Thức Tỉnh Max Cấp Phòng Ngự Ta Chính Là Muốn Làm Chuyển Vận!
Chương 158: Tìm tới một tổ con chuột!
Chương 158: Tìm tới một tổ chuột!
Bên phía Tô Mặc đang định giải thích thêm vài câu, thì đã thấy điện thoại bị ngắt.
Không cần nghĩ cũng biết chắc chắn là Lý Nguyên Đình ra tay.
Còn không đợi Tô Mặc gọi lại, liền thấy một người mặc váy cưới, tự xưng là Alice, một nữ tử da trắng đi tới bên cạnh Tô Mặc, đưa về phía hắn một cánh tay ngọc thon dài.
Tô Mặc theo bản năng muốn bắt tay, nhưng khi đưa tay ra đến nửa chừng, lại cảm thấy có chút không ổn.
Không hiểu tại sao, trong lòng cứ có một cảm giác không được tự nhiên, liền ngay sau đó giơ tay lên gãi gãi đầu mình.
Với vận khí của mình bây giờ, không thể nào vô duyên vô cớ xuất hiện những chuyện lộn xộn.
Nếu trong lòng đã cảm thấy bất ổn, như vậy nhất định là có chuyện gì đó.
Về phần là chuyện gì, Tô Mặc cũng không rõ ràng.
Thấy Tô Mặc không bắt tay với mình, Alice nhíu mày, bất quá nụ cười trên mặt lại không hề thay đổi.
Nàng nhẹ nhàng thu tay về làm ra một tư thế mời, ý bảo Tô Mặc đi theo nàng.
Lúc này những khán giả đứng ở một bên xem một màn này lại bắt đầu bàn tán, tỏ ra bất mãn.
Mặc dù bọn họ nói gì Tô Mặc nghe không hiểu, nhưng từ giọng điệu và vẻ mặt của bọn họ cũng có thể đoán được một chút.
Vốn chỉ định chơi đùa một chút, xem hôn lễ nước ngoài, thuận tiện thể nghiệm một chút cảm giác làm chú rể, Tô Mặc đối với việc này cũng không để ý.
Theo dòng người chậm rãi đi vào trong điện đường phía trước.
Lúc trước Tô Mặc đã nghĩ đến hôn lễ này không đơn giản như vậy.
Ban đầu còn tưởng vị công chúa tên Alice này bị ép hôn, bất đắc dĩ mới dùng đến cách này.
Sau đó trùng hợp mình may mắn, lại trúng giải.
Cho nên trước mắt tất cả chỉ là làm một tuồng kịch.
Thậm chí rất có thể tiếp theo sẽ có một màn kịch hay, ví như một công tước nào đó, hay con trai của một bá tước nào đó đột nhiên nhảy ra quấy rối, hoặc phá hỏng hôn lễ.
Chuyện như thế, với tính thích xem náo nhiệt của người trong nước, đừng nói là ở hiện trường, cho dù là đi ngang qua thấy cũng phải dừng lại xem xong mới đi.
Vốn đã định để cho hôn lễ diễn ra một cách bình thường, Tô Mặc đối với chuyện có thể sẽ xảy ra việc náo loạn hôn lễ này cũng không để ý.
Hắn thậm chí bắt đầu có chút mong đợi, không biết kẻ phá rối kia rốt cuộc khi nào sẽ xuất hiện.
Mà hắn ta lại sẽ xuất hiện với dáng vẻ gì.
Ví như dẫn đại quân trực tiếp bao vây nơi này, hoặc là mang theo một cường giả Bán Thần Cấp hạ xuống, sau đó cưỡng chế cắt đứt hôn lễ, những thứ này không phải là những tình tiết rất thú vị sao?
Bên phía Tô Mặc hôn lễ đang được cử hành, cũng không có như hắn tưởng tượng xuất hiện những kẻ tới quấy phá.
Bất quá, không biết tại sao, Tô Mặc nhìn chung quanh hết thảy, trong lòng hắn vẫn có một cảm giác không được tự nhiên, dường như chung quy có chuyện gì đó không đúng.
Bất quá nghĩ lại, đây là lần đầu tiên tham gia hôn lễ ở ngoại quốc, có lẽ hơi không thích ứng.
... ... ...
Tam Nhãn Giới
Trước bàn đá, vốn đang im lặng cúi đầu uống rượu Bạch Nguyên Hạo, đột nhiên đứng dậy, sau đó vỗ mạnh xuống bàn.
【 Ầm! 】
Một tiếng nổ vang, Đồ Hồng Vũ cùng Công Tôn Mục đồng loạt nghiêng đầu nhìn về phía hắn.
Còn không đợi Đồ Hồng Vũ hỏi Bạch Nguyên Hạo rốt cuộc đang nổi điên làm gì, chỉ thấy Bạch Nguyên Hạo chỉ vào Đồ Hồng Vũ mở miệng mắng:
"Con bà nó ngươi, lão già Đồ Hồng Vũ, chính ngươi già mà không đứng đắn, mang đồ đệ ra ngoài cũng không đứng đắn!"
Lời kia vừa thốt ra, trực tiếp làm Đồ Hồng Vũ mộng bức.
Đừng nói Đồ Hồng Vũ, ngay cả Công Tôn Mộc đang đứng một bên xem náo nhiệt, lúc này cũng ngơ ngác.
Trong lòng còn thầm nghĩ, hôm nay không phải uống nhiều lắm, Bạch Nguyên Hạo này nổi điên làm gì?
Coi như là say khướt thì cũng vô lý, từ đầu đến giờ có uống bao nhiêu đâu, nói thế nào cũng là một cao thủ cấp Thần, tửu lượng sao lại kém như vậy!
Hơn nữa, Bạch Nguyên Hạo chỉ là một phân thân, những rượu và thức ăn này sau khi hắn ăn vào, trong nháy mắt sẽ hóa thành thiên địa nguyên khí bồi bổ cho phân thân của hắn, làm sao có thể say được!
Đồ Hồng Vũ bị chửi một cách mộng bức, vốn đang tức giận hắn sau khi bị mắng càng thêm bộc phát.
"Súc nô mắng ai đó, ngươi đem đồ đệ của ta ném bỏ, ta còn chưa tìm ngươi tính sổ, ngươi lại còn mở miệng mắng ta!
Mắng ta thì thôi đi, ngươi còn mắng đồ đệ của ta, ngươi có tin lão tử đánh ngươi không!"
"Mắng ngươi thì sao, ta không chỉ mắng ngươi, còn mắng cả đồ đệ của ngươi, muốn đồ đệ của ngươi sau này cùng đồ đệ của ta kết hôn rồi thông gia với nhau, ta mới đồng ý giúp đỡ, Kết quả bây giờ ngược lại, đồ đệ của ngươi chạy ra nước ngoài tiêu sái khoái hoạt, trực tiếp cho đồ đệ của ta leo cây, bây giờ còn muốn kết hôn, chẳng lẽ không thể để ta chửi đồ đệ của ngươi à!"
Lời nói của Bạch Nguyên Hạo có chút nhiều thông tin, Đồ Hồng Vũ ngây ra một lúc mới phản ứng được, liền vội vàng khoát tay hỏi dò:
"Không phải, ngươi chờ một chút, ngươi vừa nói cái gì, đồ đệ của ta kết hôn rồi?"
Bạch Nguyên Hạo cười lạnh một tiếng: "Đúng vậy, bây giờ đang làm lễ cưới, ngươi chạy tới còn có thể được uống một chén rượu mừng."
"Không phải, không phải, ngươi rốt cuộc đang nói chuyện ngổn ngang gì, cũng làm ta choáng váng rồi."
"Còn có thể là tình huống gì, đồ đệ của ngươi nói ở nước ngoài đi dạo một chút, kết quả trực tiếp liền kết hôn rồi, sau đó đá đồ đệ của ta, tốc độ này phải nói thật đúng là nhanh đây."
Lúc này, Công Tôn Mộc đại khái cũng nghe hiểu một chút, liền vội vàng đứng ra hòa giải nói: "Lão Bạch ngươi đừng nói nhảm, Tiểu Mặc đứa nhỏ này ta từng thấy, biết rõ hắn là người như thế nào, việc này tuyệt đối không thể nào là chuyện của hắn."
"Đúng nha, đồ đệ của ta tuyệt đối không thể làm ra chuyện như vậy."
"Đúng vậy, đúng vậy, ta cảm thấy trong này nhất định là có hiểu lầm gì đó, nếu không thì đi xem thử là sẽ biết rõ tình hình, vừa vặn ta cũng đi cùng xem một chút."
Bạch Nguyên Hạo thấy vậy trầm mặc một chút, sau đó lạnh lùng nói: "Ta đi trước đón đồ đệ của ta, đến lúc đó sẽ cho các ngươi tọa độ, tự mình tới!"
Nói xong xoay người mở ra một đường hầm không gian, ngay sau đó biến mất không thấy gì nữa.
Đồ Hồng Vũ cùng Công Tôn Mộc liền vội vàng phân ra một đạo phân thân, chỉ chốc lát sau đã cảm nhận được tọa độ mà Bạch Nguyên Hạo gửi tới, còn chưa kịp để người mở ra đường hầm không gian, đã nghe Bạch Nguyên Hạo nhắn tin:
"Các ngươi không nên đến, đợi một chút ta đi qua đón các ngươi."
Nghe vậy, hai người nhíu mày, mặc dù thành tựu của bọn họ về không gian không cao, nhưng mở ra một đường hầm không gian, việc này vẫn dư dả.
Công Tôn Mộc không nghĩ nhiều như vậy, trực tiếp mở miệng hỏi: "Lão Bạch "
"Bên này không gian bị phong tỏa, các ngươi trực tiếp tới, dễ dàng đánh rắn động cỏ."
Đồ Hồng Vũ nhíu mày: "Không gian bị phong tỏa? Còn có người có thể phong tỏa không gian trước mặt ngươi?"
Nhưng lần này Bạch Nguyên Hạo không trả lời, sau một khắc bóng dáng của hắn đã xuất hiện ở trước mặt Đồ Hồng Vũ và Công Tôn Mục.
Bất quá, bên cạnh hắn còn có ba người khác, theo thứ tự là tỷ tỷ của Tô Mặc - Tô Vũ, còn có Lý Nguyên Hạo, Lý Nguyên Đình hai tỷ muội.
Lần này, không cần Đồ Hồng Vũ hỏi, Bạch Nguyên Hạo trực tiếp giải thích: "Ngươi không phải vẫn muốn bắt con chuột kia sao, lần này đồ đệ của ngươi hình như đã tìm tới ổ chuột rồi."
Chúc mọi người trung thu vui vẻ!
Bên phía Tô Mặc đang định giải thích thêm vài câu, thì đã thấy điện thoại bị ngắt.
Không cần nghĩ cũng biết chắc chắn là Lý Nguyên Đình ra tay.
Còn không đợi Tô Mặc gọi lại, liền thấy một người mặc váy cưới, tự xưng là Alice, một nữ tử da trắng đi tới bên cạnh Tô Mặc, đưa về phía hắn một cánh tay ngọc thon dài.
Tô Mặc theo bản năng muốn bắt tay, nhưng khi đưa tay ra đến nửa chừng, lại cảm thấy có chút không ổn.
Không hiểu tại sao, trong lòng cứ có một cảm giác không được tự nhiên, liền ngay sau đó giơ tay lên gãi gãi đầu mình.
Với vận khí của mình bây giờ, không thể nào vô duyên vô cớ xuất hiện những chuyện lộn xộn.
Nếu trong lòng đã cảm thấy bất ổn, như vậy nhất định là có chuyện gì đó.
Về phần là chuyện gì, Tô Mặc cũng không rõ ràng.
Thấy Tô Mặc không bắt tay với mình, Alice nhíu mày, bất quá nụ cười trên mặt lại không hề thay đổi.
Nàng nhẹ nhàng thu tay về làm ra một tư thế mời, ý bảo Tô Mặc đi theo nàng.
Lúc này những khán giả đứng ở một bên xem một màn này lại bắt đầu bàn tán, tỏ ra bất mãn.
Mặc dù bọn họ nói gì Tô Mặc nghe không hiểu, nhưng từ giọng điệu và vẻ mặt của bọn họ cũng có thể đoán được một chút.
Vốn chỉ định chơi đùa một chút, xem hôn lễ nước ngoài, thuận tiện thể nghiệm một chút cảm giác làm chú rể, Tô Mặc đối với việc này cũng không để ý.
Theo dòng người chậm rãi đi vào trong điện đường phía trước.
Lúc trước Tô Mặc đã nghĩ đến hôn lễ này không đơn giản như vậy.
Ban đầu còn tưởng vị công chúa tên Alice này bị ép hôn, bất đắc dĩ mới dùng đến cách này.
Sau đó trùng hợp mình may mắn, lại trúng giải.
Cho nên trước mắt tất cả chỉ là làm một tuồng kịch.
Thậm chí rất có thể tiếp theo sẽ có một màn kịch hay, ví như một công tước nào đó, hay con trai của một bá tước nào đó đột nhiên nhảy ra quấy rối, hoặc phá hỏng hôn lễ.
Chuyện như thế, với tính thích xem náo nhiệt của người trong nước, đừng nói là ở hiện trường, cho dù là đi ngang qua thấy cũng phải dừng lại xem xong mới đi.
Vốn đã định để cho hôn lễ diễn ra một cách bình thường, Tô Mặc đối với chuyện có thể sẽ xảy ra việc náo loạn hôn lễ này cũng không để ý.
Hắn thậm chí bắt đầu có chút mong đợi, không biết kẻ phá rối kia rốt cuộc khi nào sẽ xuất hiện.
Mà hắn ta lại sẽ xuất hiện với dáng vẻ gì.
Ví như dẫn đại quân trực tiếp bao vây nơi này, hoặc là mang theo một cường giả Bán Thần Cấp hạ xuống, sau đó cưỡng chế cắt đứt hôn lễ, những thứ này không phải là những tình tiết rất thú vị sao?
Bên phía Tô Mặc hôn lễ đang được cử hành, cũng không có như hắn tưởng tượng xuất hiện những kẻ tới quấy phá.
Bất quá, không biết tại sao, Tô Mặc nhìn chung quanh hết thảy, trong lòng hắn vẫn có một cảm giác không được tự nhiên, dường như chung quy có chuyện gì đó không đúng.
Bất quá nghĩ lại, đây là lần đầu tiên tham gia hôn lễ ở ngoại quốc, có lẽ hơi không thích ứng.
... ... ...
Tam Nhãn Giới
Trước bàn đá, vốn đang im lặng cúi đầu uống rượu Bạch Nguyên Hạo, đột nhiên đứng dậy, sau đó vỗ mạnh xuống bàn.
【 Ầm! 】
Một tiếng nổ vang, Đồ Hồng Vũ cùng Công Tôn Mục đồng loạt nghiêng đầu nhìn về phía hắn.
Còn không đợi Đồ Hồng Vũ hỏi Bạch Nguyên Hạo rốt cuộc đang nổi điên làm gì, chỉ thấy Bạch Nguyên Hạo chỉ vào Đồ Hồng Vũ mở miệng mắng:
"Con bà nó ngươi, lão già Đồ Hồng Vũ, chính ngươi già mà không đứng đắn, mang đồ đệ ra ngoài cũng không đứng đắn!"
Lời kia vừa thốt ra, trực tiếp làm Đồ Hồng Vũ mộng bức.
Đừng nói Đồ Hồng Vũ, ngay cả Công Tôn Mộc đang đứng một bên xem náo nhiệt, lúc này cũng ngơ ngác.
Trong lòng còn thầm nghĩ, hôm nay không phải uống nhiều lắm, Bạch Nguyên Hạo này nổi điên làm gì?
Coi như là say khướt thì cũng vô lý, từ đầu đến giờ có uống bao nhiêu đâu, nói thế nào cũng là một cao thủ cấp Thần, tửu lượng sao lại kém như vậy!
Hơn nữa, Bạch Nguyên Hạo chỉ là một phân thân, những rượu và thức ăn này sau khi hắn ăn vào, trong nháy mắt sẽ hóa thành thiên địa nguyên khí bồi bổ cho phân thân của hắn, làm sao có thể say được!
Đồ Hồng Vũ bị chửi một cách mộng bức, vốn đang tức giận hắn sau khi bị mắng càng thêm bộc phát.
"Súc nô mắng ai đó, ngươi đem đồ đệ của ta ném bỏ, ta còn chưa tìm ngươi tính sổ, ngươi lại còn mở miệng mắng ta!
Mắng ta thì thôi đi, ngươi còn mắng đồ đệ của ta, ngươi có tin lão tử đánh ngươi không!"
"Mắng ngươi thì sao, ta không chỉ mắng ngươi, còn mắng cả đồ đệ của ngươi, muốn đồ đệ của ngươi sau này cùng đồ đệ của ta kết hôn rồi thông gia với nhau, ta mới đồng ý giúp đỡ, Kết quả bây giờ ngược lại, đồ đệ của ngươi chạy ra nước ngoài tiêu sái khoái hoạt, trực tiếp cho đồ đệ của ta leo cây, bây giờ còn muốn kết hôn, chẳng lẽ không thể để ta chửi đồ đệ của ngươi à!"
Lời nói của Bạch Nguyên Hạo có chút nhiều thông tin, Đồ Hồng Vũ ngây ra một lúc mới phản ứng được, liền vội vàng khoát tay hỏi dò:
"Không phải, ngươi chờ một chút, ngươi vừa nói cái gì, đồ đệ của ta kết hôn rồi?"
Bạch Nguyên Hạo cười lạnh một tiếng: "Đúng vậy, bây giờ đang làm lễ cưới, ngươi chạy tới còn có thể được uống một chén rượu mừng."
"Không phải, không phải, ngươi rốt cuộc đang nói chuyện ngổn ngang gì, cũng làm ta choáng váng rồi."
"Còn có thể là tình huống gì, đồ đệ của ngươi nói ở nước ngoài đi dạo một chút, kết quả trực tiếp liền kết hôn rồi, sau đó đá đồ đệ của ta, tốc độ này phải nói thật đúng là nhanh đây."
Lúc này, Công Tôn Mộc đại khái cũng nghe hiểu một chút, liền vội vàng đứng ra hòa giải nói: "Lão Bạch ngươi đừng nói nhảm, Tiểu Mặc đứa nhỏ này ta từng thấy, biết rõ hắn là người như thế nào, việc này tuyệt đối không thể nào là chuyện của hắn."
"Đúng nha, đồ đệ của ta tuyệt đối không thể làm ra chuyện như vậy."
"Đúng vậy, đúng vậy, ta cảm thấy trong này nhất định là có hiểu lầm gì đó, nếu không thì đi xem thử là sẽ biết rõ tình hình, vừa vặn ta cũng đi cùng xem một chút."
Bạch Nguyên Hạo thấy vậy trầm mặc một chút, sau đó lạnh lùng nói: "Ta đi trước đón đồ đệ của ta, đến lúc đó sẽ cho các ngươi tọa độ, tự mình tới!"
Nói xong xoay người mở ra một đường hầm không gian, ngay sau đó biến mất không thấy gì nữa.
Đồ Hồng Vũ cùng Công Tôn Mộc liền vội vàng phân ra một đạo phân thân, chỉ chốc lát sau đã cảm nhận được tọa độ mà Bạch Nguyên Hạo gửi tới, còn chưa kịp để người mở ra đường hầm không gian, đã nghe Bạch Nguyên Hạo nhắn tin:
"Các ngươi không nên đến, đợi một chút ta đi qua đón các ngươi."
Nghe vậy, hai người nhíu mày, mặc dù thành tựu của bọn họ về không gian không cao, nhưng mở ra một đường hầm không gian, việc này vẫn dư dả.
Công Tôn Mộc không nghĩ nhiều như vậy, trực tiếp mở miệng hỏi: "Lão Bạch "
"Bên này không gian bị phong tỏa, các ngươi trực tiếp tới, dễ dàng đánh rắn động cỏ."
Đồ Hồng Vũ nhíu mày: "Không gian bị phong tỏa? Còn có người có thể phong tỏa không gian trước mặt ngươi?"
Nhưng lần này Bạch Nguyên Hạo không trả lời, sau một khắc bóng dáng của hắn đã xuất hiện ở trước mặt Đồ Hồng Vũ và Công Tôn Mục.
Bất quá, bên cạnh hắn còn có ba người khác, theo thứ tự là tỷ tỷ của Tô Mặc - Tô Vũ, còn có Lý Nguyên Hạo, Lý Nguyên Đình hai tỷ muội.
Lần này, không cần Đồ Hồng Vũ hỏi, Bạch Nguyên Hạo trực tiếp giải thích: "Ngươi không phải vẫn muốn bắt con chuột kia sao, lần này đồ đệ của ngươi hình như đã tìm tới ổ chuột rồi."
Chúc mọi người trung thu vui vẻ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận