Toàn Dân Thần Chỉ: Ta Hiến Tế Ức Vạn Sinh Linh Thành Thần

Chương 191: Thân ảnh màu đen (1/2)

**Chương 191: Bóng đen (1/2)**
Ba ngày sau, Hàn Vũ đúng hẹn đến địa điểm đã định.
Vạn Tượng Vương đã đợi sẵn ở đó.
Ánh mắt hắn sâu thẳm nhìn về phía khu luyện cấp.
Bởi vì một vài nguyên do, hắn không thể tiến vào khu luyện cấp, ngay cả di cốt của đứa con trai duy nhất cũng không cách nào thu hồi.
"Ngươi không thừa cơ bỏ trốn, thật làm ta bất ngờ." Vạn Tượng Vương quay lưng về phía Hàn Vũ nói.
Hàn Vũ không nói thừa lời: "Đánh nhanh thắng nhanh đi, đừng làm lỡ thời gian của ta."
Vạn Tượng Vương xoay người lại, nhíu mày: "Tốt, ta đây liền tiễn ngươi lên đường đi bồi con trai của ta."
Dứt lời, toàn thân Vạn Tượng Vương bộc phát khí thế mãnh liệt, như thể có vô tận năng lượng hội tụ trong cơ thể hắn.
Hàn Vũ gọi ra sát lục cự kiếm, chắn trước người.
Kim Cương cấp xưng hào: "Quái vật kẻ hủy diệt" công hiệu bốn, không ngừng tiêu hao danh ngạch triệu hoán, cường hóa thân thể của hắn.
Đột nhiên, Hàn Vũ cảm thấy trên cổ nóng lên.
Là vòng cổ nổi lên phản ứng.
Vạn Tượng Vương vậy mà vận dụng năng lực tinh thần ô nhiễm, mưu toan ô nhiễm tinh thần Hàn Vũ.
Hàn Vũ không cam lòng yếu thế, hai mắt sáng ngời trừng lớn, lưỡi đao linh hồn vô hình chém về phía Vạn Tượng Vương.
Vạn Tượng Vương dường như có phát giác, nghiêng người né tránh, tránh thoát một kích vô hình này.
Hàn Vũ ra tay trước, Hắc Long hóa phát động.
Thân thể hóa thành hình dáng Hắc Long, cực tốc vọt tới trước mặt Vạn Tượng Vương, sát lục cự kiếm chém xuống trước tiên.
Sức mạnh vô song tựa hồ có thể xé rách cả không gian.
Nhưng một kiếm bá đạo như vậy, lại bị Vạn Tượng Vương chỉ dựa vào một tay ngăn trở.
Hàn Vũ thấy, trên bàn tay Vạn Tượng Vương, từng tầng lân phiến sáng chói sinh ra.
Sát lục cự kiếm thế mà không cách nào phá vỡ tầng phòng ngự lân phiến này.
Hàn Vũ vội vàng thu kiếm về, lui ra sau mấy bước.
Đồng thời, hắn vẫn đang tăng cường tự thân, tốc độ, lực lượng, thể chất của hắn đều đang nhanh chóng tăng lên.
"Ngươi quả nhiên rất mạnh, có thực lực đánh g·iết cường giả Kim Cương cấp." Vạn Tượng Vương tựa hồ đang tán dương Hàn Vũ.
Giờ phút này, hai cánh tay của hắn hoàn toàn bị lân phiến sáng chói bao vây, thoạt nhìn hai tay phảng phất như được chế tạo từ Kim Cương, vô cùng hoa lệ.
Hàn Vũ cẩn thận hỏi: "Tại sao ngươi lại biết tinh thần ô nhiễm? Thiên Cung Chi Thành và cung điện dưới đất rốt cuộc có quan hệ gì với ngươi?"
Vạn Tượng Vương cười lạnh: "Chờ ngươi c·hết, ta sẽ nói rõ ràng với ngươi."
Còn chưa dứt lời, Vạn Tượng Vương vọt tới bên người Hàn Vũ, một quyền nện vào bụng Hàn Vũ.
Trong nháy mắt, Long Lân ở phần bụng Hàn Vũ vỡ nát mảng lớn, bản thân hắn càng cảm thấy một cỗ lực lượng không thể tưởng tượng xuyên thấu qua Long Lân, trực tiếp đánh vào nội tạng.
Thân thể không khống chế được lùi lại mấy chục bước mới dừng lại.
Chỉ chịu một quyền, Hàn Vũ liền bị trọng thương.
Vạn Tượng Vương mạnh mẽ vượt qua tưởng tượng của Hàn Vũ.
"Ngươi kỳ thật không phải sinh mạng thể của văn minh này, ta không đoán sai chứ." Vạn Tượng Vương đột nhiên nói.
Lời hắn nói khiến Hàn Vũ trong nháy mắt tê cả da đầu, lông tơ dựng đứng.
Người xâm nhập là bí mật lớn nhất của hắn kể từ khi tiến vào xưng hào văn minh, hắn cũng chỉ tiết lộ vài phần với Bán Long nhân.
Đối với sự tín nhiệm của Bán Long nhân, Hàn Vũ cũng không cảm thấy Bán Long nhân sẽ đem bí mật của hắn báo cho những nhân loại khác.
"Rất sợ hãi sao? Muốn biết ta làm sao biết được tin tức của ngươi không?" Vạn Tượng Vương hết sức nhàn nhã nói.
"Từ khi ngươi buông xuống vùng đất này, ta đã biết ngươi tồn tại. Mặc dù trên người ngươi có phong ấn, nhưng ta vẫn có thể ngửi ra mùi vị đặc biệt trên người ngươi. Ta không đoán sai, ngươi là người chơi của Thần Vực văn minh đi."
Hàn Vũ giờ phút này mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Hắn tự cho rằng mình ngụy trang không sai, lại không ngờ từ lúc bắt đầu, Vạn Tượng Vương đã biết toàn bộ về hắn.
"Thì sao?" Hàn Vũ ra vẻ trấn định nói.
"Thế nào? Ngươi quá không rõ giá trị của một người chơi Thần Vực như Bạch Nhất. Tại ngoại vực hỗn loạn khu vực, vô số văn minh lấy Thần Vực văn minh làm đối tượng nghiên cứu. Một người chơi Thần Vực còn sống, lại có tiềm lực cực cao, đối với bọn hắn mà nói, chính là một tòa mỏ vàng chờ khai thác. Ta tin tưởng những kẻ đ·iê·n ở hỗn loạn khu vực sẽ vô cùng hứng thú với ngươi." Vạn Tượng Vương giải thích.
Lời giải thích này khiến Hàn Vũ càng thêm khó mà chấp nhận.
Hắn không muốn làm chuột bạch dưới tay những tên đ·iê·n kia.
"Vậy ngươi là ai? Sinh vật của văn minh nào?" Hàn Vũ đang tranh thủ thu được càng nhiều tin tức.
"Văn minh của ta, hừ hừ hừ, văn minh của ta đã sớm bị hỏa lực của Thần Vực văn minh bao phủ. Ta vẫn không thể quên, các ngươi triệu hoán quyến tộc phong phú, xem như t·ử sĩ, xông vào lãnh thổ của chúng ta, p·há p·hách, c·ướp b·óc, đốt sạch, chuyện ác làm không biết bao nhiêu. Hiện tại hồi tưởng lại, thật khiến người ta phẫn nộ đến cực điểm." Vạn Tượng Vương tức giận nói, biểu lộ trở nên có chút dữ tợn.
"Hiện tại, ngay cả đứa con trai duy nhất của ta cũng c·hết trong tay ngươi, một người chơi Thần Vực. Mối thù sâu nặng này, ngươi nói ta nên hồi báo ngươi thế nào?"
Biểu lộ của Hàn Vũ nghiêm túc.
Văn minh xâm lấn vốn là sự tồn tại cực kỳ không giảng đạo lý.
Kẻ yếu bị cường giả bóc lột, chính là đạo lý lớn nhất của thế gian này.
Hắn không thể cho Vạn Tượng Vương câu trả lời, càng không cách nào trả lời vấn đề của Vạn Tượng Vương.
"Sao? Không phản bác được rồi? Nếu không nói được, vậy thành thành thật thật tiếp nhận lửa giận của ta." Toàn thân Vạn Tượng Vương dâng lên khói đen nồng đậm, thoáng như vô biên oán niệm bám vào trên người hắn.
