Từ Hài Nhi Bắt Đầu Nhập Đạo

Chương 1508: Chiến dịch hồi cuối (1)

Trận chém giết ở biên giới này dần dần trở nên gay cấn.
Cổ Ma triều đã công phá phòng tuyến thứ hai, tập trung trước phòng tuyến thứ ba, cùng quân biên giới Thanh Hà thành liều mạng tranh đấu.
Mà ở hậu phương Cổ Ma triều, Lý Hạo cùng Mị Tuyết dao lại được ăn no nê hai tháng, nguyên thần đều được tăng lên rất cao.
Nguyên thần kim cốt của Lý Hạo đã ngưng luyện ra 72 căn, cơ hồ mỗi ngày bảo trì tốc độ tăng trưởng một nửa, hai ngày có thể ngưng luyện ra một cây kim cốt, đây đã là tốc độ luyện hóa và hấp thụ toàn lực mỗi ngày của hắn.
Theo lời Tôn Thần Chân Tôn Tháp nói, sau khi đạt cực cảnh nguyên thần, đầu tiên là cô đọng nguyên thần kim mạch, tiếp theo là nguyên thần cốt, rồi đến nguyên thần chân huyết, cuối cùng là Chân Thần chi ấn.
Hiện tại nguyên thần kim cốt của Lý Hạo còn chưa sinh ra nguyên thần chân huyết, còn cách cảnh giới chung cực Chân Thần kia rất xa.
Bất quá, Lý Hạo có thể cảm nhận được nguyên thần của mình so với hai tháng trước đã có biến đổi về chất.
Phạm vi thần thức gấp mấy lần lúc trước, chỉ riêng độ mạnh nguyên thần mà nói, thậm chí có thể miễn cưỡng so sánh với tồn tại Tiên Quân cảnh tứ ngũ trọng!
Phải biết rằng, trước mắt hắn chỉ là Chân Tiên cảnh tam trọng, nguyên thần mạnh mẽ như vậy đã là không thể tưởng tượng nổi.
Ngoài Lý Hạo, nguyên thần Mị Tuyết dao cũng có tăng lên cực lớn, tu vi chân chính của nàng là Tiên Quân cảnh ngũ trọng, mà nguyên thần thì có thể so với Cổ Ma Tiên Quân cảnh thất trọng tầm thường, đối mặt Tiên Quân cảnh vạn tộc Chân Giới, càng có thể so sánh với Tiên Quân cảnh bát trọng.
Bây giờ, hai tháng này mỗi ngày được ăn no nê, nguyên thần của nàng lại tăng lên tới trình độ có thể so với Tiên Quân cảnh cửu trọng.
Tốc độ tăng lên khoa trương như thế khiến nàng vui vô cùng, mỗi ngày tìm kiếm hài cốt Cổ Ma cũng càng thêm ra sức và cần cù.
Mặc dù tìm được thi hài Cổ Ma, bị Lý Hạo ngồi mát ăn bát vàng, phân đi một nửa, nhưng nghĩ tới tốc độ tăng lên nguyên thần mỗi ngày, trong lòng nàng dần dần cũng không còn đi so đo.
Hơn nữa, ngoài tu hành ra, có sao nói vậy, hài cốt Cổ Ma dưới tay Lý Hạo biến đổi hoa văn, biến thành các loại món ngon mỹ vị, hương vị mỗi loại khác nhau, lại đều cực kỳ mỹ vị.
Cho dù là nàng xưa nay không mấy hứng thú với mỹ thực, cũng không nhịn được có chút yêu thích, phảng phất mở ra một cánh cửa mới tinh, không ngờ ăn đồ vật lại có thể phong phú như vậy.
"Chiến tranh bên kia cũng sắp kết thúc rồi chứ, chúng ta cũng phải chuẩn bị sẵn sàng quay về thôi."
Lý Hạo ăn sạch ma thịt và rau trộn tỏi thịt, thuận miệng hỏi.
Mị Tuyết dao ngồi bên cạnh Lý Hạo, ăn phần của mình, hai tháng ở chung, cả hai dường như đã hình thành ăn ý, nàng cũng vô tình quen với việc ở chung cùng Lý Hạo, giờ phút này cười nhạo một tiếng, hừ nhẹ nói:
"Hôm nay ta đi xem rồi, tuy đánh rất kịch liệt, nhưng phía sau Cổ Ma triều kia, dường như còn có đại quân chân chính chưa xuất hiện đâu!"
"Muốn kết thúc, ta thấy còn sớm, lần này Cổ Ma triều khí thế hung hăng, chưa hẳn chỉ là hai trận vang đâu!"
Nàng nói, có thâm ý khác liếc nhìn Lý Hạo.
Nàng biết, lần này Cổ Ma triều tập kích, ngoài Luân Chuyển Vương nhất tộc, còn có Đế Giang nhất tộc, cũng là Vương tộc bên trong Cổ Ma, vẫn chưa xuất hiện.
Lần này Cổ Ma cố ý yếu thế, bề ngoài chỉ đánh hai trận rồi thôi, lừa dối nhân tộc, cũng không biết đám Nhân tộc này có trúng kế hay không.
Nếu khinh địch, chỉ sợ sẽ máu chảy thành sông.
Đôi mắt nàng chớp động, lập tức lại nghĩ tới chuyện Đế Giang nhất tộc, trong lòng khẽ lắc đầu, lần này tuy có kế sách tinh diệu, nhưng Cổ Ma nhất tộc cũng không phải bền chắc như thép, chưa hẳn nguyện ý đem biên phòng Yến Sở tiên triều công phá như vậy, hấp dẫn kia thiên Cung đến tương trợ.
"Ồ?"
Lý Hạo nghe vậy, lại nhíu mày, hỏi:
"Ngươi xác định chứ, nếu vậy, chúng ta phải đem tin tức truyền trở về, đây là quân tình trọng yếu."
Mị Tuyết dao sững sờ, vốn chỉ muốn để Lý Hạo khẩn trương một chút, không ngờ Lý Hạo lại có suy nghĩ như vậy, nàng đổi ý ngay, lập tức nói:
"Ngươi đừng nghĩ nhiều, loại tin tức này ta đều biết, nguyên soái trấn thủ bên kia đâu phải ngốc, sao lại nhìn không ra, ác chiến lâu như vậy, khẳng định đã đề phòng rồi."
Lý Hạo không nói gì, chỉ suy tư làm thế nào để truyền tin trả lại.
Cho dù chỉ giúp bên kia tỉnh táo hơn một chút cũng tốt.
Mị Tuyết dao này thân là Cổ Ma, vừa rồi những lời đó hơn phân nửa là thật.
Mị Tuyết dao thấy thần sắc Lý Hạo, dường như biết ý nghĩ của thiếu niên này, trong lòng lập tức có chút hối hận vì đã lắm miệng, nàng nói ra:
"Luân Chuyển Vương nhất tộc kia vẫn còn ở bên kia đấy, bất quá bọn họ cũng bắt đầu tham gia chiến đấu rồi, nhưng để chắc chắn, chúng ta cứ chờ xem sao, đến lúc đó chúng ta cùng đi thông báo."
Lý Hạo trầm ngâm nói:
"Ăn trước, ăn xong chúng ta đi xem một chút."
Mị Tuyết dao biết mình không thể lay chuyển được hắn, trong lòng tức giận, đồng thời lại không khỏi thầm than một tiếng.
Thiếu niên này thân là thiên kiêu của nhân tộc, lại có thể nghĩ ngay đến việc mạo hiểm quay về truyền quân tình, dũng khí như vậy, nếu như trong Cổ Ma nhất tộc có một chút tồn tại như vậy ra đời, thì lo gì không thể nhanh chóng thống trị Chân Giới.
Nàng từng nghe và tận mắt chứng kiến quá nhiều người vì đại nghĩa chủng tộc mà không màng sống chết trong mười vạn năm chinh chiến với vạn tộc Chân Giới.
Cũng nhờ có những người đó, mới giữ vững địa bàn của vạn tộc, không để bị triệt để luân hãm.
Lý Hạo rất nhanh đã ăn xong, thấy Mị Tuyết dao lề mề, thúc giục:
"Đi thôi, về rồi ăn tiếp."
Tuyết dao bất đắc dĩ nói:
"Ta là Tiên Quân cảnh, đâu phải tôi tớ của ngươi, ngươi khách khí với ta một chút đi, cứ như ta là nha hoàn của ngươi, gọi là đến à!"
"Đi hay không?"
Lý Hạo chỉ nhíu mày hỏi.
Mị Tuyết dao tức giận đứng dậy, thấy ánh mắt Lý Hạo, liền biết tiểu tử thúi này lại muốn dùng chiêu nấu nướng để uy hiếp mình.
Hai tháng nay, mấy lần tranh chấp, cuối cùng nàng đều phải thỏa hiệp vì điều này.
Nàng không phải không nghĩ tới việc cầm tù Lý Hạo, nô dịch hắn, để hắn chuyên nấu nướng cho mình, nhưng nghĩ tới kia phật đế tâm tháp, nàng vẫn nhịn được, nàng không biết Lý Hạo còn chiêu sát này nữa hay không, hơn nữa nàng cũng không muốn gây ra động tĩnh quá lớn, lỡ lại hấp dẫn truy binh Luân Chuyển Vương nhất tộc thì phiền toái.
"Ngươi ... ."
Nàng cắn răng, thấy ánh mắt lạnh lẽo không chút lay động của thiếu niên này, trong lòng bỗng nhiên có cảm giác ủy khuất, từ nhỏ đến lớn mình chưa từng bị đối xử như thế này?
Nàng giậm chân, thu hồi những gì mình chưa ăn xong, tức giận nói:
"Đi thì đi."
Lý Hạo thấy vậy, quay người trực tiếp bay vút đi.
Mị Tuyết dao hận hận cắn răng đuổi theo.
Không lâu sau, bọn họ thu liễm khí tức, cẩn thận từng chút một đi vào phòng tuyến thứ ba.
Dù tức giận, Mị Tuyết dao vẫn thi triển pháp tắc tiên đạo, bao phủ Lý Hạo lại, che giấu khí tức của hai người, lẫn vào khí tức của Cổ Ma nhất tộc, cho dù thần thức tồn tại Tiên Quân cảnh viên mãn đảo qua đây cũng không thể phát giác được họ.
Chỉ thấy bên ngoài mấy vạn dặm tinh không phía trước, các loại tiên thuật oanh tạc, tiên binh tung hoành, hồng chung cổ phác rung chuyển, Lôi Long gào thét, rất nhiều thủ đoạn được thi triển, cực kỳ kịch liệt.
Mị Tuyết dao quét mắt qua Cổ Ma triều, thấy Đế Giang nhất tộc ẩn giấu trong đó, còn thấy Luân Chuyển Vương nhất tộc dần dần tham chiến, nhưng ngay sau đó, ánh mắt của nàng lại rơi vào hài cốt khắp nơi trên mặt đất bên trong chiến trường, bỗng nhiên cảm thấy hơi thèm thuồng.
Nếu có thể đóng gói hết tất cả những hài cốt này trên chiến trường thì tốt biết bao ...
Nhưng rất nhanh, nàng tỉnh táo lại, cảm thấy một tia sám hối vì ý tưởng này của mình, thân là Cổ Ma nhất tộc, thế mà lại mong chờ số lượng người chết trên chiến trường càng nhiều càng tốt, thật không có tiền đồ ...
Bất quá, bọn chúng chết rồi, có thể trở thành thức ăn của ta, góp một viên gạch cho tu hành của ta, cũng là vinh hạnh đặc biệt của chúng, tương lai khi ta chỉ huy vạn tộc Chân Giới, sẽ có một phần công lao của chúng ... Ý niệm trong lòng Mị Tuyết dao không ngừng chuyển động.
Lý Hạo thì nhìn chằm chằm vào nhân tộc trong cuộc hỗn chiến của Cổ Ma triều, thấy rất nhiều chiến doanh đang chém giết, trong đó số lượng nhiều nhất là Hổ Sư quân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận