Trong Mộng Cặn Bã Khắp Các Tông Thánh Nữ, Các Nàng Trở Tay Đến Cửa
Chương 124: Tây Vực bí ẩn, trước khi đi chuẩn bị
Chương 124: Bí ẩn Tây Vực, chuẩn bị trước khi đi
Sau khi lựa chọn xong phần thưởng, Lạc Uyên đột nhiên cảm giác được giữa mi tâm có một vệt kim quang lấp lánh.
Đưa tay sờ thử, nhưng lại không phát hiện ra bất kỳ điều gì khác thường.
Cảm giác này không khác gì trong mộng, hẳn là phản ứng khi tàn hồn Tề Thiên dung nhập vào cơ thể mình.
Duỗi lưng một cái, thi triển một lần tịnh thân thuật để rửa sạch ô trọc trên cơ thể, Lạc Uyên lập tức đi ra khỏi cửa phòng.
Giờ phút này đang là giờ Thìn, chính là thời điểm buôn bán thịnh vượng nhất trong ngày của Huyền Âm Các.
Trong đại sảnh đã sớm chật kín người, ngay cả trên đường phố bên ngoài cửa, cũng đã vây đầy những người đang chờ đợi.
Nhìn qua cảnh tượng trước mắt, trong lòng Lạc Uyên cảm giác thỏa mãn và cảm giác thu hoạch không khỏi tự nhiên sinh ra.
Từ khi Huyền Âm Các ở Trung Châu sống lại, phân bộ ở Nam Linh Vực cũng được hắn cứu sống theo.
Trước mắt, việc làm ăn của Huyền Âm Các tại Nam Linh Vực đã dần ổn định, từ nửa tháng trước đã bắt đầu có lãi.
Lại thêm phần chia từ nghề du lịch bên Vu Cổ Giáo, thu nhập linh thạch mỗi tháng là một con số cực kỳ khả quan.
Cứ như vậy, chính mình cũng coi như không phụ sự dặn dò của sư tôn......
Nói đến sư tôn, Lạc Uyên thật sự có chút nhớ nàng.
Sau khi xuyên qua đến thế giới này, chính sư tôn đã thu nhận hắn vào tông môn.
Không chỉ không bỏ rơi hắn vì hắn không thể tu luyện, ngược lại vẫn như trước đây, chăm sóc hắn chu đáo.
Bất luận từ góc độ nào mà nói, sư tôn đều là một trong những người mà hắn nên cảm kích nhất trên thế giới này.
Từ khi vào Huyền Âm Các, đây là lần đầu tiên hắn rời xa sư tôn lâu như vậy, cũng nên tìm thời gian trở về thăm nàng.
Thu hồi những suy nghĩ có chút bay xa, ánh mắt Lạc Uyên đảo qua đám người trong đại sảnh, đột nhiên phát giác một tia dị thường.
Chỉ thấy trong đám người, đệ tử Thiên Tông và Nhân Tông của đạo môn đang kề vai sát cánh, thoải mái uống rượu.
Bọn họ nói chuyện với nhau thật vui vẻ, tình như thủ túc, không hề có chút đối địch nào......
Đây là tình huống gì?
Ngủ một giấc dậy, Thiên Nhân hai tông đã hòa giải rồi sao??
Lạc Uyên giờ phút này không hiểu ra sao, có chút không lý giải được tràng cảnh trước mặt.
Theo lý thuyết không nên như vậy......cuốn « Đạo Đức Kinh » do ta bịa đặt còn chưa được công khai??
"Tiểu Uyên, ngươi đã tỉnh rồi?"
Bên tai truyền đến thanh âm của Bạch Nhược Ly, nương theo là tiếng bước chân lên lầu.
"Sư tỷ, rốt cuộc chuyện này là thế nào, đệ tử Thiên Tông và Nhân Tông vì sao......."
Lạc Uyên chỉ chỉ đám đệ tử đạo môn trong đại sảnh, có chút không hiểu hỏi.
"Có gì kỳ quái đâu, còn không phải là vì ngươi sao."
Bạch Nhược Ly có chút oán trách liếc Lạc Uyên một cái, sau đó chậm rãi nói:
"Không lâu sau khi đạo thống chi tranh kết thúc, Thiên Nhân hai tông liền cùng nhau tuyên bố với ngoại giới: kết thúc đạo thống chi tranh kéo dài ngàn năm, sáp nhập làm một tông, cùng nhau tiếp tục sử dụng danh hào đạo môn."
"Đồng thời, huyền hạt thông đạo trưởng và đạo cô thối kia còn công bố một chuyện khác, có liên hệ rất lớn với ngươi."
"Liên hệ rất lớn?" Lạc Uyên nghe vậy sửng sốt.
"Là cái gì?"
Bạch Nhược Ly hiện ra sắc mặt mang theo một chút ghen ghét, xoay người nói:
"Đạo cô vô liêm sỉ kia công khai tuyên bố với ngoại giới, Huyền Âm Tông Lạc Uyên chính là đạo lữ của chưởng môn Nguyên Thiên Tông, kẻ nào ở Nam Linh Vực dám đáp lời hắn, chính là địch với toàn bộ đạo môn......"
A cái này......khóe miệng Lạc Uyên có chút run rẩy, trong lúc nhất thời không biết nên nói gì mới tốt.
Đây coi là cái gì? Đơn phương chính thức thông báo sao??
Cưỡng chế yêu cũng không thể làm như vậy chứ.......
"Sư tỷ, trong mấy ngày ta ngủ, còn có những người khác đến tìm ta không?"
Lạc Uyên dường như đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, vội vàng chuyển chủ đề.
Hiện tại Nữ Đế và Cố Thanh Thường đều ở Nam Linh Vực, lại thêm Mạc Tịch Nhan là một đại trà xanh ở bên cạnh thêm mắm thêm muối,
Nếu ba người phụ nữ này thừa dịp hắn nhập mộng mà cùng nhau tìm tới cửa, chỉ dựa vào một mình sư tỷ thì chẳng phải sẽ bị các nàng ăn tươi nuốt sống hay sao.
Lời vừa dứt, Bạch Nhược Ly nhíu mày, tiến thẳng đến trước mặt hắn nói:
"Sao, ngủ một giấc, ngươi liền bắt đầu nhớ đến những nữ nhân ở bên ngoài kia sao?"
"Đây là lúc chúng ta đang ở đây, nếu ngày nào đó ta không ở bên cạnh ngươi, ta cũng không dám nghĩ ngươi sẽ bị đám nữ nhân kia đùa bỡn thành cái dạng gì......"
Lạc Uyên thấy thế thuận thế nắm lấy tay Bạch Nhược Ly, cười nhạt nói:
"Ta đang nói đến chuyện hợp tác, hiện tại chúng ta hợp tác chặt chẽ với đạo môn và Vu Cổ Giáo, ta dù sao cũng phải để tâm thêm một chút, phải không?"
"Hơn nữa, từ trước đến nay, sư tỷ luôn ở bên cạnh ta, ta vô duyên vô cớ suy nghĩ đến những nữ nhân khác làm gì......"
Lạc Uyên nói những lời khiến trong lòng Bạch Nhược Ly ngọt ngào, khóe miệng không nhịn được cong lên một nụ cười.
"Ngươi đó, suốt ngày chỉ biết nói những lời ngon ngọt dỗ dành ta vui vẻ......."
Bạch Nhược Ly lườm tiểu sư đệ nhà mình một cái đầy mị hoặc, sau đó nhàn nhạt mở miệng:
"Nói thật cho ngươi biết, trong mấy ngày ngươi ngủ, ba nữ nhân kia thực sự đã tới."
"Chỉ có điều, các nàng không phải đến gây sự, mà là đến từ biệt ngươi."
"Từ biệt? Các nàng đều trở về rồi?"
Lạc Uyên lộ ra ánh mắt nghi hoặc, mới đến Nam Linh Vực được bao lâu, các nàng đã trở về rồi sao?
Nhất là Nữ Đế, trước sau dừng lại chưa đến ba ngày, quá khác thường.
"Sư tỷ, trước khi đi các nàng còn nói gì không?"
"Trước khi đi...để ta nghĩ lại." Bạch Nhược Ly cau mày, cố gắng hồi tưởng lại.
"Đúng rồi, trước khi đi các nàng dường như đã nói chuyện với nhau một lát trong đại sảnh, trong lúc đó ta chỉ mơ hồ nghe được mấy chữ, hình như đang nói....giải quyết vấn đề Tây Linh Vực."
"Giải quyết vấn đề Tây Linh Vực......"
Lạc Uyên sờ cằm, lên tiếng hỏi lại:
"Ngoài ra, các nàng còn nói gì không, tỷ như......cụ thể là vấn đề gì, liên quan tới ai?"
Lạc Uyên vẫn muốn tận lực có được thêm chút tin tức, hiện tại hắn mới tỉnh lại từ trong mộng cảnh Tây Linh Vực.
Tương đối mà nói, hắn là người hiểu rõ nhất về thế cục Tây Linh Vực, không chừng có thể từ thông tin các nàng cung cấp mà suy ra một chút manh mối.
Bạch Nhược Ly có chút trầm tư một hồi, sau đó lắc đầu:
"Cụ thể liên quan đến phương diện nào, ta cũng không rõ lắm."
"Nhưng theo tin tức mà huyền hạt thông đạo trưởng tiết lộ cho ta, lần này nội bộ Tây Linh Vực đã xảy ra chuyện lớn, hơn nữa hình như còn liên quan đến Yêu tộc nữ hoàng......"
Yêu tộc nữ hoàng?????
Lời vừa dứt, Lạc Uyên đột nhiên nhíu chặt hai hàng lông mày, tâm hồn chấn động dữ dội.
Yêu tộc sao lại xuất hiện một nữ hoàng?
Yêu Vương trong mộng cảnh của mình không phải là nữ tử mà??
Chẳng lẽ......trong phần cuối mộng cảnh kia, Tiêu Sắt Sắt sẽ kế thừa vị trí Yêu Vương??!......
Hình ảnh kho chứa đồ ~
Tháng này đi làm, mò cá trộm gõ chữ, bị chủ quản bắt được ba lần, cảm giác sắp bị cuốn gói không còn xa......
Sau khi lựa chọn xong phần thưởng, Lạc Uyên đột nhiên cảm giác được giữa mi tâm có một vệt kim quang lấp lánh.
Đưa tay sờ thử, nhưng lại không phát hiện ra bất kỳ điều gì khác thường.
Cảm giác này không khác gì trong mộng, hẳn là phản ứng khi tàn hồn Tề Thiên dung nhập vào cơ thể mình.
Duỗi lưng một cái, thi triển một lần tịnh thân thuật để rửa sạch ô trọc trên cơ thể, Lạc Uyên lập tức đi ra khỏi cửa phòng.
Giờ phút này đang là giờ Thìn, chính là thời điểm buôn bán thịnh vượng nhất trong ngày của Huyền Âm Các.
Trong đại sảnh đã sớm chật kín người, ngay cả trên đường phố bên ngoài cửa, cũng đã vây đầy những người đang chờ đợi.
Nhìn qua cảnh tượng trước mắt, trong lòng Lạc Uyên cảm giác thỏa mãn và cảm giác thu hoạch không khỏi tự nhiên sinh ra.
Từ khi Huyền Âm Các ở Trung Châu sống lại, phân bộ ở Nam Linh Vực cũng được hắn cứu sống theo.
Trước mắt, việc làm ăn của Huyền Âm Các tại Nam Linh Vực đã dần ổn định, từ nửa tháng trước đã bắt đầu có lãi.
Lại thêm phần chia từ nghề du lịch bên Vu Cổ Giáo, thu nhập linh thạch mỗi tháng là một con số cực kỳ khả quan.
Cứ như vậy, chính mình cũng coi như không phụ sự dặn dò của sư tôn......
Nói đến sư tôn, Lạc Uyên thật sự có chút nhớ nàng.
Sau khi xuyên qua đến thế giới này, chính sư tôn đã thu nhận hắn vào tông môn.
Không chỉ không bỏ rơi hắn vì hắn không thể tu luyện, ngược lại vẫn như trước đây, chăm sóc hắn chu đáo.
Bất luận từ góc độ nào mà nói, sư tôn đều là một trong những người mà hắn nên cảm kích nhất trên thế giới này.
Từ khi vào Huyền Âm Các, đây là lần đầu tiên hắn rời xa sư tôn lâu như vậy, cũng nên tìm thời gian trở về thăm nàng.
Thu hồi những suy nghĩ có chút bay xa, ánh mắt Lạc Uyên đảo qua đám người trong đại sảnh, đột nhiên phát giác một tia dị thường.
Chỉ thấy trong đám người, đệ tử Thiên Tông và Nhân Tông của đạo môn đang kề vai sát cánh, thoải mái uống rượu.
Bọn họ nói chuyện với nhau thật vui vẻ, tình như thủ túc, không hề có chút đối địch nào......
Đây là tình huống gì?
Ngủ một giấc dậy, Thiên Nhân hai tông đã hòa giải rồi sao??
Lạc Uyên giờ phút này không hiểu ra sao, có chút không lý giải được tràng cảnh trước mặt.
Theo lý thuyết không nên như vậy......cuốn « Đạo Đức Kinh » do ta bịa đặt còn chưa được công khai??
"Tiểu Uyên, ngươi đã tỉnh rồi?"
Bên tai truyền đến thanh âm của Bạch Nhược Ly, nương theo là tiếng bước chân lên lầu.
"Sư tỷ, rốt cuộc chuyện này là thế nào, đệ tử Thiên Tông và Nhân Tông vì sao......."
Lạc Uyên chỉ chỉ đám đệ tử đạo môn trong đại sảnh, có chút không hiểu hỏi.
"Có gì kỳ quái đâu, còn không phải là vì ngươi sao."
Bạch Nhược Ly có chút oán trách liếc Lạc Uyên một cái, sau đó chậm rãi nói:
"Không lâu sau khi đạo thống chi tranh kết thúc, Thiên Nhân hai tông liền cùng nhau tuyên bố với ngoại giới: kết thúc đạo thống chi tranh kéo dài ngàn năm, sáp nhập làm một tông, cùng nhau tiếp tục sử dụng danh hào đạo môn."
"Đồng thời, huyền hạt thông đạo trưởng và đạo cô thối kia còn công bố một chuyện khác, có liên hệ rất lớn với ngươi."
"Liên hệ rất lớn?" Lạc Uyên nghe vậy sửng sốt.
"Là cái gì?"
Bạch Nhược Ly hiện ra sắc mặt mang theo một chút ghen ghét, xoay người nói:
"Đạo cô vô liêm sỉ kia công khai tuyên bố với ngoại giới, Huyền Âm Tông Lạc Uyên chính là đạo lữ của chưởng môn Nguyên Thiên Tông, kẻ nào ở Nam Linh Vực dám đáp lời hắn, chính là địch với toàn bộ đạo môn......"
A cái này......khóe miệng Lạc Uyên có chút run rẩy, trong lúc nhất thời không biết nên nói gì mới tốt.
Đây coi là cái gì? Đơn phương chính thức thông báo sao??
Cưỡng chế yêu cũng không thể làm như vậy chứ.......
"Sư tỷ, trong mấy ngày ta ngủ, còn có những người khác đến tìm ta không?"
Lạc Uyên dường như đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, vội vàng chuyển chủ đề.
Hiện tại Nữ Đế và Cố Thanh Thường đều ở Nam Linh Vực, lại thêm Mạc Tịch Nhan là một đại trà xanh ở bên cạnh thêm mắm thêm muối,
Nếu ba người phụ nữ này thừa dịp hắn nhập mộng mà cùng nhau tìm tới cửa, chỉ dựa vào một mình sư tỷ thì chẳng phải sẽ bị các nàng ăn tươi nuốt sống hay sao.
Lời vừa dứt, Bạch Nhược Ly nhíu mày, tiến thẳng đến trước mặt hắn nói:
"Sao, ngủ một giấc, ngươi liền bắt đầu nhớ đến những nữ nhân ở bên ngoài kia sao?"
"Đây là lúc chúng ta đang ở đây, nếu ngày nào đó ta không ở bên cạnh ngươi, ta cũng không dám nghĩ ngươi sẽ bị đám nữ nhân kia đùa bỡn thành cái dạng gì......"
Lạc Uyên thấy thế thuận thế nắm lấy tay Bạch Nhược Ly, cười nhạt nói:
"Ta đang nói đến chuyện hợp tác, hiện tại chúng ta hợp tác chặt chẽ với đạo môn và Vu Cổ Giáo, ta dù sao cũng phải để tâm thêm một chút, phải không?"
"Hơn nữa, từ trước đến nay, sư tỷ luôn ở bên cạnh ta, ta vô duyên vô cớ suy nghĩ đến những nữ nhân khác làm gì......"
Lạc Uyên nói những lời khiến trong lòng Bạch Nhược Ly ngọt ngào, khóe miệng không nhịn được cong lên một nụ cười.
"Ngươi đó, suốt ngày chỉ biết nói những lời ngon ngọt dỗ dành ta vui vẻ......."
Bạch Nhược Ly lườm tiểu sư đệ nhà mình một cái đầy mị hoặc, sau đó nhàn nhạt mở miệng:
"Nói thật cho ngươi biết, trong mấy ngày ngươi ngủ, ba nữ nhân kia thực sự đã tới."
"Chỉ có điều, các nàng không phải đến gây sự, mà là đến từ biệt ngươi."
"Từ biệt? Các nàng đều trở về rồi?"
Lạc Uyên lộ ra ánh mắt nghi hoặc, mới đến Nam Linh Vực được bao lâu, các nàng đã trở về rồi sao?
Nhất là Nữ Đế, trước sau dừng lại chưa đến ba ngày, quá khác thường.
"Sư tỷ, trước khi đi các nàng còn nói gì không?"
"Trước khi đi...để ta nghĩ lại." Bạch Nhược Ly cau mày, cố gắng hồi tưởng lại.
"Đúng rồi, trước khi đi các nàng dường như đã nói chuyện với nhau một lát trong đại sảnh, trong lúc đó ta chỉ mơ hồ nghe được mấy chữ, hình như đang nói....giải quyết vấn đề Tây Linh Vực."
"Giải quyết vấn đề Tây Linh Vực......"
Lạc Uyên sờ cằm, lên tiếng hỏi lại:
"Ngoài ra, các nàng còn nói gì không, tỷ như......cụ thể là vấn đề gì, liên quan tới ai?"
Lạc Uyên vẫn muốn tận lực có được thêm chút tin tức, hiện tại hắn mới tỉnh lại từ trong mộng cảnh Tây Linh Vực.
Tương đối mà nói, hắn là người hiểu rõ nhất về thế cục Tây Linh Vực, không chừng có thể từ thông tin các nàng cung cấp mà suy ra một chút manh mối.
Bạch Nhược Ly có chút trầm tư một hồi, sau đó lắc đầu:
"Cụ thể liên quan đến phương diện nào, ta cũng không rõ lắm."
"Nhưng theo tin tức mà huyền hạt thông đạo trưởng tiết lộ cho ta, lần này nội bộ Tây Linh Vực đã xảy ra chuyện lớn, hơn nữa hình như còn liên quan đến Yêu tộc nữ hoàng......"
Yêu tộc nữ hoàng?????
Lời vừa dứt, Lạc Uyên đột nhiên nhíu chặt hai hàng lông mày, tâm hồn chấn động dữ dội.
Yêu tộc sao lại xuất hiện một nữ hoàng?
Yêu Vương trong mộng cảnh của mình không phải là nữ tử mà??
Chẳng lẽ......trong phần cuối mộng cảnh kia, Tiêu Sắt Sắt sẽ kế thừa vị trí Yêu Vương??!......
Hình ảnh kho chứa đồ ~
Tháng này đi làm, mò cá trộm gõ chữ, bị chủ quản bắt được ba lần, cảm giác sắp bị cuốn gói không còn xa......
Bạn cần đăng nhập để bình luận