Trong Mộng Cặn Bã Khắp Các Tông Thánh Nữ, Các Nàng Trở Tay Đến Cửa

Chương 113: nội bộ mâu thuẫn, ngư đường muốn nổ

Chương 113: Mâu thuẫn nội bộ, bể cá sắp nổ
Trong đời mỗi lần không hẹn mà gặp, liệu có phải đều là do vận mệnh âm thầm tỉ mỉ bày kế, tạo nên một phen kinh hỉ?
Đối với vấn đề này, Lạc Uyên không đưa ra được đáp án.
Nhưng nhìn tình huống trước mắt, hắn có thể khẳng định mười phần, đây tuyệt đối là một trò đùa quái đản được vận mệnh tỉ mỉ an bài...
Chính mình mưu tính tỉ mỉ, thận trọng từng bước, thậm chí không tiếc lấy thân mạo hiểm, chỉ mong đem rủi ro xuống mức thấp nhất.
Nhưng không ngờ... Tình thế phát triển vẫn vượt xa dự tính của hắn.
Nữ Đế vì nửa đường gặp phải không gian loạn lưu mà đến chậm mất nửa canh giờ...
Cố Thanh Thường không biết vì nguyên nhân gì mà đến sớm nửa canh giờ...
Lần này xong, Ba Bỉ Q, thời gian "công tác" của hai người hoàn toàn trùng nhau.
Trong lúc suy tư, Lạc Uyên đã có thể tưởng tượng ra cảnh tượng bể cá nhà mình nước cuồn cuộn, bọt bắn tung tóe...
Không nằm ngoài dự đoán, khi Cố Thanh Thường chú ý tới Lạc Uyên, nàng cũng nhìn thấy Nữ Đế ở bên cạnh.
Giờ này khắc này, tay hai người đang nắm chặt lấy nhau, rõ ràng là một đôi tiểu tình lữ đang yêu đương cuồng nhiệt, hoặc là một đôi phu thê trẻ tuổi vừa mới tân hôn.
Cố Thanh Thường chợt cau mày, trong đôi mắt băng giá trong khoảnh khắc ngưng tụ hàn ý gần như thực chất.
"Lạc Uyên, nàng ta sao cũng ở đây?!"
Một tiếng chất vấn này khiến đám đệ tử Vu Cổ Giáo xung quanh rùng mình, trong lòng không khỏi âm thầm sợ hãi than,
Không hổ là Thánh Nữ Ngưng Kiếm Tông nổi tiếng bốn vực, ngay cả bắt gian cũng có khí thế lăng lệ không gì sánh được...
Kiêu hộ pháp ở bên cạnh thì chậm rãi nhắm hai mắt lại, trong lòng lặng lẽ lau mồ hôi cho Lạc Uyên.
Một người là Nữ Đế Trung Châu... một người là Thánh Nữ Ngưng Kiếm Tông...
Với tình huống trước mắt, hoàn toàn không phải một hộ pháp nhỏ bé của Vu Cổ Giáo như hắn có thể giải quyết.
Cho dù là tông chủ tới, cũng phải suy tính kỹ càng.
Trong nháy mắt Cố Thanh Thường nhìn thấy Nữ Đế, Nữ Đế cũng vừa lúc chú ý tới sự tồn tại của nàng.
Đối mặt với đòn phủ đầu chất vấn của Cố Thanh Thường, nàng tự nhiên không hề nhượng bộ chút nào, đáp trả lại.
Chỉ thấy Nữ Đế lần nữa tiến sát lại gần Lạc Uyên, kéo cánh tay hắn về phía ngực mình, nhàn nhạt mở miệng nói:
"Trẫm thân là quốc quân Đại Ân, tự nhiên muốn đi đâu thì đi, sao, chẳng lẽ còn phải xin phép Thánh Nữ các hạ?"
Cố Thanh Thường hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nói:
"Nếu là ngày thường, bệ hạ muốn đến Nam Linh vực này cũng không sao, có điều hết lần này tới lần khác lại đến vào đúng ngày hôm nay, khi ta và Lạc Uyên đã hẹn cùng nhau ngắm hoa. Toàn bộ câu chuyện trong đó, ta nghĩ bệ hạ trong lòng hẳn là rõ ràng hơn ai hết..."
Ý tứ trong lời nói của Cố Thanh Thường rất rõ ràng: Bình thường ngươi thông đồng nam nhân của ta thì thôi đi, hết lần này tới lần khác lại chọn đúng thời điểm quan trọng hôm nay mà đến, ngươi thật coi ta dễ bắt nạt sao?
Nghe vậy, vẻ mặt Nữ Đế mang chút nghiền ngẫm, quay đầu nhìn về phía Lạc Uyên bên cạnh, ôn nhu nói:
"Phu quân, chàng cũng thật là, hai chúng ta cùng dạo chơi Vạn Hoa Cốc, còn gọi thêm một người ngoài làm gì?"
Nữ Đế không hề thu liễm vì hiện trường có nhiều người.
Trái lại, những lời này của nàng nói ra cực kỳ rõ ràng, dõng dạc, hận không thể để tất cả mọi người ở đây đều có thể nghe được...
Nếu là dĩ vãng, nàng sẽ còn nói gần nói xa, mập mờ một chút.
Nhưng chuyện đã đến nước này, nàng không muốn giả bộ nữa, trực tiếp không chút lưu tình gọi Cố Thanh Thường là "người ngoài"...
Lời vừa dứt, như một ngàn cân chùy nện xuống đám người, khiến tất cả mọi người ở đây không tự chủ được hít sâu một hơi.
"Không hổ là Nữ Đế Đại Ân, nói lời tàn nhẫn là không hề mập mờ..."
"Phải làm trước mặt Lạc công tử mà gọi thẳng Thanh Thường tiên tử là người ngoài... Chậc chậc... Hôm nay có trò hay để xem..."
"Lạc công tử nếu không xử lý tốt cục diện hôm nay, sợ là sẽ nảy sinh mâu thuẫn nội bộ..."
Nhưng mà, Cố Thanh Thường lại không thất thố như đám người dự liệu.
Ngược lại, nàng chậm rãi thu liễm uy áp vừa rồi, khóe miệng bất giác cong lên một tia cười yếu ớt như có như không.
Sau đó nàng ngẩng đầu đón nhận ánh mắt của Nữ Đế, hình như có thâm ý nói
"Theo giọng điệu này của bệ hạ, xem ra là đã sớm hẹn với Lạc Uyên?"
Nữ Đế có chút không hiểu rõ thái độ chuyển biến đột ngột của Cố Thanh Thường, nhưng vẫn chắc chắn nói:
"Đây là đương nhiên, trẫm hôm qua đã sai người sớm thông báo cho phu quân, hôm nay cùng dạo chơi Vạn Hoa Cốc. Vị Kiêu hộ pháp này của Vu Cổ Giáo có thể làm chứng..."
Đột nhiên bị điểm danh, Kiêu hộ pháp toàn thân giật mình, thầm nghĩ các ngươi cãi nhau thì cứ cãi nhau đi, ta chỉ là một tiểu hộ pháp nhu nhược bất lực, không có nhúng tay vào chuyện gì a...
Thấy thế, Cố Thanh Thường rốt cục không tiếp tục che giấu, trở tay lấy ra một chiếc hộp nhỏ tinh xảo từ trong không gian trữ vật tùy thân.
Ngay sau đó, nàng từ từ mở chiếc hộp nhỏ kia ra, trước mặt mọi người lấy ra giấy viết thư được cất giữ bên trong.
"Bệ hạ, ngài có nhận ra đây là vật gì không?"
Lạc Uyên vừa thấy Cố Thanh Thường cầm đồ vật trong tay, tâm lập tức lạnh một nửa.
Hỏng, triệt để hỏng rồi, lần này là xong thật rồi...
Chính mình cẩn thận mấy cũng có sơ suất, thế mà quên mất chuyện này.
Sớm biết thế không dùng thư, đổi sang dùng linh lực truyền âm một lần duy nhất, cái cảm giác nghi thức đ·áng c·hết này...
Nữ Đế nhìn chằm chằm giấy viết thư trong tay Cố Thanh Thường, khó hiểu nói:
"Một tấm giấy viết thư mà thôi, trẫm đương nhiên nhận ra."
Lời còn chưa dứt, Cố Thanh Thường liền đã hoàn toàn mở tờ giấy viết thư trong tay ra, đắc ý nhìn Nữ Đế nói:
"Vết tích chữ viết ở trên, bệ hạ hẳn là không thể quen thuộc hơn được nữa?"
"Hiện tại thì sao, bệ hạ còn cảm thấy đây chỉ là một tấm giấy viết thư sao?"
Ánh mắt Nữ Đế chậm rãi lướt qua trên trang giấy, từng câu từng chữ nội dung phía trên hiện lên trong đầu nàng, khiến thần sắc nàng dần trở nên ngưng trọng.
Một lúc lâu sau, nàng hít sâu một hơi, ngưng giọng nói:
"Thánh Nữ các hạ kiến thức cuối cùng vẫn là nông cạn, chỉ một tấm giấy viết thư thì có thể chứng minh được cái gì?"
"Lại không nói trên đó chữ viết có mấy phần thật, cho dù là thật, chỉ bằng tần suất và số lượng ta và phu quân dạ dạ luyện tập thư pháp, cũng nặng hơn nhiều so với một tấm giấy viết thư này..."
Dạ dạ luyện tập... thư pháp??
Luyện tập thư pháp như thế nào? Luyện tập loại chữ gì?
Chữ khải, hành thư, chữ tiểu triện, hay là...
Cố Thanh Thường là Thánh Nữ Ngưng Kiếm Tông, từ nhỏ đã xem cổ tịch tông môn, cầm kỳ thư họa đều là do danh môn mọi người chỉ dạy.
Cho nên không đến nửa giây, liền lập tức hiểu ý nghĩa khác trong lời nói của Nữ Đế.
Sắc mặt nàng lại lần nữa trầm xuống, trong giọng nói mang chút lạnh lùng:
"Bệ hạ đừng có giở thói ngang ngược nữa, bất luận thế nào, hôm nay Lạc Uyên đều phải theo ta đi!"
Nữ Đế lạnh lùng trừng mắt nhìn, không chút yếu thế nói:
"Thánh Nữ hay là bỏ ý niệm này đi, nam nhân của trẫm, há lại ngươi muốn cướp là cướp được..."
Hai bên đều cho mình là đúng, không ai nhường ai, không khí hiện trường nhất thời rơi vào thế giằng co.
"Ai nha, thì ra hai vị tỷ tỷ đều ở đây, xem ra nô gia tới không đúng lúc..."
Đúng lúc này, sau lưng đám người đột nhiên truyền đến một đạo thanh âm giòn tan, mị tận xương cốt, trong nháy mắt hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Mọi người ở đây nhao nhao quay đầu nhìn lại, chỉ thấy không biết Mạc Tịch Nhan đã xuất hiện ở phía sau từ lúc nào...
[Hình ảnh]
Quả nhiên, mùng 1 tháng 9 mọi người đều khai giảng, thảo nào lưu lượng hôm qua chợt giảm xuống...
Bạn cần đăng nhập để bình luận