Hắc khí kia vặn vẹo cảnh tượng xung quanh, tựa hồ muốn hoàn toàn biến đổi mọi thứ xung quanh.
Đầu óc Hàn Vũ mụ mị, vòng cổ trên cổ nóng bỏng như bàn ủi nung đỏ.
Hàn Vũ có thể đoán được, tinh thần ô nhiễm mà Vạn Tượng Vương phóng thích lúc này, đã vượt quá cực hạn mà vòng cổ có thể tiếp nhận.
Răng rắc một tiếng, vòng cổ không chịu nổi gánh nặng, vỡ vụn tại chỗ.
Khói đen vặn vẹo xung quanh càng không cố kỵ, điên cuồng lao về phía Hàn Vũ, muốn ô nhiễm triệt để tinh thần của hắn, khiến hắn trở thành khôi lỗi của Vạn Tượng Vương.
Tại thời khắc ý chí sắp bị b·ó·p méo, Hàn Vũ không màng cất giấu.
Hắn lấy từ trong không gian cá nhân ra một viên huyết nhục kết tinh phân giải từ thân con bạch tuộc màu đen trước đó, bỏ vào miệng, nhai nát.
Năng lượng đặc thù thuộc về bạch tuộc màu đen bùng nổ trong miệng hắn.
Hàn Vũ lấy ra năng lực mà từ khi tiến vào xưng hào văn minh, hắn chưa từng dùng qua: Giải mã gien ADN, mở ra.
Trong nháy mắt, tế bào trong cơ thể Hàn Vũ bắt đầu điên cuồng hấp thu năng lượng thẩm thấu từ huyết nhục kết tinh của bạch tuộc màu đen.
Thân thể Hàn Vũ theo đó phát sinh biến hóa.
Thân thể hắn mềm nhũn, trên thân sinh ra xúc tu màu đen, đung đưa qua lại.
Quan trọng nhất là, giờ phút này Hàn Vũ cũng có được năng lực tinh thần ô nhiễm.
Hắn toàn lực phóng thích tinh thần ô nhiễm của mình, chống lại tinh thần ô nhiễm của Vạn Tượng Vương.
Hai luồng ô nhiễm tinh thần khiến người ta đầu váng mắt hoa va chạm vào nhau, trong nháy mắt hóa giải.
Tinh thần ô nhiễm của Vạn Tượng Vương không còn cách nào tác dụng lên Hàn Vũ.
Giải mã gien ADN có thời gian duy trì hữu hạn, Hàn Vũ thừa cơ vung xúc tu mới sinh, bắt lấy Vạn Tượng Vương.
Xúc tu bền chắc bị xé rách mấy lần, cuối cùng cũng quấn chặt Vạn Tượng Vương.
Sát lục cự kiếm hung hăng chém vào đầu Vạn Tượng Vương mấy lần, cuối cùng diệt sát cường giả đáng sợ này.
Sau khi Hàn Vũ thở phào một hơi, một bóng đen từ trong thân thể Vạn Tượng Vương chui ra.
Trong khoảnh khắc, uy áp vô tận đặt lên thân Hàn Vũ.
Có điều hiện tại hắn mở ra giải mã gien ADN, Hắc Long hóa, cộng thêm thân thể được cường hóa mấy chục lần.
Đối với uy áp này đã có sức chống cự, không bị ép đến mức không thể động đậy nữa.
Có được lực phản kích, Hàn Vũ thuận thế, toàn lực phóng ra một đạo linh hồn thiết cát, phụ thêm tinh thần ô nhiễm, nhắm vào bóng đen kia.
Chỉ một kích này, bóng đen chịu thống khổ linh hồn, không còn khí lực bỏ chạy.
Hàn Vũ vung sát lục cự kiếm chém loạn xạ, cuối cùng chém bóng đen thành mảnh thịt màu đen, khiến nó không còn hy vọng phục sinh.
Trong nháy mắt g·iết c·hết bóng đen, trên bảng của Hàn Vũ nhảy ra một xưng hào mới.
Kim Cương cấp xưng hào: "Nhân cách phân liệt giả".
Hàn Vũ nhìn chằm chằm xưng hào mới xuất hiện trên bảng, nội tâm tràn đầy nghi hoặc.
Nhân cách phân liệt giả?
Là thứ quỷ quái gì vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận