Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần

Chương 1917: Tu La VS Ma Vương

- Ngươi cho rằng ngươi có được hạch tâm phong ấn thì có thể áp chế ta à, dựa vào lực lượng của Kiếm Sĩ bậc một thì có thể kích sát Ma Vương Stolas ta sao?
- Phàm nhân ngu xuẩn, trả một cái giá cực đắt cho sự ngu xuẩn của ngươi đi!
Lập tức Stolas vươn tay ra, trong tay có thêm một thanh bạch cốt chi thương, nhẹ nhàng ném về phía Thạch Phong ở ngoài 40 mét.
Vù một tiếng, không khí đã bị xuyên thủng, mà bạch cốt chi thương giống như một viên lưu tinh nóng cháy lướt về phía Thạch Phong, tốc độ nhanh tới ngay cả mắt cũng không theo kịp.
- Nhanh quá.
Thạch Phong cả kinh.
Stolas lúc này trải qua ba lần suy yếu, trong đó suy yếu mạnh nhất chính là ma pháp phản phệ và phong ấn áp chế, mà suy yếu của Thế Giới Đầu Ảnh đối với thuộc tính cơ bản thì không nhiều lắm, nhưng có thể khiến thể chất suy yếu 30%, điều này đối với quái vật và người chơi bậc cao mà nói mới là đau đầu nhất.
Nhưng cho dù là vậy các phương diện tốc độ phản ứng của Stolas vẫn mạnh kinh người.
Không có cách nào, Thạch Phong ngay lập tức mở ra Thiên Long Chi Lực và Kiếm Nhận Giải Phóng, dùng ra kỹ năng chống đỡ để ngăn cản.
Bùm.
Trong nháy mắt lưỡi kiếm và trường thương va chạm, Thạch Phong cảm thấy toàn bộ cánh tay đều không phải là của mình, không khỏi lui liền ba bốn bước mới đứng vững lại được.
- Bậc ba đỉnh phong?
Thạch Phong nhìn trường thương đã tiêu tán, có một phán đoán đại khái, có điều trong lòng vẫn khiếp sợ không nói nên lời.
Thực lực bậc ba đỉnh phong, bình thường chỉ đại lĩnh chủ cao cấp có huyết mạch đặc thù mới có thể đạt tới. Hoặc là đại lĩnh chủ cao cấp mở ra trạng thái cuồng bạo, cũng là cực hạn mà đời trước hắn có thể đạt tới.
Hiện giờ Ma Vương Stolas trải qua ba lần suy yếu, vẫn có thực lực bậc ba đỉnh phong, nếu không có sự áp chế và đề thăng của Phúc Âm Chi Hoàn, trường thương ném tới sợ rằng đã đều có thể đánh bay hắn ra ngoài mét.
Hiện tại Thạch Phong mới hiểu được vì sao Hạ Liên nói nhiệm vụ cấp Tu La là cực hạn của phàm nhân.
Có điều cũng may, nhiệm vụ của hắn không phải kích sát Ma Vương Stolas, lập tức dùng ra Tuyệt Đối Thời Gian, bao phủ toàn bộ ma pháp trận, ngay sau đó một Thuấn Khai xuất hiện ở trước mắt Ma Vương Stolas, đối với điều này Ma Vương Stolas vẫn vô cùng bình thản, giống như đã sớm chuẩn bị trước, trường thương trong tay đột nhiên quét qua, vẽ ra một hình cung trắng rất tịnh lệ, trong hình cung trắng mang theo hắc tuyến lờ mờ, chính là chứng minh cho cắt qua không gian.
Tuy Ma Vương Stolas không thể sử dụng kỹ năng và ma pháp, nhưng chiến kỹ cao cấp lại vẫn rất thoải mái.
Thạch Phong theo bản năng dùng ra quỹ tích kiếm để ngăn cản.
Chỉ trong chớp mắt, tỏa ra từng đạo quang hoa rực rỡ, tiếp theo là từng đợt tiếng nổ, không ngừng vang vọng trong toàn bộ ma pháp trận.
Tuy Thạch Phong trên tốc độ là chiếm ưu thế, nhưng Ma Vương Stolas cũng nhìn thấy rõ ràng tốc độ kiếm khủng bố của Thạch Phong, độ linh hoạt và tốc độ phản ứng của thân thể lại kinh người, chênh lệch của hai bên trên thể chất là nhìn cái rõ ngay, căn bản không đả thương được tới Stolas mảy may.
- Phàm nhân, ngươi làm rất không tồi, không ngờ có thể khiến Stolas ta phải né tránh, ngươi vẫn là kẻ đầu tiên trong phàm nhân có thể làm được.
Stolas nhìn Thạch Phong, biểu hiện vô cùng lạnh lùng, thậm chí còn không ngại ca ngợi,
- Đáng tiếc đây là cực hạn của ngươi rồi, chỉ cần qua vài giây nữa, ta sẽ khiến ngươi cảm nhận thế nào là tuyệt vọng giống như vực sâu.
- Cực hạn?
Thạch Phong nhìn Ma Vương Stolas, cười nói,
- Ai nói đây là cực hạn của ta thế?
Đối với tình huống hiện tại, hắn đã sớm đoán được.
Dẫu sao đây sớm đã không phải là lần đầu tiên hắn phải đối mặt với quái vật bậc năm, biết rõ sự đáng sợ của quái vật bậc năm.
Lập tức dùng ra Huyễn Ảnh Sát và Cửu Đầu Long Trảm.
Mà phân thân cũng ngay lập tức dùng ra kỹ năng Thuấn Khai, cộng thêm mười hai thanh Thâm Uyên Giả ảo ảnh, cho dù là Ma Vương Stolas chiếm ưu thế nhờ lực lượng bậc ba đỉnh phong cũng trở nên hoang mang, thỉnh thoảng lại bị Thâm Uyên Giả ảo ảnh đánh trúng.
Chỉ là thương tổn tạo thành khiến ngay cả bản thân Thạch Phong cũng ngây ra một lúc.
-1!
Một điểm thương tổn, sức phòng ngự căn bản không hề suy yếu, 100% trình độ bậc năm, đừng nói bị thương nặng, có thể lưu lại một vết xước cũng là chuyện không thể.
- Đừng lãng phí khí lực, một phàm nhân nho nhỏ như ngươi, cho dù ta đứng yên cho ngươi công kích, ngươi cũng không thể đả thương tới ta mảy may.
Ma Vương Stolas nhìn Thạch Phong, trong ánh mắt tràn ngập vẻ cười nhạo, đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn vừa nhìn thấy Thạch Phong đã cười nhạo.
- Không đúng.
Ngay khi Thạch Phong thiếu chút nữa thì sụp đổ, đột nhiên phát hiện một việc, đó chính là vì sao Stolas vẫn ngăn cản?
Nếu công kích của hắn vô dụng, căn bản không cần ngăn cản và phòng ngự, hơn nữa điều kiện của nhiệm vụ là phong ấn, chứng tỏ trên người Stolas chắc có nhược điểm nào đó, chỉ cần hắn công kích được, là có thể phong ấn Stolas, cho nên Stolas mới phải phòng ngự và ngăn cản.
Toàn Tri Chi Nhãn!
Dưới Toàn Tri Chi Nhãn, bất kỳ bí mật nào cũng đừng hòng giấu được, hơn nữa sau khi sử dụng Toàn Tri Chi Nhãn, ngũ cảm sẽ rõ ràng hơn, có thể thoải mái nắm giữ toàn cục.
- Quả nhiên là có nhược điểm.
Thạch Phong phát hiện ở chỗ ngực của Stolas có một ma pháp trận ẩn tàng, lúc này ma pháp trận đang bị lực lượng nào đó áp chế, cho nên mới không thể hình thành cộng hưởng với sợi xích màu vàng, phát huy ra lực lượng lớn nhất của sợi xích.
- Đáng chết, phát hiện ra rồi à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận