Thức Tỉnh Max Cấp Phòng Ngự Ta Chính Là Muốn Làm Chuyển Vận!

Chương 7: Phải toàn trường phê bình thông báo phân xử!

**Chương 7: Phải phê bình, thông báo xử phạt trước toàn trường!**
Vương lão sư mang vẻ mặt k·í·c·h động, nhưng ngay sau đó bình tĩnh lại và nói: "Ngươi chắc chắn rằng mình không l·ừ·a lão sư chứ?"
Tô Mặc gật đầu: "Không ạ."
"Đến, ngươi đ·á·n·h lão sư một quyền xem thử!"
"Thầy chắc chắn chứ? Ở đây ạ!"
Vương lão sư tự tin: "Ngươi quá k·h·i·n·h· ·t·h·ư·ờ·n·g thực lực của cường giả cấp bạch ngân rồi, chỉ 65 điểm thuộc tính lực lượng, ta còn không coi vào đâu. Yên tâm, cứ ra tay đi!"
Ánh mắt Tô Mặc thoáng vẻ hoài nghi: "Vậy ta ra tay thật đây!"
"Cứ thoải mái, dùng toàn lực!"
【 Ầm! 】
Một quyền tung ra, lực lượng c·u·ồ·n·bạo tức thì đổ xuống, mang theo luồng khí hất tung cả bàn làm việc xuống đất.
"Khụ khụ!"
Vương lão sư ho nhẹ mấy tiếng, lau vết m·á·u nơi khóe miệng: "Gần đây hơi nóng trong người, tiểu tử ngươi được lắm, ta rất coi trọng biểu hiện của ngươi trong kỳ t·h·i đại học năm nay.
À, ta phải đi vệ sinh một lát, lập tức quay lại."
Nói xong, không đợi Tô Mặc lên tiếng, Vương lão sư đã như một làn khói chạy ra khỏi cửa, biến mất không thấy tăm hơi.
Chạy đến một phòng vệ sinh riêng biệt, Vương lão sư mới phun ra một ngụm m·á·u tươi.
Con bà nó, tiểu tử này ra tay thật ác, nếu không phải thuộc tính phòng ngự của ta cũng đạt 60 điểm, phỏng chừng đã phải trọng thương rồi.
Tiểu tử này rõ ràng là người thức tỉnh năng lực phòng ngự, sao lại có thuộc tính lực lượng cao như vậy!
Thảo nào tiểu tử này cứ một mực nài nỉ đòi chuyển nghề.
Có lực lượng này thì làm người vận chuyển cũng không tệ, thậm chí một số người vận chuyển còn kém xa thuộc tính lực lượng của hắn."
Vương lão sư vừa lẩm bẩm vừa rửa mặt, chỉnh tề lại quần áo rồi mới quay trở lại phòng làm việc.
Lúc hắn vừa quay lại phòng làm việc không lâu, đại sảnh thực tập bên kia lại chấn động mạnh mẽ, ngay sau đó hai vệt kim quang phóng lên cao rồi biến mất.
Vương lão sư ngẩng đầu liếc nhìn bầu trời, dựa theo tính cách của Vương lão đầu, phỏng chừng trong thời gian ngắn sẽ không thể quay về.
Vừa liếc nhìn Tô Mặc đang thong thả uống trà, trong lòng hắn tràn đầy vui sướng, có học sinh như vậy, còn lo gì không thăng quan tiến chức.
Không được, phải dẫn ra ngoài cho mấy đồng nghiệp khác xem một chút.
Nghĩ vậy, Vương Đức Phát nghiêm mặt nói với Tô Mặc: "Tiểu Mặc, ta thấy món v·ũ k·hí tr·ê·n tay ngươi hình như hơi nhẹ, hay là..."
Tô Mặc trong lòng mừng thầm, đang nghĩ đi đâu để nâng cấp v·ũ k·hí, không ngờ đang buồn ngủ lại có người mang gối đến, hắn không chút do dự, trực tiếp đồng ý.
Phòng giáo viên.
Đây là nơi tập trung làm việc của các giáo viên, trừ chủ nhiệm các lớp.
Lúc này, Vương Đức Phát mang vẻ mặt âm trầm bước vào, sau lưng là Tô Mặc đang cúi đầu không nói lời nào.
"Thật quá đáng, sao ngươi có thể một mình xông vào phó bản Goblin! Ngươi có biết nguy hiểm như thế nào không!"
Lời nói của Vương Đức Phát nhanh chóng thu hút sự chú ý của các thầy cô giáo chức, họ rối rít quay đầu nhìn hắn.
Ban đầu có chút không hiểu, nhưng khi thấy Tô Mặc cúi đầu im lặng phía sau Vương Đức Phát, bọn họ cũng lờ mờ đoán ra tình hình.
"Vương lão sư, ý thầy là người học sinh phía sau thầy một mình xông vào phó bản sao?"
Vương Đức Phát: "Đúng vậy, các ngươi nói xem có quá đáng không, một học sinh vừa mới thức tỉnh, không đội ngũ, không đồng đội, một mình dám xông vào phó bản Goblin."
"Chuyện này quả thật rất nguy hiểm, bất quá nếu đã an toàn trở ra, thì cũng không cần phải làm quá lên.
Vài ngày nữa là đến kì t·h·i đại học rồi, chi bằng cứ dạy dỗ qua loa là được, chẳng lẽ thầy còn định thông báo xử phạt trước toàn trường!
Như thế sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ của đứa nhỏ."
"Đúng đó, đúng đó, đứa nhỏ này quả thật hơi thiếu suy nghĩ, nhưng chỉ cần không xảy ra chuyện gì thì cũng không cần phải làm lớn, dù sao ảnh hưởng đến trường chúng ta cũng không hay."
"Tôi thấy cần thiết, từ lần trước có người một mình xông vào phó bản suýt c·h·ế·t, Bao nhiêu năm rồi mới xảy ra chuyện như thế, tôi cho rằng chuyện này nên thông báo xử phạt trước toàn trường.
Không thể để cho những đứa trẻ khác tái diễn, coi như cho hắn một bài học."
Vương Đức Phát gật đầu: "Vị lão sư này nói đúng, chính là phải thông báo xử phạt trước toàn trường, cũng chính là hắn đã thông qua phó bản Goblin, đ·á·n·h bại Goblin chi vương.
Nếu như hắn không qua được thì sao, nguy hiểm như vậy hắn có biết hay không!
Mới cấp ba đã dám một mình xông vào phó bản Goblin, còn đơn đ·ộ·c g·iết c·h·ế·t thanh đồng Boss Goblin chi vương, căn bản không biết Goblin chi vương mạnh thế nào!"
Một đám giáo viên ban đầu còn hào hứng lắng nghe, nhưng càng nghe càng cảm thấy có gì đó không đúng.
Ngươi đây là đến phê bình sao!
Rõ ràng là đến khoe khoang!
Một mình quét sạch phó bản Goblin, đ·á·n·h c·h·ế·t Goblin chi vương mà không hề hấn gì!
Cho ngươi thông báo xử phạt trước toàn trường, đây là đang phê bình, hay là khen ngợi vậy!
Vương Đức Phát nói đến đó đột nhiên p·h·át hiện toàn bộ phòng làm việc im lặng.
Hắn lập tức đi về phía vị giáo viên đồng ý thông báo xử phạt ban nãy, nói:
"Ngươi nói xem chuyện này có quá đáng không, có nên thông báo xử phạt trước toàn trường hay không!"
Vị lão sư kia trong lòng đã muốn chửi thề, giả vờ thì thôi đi, lại còn bắt ta nâng đỡ, có phải hơi quá đáng rồi không!
Sớm biết thế này đã không hùa theo lời của ngươi.
Bất quá bây giờ Vương Đức Phát đã đứng trước mặt, hắn không còn cách nào, đành ngượng ngùng nói:
"Thật ra, ta thấy chuyện này cũng không nhất thiết phải làm lớn, dù sao cũng sắp đến kì t·h·i đại học, như vậy sẽ ảnh hưởng đến tương lai của học sinh..."
"Ở trong trường đã dám to gan lớn m·ậ·t một mình xông phó bản, ra ngoài rồi còn đến mức nào.
Cho nên chuyện này ta phải bẩm báo hiệu trưởng, Nếu không cho những đứa trẻ này một bài học, sau này nếu còn làm như vậy chẳng phải lãng phí một thân t·h·i·ê·n phú sao! Tô Mặc, ngươi nói có đúng không!"
Tô Mặc cúi đầu gật nhẹ, khẽ nói: "Lão sư nói đúng."
"Ngươi đ·á·n·h bại Goblin chi vương được thưởng gì, giao nộp đi, ta tạm giữ cho ngươi, sau khi tốt nghiệp hãy đến tìm ta lấy lại!"
Các giáo viên khác nghe xong đều muốn chửi thề.
Còn vài ngày nữa là đến kỳ t·h·i đại học rồi, ngươi giả vờ tịch thu thì có ích gì chứ.
Thì ra ở phòng làm việc ngươi không thể tịch thu, mà phải chạy đến đây!
Đồ c·h·ó không biết x·ấ·u hổ, chẳng qua là muốn khoe khoang trước mặt chúng ta thôi! Cần gì phải làm thế chứ!
Tô Mặc rất nghe lời lấy ra trái tim Goblin chi vương cùng với Lang Nha Bổng của Goblin chi vương.
Vương Đức Phát giật lấy, mặt đầy giận dữ trách móc: "Ngươi nói xem ngươi, chỉ vì một món đồ thanh đồng v·ũ k·hí rách nát như vậy mà dám một mình xông vào phó bản Goblin.
Lá gan ngươi to đến mức nào! Muốn trang bị thì không biết tìm ta xin hay sao!
Chẳng lẽ ngươi tìm lão sư, lão sư lại không cho ngươi!
Bây giờ ngươi về phòng làm việc của ta kiểm điểm cho tốt, ta ở đây cùng các lão sư khác bàn bạc xem xử lý ngươi thế nào!"
Trong phòng làm việc, tất cả giáo viên đều nở nụ cười hòa ái, nhìn Tô Mặc cúi đầu rời khỏi.
Nhưng mà trong lòng lại đ·i·ê·n c·u·ồ·n·g mắng Vương Đức Phát không ra gì.
Xin hãy th·e·o dõi, bình luận, bỏ phiếu đề cử, nguyệt phiếu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận