Từ Hài Nhi Bắt Đầu Nhập Đạo

Chương 1347: Cổ ma giáng lâm, chúng thánh hối hận (5)

Thanh kiếm này hắn giao cho phân thân mặt tối, để phân thân mặt tối đóng ở bên ngoài Huyền Tẫn Môn, mà phân thân mặt tối chỉ có thể chấp hành chỉ thị của hắn, lại không thể cùng bản thân hắn ký ức đồng hưởng. Nhưng thanh kiếm trong tay Nguyên Tổ, khiến Lý Hạo đã ý thức được bọn họ đã làm gì.
"Các ngươi, thật sự là rất giỏi!"
Lý Hạo nghiến răng nghiến lợi nói từng chữ.
Nguyên Tổ cũng chú ý tới ánh mắt của Lý Hạo, trong lòng xấu hổ, vội vàng đưa thanh kiếm trong tay cho Lý Hạo:
"Đây là kiếm của phân thân ngươi, ta... Ta sẽ dùng cái khác để đền bù cho ngươi, hiện tại đại cục quan trọng, hi vọng ngươi đừng so đo."
Lý Hạo giật lấy thanh kiếm, hung hăng trừng mắt liếc hắn một cái, nói:
"Ngươi lấy cái gì đền bù? Thứ ta muốn, ngươi có thể cho được sao? Hiện tại dẫn tới phiền toái lớn như vậy, các ngươi đều chuẩn bị trở thành khẩu phần lương thực cho đám cổ ma kia đi!"
Nghe Lý Hạo nói vậy, Nguyên Tổ biến sắc, chúng thánh cũng đều kinh hãi, Thần Vương trầm giọng nói:
"Mặc kệ ngươi yêu cầu gì, ngươi cứ nói, trước tiên hãy bịt kín lỗ hổng rồi nói sau, nếu không sẽ chỉ thêm phiền toái."
"Đúng đấy, Hạo Thiên, coi như chúng ta không đúng, ngươi muốn trách cứ thì cứ trách, nhưng cũng phải bịt kín lỗ hổng trước đã."
"Không bịt lại, đám cổ ma lại muốn tiến vào."
Chúng thánh vội vàng khuyên nhủ.
Lý Hạo nghe vậy muốn cười, nói:
"Cái lỗ hổng này các ngươi nghĩ bịt là có thể bịt sao? Được thôi, ta đúng là có thể bịt kín, nhưng ta bịt lỗ hổng, chẳng phải sẽ bị các ngươi mở ra sao?"
Nguyên Tổ và Thần Vương bị Lý Hạo tức giận mắng mỏ, đều cảm thấy mặt mũi có chút khó chịu, nhưng không phản bác.
Chúng thánh đều kinh sợ, Ầm Dương gia Chí Thánh bước ra một bước, nói:
"Hạo Thiên Tôn, chúng ta đều nguyện ý cùng ngươi bồi tội xin lỗi, ngươi bịt kín lỗ hổng trước, chuyện gì cũng từ từ giải quyết được chứ?"
Lý Hạo lạnh lùng nhìn hắn, không hề nể nang gì, nói:
"Nghe không hiểu ta nói sao, ta bịt kín lỗ hổng, rồi lại bị các ngươi mở ra, chẳng lẽ đám cổ ma bên ngoài kia kém hơn các ngươi sao? Bọn chúng không mở được ư?!"
Nghe những lời này, chúng thánh đều ngơ ngẩn, lúc này mới ý thức được vấn đề nghiêm trọng.
Lý Hạo nói tiếp:
"Ta lúc trước bịt kín lỗ hổng, chỉ là phòng ngừa khí tức tiết lộ, ta dùng phân thân ở bên ngoài trấn thủ, nếu có cổ ma lang thang nào đến, nếu bị dò xét ra tung tích Huyền Tẫn Môn, phân thân của ta sẽ kịp thời xuất thủ đánh giết nó, nếu không, các ngươi cho rằng chỉ cần bịt kín lỗ hổng là vạn sự đại cát sao?"
"Chỉ cần cánh cửa này bị tìm thấy, đám cổ ma tất nhiên sẽ nghĩ biện pháp tiến công!"
"Hiện tại, các ngươi lại đi hấp dẫn cổ ma đến đây, cửa đã bị cổ ma phát hiện, bịt cái lỗ hổng này lại, có ích gì không?"
Nghe Lý Hạo nói, sắc mặt chúng thánh tái nhợt, quả thực, lúc trước bọn họ có thể đánh vỡ lỗ hổng mà Lý Hạo bịt kín, vậy đám cổ ma cũng có thể, có bịt lại cũng vô dụng.
"Chẳng lẽ, chúng ta chỉ có thể chờ chết sao?"
"Hay là, chúng ta giết ra ngoài, chỉ có mười mấy con cổ ma kia, chúng ta giết sạch chúng, như vậy tin tức sẽ không bị tiết lộ."
Có Thánh Nhân vội vàng nói.
Lý Hạo nghe vậy, biến sắc, giận dữ nói:
"Mười mấy con?"
Nhìn thấy bộ dạng tức giận của Lý Hạo, Thánh Nhân kia tim gan run lên, khí thế lập tức yếu đi, nói:
"Đúng vậy, có vấn đề lớn sao?"
Nguyên Tổ và Thần Vương cũng nhìn chằm chằm Lý Hạo.
Lý Hạo mặt lạnh lùng nói:
"Mười mấy con cổ ma xuất động, cho dù toàn bộ đều chết hết, đầu lĩnh phía sau cũng sẽ lần theo quỹ tích và mùi còn sót lại của chúng mà tìm đến, đến lúc đó sẽ là mấy trăm con!"
"Mấy trăm con..."
Chúng thánh chỉ cảm thấy trái tim co rút, có cảm giác khó thở.
Chỉ một con cổ ma, đã khiến bọn họ tốn nhiều sức như vậy mới chém giết được, mấy trăm con... Đơn giản không thể tưởng tượng.
Lý Hạo thấy vẻ mặt của bọn họ, không hề bận tâm đến cảm thụ của bọn họ, cười lạnh:
"Mấy trăm con coi là ít, chỉ là một con đầu lĩnh, nếu ở đây có cổ ma thống lĩnh, còn không biết Tiên môn có thể đỡ nổi không, nếu ngăn không được, đến lúc đó không chỉ các ngươi, toàn bộ chư thiên đều sẽ luân hãm."
Lời này vừa nói ra, sắc mặt chúng thánh càng thêm tái nhợt.
Nguyên Tổ nắm chặt ngón tay, chỉ cảm thấy lòng bàn tay toàn là mồ hôi lạnh, hắn nhìn chằm chằm Lý Hạo nói:
"Ngươi nhất định có biện pháp đối phó, phải không?"
Lý Hạo liếc mắt nhìn cái khe đầy hắc vụ kia, biết có cổ ma đang tiến vào, hắn lười biếng không nhìn thêm, xoay người nói:
"Biện pháp ứng phó duy nhất ta có thể nghĩ ra bây giờ, là mang theo bạn bè của ta tìm chỗ trốn đi, có thể trốn thoát hay không, ta cũng không biết."
Nói xong, liền muốn rời đi.
Nguyên Tổ vội vàng đuổi kịp Lý Hạo, ngăn hắn lại, trên mặt hiếm thấy lộ ra vẻ lo lắng mất bình tĩnh, nói:
"Hạo Thiên Tôn, lúc trước là lỗi của chúng ta, chúng ta đều bồi tội với ngươi, sau này mặc kệ ngươi nói ra yêu cầu gì, chỉ cần chúng ta có thể làm được, nhất định toàn lực thỏa mãn ngươi, nhưng có thể xin ngươi nể mặt vô số con dân vô tội của chư thiên, coi như không nể chúng ta, cũng xin giúp đỡ bọn họ."
"Giúp ai?"
Lý Hạo dừng bước, khóe miệng lộ ra một vòng mỉa mai, nói:
"Giúp những kẻ đã nhục mạ ta, nói ta vì tư lợi sao?"
Nguyên Tổ và chúng thánh nghe vậy, sắc mặt đều có chút khó coi, lúc trước bọn họ xúi giục tín đồ của mình bôi nhọ Lý Hạo, muốn khiến dân chúng chư thiên tạo áp lực cho Lý Hạo, vạch trần bộ mặt giả dối từ bi của hắn, không ngờ hôm nay lại là "gậy ông đập lưng ông".
"Đó cũng là lỗi của chúng ta, bọn họ chỉ là vô tội, ngươi không thể ích kỷ như vậy."
Nguyên Tổ nghiến răng nói.
Lý Hạo cười lạnh, nói:
"Ta người này vừa hay có một thói quen, người khác càng nói ta thế nào, ta càng thích làm theo, nói ta ích kỷ, vậy ta liền ích kỷ cho các ngươi xem, đây cũng là do các ngươi chọn."
"Hạo Thiên Tôn, ngươi đừng đem sinh linh chư thiên ra trêu ngươi, được không? Coi như chúng ta van xin ngươi."
Có Thánh Nhân vội vàng nói.
Lý Hạo liếc nhìn Thánh Nhân kia một cái, lạnh lùng nói:
"Trêu ngươi? Lúc trước ta đã nói rồi, các ngươi đem vạn tộc chư thiên ra đánh cược, là ai nói với ta, chư thiên luân hãm, các ngươi có gánh nổi trách nhiệm này không?"
Chúng thánh không dám đối diện với ánh mắt của Lý Hạo, hổ thẹn né tránh ánh mắt.
Trong đám người, vị Thánh Nhân trước đó nói có thể chịu trách nhiệm kia cũng cúi đầu, hận không thể chôn đầu xuống đất.
Lý Hạo thấy bộ dạng của bọn họ, bật cười một tiếng, nói:
"Mặt khác, các ngươi cho rằng ta đang trêu ngươi? Bây giờ các ngươi bắt đầu cảm thấy ta thần thông quảng đại sao, chuyện gì cũng có thể giải quyết? Nói cho các ngươi biết, coi như ta hiện tại muốn tha thứ cho các ngươi, có lòng giải quyết, cũng không giải quyết được! Các ngươi tự đục một lỗ lớn, tự mình lấy mạng mà lấp!"
Nói xong, hắn đẩy Nguyên Tổ ra, đi thẳng về phía trước.
Nguyên Tổ bị Lý Hạo đẩy sang một bên, lại không phản kháng, giờ phút này tranh đấu với Lý Hạo, đã không có chút ý nghĩa nào.
Sắp đi đến khe hở cổng thì Lý Hạo nhớ đến Y Thánh, quay đầu nói:
"Muốn cùng nhau đi tị nạn không?"
Y Thánh ngơ ngẩn, nàng vừa cũng muốn thuyết phục Lý Hạo vài câu, mặc dù nàng cũng rất giận và buồn bực vì Nguyên Tổ bọn họ đã gây ra mầm tai họa lớn như vậy, nhưng dù sao cũng nể tình chúng sinh, không muốn khoanh tay đứng nhìn.
Nhưng Lý Hạo lại khiến nàng ý thức được, Lý Hạo dường như cũng bất lực.
"Ừm."
Nàng gật đầu, nghĩ đến rất nhiều môn nhân và đệ tử của mình, nếu gặp nạn này, ít nhất, cũng phải giữ lại một chút mầm sống.
Rống!
Y Thánh vừa đi, hắc khí kia ngưng tụ lại cạnh cửa, lập tức hóa thành hình dáng một con cổ ma.
Thấy cổ ma chui vào, chúng thánh biến sắc, lập tức như lâm đại địch.
Nguyên Tổ và Thần Vương cũng nhanh chóng bước ra một bước, muốn xuất thủ.
Lý Hạo nhìn thấy con cổ ma đã lâu không gặp này, đôi mắt lạnh lẽo, thấy nó đánh về phía Y Thánh, trong tay giơ tàn kiếm vừa cướp lại từ tay Nguyên Tổ, trong nháy mắt ngự kiếm mà ra.
Ầm!
Trong chớp mắt, tàn kiếm như ánh sáng, xuyên thủng thân thể cổ ma, đánh nát nhục thân của nó.
Đồng thời, Lý Hạo nguyên thần bỗng nhiên chém ra một đạo kiếm khí, đem nguyên thần ngây người của cổ ma trực tiếp chém ra tiêu diệt.
Làm xong những việc này, Lý Hạo đưa tay vẫy, đem thi thể của con cổ ma này cùng những con cổ ma trước đó trên mặt đất thu hết vào không gian thiên địa, sau đó ngoắc nhẹ Y Thánh, không quay đầu lại chuyển thân mà đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận