Từ Trở Thành Superman Bắt Đầu Hướng Đi Vô Địch

Chương 163: Lên đại học cũng phải tốc thông!

Chương 163: Lên đại học cũng phải cấp tốc!
Nhập học ngày thứ năm.
Lyon liền đứng trên sân khấu của buổi lễ tốt nghiệp.
Ánh mặt trời buổi sáng ôn hòa, trong lễ đường trống trải.
Hiệu trưởng mặc áo bác sĩ, nụ cười đáng yêu đứng ở trên bục cao, trao bằng tốt nghiệp cho Lyon.
Sau đó dùng sức nắm tay hắn nói, bạn học Lyon, chúc mừng tốt nghiệp, sau này đừng quên thường xuyên về thăm trường cũ, tin tưởng rằng số tiền hai mươi triệu tài trợ học tập mà ngươi quyên tặng cho trường ngày hôm qua, nhất định sẽ trợ giúp cho càng nhiều người ưu tú như ngươi!
Lyon cười nói cảm tạ hiệu trưởng, sang năm ta nhất định sẽ đến quyên góp xây tòa nhà.
Bên cạnh, một loạt giáo sư nhất thời vỗ tay rào rào.
Bọn họ ngày hôm qua mới vừa bị Lyon dùng tri thức thuyết phục vào buổi sáng, buổi tối liền nhận được một khoản tài chính nghiên cứu lớn.
Thế là tất cả lớp học mà Lyon phải học đều kết thúc trong một đêm, học phần cần có một phần cũng không thiếu, tốt nghiệp nối thẳng, xe chạy suốt đêm, kèn đồng thổi vang rền.
Hiện tại những tiếng vỗ tay này, bọn họ vỗ đến mức tâm phục khẩu phục.
Thậm chí còn có loại kích động muốn nhào tới ôm lấy bắp đùi Lyon mà vỗ.
Âm thanh du dương của dàn hợp xướng vang lên vào lúc này, cảm giác lịch sử nặng nề theo âm nhạc bao trùm sân khấu cao một mét.
Phía dưới sân khấu của lễ đường.
Mấy trăm chiếc ghế bọc vải nhung đỏ thẫm, chỉ có hàng ghế đầu có ba người nhà ngồi.
Tony, Pepper và Sherry, ba người với ba vẻ mặt khác nhau.
Pepper bất đắc dĩ vỗ tay theo các giáo sư trên đài, trong lòng vừa tức vừa buồn cười.
Nàng để Lyon đến đại học để trải nghiệm thanh xuân, trải nghiệm những chua xót của tình bạn và tình yêu.
Kết quả tiểu tử này ngoài miệng đáp ứng được được được, nhưng hành động lại lén lút qua mặt.
Việc học đúng là vào, khóa cũng đều là hoàn thành, luận văn tốt nghiệp càng là khẩn cấp viết xong, còn vừa lúc sáng sớm hôm nay được đăng lên tạp chí khoa học.
Nghe có vẻ đây quả thực là một sinh viên đại học có thành tích rất hoàn mỹ.
Nhưng lệch ở chỗ quá trình này không phải bốn năm, mà là bốn ngày.
Lyon trải nghiệm đến cuộc sống đại học sao? Xác thực là có trải nghiệm.
Chỉ bất quá ký túc xá của hắn là ở trên Rocket.
Từ khi nhập học đã bắt đầu khai hỏa, mấy ngày liền bay xong xuôi toàn bộ hành trình, tốc độ hạ cánh đạt 31 Mach.
Tony lại là vừa lắc đầu vừa vỗ tay.
Trong lòng hắn nghĩ Lyon tiểu tử này cũng không biết chính mình đã bỏ qua những gì.
Trong đại học có nhiều cánh tay trắng nõn như vậy, nhiều bắp đùi chói mắt như vậy, nhiều làn váy tung bay như vậy.
Đây sẽ là giấc mộng đẹp của biết bao nhiêu ngày đêm a.
Tiểu tử này, vẫn là quá non nớt.
Tony thở dài, tỏ vẻ Lyon không có được nửa phần phong thái của hắn.
Sherry đúng là rất cao hứng, tiếng vỗ tay của nàng vang dội như tiếng vỗ tay của các giáo sư trên đài.
Nàng chỉ cảm thấy Lyon ca ca của mình ngày càng lợi hại.
Trên đài.
Lyon đầu tiên là cùng hiệu trưởng cầm bằng tốt nghiệp chụp ảnh lưu niệm.
Lại lần lượt ôm các giáo sư.
Rõ ràng chỉ mới quen biết một ngày.
Các giáo sư nhưng mỗi người đều giống như không muốn rời xa người đệ tử đắc ý mà mình đã dạy dỗ bốn năm.
Bọn họ mím môi, dùng sức nháy mắt, gật đầu liên tục, giống như người cố nén nước mắt khi ly biệt.
Lyon phối hợp cùng đám hề này chụp ảnh chung, cuối cùng ưng thuận sẽ rót thêm kinh phí nghiên cứu khoa học, mới mặc áo cử nhân theo đoàn người thân rời đi.
Người bình thường vào lúc này đều sẽ mang theo chút thất vọng, đoàn người thân cũng sẽ hỏi han dự định sau này.
Nhưng Lyon bọn họ đương nhiên không có nhiều tâm tình phức tạp như vậy.
Mới có năm ngày, Lyon đến cả khuôn viên trường lớn đều còn chưa dạo chơi quá một lần, đâu có tình cảm ly biệt gì.
Có điều Pepper vẫn có vấn đề: "Vậy nên, ngươi học cũng tới xong xuôi, công ty lại giao cho Natasha quản lý, sau khi ngươi muốn làm gì?"
"Cũng không thể mỗi ngày đều ở nhà không có việc gì đi."
Pepper cảm thấy người trẻ tuổi chính là phải có chút việc để làm.
Lyon buông tay: "Ta còn phải bảo vệ Trái Đất đây, làm sao sẽ không có việc gì."
"Bảo vệ Trái Đất? Bảo vệ khỏi ai, khỏi Tony sao? Hay là chính bản thân ngươi?" Pepper tức giận nhìn Lyon một cái.
Căn cứ theo những gì nàng hiểu rõ.
Tất cả những việc có thể để Lyon ra tay, hình như đều là do hai huynh đệ này tự mình gây ra.
Cái gọi là bảo vệ thế giới, không phải là thu dọn hỗn loạn sao?
"Ngươi nói vậy, thật giống như ta cùng Tony là những kẻ chuyên gây rắc rối vậy." Lyon phản bác.
"Chính là, chúng ta chỉ là đang dùng phương thức của chính mình để bảo vệ thế giới." Tony phụ họa.
Lyon chợt chuyển ngoặt: "Chế tạo phiền phức rõ ràng chỉ có một mình Tony."
Pepper sửng sốt một chút, không nhịn được cười: "Hình như cũng thật là như vậy."
"Ha, Lyon, ta cho rằng chúng ta là một phe!" Tony sắc mặt tối sầm lại.
"Thật sao?" Lyon chỉ chỉ phía trước.
"Ngươi xem, phiền phức mà ngươi gây ra lại tới nữa rồi, hơn nữa lần này cũng tương tự là ta giải quyết cho ngươi... Có điều xem ra vẫn chưa hoàn toàn giải quyết."
Phía trước bốn người, có hai bóng người từ trong đình ở cửa trường học đi ra.
Là Wanda và Pietro.
Bọn họ hình như đã ở đó đợi rất lâu rồi.
Vừa thấy được Lyon mấy người, liền đi ra khỏi bóng tối, xông tới.
Ánh mặt trời buổi sáng ở rất cao, hắt bóng của bọn họ xuống rất ngắn, giống như hai con dao găm giấu ở dưới thân hai người.
Tony ngửi được khí tức của những kẻ đến không có ý tốt.
Ánh mắt hắn khẽ nheo lại, quan sát tỉ mỉ.
Đó là một nam một nữ, hai người trẻ tuổi, đều mặc áo cộc tay cùng quần jean giống nhau.
Chỉ có điều một cái áo màu lam nhạt lạnh lẽo, một cái là màu đỏ sậm ấm áp.
Sắc mặt của bọn họ cũng không dễ nhìn, ánh mắt nhìn chằm chằm mấy người mình... Hoặc là nói chỉ có chính mình.
Xem hai người có tư thế đồng bộ, cùng với ánh mắt không hề có cảm xúc dư thừa.
Tony phảng phất nhìn thấy chính mình cùng Lyon khi đi tìm H.Y.D.R.A báo thù.
Chỉ có điều hai người trẻ tuổi này hình như còn quá trẻ.
Trẻ đến độ đem sự trẻ con của bọn họ viết hết lên mặt, giống như học sinh mới ra trường.
Thoạt nhìn liền sẽ khiến người ta cảm thấy cho bọn họ rất dễ lừa gạt.
"Bọn họ là ai?" Tony thấp giọng hỏi Lyon.
"Đến từ Sokovia, một đôi huynh muội, cha mẹ năm mười tuổi bị đạn đạo có chữ 'Stark' nổ chết, sau đó gia nhập H.Y.D.R.A, lại bị..." Lyon giới thiệu sơ lược.
Tony nghe xong trầm mặc.
Tuy rằng việc buôn bán vũ khí cho nước ngoài đều là do một tay Obdiah thực hiện.
Nhưng hắn là người nghiên cứu, phát minh, chế tạo vũ khí.
Đồng dạng đối với những thảm kịch do những vũ khí này gây ra, khó tránh khỏi tội lỗi.
Chí ít Tony là cho là như thế.
Hắn rút tay từ trong túi áo ra, dừng bước, ánh mắt bình tĩnh, dự định chờ đợi huynh muội hai người đi tới.
Có lẽ lát nữa xông tới sẽ là một quyền vừa nhanh vừa mạnh, cũng có thể sẽ là một con dao nhỏ sắc bén.
Nhưng Tony cảm giác mình cần phải nói chuyện với hai huynh muội này.
Lyon ba người cũng dừng lại theo, đứng ở bên người Tony.
Rất nhanh hai người đến gần, diện mạo của huynh muội hai người trở nên rõ ràng.
Muội muội cốt tướng rất tốt, da dẻ trắng như băng tuyết, dưới ánh mặt trời chói mắt như hoa tươi cũng như lưỡi dao.
Ca ca vóc dáng cao gầy, vốn nên có sự hăng hái và sức sống của người trẻ tuổi, nhưng lúc này tâm tình ngột ngạt như một tòa núi lửa không hoạt động, ủ dột.
Ánh mắt của bọn họ trước sau khóa chặt trên người Tony.
Bao hàm một loại oán hận khó có thể hóa giải.
Không giống như là mối hận nợ máu khó báo.
Ngược lại, giống như bọn họ mỗi ngày đều tưởng tượng cảnh mình đánh đập vào tấm mặt cứt của Tony.
Do đó, ở trong lòng đã hình thành thói quen toát ra một loại thù hận nào đó đối với khuôn mặt này.
Ở nơi cách Tony chỉ ba mét.
Huynh muội hai người dừng lại.
Ở trong ánh mắt của mấy người Lyon.
Muội muội từ trong túi quần jean, lấy ra —— Tony cho rằng đó sẽ là một con dao hoặc là một khẩu súng lục.
Nhưng đều không đúng.
Đó là một tấm thẻ đen Citibank nạm vàng đen.
Bạn cần đăng nhập để bình luận