Trùng Sinh Bảy Số Không: Nàng Dâu Có Chút Cay

Trùng Sinh Bảy Số Không: Nàng Dâu Có Chút Cay - Chương 77: Ngươi là Tiểu Lục nàng dâu a (length: 7679)

Ngày thứ hai, Lục Hàn Niên sau khi luyện công buổi sáng trở về, còn mua điểm tâm, Giang Tiểu Noãn có chút thẹn thùng, chuẩn bị ăn xong điểm tâm sẽ đi giặt quần áo, tiện thể giặt luôn quần áo của đại lão.
Chỉ là nàng tìm hồi lâu trong phòng đều không thấy quần áo bẩn của Lục Hàn Niên, cũng không tiện hỏi, đành phải giặt đồ của mình trước, rất nhanh liền phát hiện quần áo của Lục Hàn Niên đã phơi trên giá áo, cũng gần khô.
Nghĩ đến là tối hôm qua hắn tắm rửa xong liền thuận tay giặt quần áo, Giang Tiểu Noãn càng xấu hổ, nàng "ăn nhờ ở đậu" người ta, một chút việc nhà đều không làm, quá không nên.
"Ta ra ngoài làm việc trước, buổi chiều dẫn ngươi đi mua máy ghi âm."
Lục Hàn Niên thay áo sơ mi quần dài, chuẩn bị ra cửa.
"Ta sẽ chuẩn bị kỹ càng cơm trưa." Giang Tiểu Noãn gật đầu.
Lục Hàn Niên móc trong túi ra một xấp tiền giấy, Giang Tiểu Noãn không muốn nhận, "Ta có tiền."
"Bản địa phiếu cầm đi."
Lục Hàn Niên lấy ra mấy tờ tín phiếu và phiếu trứng của Dương Thành bản thị, đây là hắn trước kia đổi từ chợ đen, hắn có nửa năm ở tại Dương Thành, cũng thường xuyên tự mình nấu cơm.
"Lục đại ca thích ăn món gì?" Giang Tiểu Noãn dò hỏi.
"Tùy tiện, ta không kén."
Giang Tiểu Noãn yên tâm, không kén thì tốt, vậy nàng sẽ làm một nồi hầm, chỉ cần bỏ thịt vào thì chắc chắn ngon, đây là kinh nghiệm nàng có được sau bốn năm ở vùng hoang dã phương Bắc.
Sau khi Lục Hàn Niên ra cửa, Giang Tiểu Noãn giặt sạch quần áo, lau chùi nhà cửa một lần, liền vác giỏ ra cửa, hôm nay nàng mặc váy liền thân màu vàng nhạt, duyên dáng yêu kiều, thu hút ánh mắt của không ít người.
Trong ngõ hẻm có không ít bác gái, đại gia ngồi hóng mát, phe phẩy quạt hương bồ, trông thấy Giang Tiểu Noãn từ trong nhà đi ra, nhất thời tỉnh cả người, nhỏ giọng bàn tán, suy đoán thân phận của nàng.
"Ngươi là con dâu của Tiểu Lục à? Bộ dáng thật là xinh xắn." Có một bác gái nhiệt tình hỏi, quan sát Giang Tiểu Noãn từ trên xuống dưới.
"Không phải. . ."
Giang Tiểu Noãn còn chưa nói xong, bác gái liền hiểu ý cười, "Ta biết, còn đang tìm hiểu nhau nha, yên tâm đi, bác gái kín miệng, chắc chắn không nói lung tung."
"Khó trách Tiểu Lục không cho chúng ta giới thiệu đối tượng, hóa ra sớm có nàng dâu xinh đẹp." Một đại gia khác cười trêu ghẹo.
Tất cả mọi người nháy mắt ra hiệu nhìn Giang Tiểu Noãn, nhận định nàng là đối tượng của Lục Hàn Niên, Giang Tiểu Noãn đỏ mặt như lửa đốt, cũng không muốn giải thích, loại sự tình này càng giải thích càng rối, dù sao nàng ở vài ngày liền đi, không quan trọng.
"Chợ bán thức ăn đi hướng kia, không xa lắm, mau đi đi." Bác gái nhiệt tình chỉ đường.
Giang Tiểu Noãn nói cảm ơn, bước nhanh rời đi, nhưng vẫn có thể nghe thấy tiếng nói chuyện của những người này.
"Đều ở chung, chắc chắn sắp kết hôn rồi, Tiểu Lục ánh mắt vẫn rất cao, đối tượng thật xinh đẹp."
"Tiểu Lục dáng dấp cũng không kém, cha mẹ đều xinh đẹp, sinh con chắc chắn xinh đẹp."
"Chờ một chút gặp Tiểu Lục, ta phải hỏi hắn xin kẹo cưới, tiểu tử này giấu kín thật."
. .
Giang Tiểu Noãn đi xa, liền không nghe thấy nữa, mặt nóng bừng, có chút dở khóc dở cười, lát nữa phải giải thích với đại lão một chút.
Chợ bán thức ăn xác thực không xa, Giang Tiểu Noãn rất nhanh liền mua đồ ăn về, thịt heo, trứng gà, ớt, cà chua rau xanh các loại, đầy một giỏ, phiếu là Lục Hàn Niên cho, nhưng tiền nàng tiêu là tiền của mình.
Sau khi trở về, Giang Tiểu Noãn làm hai bộ đề, liền bắt đầu nấu cơm, cơm thì đơn giản, vo gạo xong cho lên bếp nấu là được, nàng chỉ là không giỏi nấu đồ ăn, ở vùng hoang dã phương Bắc có người chuyên nấu cơm, hầu như bữa nào cũng là đồ ăn hầm.
Cải trắng hầm miến, khoai tây hầm cải trắng, khoai tây hầm miến lại thêm cải trắng, ngày lễ ngày tết có thể thêm chút thịt, bốn năm nay hầu như đều ăn những món như vậy, Giang Tiểu Noãn cũng chỉ biết làm mấy món này.
Nàng rửa sạch thịt, chỉ cắt một nửa, còn lại một nửa buổi tối ăn, khoai tây, cà rốt, thịt, gừng, tỏi, ớt đều bỏ vào trong nồi nấu, lát nữa thêm một nắm miến, chắc chắn rất thơm.
Khi Lục Hàn Niên trở về, nồi hầm lớn của Giang Tiểu Noãn đã xong, hầm rất nhừ, nàng vì tiết kiệm thời gian, đem rau xanh cũng bỏ vào nấu, Lục Hàn Niên nhìn thấy là một nồi đỏ, trắng, xanh lẫn lộn.
Mùi thơm thì vẫn được, nhưng nhìn có chút giống đồ ăn của heo.
Lục Hàn Niên khóe miệng giật giật, hắn cho rằng cô nương này nói trù nghệ không tốt là khiêm tốn, bây giờ mới biết người ta thực sự nói thật.
Cô nương này căn bản là không có trù nghệ.
"Ta nấu hơn một giờ, chắc chắn chín." Giang Tiểu Noãn nhấn mạnh.
Sắc, hương, vị nàng không thể đảm bảo, chín là chắc chắn.
Lục Hàn Niên lại giật giật khóe miệng, không cần nói hắn cũng biết là chín nhừ, rau xanh đều nát, miến dính, khoai tây nhũn, làm sao có thể không chín?
Giang Tiểu Noãn ân cần múc cơm, hai tay dâng cho đại lão, nàng kỳ thật đã đói bụng, nhưng đại lão không động đũa, nàng cũng không tiện ăn trước.
Lục Hàn Niên đấu tranh tâm lý một hồi, cuối cùng cầm đũa lên, gắp một miếng cà rốt nhìn có vẻ dễ ăn, Giang Tiểu Noãn sớm đã không chờ nổi liền bưng bát cơm lên, ăn một miếng lớn.
Nàng cảm thấy hôm nay mình đã làm tốt vượt mức bình thường, hương vị món ăn cũng không tệ, dù sao nàng đã cho hẳn một cân thịt vào, chắc chắn ngon.
Lục Hàn Niên miễn cưỡng ăn xong một miếng cà rốt, hương vị không thể nói là khó ăn, nhưng tuyệt đối không ngon, chủ yếu vẫn là món ăn này nhìn quá tệ, hắn nhìn đã không thấy ngon miệng.
Bây giờ không phải đánh trận, cũng không phải thời gian gấp gáp, hắn thật không muốn miễn cưỡng dạ dày của mình.
Nhưng cô nương trước mặt lại ăn rất ngon lành, phảng phất như đang ăn sơn trân hải vị, Lục Hàn Niên nhịn không được hỏi: "Ngon lắm à?"
"Đúng vậy, ta dùng lửa nhỏ nấu hơn một giờ đấy, vị thịt đều hầm ra rồi, rất thơm, sao ngươi không ăn?"
Giang Tiểu Noãn lúc này mới phát hiện Lục Hàn Niên cơ bản không động đến cơm, cũng không gắp thức ăn, nàng cũng không tiện ăn, trong lòng có chút lo sợ, chẳng lẽ ghét bỏ đồ ăn nàng nấu?
"Ta làm lại đồ ăn."
Lục Hàn Niên buông đũa xuống, đi vào phòng bếp, trong giỏ xách còn không ít đồ ăn, hắn thắt tạp dề, thành thạo thái đồ ăn, động tác rất nhanh nhẹn, so với Giang Tiểu Noãn còn lưu loát hơn.
Giang Tiểu Noãn đi theo vào phòng bếp, vừa thấy tư thế của Lục Hàn Niên liền biết hắn là cao thủ trù nghệ, mặt không khỏi đỏ lên, khó trách đại lão không ăn đồ ăn của nàng, chắc chắn là cảm thấy khó ăn.
Nhưng Cố Cảnh Xuyên rõ ràng nói đại lão không kén ăn, chẳng lẽ là do nàng quá không chọn?
Giang Tiểu Noãn sờ mũi, chuyên tâm nhìn Lục Hàn Niên nấu ăn, muốn học lỏm chút.
Lục Hàn Niên thái thịt, hạ dao rất nhanh, thịt thái ra giống như được đo bằng thước, độ rộng, độ dày đều như nhau.
Giang Tiểu Noãn thấy líu cả lưỡi, cái này còn lợi hại hơn cả đầu bếp, nàng đưa mắt nhìn lên trên, đối diện với gương mặt nghiêng của Lục Hàn Niên, không khỏi tim đập thình thịch, vội vàng dời mắt xuống, vẫn là nhìn đồ ăn an toàn hơn, nàng không thể bị sắc đẹp mê hoặc, nàng không thể phụ lòng tin tưởng của Cố Cảnh Xuyên.
Lục Hàn Niên làm ba món, ớt xanh xào thịt băm, khoai tây xào dấm, canh trứng cà chua, mỗi món ăn đều sắc, hương, vị đầy đủ, Giang Tiểu Noãn lại nhìn nồi hầm lớn của mình, đột nhiên thấy ghét bỏ.
"Ăn đi."
Lục Hàn Niên bưng bát lên bắt đầu ăn, thấy Giang Tiểu Noãn ủ rũ, trong mắt hiện lên ý cười, nói: "Cơm nấu rất ngon."
Giang Tiểu Noãn mắt lập tức sáng lên, nàng vẫn có chỗ dùng nha. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận