Toàn Dân Thần Chỉ: Ta Hiến Tế Ức Vạn Sinh Linh Thành Thần

Chương 1234: Này nắm cỏ non, ta ăn chắc!

**Chương 1234: Nắm cỏ non này, ta ăn chắc!**
Theo người máy kể xong quy tắc, tất cả tuyển thủ dự thi không có dị nghị gì, cuộc tranh đoạt bắt đầu.
Tất cả tuyển thủ cần đi qua một cánh cửa do hình chiếu tạo thành, mới có thể tiến vào sân đấu.
Hàn Vũ theo yêu cầu, xuyên qua cánh cửa hình chiếu đó. Sau đó, hắn bất đắc dĩ phát hiện, mình bị ngẫu nhiên truyền tống đến một nơi nào đó trên tiểu tinh cầu bạch kim này.
Đồng thời, toàn bộ lực lượng vốn có đều bị phong ấn.
Thứ duy nhất có thể vận dụng, chỉ có năng lực.
"Đây lại là tình huống gì?" Hàn Vũ vô cùng khó hiểu.
Sau khi tiến vào Loạn Tinh Hải, quyền năng hắn đạt được có thể chia làm hai loại, một loại là năng lực, loại còn lại là lực lượng.
Hàn Vũ cũng có chút hiểu biết về cả hai.
Năng lực đại diện cho lực lượng bên trong cá thể, chủ thể phụ thuộc là cá nhân.
Mà lực lượng đại diện cho lực lượng bên ngoài cá thể, tuy cũng sẽ vận dụng năng lượng bên trong chính mình, nhưng cần sự vật bên ngoài duy trì.
Nhưng mục đích của cuộc tranh đoạt lần này làm như vậy là gì đây?
Hàn Vũ vẫn không hiểu.
Nhưng cũng không cản trở hắn hành động theo yêu cầu.
Không phải là không sử dụng lực lượng sao?
Năng lực của hắn không ít, thậm chí còn có thể kiếm ra c·u·ồ·n·g bá vô song thần thể.
Hàn Vũ rất rõ ràng, phần lớn thần thể của người chơi Thần Vực đều do năng lực và lực lượng kết hợp tạo thành.
Hiện tại lực lượng bị cấm, rất nhiều người chơi Thần Vực có lẽ đến cả thần thể cũng không thể kích phát ra.
Đây đối với Hàn Vũ mà nói, xem như một ưu thế không nhỏ.
"Vậy tiếp theo nên đi đâu để thu thập điểm tích phân đây?" Hàn Vũ suy tư, mở tinh đồ.
Trên tinh đồ có thể quan sát toàn cảnh tiểu tinh cầu bạch kim nơi hắn đang ở.
Thứ Hàn Vũ thấy đầu tiên là vòng vệ tinh bao quanh bên ngoài tiểu tinh cầu bạch kim này.
Xung quanh vệ tinh không ngừng xuất hiện từng cơn sóng gợn không gian vặn vẹo.
Kết hợp với tri thức học được tại Đế Đô học viện, Hàn Vũ suy đoán những vệ tinh này hẳn là đang phóng thích một loại tín hiệu nào đó.
Kết hợp với tình huống lực lượng của mình bị phong ấn, Hàn Vũ mạnh dạn suy đoán, tín hiệu do vệ tinh phóng ra rất có thể có liên quan đến việc lực lượng của hắn bị phong ấn.
Xuyên thấu qua khe hở của vệ tinh, Hàn Vũ nhìn thấy bề mặt của tiểu tinh cầu bạch kim này.
Tiểu tinh cầu bạch kim này đã từng sinh ra một nền văn minh khoa học kỹ thuật rất mạnh mẽ.
Thông qua tình hình mặt đất, Hàn Vũ thấy được không ít cảnh tượng khác biệt to lớn.
Có nơi xây đầy nhà cao tầng, giữa các tòa nhà cao tầng có bóng người đang di chuyển. Hàn Vũ rút ngắn khoảng cách quan sát, phát hiện những bóng người di chuyển đó không phải là người, mà là từng con tang thi không có việc gì.
Có nơi là một mảnh rừng rậm nguyên thủy, trong rừng rậm có đủ loại sinh vật sinh sống.
Hàn Vũ rút ngắn khoảng cách quan sát, trong một môi trường bình thường, thế mà cũng tồn tại những cảnh tượng không giống nhau.
Động vật bên trong rừng rậm nguyên thủy, tất cả đều giống như bị phóng xạ, trên thân mang đặc trưng của bảy, tám loại chủng tộc khác nhau.
Có nơi là những mảng lớn nhà máy. Hàn Vũ rút ngắn khoảng cách quan sát, có thể thấy trong nhà xưởng có từng dãy dây chuyền sản xuất, trên dây chuyền sản xuất đang sản xuất người máy.
Còn có nơi, bao phủ bởi những mảng lớn tấm năng lượng mặt trời và công trình phát điện sức gió. Sau đó bên cạnh nằm một vật thể to lớn, cao như một nhóm Tiểu Cao Đạt!
...
Hàn Vũ lâm vào trầm tư, văn minh sinh ra trên tiểu tinh cầu bạch kim này quả thật có chút đặc biệt.
Đang lúc hắn chuẩn bị lựa chọn phương hướng muốn đi, một tiếng gọi khẽ từ phía sau hắn truyền đến: "Tiểu Hàn Vũ, thật là khéo a, chúng ta lại có duyên gặp mặt."
Hàn Vũ quay đầu, liền thấy Lăng Phỉ Phỉ chạy chậm tới.
Dáng người nóng bỏng của nàng tại trong lúc chuyển động mạnh, lên xuống chập chùng, khiến Hàn Vũ không dám nhìn thẳng.
"Ngươi làm sao tìm được ta?" Theo Lăng Phỉ Phỉ đến gần, Hàn Vũ hỏi ra vấn đề này.
Lăng Phỉ Phỉ mở miệng nói: "Ta nói là duyên phận, ngươi tin không?"
Hàn Vũ cười ha ha.
Hắn tin, mới là lạ!
"Vậy trực giác của nữ nhân thì sao?" Lăng Phỉ Phỉ tiếp tục trêu đùa nói.
Hàn Vũ quay người muốn đi.
"Sao lại không đùa được thế, Tiểu Hàn Vũ, ngươi như vậy là nhất định sẽ không có bạn gái!" Lăng Phỉ Phỉ phồng má nói.
"Ta xác thực không có bạn gái." Hàn Vũ trả lời: "Nhưng ta có vị hôn thê!"
Lăng Phỉ Phỉ không hoài nghi Hàn Vũ, chỉ nói: "Vậy vị hôn thê của ngươi thật không dễ dàng!"
Thấy Hàn Vũ không có hứng thú, tiếp tục đi về phía trước, Lăng Phỉ Phỉ mới nói rõ nguyên nhân mình tìm tới hắn.
"Đã ngươi thành tâm đặt câu hỏi, Tiểu Di ta liền từ bi mà nói cho ngươi biết. Ta tìm tới ngươi, là nhờ vào năng lực của ta: Khứu giác." Lăng Phỉ Phỉ chỉ cái mũi nhỏ của mình biểu thị nói.
"Khứu giác của ta đã đạt đến cấp Kim Cương, có thể phân biệt rõ ràng 13 vạn loại mùi, dùng để tìm ngươi thì đơn giản dễ dàng."
Hàn Vũ nghe xong gật gật đầu: "Xác thực rất lợi hại."
"Cho nên, Tiểu Hàn Vũ, ngươi đi theo Tiểu Di, Tiểu Di cam đoan ngươi ăn ngon uống say." Lăng Phỉ Phỉ vỗ bộ ngực đầy đặn, biểu thị nói.
Hàn Vũ tức giận liếc mắt nhìn Lăng Phỉ Phỉ: "Ngươi vẫn nên tranh thủ thời gian nghĩ cách tăng điểm của mình đi."
Lăng Phỉ Phỉ liếc mắt nhìn: "Tăng điểm tích phân thì có gì khó, nhìn ta bây giờ mang ngươi đi tìm kiếm điểm tích phân!"
Nói xong, nàng hít sâu một hơi, tinh tế phân tích kết cấu mùi trong không khí, rất nhanh đưa ra kết luận.
"Phía đông hai mươi cây số có nhà cao tầng và tang thi, mùi cốt thép xi măng và mùi tử thi kéo dài không tan."
"Phía nam ba mươi cây số có một nhà máy lắp ráp người máy, mùi rỉ sắt kia rất khó ngửi."
"Phía tây có mùi thịt nướng, khẳng định có tuyển thủ đang nướng đồ, có thể đi đánh lén một cái."
...
Rất nhanh, Lăng Phỉ Phỉ liền đưa ra nhiều thông tin.
Hàn Vũ thông qua tinh đồ, đại khái có thể đánh giá được, Lăng Phỉ Phỉ nói toàn bộ đều là sự thật.
Lập tức ý thức được tầm quan trọng của Lăng Phỉ Phỉ.
Chỉ cần Lăng Phỉ Phỉ ở bên cạnh, vậy thì tương đương với việc đặt một đài ra đa cảm giác toàn phương vị ở bên người.
Đánh lén, vây công các loại tình huống, đều có thể sớm phát hiện, thật sự không tệ.
"Vậy chúng ta tổ đội đi." Hàn Vũ cuối cùng cũng lên tiếng.
Rõ ràng Hàn Vũ đã đồng ý, Lăng Phỉ Phỉ lại cò kè mặc cả nói.
"Tiểu Hàn Vũ, một đại mỹ nữ như ta cùng ngươi tổ đội, ngươi không cho chút phần thưởng, ta không có nhiệt tình a."
"Ngươi muốn cái gì?" Hàn Vũ nhíu mày.
"Không bằng ngươi hôn ta một cái." Lăng Phỉ Phỉ đề nghị.
Hàn Vũ lúc này nhanh chân đi về phía trước, cũng không quay đầu lại trả lời một câu: "Ngươi thích thì tới, không thì thôi."
Lăng Phỉ Phỉ thấy Hàn Vũ không mắc câu, chỉ có thể ngậm ngùi đuổi theo, tìm cơ hội khác.
Hai người cùng nhau tiến lên, đi vào một tòa thành thị đổ nát.
Nơi này khắp nơi đều là nhà cao tầng.
Trên đường phố có rất nhiều tang thi.
Chúng đứng sững trên đường, thỉnh thoảng cử động một chút.
Nhưng theo Hàn Vũ và Lăng Phỉ Phỉ đến, chúng ngửi được mùi của cơ thể, lập tức hưng phấn lên.
Không ít tang thi đã phát hiện vị trí của Hàn Vũ và Lăng Phỉ Phỉ, lập tức vồ tới.
Đối diện với mấy cái tang thi vây quanh, Hàn Vũ trực tiếp tung một quyền.
Khí lực to lớn cách không đánh tang thi trực tiếp thành bã vụn, hóa thành xương cốt và thịt vụn bắn nhanh về phía sau, không ít tang thi chịu ảnh hưởng.
Lăng Phỉ Phỉ thì che mũi, tránh sau lưng Hàn Vũ.
Còn đang vì Hàn Vũ góp phần cổ vũ: "Tiểu Hàn Vũ giỏi lắm, mấy con tang thi này giao cho ngươi, Tiểu Di ta làm đội cổ động viên cho ngươi."
Hàn Vũ không để ý tới Lăng Phỉ Phỉ, mà chuyên chú đối kháng tang thi trước mắt.
Mấy con tang thi này thực lực rất yếu, cũng chỉ ở trình độ Tinh Anh.
Hàn Vũ toàn lực một quyền, có thể đánh chết trên trăm con.
Mà theo mỗi một con bị g·iết c·hết, hắn có thể thu hoạch được 1 điểm tích phân.
Để tăng tốc độ g·iết, Hàn Vũ trực tiếp kích phát c·u·ồ·n·g bá vô song thần thể của mình.
Cầm trong tay một đôi răng nhọn, tiến vào bầy zombie, quấy lên một hồi gió tanh mưa máu.
Ở phía sau cổ vũ Hàn Vũ, Lăng Phỉ Phỉ có chút hăng hái nhìn Hàn Vũ đại khai sát giới, thầm nghĩ trong lòng: Khuê mật nhi tử nhất cấp bổng, nắm cỏ non này, ta ăn chắc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận