Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần

Chương 1160: Đạo cụ giá trên trời (2)

Trong nhất thời toàn bộ hội trường đều biến thành tranh đoạt chiến Cố Hóa Ma Trang.
Theo từng kiện Cố Hóa Ma Trang được bán ra, Thạch Phong cũng mừng rỡ như điên.
Khoảng hai ngàn kiện Cố Hóa Ma Trang toàn bộ đều bị mua hết, giá trung bình là hơn 10 kim tệ, số lượng kim tệ, cao tới 20740, cho dù bỏ ra phí thủ tục 30%, cũng kiếm được 14518 kim tệ, vượt xa mong muốn của hắn rồi.
Có chỗ tiền này, năm khu đất ở Tuyết Vực Thành là không có vấn đề.
Theo hội đấu giá kết thúc, rất nhiều người chơi cũng bắt đầu nhao nhao rời khỏi hội đấu giá.
- Đại ca, lần này đến hội đấu giá Hắc Dực đúng là kiếm bộn, không chỉ mua được đá phiến hoàng kim, còn mua được Cố Hóa Ma Trang, vị trí Đệ Tứ Lâu Chủ này đã cách không còn xa.
Phách Đao ở bên cạnh nhỏ giọng chúc mừng.
- Hiện tại chúc mừng vẫn quá sớm, có điều chúng ta có quyền ưu tiên, các ngươi chỉ cần tranh thủ một chút, ta sớm muộn gì cũng sẽ trở thành Đệ Tứ Lâu Chủ.
Vân Ẩn Sơn cười cười, lập tức hướng ánh mắt tới trên người Thạch Phong đang đi cùng Bạch Khinh Tuyết, nhỏ giọng nói,
- Có điều Dạ Phong này là không thể giữ lại, dám kiếm đi 2000 kim tệ từ trên người ta, quả thực là không muốn sống, phái người theo dõi hắn, chờ ta xử lý xong chuyện đá phiến hoàng kim, ta sẽ cho hắn biết tiền của ta không phải là dễ lấy như vậy.
- Đại ca yên tâm, người bị ta nhằm ừ, không thể thoát được.
Phách Đao ngực bảo đảm, đối với tương lai của Thạch Phong, hắn chỉ có thể cảm thấy tiếc nuối.
Sánh Vân Ẩn Sơn muốn giết, trong Thần Vực đúng là không có mấy ai có thể sống sót, nhất là gần đây lại có được một kiện chủy thủ không tồi, đối với mục tiêu bị ám sát mà nói quả thực chính là ác mộng.
Ngay khi đám người Vân Ẩn Sơn ra khỏi hội đấu giá Hắc Dực Thành, lập tức toàn bộ không gian trên đường đều bị đóng băng.
- Thế này là sao?
Tất cả mọi người đi trên đường đều cả kinh.
Bởi vì lúc này bọn họ đều không thể động đậy, đừng nói bước ra một bước, cho dù động đậy đầu ngón tay cũng không làm được, giống như lúc này thời gian đều ngừng lại, chỉ có tư tưởng của bọn họ là vẫn hoạt động.
Theo không gian bị đóng băng, mọi người đột nhiên cảm thấy một cỗ sợ hãi, giống như bản thân đang ở trong sào huyệt của hung thú, mà hung thú đã há miệng, chỉ thiếu mỗi nước nuốt bọn họ vào.
Đừng nói người chơi bình thường ở đây cảm thấy sợ hãi vô tận, ngay cả đám người Bạch Khinh Tuyết, Phượng Thiên Vũ, Tuyền Tĩnh cũng bị một màn bất khả tư nghị trước mắt khiến cho khiếp sợ.
Bởi vì không chỉ là người chơi không thể động đậy, ngay cả vệ binh tuần tra bậc hai cấp 180 trên đường cũng không thể động đậy. . .
Không biết từ lúc nào, một đạo hắc ảnh đột nhiên xuất hiện trước người Vân Ẩn Sơn, lẳng lặng nhìn xuống Vân Ẩn Sơn.
- Người này rốt cuộc là ai?
Phượng Thiên Vũ vừa ra khỏi hội bán đấu giá, nhìn thanh niên thần bí chậm rãi bước về phía Vân Ẩn Sơn với vẻ không thể tin nổi, mắt đẹp không khỏi mở to.
Loại tình huống này vẫn là lần đầu tiên nàng gặp phải.
Hắc Dực Thành không phải là một thành thị bình thường, chỉ là người chơi tới đây cũng cần giấy thông hành mới được, thủ bị trên đường cho dù đế đô của đế quốc cũng hoàn toàn không bằng.
Nhưng giữa ban ngày ban mặt, không ngờ lại có NPC có thể hành sự như vậy.
Bất khả tư nghị nhất là vệ đội trưởng bậc ba của đội tuần tra lúc này cũng không thể động đậy, lực lượng này quả thực là quá đáng sợ.
- Ngươi muốn. . . Làm gì?
Vân Ẩn Sơn nhìn thanh niên thần bí xuất hiện ở trước người hắn, vất vả lắm mới mở được miệng nói.
Nam tử trước mắt thật sự quá đáng sợ, chỉ là huyết quang lấp lánh trong mắt cũng khiến cho cả người hắn lạnh toát rồi.
Hắn có thể cảm thấy rõ ràng nam tử trước mắt là đáng sợ cỡ nào.
Ở trước mặt nam tử này, lực lượng của hắn căn bản là không đáng nhắc tới, chỉ cần nam tử trước mắt muốn, hắn trong nháy mắt có thể bị đập chết, điều đuy nhất có thể làm được chính là kéo dài thời gian.
Hắc Dực Thành là địa phương nào?
Chỉ sợ là nơi an toàn nhất trong cả Thần Vực.
Không có lý do gì lại khiến một NPC tùy tiện động thủ ở Hắc Dực Thành.
- Ha ha ha, con người ngươi đúng là thú vị, lúc này vẫn muốn kéo dài thời gian, có điều ngươi từ bỏ đi, hiện tại tuy chỗ ngươi đang ở là Hắc Dực Thành, nhưng duy độ không gian lại khác nhau, cho dù Thánh Ma Đạo Sư bậc năm am hiểu ma pháp không gian cũng không thể nhận thấy nơi này.
Thanh niên thần bí nghe thấy câu hỏi của Vân Ẩn Sơn thì cười khẽ,
- Được rồi, đá phiến hoàng kim là tự ngươi giao ra, hay là để ta lấy?
Thanh âm của thanh niên thần bí không lớn, nhưng tất cả người chơi trên đường đều nghe thấy rõ ràng.
- Không thể nào, NPC không ngờ lại biết cướp bóc?
- Chẳng lẽ là có chuyện gì? NPC này cũng quá trâu rồi, không ngờ có thể động thủ ở Hắc Dực Thành.
- Đây không phải là nhiệm vụ cấp Truyền Thuyết chứ!
Mọi người nhìn thấy thì vô cùng kinh ngạc, vừa hưng phấn lại sợ hãi.
Hưng phấn là vì kỳ ngộ, sợ hãi là lo lắng bị tác động đến, khiến mình chết vô ích một lần, đến cấp bậc này của bọn họ, nếu chết một lần, sẽ đau lòng muốn chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận