Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần

Chương 4681: Chống đỡ Tinh Thần Đại Sư ba sao (2)

Thời gian từng giây trôi qua, mà Tần Bạch Y ở bên cạnh cũng nhìn mà vô cùng lo lắng.
- Sư huynh, ngươi không có biện pháp gì à?
Vị Ương Thiển Ngân nhìn Thạch Phong sắc mặt đã trắng bệch, không nhịn được mở miệng hỏi.
Tần Bạch Y nhìn hai người giao thủ, cũng bất đắc dĩ nói:
- Ta cũng muốn nhúng tay vào lắm, nhưng chiến đấu của hai người bọn họ đã không phải là ta có thể tham dự, thậm chí một khi làm không tốt, ngược lại sẽ liên lụy tới Thạch Phong, hiện giờ chỉ có chờ lão sư chạy tới, bằng không chúng ta chỉ có thể đứng nhìn…
Không phải Tinh Thần Đại Sư như hắn không muốn nhúng tay, mà là căn bản không thể nhúng tay, bởi vì cho dù là hắn, cũng không thể bắt giữ được động tác của hai người, một khi không cẩn thận xông lên, sợ rằng chỉ là dư ba cũng có thể đánh bay hắn.
Chỉ thấy khoảng mười giây sau, sắc mặt Vô Minh cũng biến thành đỏ ửng, mà Thạch Phong thì sắc mặt trắng bệch, trong ánh mắt mang theo vẻ mỏi mệt rất sâu, rõ ràng đã không chống đỡ được mấy giây nữa.
- Chết cho ta.
Vô Minh nhìn thấy Thạch Phong đã sắp không chống đỡ được, cũng đẩy nhanh tốc độ ra quyền, định một phát phế bỏ Thạch Phong.
Trong nhất thời, cho dù Tần Bạch Y cũng không nhịn được mà nhắm mắt lại, Vị Ương Thiển Ngân cũng nhìn mà sắc mặt âm trầm.
Mắt thấy quyền đầu của Vô Minh sắp triệt để áp chế được chống đỡ của Thạch Phong, một tiếng quát lại đột nhiên vang vọng trong tai tất cả mọi người.
- Đều dừng tay cho ta.
Tuy thanh âm này không lớn, nhưng lại kích thích vào sâu trong tâm linh tất cả mọi người, khiến người ta không nhịn được mà muốn nghe theo ý tứ của những lời này.
Ở đây cũng chỉ có ba người Vô Minh, Thạch Phong, Tần Bạch Y là không chịu bao nhiêu ảnh hưởng, nhưng ngay sau đó một đạo uy hiếp tinh thần cường hãn không sao diễn tả được trực tiếp trùng kích về phía Vô Minh và Thạch Phong, khiến hai người giống như là chịu kích thích tinh thần nào đó, không nhịn được đều tự thối lui mấy bước.
Mà một màn này cũng khiến mọi người đều không nhịn được mà kinh thán, tò mò không biết rốt cuộc là thần thánh phương nào, lại lợi hại như vậy, cường hành tách hai người ra.
Chỉ thấy mọi người quay đầu nhìn về phía chỗ thanh âm phát ra, lại thấy cửa lớn thủy tinh của cao ốc Lục Thần chậm rãi mở ra, hai người đi tới, một người là nữ tử xinh đẹp tết tóc đuôi ngựa, một người là lão giả áo trắng lưng hơi còng, chống một cây quải trượng.
Đối với hai người này, rất nhiều người ở đây đều nhận ra thân phận của nữ tử mạo này, chính là tổng quản Hạ Thanh Ảnh của tầng cơ bản, về phần lão giả mà Hạ Thanh Ảnh đang đỡ, người qua đường ở đây lại không có một ai nhận ra, chỉ là sắc mặt Tần Bạch Y rất kinh hãi, trong ánh mắt đầy vẻ không thể tin nổi.
Mà Vô Minh nhìn chằm chằm lão giả, cơ hồ là nghiến răng nghiến lợi nói:
- Võ Uyên lão quỷ! Ta chỉ là giáo huấn tiểu tử cuồng vọng này một chút, ngươi cũng muốn quản à?
Hạ Võ Uyên!
Tổng quản khu trung tầng của khu thượng tầng Nguyên Thiên Thị, đồng thời cũng là Tinh Thần Đại Sư ba sao chân chính, trong lời đồn cách Tinh Thần Tông Sư cũng chỉ thiếu nửa bước, nhân vật cao tầng chân chính trong khu thượng tầng Nguyên Thiên Thị.
Có điều đối với Vô Minh vừa bước vào trình độ Tinh Thần Đại Sư ba sao mà nói, cũng không phải là tồn tại quá đáng sợ.
- Vô Minh, nơi này chính là khu thượng tầng Nguyên Thiên Thị, ngươi thực sự coi khu thượng tầng Nguyên Thiên Thị chúng ta dễ bắt nạt lắm à?
Hạ Võ Uyên liếc Vô Minh một cái, chậm rãi nói,
- Chuyện này dừng ở đây, Thạch Phong này đã là nhân tài được khu thượng tầng Nguyên Thiên Thị chúng ta coi trọng, nếu ngươi vẫn muốn xằng bậy, vậy đừng trách ta.
Lời nói của Hạ Võ Uyên giống như lôi âm, khiến sắc mặt Vô Minh cũng rất khó coi, chỉ liếc Thạch Phong một cái, lạnh lùng nói:
- Tiểu tử hôm nay coi như ngươi may mắn, lần sau ngươi sẽ không được may mắn như vậy nữa đâu.
Theo Vô Minh nói xong, cũng dẫn theo Lục Thiên Địa trực tiếp ngồi lên xe hơi rời khỏi, hoàn toàn không định tiếp tục nói chuyện với Hạ Võ Uyên.
- Lão sư, chẳng lẽ chúng ta cứ vậy buông tha cho Thạch Phong à?
Ở trên xe, Lục Thiên Địa không nhịn được hỏi.
Hiện giờ tiềm lực của Thạch Phong đã lộ ra đó, bọn họ cũng đã đắc tội với Thạch Phong, nếu không phế bỏ Thạch Phong, tương lai tuyệt đối sẽ là tâm phúc đại hoạn.
Vô Minh cũng hít sâu một hơi, lắc đầu nói:
- Võ Uyên lão quỷ cách vượt qua một bước đó, sợ rằng đã không xa, căn bản không phải là ta vừa mới bước vào ba sao có thể đối kháng, có điều Thạch Phong cũng đừng hòng được yên, hiện giờ ta tiến vào Tinh Thần Đại Sư ba sao chưa lâu, chưa đi xin được quyền hạn cao cấp ba sao, sau khi đạt tới quyền hạn cao cấp ba sao, ta có quyền tới khu hạch tâm tiến tu một lần, vừa hay có thể khiến ta củng cố một chút, đến lúc đó ta sẽ tìm cơ hội ra tay, Thạch Phong sẽ không dễ dàng ngăn cản như hôm nay.
Lục Thiên Địa vừa nghe vậy, cũng thở phào nhẹ nhõm.
Hiện giờ nếu lão sư Vô Minh của hắn có thể tới khu hạch tâm tiến tu một chút, đến lúc đó thực lực khẳng định sẽ mạnh hơn, muốn thu thập Thạch Phong, khẳng định sẽ dễ dàng hơn hiện tại rất nhiều, một điểm quan trọng nhất là đạt được quyền hạn cao cấp ba sao, đến lúc đó việc có thể làm sẽ nhiều hơn.
Mà bên kia sau khi Vô Minh và Lục Thiên Địa rời khỏi, Thạch Phong cũng vội vàng bước về phía Hạ Võ Uyên và Hạ Thanh Ảnh định cảm tạ, nếu không phải có Hạ Võ Uyên ra mặt, hôm nay hắn thật sự sẽ gặp hạn.
- Thiên phú của tiểu tử này đúng là không tồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận