Thế giới đóng băng trong đêm đen khúc xạ ánh sáng xanh thẳm.
Frost Giant sửng sốt nhìn xung quanh, sau một thoáng yên tĩnh ngắn ngủi, đồng loạt hoan hô.
"Là thật, đây là Băng Tâm thật!"
"Chúng ta phải mau chóng đưa nó về Jotunheim!"
"Đi đến phi thuyền trước!"
Những người khổng lồ mang theo Băng Tâm, cấp tốc chạy về phía đường nối khi đến.
Không lâu sau khi bọn họ rời đi.
Trên người Loki bị đóng băng, bỗng nhiên xuất hiện những vết nứt, sau đó đột nhiên vỡ vụn.
Loki nhắm chặt hai mắt, nhìn qua hoàn hảo không chút tổn hại.
Nhưng trên người hắn, bắt đầu từ chỗ bị Frost Giant siết cổ, làn da màu xanh lam bao phủ đầu và cánh tay.
Hắn mở to mắt, con ngươi đỏ thẫm như máu.
Đây là màu da và con mắt của Frost Giant!
"Chết tiệt!" Loki đầu tiên là nhận ra Frost Giant đã mang theo Băng Tâm rời đi.
Hắn nhanh chóng đứng dậy.
Khi hắn vô tình cúi đầu, nhìn thấy dáng vẻ của mình lúc này, đột nhiên kinh ngạc mà sửng sốt.
Tiếp theo đó, cảm giác trời đất quay cuồng ập đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận