Trong Mộng Cặn Bã Khắp Các Tông Thánh Nữ, Các Nàng Trở Tay Đến Cửa

Chương 128: đến đều tới, không bằng......

**Chương 128: Đến thì cũng đến rồi, không bằng...**
"Đến thì cũng đến rồi..." Câu nói này vừa thốt ra, biểu cảm của hai nữ nhân bỗng nhiên thay đổi.
Ngay sau đó, một nét mặt khác thường không hẹn mà cùng xuất hiện trên khuôn mặt của cả hai người họ.
Không thể không nói, trong x·ư·ơ·n·g người ta luôn luôn thích điều hòa, cân bằng.
Khi ban đầu đưa ra điều kiện quá khó mà chấp nhận, sau đó đưa ra một điều kiện tương đối không khó mà khó chấp nhận, thì đối với người nghe, điều kiện đó cũng không phải là không thể chấp nhận...
Nếu là bình thường, bất luận là Liễu Vân Thiển hay Bạch Nhược Ly, đối diện với những lời kiểu "Đến thì cũng đến rồi" chắc chắn sẽ thẳng thừng cự tuyệt.
Nhưng giờ phút này, trong tình huống hai bên t·ranh c·hấp không có kết quả, vạn nhất Lạc Uyên thật sự đưa ra lựa chọn, vậy thì nhất định sẽ có một người bị loại.
Kể từ đó, sự khác biệt và chênh lệch sẽ nảy sinh.
Bọn họ tuy ngoài miệng thề son sắt, không ai nhường ai, nhưng trong lòng vẫn luôn tồn tại một tia lo lắng mơ hồ.
Vạn nhất Lạc Uyên thật sự không chọn ta / chọn nàng thì phải làm sao?
Chính vì sự lo lắng mơ hồ này, điều kiện trước kia đối với bọn họ vô cùng hoang đường này bỗng nhiên có vẻ không phải là không thể chấp nhận???
Trong bầu không khí im lặng, Liễu Vân Thiển dẫn đầu lên tiếng:
"Dù sao đây là phòng của phu quân, ta hết thảy đều nghe theo phu quân."
Chợt nàng nhẹ nhàng khoác lên cánh tay Lạc Uyên, dịu dàng nói:
"Tuy nói là như vậy, nhưng ta muốn ngủ ở bên cạnh, vị trí phía ngoài kia cứ để cho kẻ ngoại lai là được..."
Thấy vậy, Bạch Nhược Ly trong nháy mắt đánh tan mọi lo lắng, tiến lên một bước k·é·o lấy một cánh tay khác của Lạc Uyên, không hề tỏ ra yếu thế mà nói:
"Hừ, luôn có những kẻ ngoại lai thích không coi mình là người ngoài."
"Tiểu Uyên, đừng để ý tới nàng, nàng muốn ngủ phía trong thì cứ để nàng ngủ phía trong, hai chúng ta cứ ngủ như trước đây là được..."
Giờ khắc này Bạch Nhược Ly rốt cục ý thức được ưu thế của mình.
Một vị dựa vào thân phận "sư tỷ" không thể hoàn toàn áp đảo đối phương, thậm chí đôi khi còn phản tác dụng.
Sơ ý một chút, ngược lại dễ dàng trở thành điểm yếu để đối phương công kích.
Thứ mà chính mình thật sự có thể lấy ra, là những năm tháng sớm tối bên nhau cùng tiểu sư đệ.
Chỉ một câu nhẹ nhàng "Chúng ta vẫn như trước kia" đã có sức s·á·t thương hơn cả ngàn lời nói...
Nhưng mà, nếu là nữ t·ử tầm thường, câu nói này có lẽ còn có mấy phần tác dụng.
Nhưng người trước mặt lại là Liễu Vân Thiển, là nữ t·ử đã cùng Lạc Uyên trải qua ân oán dây dưa, sinh ly t·ử biệt trong "mộng cảnh tuần hoàn".
Đối với nàng mà nói, những kinh nghiệm sớm tối bên nhau này có gì là hiếm lạ.
Chỉ thấy Liễu Vân Thiển đầu tiên ném cho Bạch Nhược Ly một nụ cười khinh miệt, chợt ghé sát tai Lạc Uyên dịu dàng nói:
"Phu quân, chúng ta đừng để ý đến nàng ta, người như nàng chưa từng trải qua chuyện nam nữ, cũng chỉ biết dừng lại ở mức độ ngủ mà thôi."
"Đêm dài đằng đẵng, chúng ta không thể lãng phí thời gian để ngủ, những gì chàng dạy ta trước kia, ta vẫn còn nhớ rõ..."
Thoại âm rơi xuống, trên khuôn mặt Liễu Vân Thiển hiếm thấy nhiễm một tia ửng đỏ, dần dần lan ra đến má, cổ trắng ngần, dưới ánh trăng ngoài cửa sổ, càng lộ ra vẻ mê người...
Tê...
Lời nói này khiến Lạc Uyên thân thể r·u·n lên, trong óc không khỏi nhớ lại những khoảng thời gian hoang đường trong "mộng cảnh".
Khi đó Liễu Vân Thiển còn trẻ, đã là nhân gian tuyệt sắc.
Bây giờ kế nhiệm chức chưởng môn t·h·i·ê·n Tông, dáng dấp, tư thái càng thêm phần thành thục, quyến rũ.
Nếu lại thêm bộ đạo bào thuần trắng c·ấ·m dục kia...đơn giản không dám nghĩ sẽ sung sướng đến mức nào.
Nhìn phản ứng của Lạc Uyên, Bạch Nhược Ly trong lòng kêu không ổn.
Lời nói vừa rồi của Liễu Vân Thiển đ·â·m trúng chỗ đau của nàng.
Mình cùng Tiểu Uyên tuy nhiều năm sớm tối bên nhau, thậm chí có một khoảng thời gian rất dài sinh hoạt thường ngày đều ở cùng một chỗ.
Nhưng trở ngại đủ loại nguyên nhân, quan hệ giữa mình và hắn vẫn chỉ là sư tỷ đệ, khó mà tiến thêm một bước.
Điều này dẫn đến, mỗi lần có nữ t·ử khác ngấp nghé sư đệ, mình lại không có thân phận thích hợp để phản kích.
Càng đừng đề cập đến "chuyện nam nữ" mà Liễu Vân Thiển nói đến...
Về phương diện này, nàng hoàn toàn là một tờ giấy trắng.
Kiến thức duy nhất mà nàng có, là do Lạc Uyên tận tay chỉ dạy...
Bất quá dù vậy, Bạch Nhược Ly vẫn không thể dễ dàng bỏ cuộc.
Trơ mắt nhìn những nữ nhân khác ăn sạch sẽ sư đệ của mình? Đùa gì vậy!!
Chợt nàng hít sâu một hơi, nhàn nhạt mở miệng nói:
"Người ta luôn truy cầu cảm giác mới mẻ, cho dù là sơn hào hải vị, ăn lâu cũng sẽ ngán."
"Tiểu Uyên, ta đột nhiên cảm thấy những chuyện chàng nói trước kia thật thú vị, không bằng đêm nay chúng ta bắt đầu thực hành một hai đi..."
Trước kia...???
Lạc Uyên nghe vậy sửng sốt, ta lúc nào nói qua mấy chuyện đó?
Ta đã nói qua những gì??
Không phải là cái chuyện tập nhạc khí kia chứ?
Hỏng, thật đúng là bị sư tỷ hiểu lầm rồi, sớm biết vậy đã không lái chiếc xe nát này...
Một bên khác, Liễu Vân Thiển nghe vậy cũng hơi nhíu mày, tình thế phát triển dường như có chút vượt quá dự liệu của nàng.
Theo thông tin nàng biết, Lạc Uyên và vị sư tỷ này nhiều lắm cũng chỉ là quan hệ thân mật một chút, còn chưa tới mức độ kia.
Huống chi, nàng còn cảm nhận được khí tức xử nữ mãnh liệt trên thân Bạch Nhược Ly.
Vô luận nhìn từ góc độ nào, Bạch Nhược Ly và Lạc Uyên hẳn là chỉ là sư tỷ đệ bình thường.
Nhiều nhất là Bạch Nhược Ly đơn phương có chút tâm tư với sư đệ mình.
Coi như dưới mắt hai người bọn họ phản ứng, dường như có chút khác biệt so với dự đoán của mình...
Mắt thấy thế cục càng hướng về phương hướng kỳ quái, Lạc Uyên cuối cùng vẫn quyết định xử lý mọi việc công bằng.
Hai bên mỗi người ngủ một bên, lấy mình làm ranh giới, nước sông không phạm nước giếng, không ai đụng chạm đến ai...
Cứ như vậy, có thể hữu hiệu ngăn chặn hai người tiếp xúc trực tiếp, tránh giao tranh.
Cùng lúc đó, còn có thể rèn luyện năng lực cảm giác và khả năng nhận biết của mình...
Theo bóng đêm dần dần sâu, trong phòng cũng dần dần yên tĩnh trở lại.
Bị hương thơm hai bên vờn quanh, Lạc Uyên khép lại hai mắt, chậm rãi tiến nhập mộng đẹp.
【 Kiểm tra đo lường được kí chủ tiến vào mộng cảnh, tự động tiếp nhận nội dung mộng cảnh tuần hoàn chưa hoàn thành lần trước. 】
【 Nội dung tiếp nhận thành công, mộng cảnh tuần hoàn tiếp tục...】...
Hình ảnh kho chứa đồ ~~
Đùa thôi, vẫn cho rằng hôm qua mới là Trung thu, không ngờ hôm nay mới là Trung thu, thảo nào chương trình trung thu lại đặt vào tối hôm qua...
Vậy thì lại chúc các vị một lần nữa trung thu vui vẻ nha.
Bạn cần đăng nhập để bình luận