Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần

Chương 2300: Lửa giận không thể thừa nhận? (2)

Vừa nói xuống, cả người Quỷ Nhất cũng không biết từ lúc nào đã xuất hiện ở phía sau Thạch Phong.
Ám Ảnh Bộ!
Chủy thủ Đen xì giống như một con độc xà, vẽ ra một đường cong.
Thận Kích!
Trực tiếp từ góc chết tầm nhìn của Thạch Phong đâm tới bụng Thạch Phong, một thanh chủy thủ bạc còn lại thì trực tiếp bổ về phía khóe mắt Thạch Phong.
- Không tốt! Đây là Xà Ảnh Song Sát của Quỷ Nhất.
Ám Đồng nhìn hai đạo quang ảnh một đen một trắng tập kích về phía Thạch Phong, sắc mặt liền trầm xuống.
Người bình thường đối mặt với công kích từ trước mặt mà đến, thân thể đều sẽ làm ra động tác ngăn cản theo bản năng, từ đó mà bỏ qua công kích đến từ nơi khác, Quỷ Nhất dùng ra loại công kích một sáng một tối này, không chỉ tốc độ nhanh như điện quang, hai đạo công kích cơ hồ cũng là đồng thời hạ xuống, khiến người ta khó lòng phòng bị.
Kỹ xảo này nhìn thì đơn giản, nhưng muốn thông qua trong nháy mắt nhận thấy góc chết tầm nhìn của đối phương, sau đó lại dùng ra công kích không hề có động tác dư thừa, hai đạo công kích không hề có chênh lệch thời gian chính là vô cùng khó.
Quỷ Nhất chính là dựa vào một chiêu này, không biết đã tiêu diệt bao nhiêu cao thủ.
Mắt thấy hai thanh chủy thủ một đen một trắng sắp hạ xuống người Thạch Phong, đột nhiên một đạo kiếm mang màu xanh tỏa ra.
Bùm.
Theo một tiếng vang và tia lửa văng khắp nơi, chỉ thấy Quỷ Nhất đột nhiên lui hai bước, mà Thạch Phong vẫn lẳng lặng đứng đó không rụng lấy một sợi tóc, trái lại điểm sinh mệnh của Quỷ Nhất lại giảm xuống một hai trăm điểm.
- Sao có thể...?
Người của Minh Phủ mọi người nhìn Quỷ Nhất bị đẩy lui, ai nấy đều há to miệng, mà Tử Bất Minh Mục đang chuẩn bị cộng máu cho Thạch Phong thấy mà mắt thiếu chút nữa thì lồi ra.
Xà Ảnh Song Sát chính là chiến kỹ chiêu bài của Quỷ Nhất.
- Không thể nào!
Ám Đồng nhìn Thạch Phong với vẻ không thể tin nổi.
Một kích đánh lui đệ nhất Thích Khách của Minh Phủ.
Hơn nữa nhìn vẻ mặt của Thạch Phong, rõ ràng không quá hài lòng với một kiếm chém ra lúc trước.
Ám Đồng không biết, một kích vừa rồi của Thạch Phong, nếu không phải vì thuộc tính cơ bản của hắn bị Băng Phôi Chi Khải áp chế 50%, Quỷ Nhất lúc này đã không chết cũng tàn, căn bản không đơn giản chỉ là bị đẩy lui hai bước.
Mà Quỷ Nhất nhìn nhìn cánh tay có chút chấn động, không khỏi nhìn về phía Thạch Phong, sắc mặt có chút ngưng trọng hỏi:
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Lúc này cho dù Quỷ Nhất có ngốc tới mấy cũng nhìn ra được Thạch Phong không đơn giản.
Chỉ một kiếm đã phá được Xà Ảnh Song Sát của hắn, ngay cả hắn cũng chỉ có thể miễn cưỡng bắt giữ được đạo kiếm quang này, đây tuyệt đối không phải chuyện cao thủ bình thường có thể làm được.
- Ai á? Ta chỉ là một người qua đường bình thường mà ngươi muốn đưa vào chỗ chết thôi.
Thạch Phong cười nói.
- người qua đường bình thường lại chống đỡ được Xà Ảnh Song Sát của ta? Đây chính là chiến kỹ mà ngay cả cao thủ Nhập Vi không cẩn thận cũng sẽ bị tiêu diệt.
Lúc này Quỷ Nhất nhìn chằm chằm Thạch Phong, tâm tình rất khó chịu.
Hắn đến Bạch Hà Thành chỉ là để kích sát đám người U Lan và Ám Đồng, hiện tại lại nửa đường giết ra một Trình Giảo Kim...
- Đây là Xà Ảnh Song Sát à? Chẳng qua cũng thế mà thôi.
Thạch Phong nghĩ đến Quỷ Nhất đích xác là đồng thời phát động hai đạo công kích, có điều hắn cũng không quá đặc biệt chú ý.
Đạt tới Chân Không cảnh, hướng đi xung quanh sớm đã truyền vào sâu trong đại não, góc chết tầm nhìn đối với người chơi bình thường, đối với hắn mà nói căn bản là không có tác dụng, công kích như vậy còn không hữu hiệu bằng đồng thời phát ra mấy đạo công kích.
- Khẩu khí lớn thật.
- Lão đại, để chúng ta tiêu diệt hắn đi! Ta cũng muốn nhìn xem tiểu tử này có bản sự gì!
Người của Minh Phủ vừa nghe vậy, không khỏi giận dữ, ai nấy nhìn Thạch Phong đều rục rịch muốn ra tay, chỉ cần Quỷ Nhất ra lệnh, hơn trăm người bọn họ có thể thoải mái đánh giết Thạch Phong ngay tại chỗ.
- Tuy ta không biết ngươi là ai? Có điều Ám Đồng và U Lan phía sau ngươi chính là người mà Minh Phủ chúng ta chỉ rõ phải giết, Minh Phủ chúng ta chọc giận Minh Phủ chúng ta không phải là ngươi có thể thừa nhận đâu.
Lúc này Quỷ Nhất ngược lại bình tĩnh nhìn Thạch Phong, lạnh lùng nói.
- Lão đại, nhiều lời với hắn làm gì, cứ để chúng ta tiêu diệt tiểu tử này, ai bảo hắn khệnh khạng.
Lúc này người Minh Phủ nhìn Thạch Phong, đã giống như nhìn một người chết.
- Không thể thừa nhận lửa giận của Minh Phủ các ngươi à?
Thạch Phong mỉm cười, lập tức kéo xuống áo choàng đen trên người, thể hiện ra bộ dạng ngụy trang của Ác Ma Giả Diện,
- Ta cũng rất hiếu kỳ, Minh Phủ các ngươi có thể làm gì được Hắc Viêm ta?
- Hắc Viêm?
Mọi người nhìn Thạch Phong đã thu hồi áo choàng đen, lập tức toàn trường biến thành một mảng tĩnh mịch.
Tên của Hắc Viêm đối với mọi người ở đây mà nói thì không xa lạ gì, cho dù không phải người chơi sinh hoạt ở Tinh Nguyệt Vương Quốc, chỉ cần xem qua Phong Vân Cao Thủ Bảng là biết Hắc Viêm có xưng hào Kiếm Vương.
Gần đây thứ hạng của Hắc Viêm trên Phong Vân Cao Thủ Bảng lại đề thăng, trước mắt đã là cao thủ xếp thứ ba mươi mốt, trong đó cũng có rất nhiều giới thiệu có liên quan tới chiến đấu của Hắc Viêm.
Qua lại tự nhiên trong Vạn, cho tới bây giờ vẫn chưa có một lần bại.
Loại cao thủ này cho dù là công hội siêu cấp cũng phải đối đãi thận trọng.
Hơn nữa bản thân Hắc Viêm lại là hội trưởng của Linh Dực Công Hội, Linh Dực Công Hội hiện tại chính là công hội số một của Tinh Nguyệt Vương Quốc.
- Kiếm Vương Hắc Viêm?
Ám Đồng nhìn Thạch Phong với vẻ không thể tin nổi, cảm giác giống như đang nằm mơ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận