Toàn Dân Thần Chỉ: Ta Hiến Tế Ức Vạn Sinh Linh Thành Thần

Chương 318: Dùng đánh năm

**Chương 318: Đánh năm người**
Hàn Vũ nghiêm túc gật đầu: "Chỉ bằng ta."
"Không tin, ta có thể cho ngươi trợ lực trước, sau đó ngươi trả thù lao cho ta. Như vậy chắc không có vấn đề gì chứ."
Mạnh Kỳ mang chút nghi vấn đồng ý.
Ngược lại coi như Hàn Vũ lừa hắn, hắn cũng không mất mát gì.
Hàn Vũ và Mạnh Kỳ chạm tay vào nhau, Hàn Vũ liền thấy trên bảng thông tin cá nhân của mình hiện lên một yêu cầu xin trợ lực của Mạnh Kỳ.
Hàn Vũ lập tức hoàn thành trợ lực cho Mạnh Kỳ.
Với thuộc tính phòng ngự 24 hiện tại của Hàn Vũ, sau khi hoàn thành một lần trợ lực, giá trị trợ lực kỹ năng của Mạnh Kỳ tăng lên 24, khiến giá trị trợ lực đạt max, kỹ năng trực tiếp thăng cấp.
Đẳng cấp +1.
Mạnh Kỳ khó có thể tin nhìn Hàn Vũ.
"Thuộc tính phòng ngự của ngươi, vậy mà cao như vậy!"
Lữ Đại Tráng có chút không tin, tiến lên hỏi: "Xảy ra chuyện gì, hắn trợ lực cho ngươi thành công rồi sao? Giúp ngươi tăng bao nhiêu giá trị trợ lực?"
Mạnh Kỳ trả lời: "Cụ thể bao nhiêu thì không rõ ràng, nhưng tuyệt đối trên 20."
Lần này Lữ Đại Tráng ngây dại.
Thuộc tính phòng ngự của hắn cao tới 24, ở toàn trường đều là trình độ hàng đầu, cho nên mới khiến Mạnh Kỳ đặc biệt chạy đến lớp bọn hắn, mời hắn hỗ trợ trợ lực.
Hiện tại, bản thân lại bất ngờ có thêm một đối thủ.
Sau khi Lữ Đại Tráng chấn kinh, bên cạnh Mạnh Kỳ truyền đến từng trận tiếng cười vui sướng.
"Kỹ năng Thiết Bố Sam của ta tăng lên tới cấp 10, đạt được một hiệu quả rất ngưu bức." Mạnh Kỳ gần như dùng giọng reo hò nói.
"Hiệu quả gì?" Lữ Đại Tráng cắn răng hỏi.
Hắn nghĩ rằng, có Hàn Vũ - đối thủ cạnh tranh này, hắn sau này sẽ không còn cách nào ra giá như trước kia được nữa.
"Ngươi đánh ta một quyền thử xem." Mạnh Kỳ kích hoạt kỹ năng Thiết Bố Sam, nói với Lữ Đại Tráng.
Lữ Đại Tráng vẫn là lần đầu nghe thấy yêu cầu kỳ quái như vậy, nhưng vì muốn biết hiệu quả kỹ năng của Mạnh Kỳ, hắn vẫn ra quyền.
Một quyền đánh xuống, Mạnh Kỳ không có việc gì, ngược lại trên nắm tay Lữ Đại Tráng chảy ra những vệt đỏ thẫm.
Lữ Đại Tráng giật mình: "Lại là hiệu quả phản thương!"
Thử nghĩ, khi một khiên thịt có được hiệu quả phản thương, vậy hắn không còn đơn thuần chỉ là khiên thịt, dùng tốt có khi còn hơn cả một chủ lực phát ra sát thương!
Khó trách Mạnh Kỳ lại cao hứng như vậy.
"Hàn Vũ, từ nay về sau, ngươi chính là huynh đệ của ta, sau này có chuyện gì cứ tìm ca, ca bảo kê cho ngươi." Mạnh Kỳ hưng phấn hứa hẹn. Hắn hiện tại không kịp chờ đợi muốn đem tin tức tốt này nói cho người nhà biết.
Hàn Vũ cười cười, hắn biết, mục đích của hắn đã đạt được.
"Kỹ năng Hỏa Cầu Thuật của ta cấp bậc quá thấp, ta muốn tìm người giúp ta trợ lực một chút." Hàn Vũ đúng lúc đưa ra yêu cầu của mình.
Mạnh Kỳ lập tức hỏi: "Hỏa Cầu Thuật của ngươi hiện tại mấy cấp?"
"Cấp hai." Hàn Vũ trả lời.
Mạnh Kỳ sảng khoái vung tay lên: "Hôm nay ta tìm người giúp ngươi trợ lực, để Hỏa Cầu Thuật của ngươi lên tới cấp 3!"
Mạnh Kỳ nói lời giữ lời, giờ nghỉ giải lao sau, hắn liền tìm tới mấy người bạn học có thuộc tính hỏa nổi trội để trợ lực cho Hàn Vũ.
Trải qua ba người cùng nhau trợ lực, Hỏa Cầu Thuật của Hàn Vũ tích lũy đủ giá trị trợ lực cần thiết, tăng lên tới lv3.
Khi tăng lên tới lv3, trên bảng thông tin của Hàn Vũ hiện ra một thông báo.
Hỏa Cầu Thuật đẳng cấp +1, kích thước hỏa cầu tăng lên 10%.
Hàn Vũ mở thông tin Hỏa Cầu Thuật ra xem.
Hỏa Cầu Thuật lv3, phóng thích một quả cầu lửa tạo thành từ hỏa diễm. Trước mắt có hiệu quả: Tăng lớn (trước mắt tăng phúc là 20%).
Thông qua giới thiệu trong ký ức, Hàn Vũ hiểu được.
Mỗi khi kỹ năng đạt đến cấp mười, sẽ có được một hiệu quả mới.
Nếu là do người tư chất mạnh trợ lực thăng cấp, tỷ lệ đạt được hiệu quả ưu tú sẽ càng lớn hơn.
Khó trách Mạnh Kỳ lại đặc biệt tìm Lữ Đại Tráng để tiến hành trợ lực.
Dù sao với tài lực của Mạnh Kỳ, muốn thăng cấp lên đẳng cấp cao hơn, chỉ cần chi nhiều tiền một chút là có thể làm được.
Lúc Hàn Vũ còn đang suy nghĩ xem sau này mình nên làm cách nào để tăng lên thực lực, tiếng chuông tan học vang lên.
Hàn Vũ vừa định đứng dậy, liền thấy La Khoa dẫn theo mấy tên tiểu đệ xông vào lớp học của hắn.
Bạn học xung quanh dường như đã quen với cảnh tượng này, căn bản không ai ngăn cản, tất cả mọi người đều đang làm việc riêng của mình.
Hàn Vũ cau mày, nhân phẩm của nguyên chủ rốt cuộc kém đến mức nào. Thậm chí ngay cả một người đứng ra bênh vực cũng không có.
La Khoa chạy tới trước mặt Hàn Vũ, đập tay lên bàn học của Hàn Vũ.
"Hàn Vũ, hôm nay ngươi rất ngông cuồng."
Tiểu đệ sau lưng La Khoa cũng dồn dập phụ họa: "Hôm nay gặp La đội trưởng, vậy mà không chủ động cống hiến trợ lực của ngươi, ngươi có phải da lại ngứa rồi không!"
"La đội trưởng?" Hàn Vũ cười nhạo một tiếng. Một tiểu đội trưởng cán sự lớp không quan trọng của trường, chẳng qua là đứng ở cổng trường kiểm tra xem học sinh ra vào có tuân thủ quy định, tiến hành trợ lực cho trường học hay không.
Loại quyền lợi nhỏ nhoi này, lại còn cho rằng đó là tư bản để bắt nạt người khác.
"Ta thấy ngươi quá lâu không bị đánh rồi. Cùng ta ra ngoài, chúng ta lên sân thượng!" La Khoa thấy Hàn Vũ cười nhạo mình, có chút thẹn quá hóa giận, đi kéo cổ áo Hàn Vũ.
Hàn Vũ chuyển sinh đến đây, tuy không có thể chất như trước kia, nhưng kinh nghiệm chiến đấu vẫn còn.
Hắn linh hoạt né tránh tay La Khoa, đứng dậy nói: "Không phải là đi sân thượng sao? Ai không đi là cháu trai!"
Nói xong, chính hắn trước tiên đi về phía sân thượng.
Trong ánh mắt La Khoa tràn đầy kinh ngạc.
Hàn Vũ hình như có gì đó khác so với trước kia.
Nhưng muốn nói khác ở đâu, hắn lại không nói nên lời.
Tóm lại, La Khoa cứ như vậy mơ mơ màng màng dẫn theo tiểu đệ, đi theo Hàn Vũ lên sân thượng.
Bọn hắn vẫn còn tưởng tượng lát nữa lên sân thượng, ở trong điểm mù của camera giám sát sẽ túm Hàn Vũ đánh một trận cho hả giận.
Chẳng qua, tình huống có chút khác biệt so với bọn hắn nghĩ.
Hôm nay Hàn Vũ khi đối mặt với năm người vây công, cũng không có giống như trước kia, lựa chọn ôm đầu chịu đòn, mà là phấn khởi phản kích.
Dựa theo bản lĩnh lưu loát, dễ dàng quật ngã mấy người xuống đất.
La Khoa bị quật ngã mấy lần, cảm giác toàn thân xương cốt đều rã rời, muốn bò cũng không đứng dậy được.
Mà Hàn Vũ cũng chỉ có hô hấp hơi hỗn loạn.
"Hàn Vũ, ngươi đừng đắc ý, thù này ta nhất định sẽ báo!" La Khoa oán độc gầm nhẹ, giống như một con ác lang mang thù.
Hàn Vũ cười lạnh một tiếng: "Trước khi báo thù, hoàn thành trợ lực cho ta trước!"
"Để ta trợ lực cho ngươi, mơ tưởng!" La Khoa giận dữ hét.
Hàn Vũ tiến lên tung ra hai cước, mới khiến La Khoa đổi ý đồng ý.
Bốn tên tiểu đệ khác cũng dưới sự uy h·i·ế·p của Hàn Vũ, tiến hành trợ lực cho hắn.
Năm người liên tục trợ lực, khiến Hỏa Cầu Thuật vừa mới tăng lên lv3 của Hàn Vũ có giá trị trợ lực tăng vọt đến 172/300, khoảng cách thăng cấp càng gần hơn.
Hàn Vũ lúc này mới hài lòng rời khỏi sân thượng.
Vừa trở lại lớp học không lâu, chủ nhiệm lớp của Hàn Vũ liền vội vàng chạy đến, gọi Hàn Vũ vào văn phòng.
Nhìn thấy La Khoa cùng bốn người khác mặt mũi sưng vù đứng ở một góc văn phòng, Hàn Vũ liền biết, La Khoa đã tố cáo hắn.
Chủ nhiệm lớp chỉ vào La Khoa cùng bốn người, liền mắng Hàn Vũ một trận.
"Hàn Vũ, tuổi còn trẻ không học gì tốt, lại học đánh nhau? Ngươi xem ngươi đánh bọn hắn thành ra thế này, việc này quá nghiêm trọng, ta nhất định phải gọi điện cho phụ huynh của ngươi!" Chủ nhiệm lớp tung ra đòn sát thủ gọi phụ huynh.
Đối mặt với bộ dạng hùng hổ dọa người của chủ nhiệm lớp, Hàn Vũ ngược lại rất bình tĩnh.
"Lão sư, thực lực của ta ngài rõ nhất. Ngài nhất định nói ta một mình đánh năm người bọn họ, ta đây nhận."
Một câu hỏi ngược lại, khiến cái miệng liến thoắng không ngừng của lão sư dừng lại.
Nói thì nói như vậy.
Có thể nghe thế nào lại có chút không thích hợp.
Một người đánh năm người, chuyện này bản thân liền hết sức hoang đường.
Chìa khóa là Hàn Vũ vẫn chỉ là một học đồ cấp thấp.
Trong năm người bị đánh, La Khoa đã đạt đến tr·u·ng cấp học đồ, bốn người khác là cấp thấp học đồ, nhưng kỹ năng còn mạnh hơn Hàn Vũ một chút.
Nhưng tùy tiện chọn ra một người, cũng đủ để ngược đãi Hàn Vũ hoàn toàn.
La Khoa cũng nghe ra Hàn Vũ nói bóng gió, chợt cảm thấy tính toán của mình có vấn đề.
Đặc biệt, nếu như chuyện mình cùng bốn tên tiểu đệ bị Hàn Vũ đánh truyền ra ngoài, bản thân còn mặt mũi nào đứng ở cổng trường giám sát các bạn học khác nữa.
Bị người ta 1 chọi 5, nghĩ thôi đã thấy mất mặt.
"Lão sư, chúng ta nhớ lầm, chúng ta không phải là bị bạn học Hàn Vũ đánh, chúng ta là chính mình đi nhà xí không cẩn thận bị ngã. Đúng, chính là không cẩn thận bị ngã." Vì mặt mũi của mình, La Khoa vội vàng sửa lời.
Lúc nói lời này, La Khoa nhìn về phía Hàn Vũ, ánh mắt dường như mang theo lửa giận.
Hàn Vũ ở bên cạnh, dùng âm thanh mà chủ nhiệm lớp có thể nghe được, nhỏ giọng lẩm bẩm một câu: "Năm người đi nhà xí cùng nhau bị ngã, là giúp nhau kéo khóa quần lên sao?"
Lập tức, trong đầu chủ nhiệm lớp liền hiện ra một hình ảnh "cường nhân khóa nam, nam càng thêm nam" cực kỳ cay mắt, nhìn ánh mắt La Khoa đều mang theo mấy phần ghét bỏ.
"Sau này đi nhà xí chú ý một chút, còn nữa, tốt nhất đừng có đi chung một đám với nhau. Được rồi, các ngươi về lớp trước đi." Chủ nhiệm lớp dặn dò một tiếng, lập tức nhìn về phía Hàn Vũ, cảnh cáo: "Hàn Vũ, gần đây ngươi cũng nên thành thật một chút cho ta."
"Hiểu rồi." Hàn Vũ trả lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận