Thập Niên 80: Xuyên Thành Em Gái Học Bá
Chương 97
Còn vẽ các loại giao diện tương ứng, liếc qua là thấy rõ ngay.
Chỉ cần nhìn những thứ này, liền có một phương hướng và khung sườn khái quát, chỉ cần điền bổ sung vào bên trong là được.
Tuy nói kỹ thuật là quan trọng nhất, nhưng điều kiện tiên quyết là phải có phương hướng chính xác.
Nói cách khác, Cố Vân Khê đã làm hết những công việc giai đoạn trước, đưa ra ý tưởng, phương án thiết kế, tinh chỉnh chi tiết đến mức độ này là cực kỳ hiếm thấy.
Tiếp theo là đến phần hạch tâm kỹ thuật, hắn sẽ đảm nhiệm.
Triệu thẩm đi tới, "A Triệu, Vân Khê tiểu thư đã ngủ thiếp đi, đêm nay có cần làm bữa ăn khuya không?"
Cố Triệu đem bản kế hoạch cất kỹ, khẽ gật đầu, "Làm đi, nếu nàng tỉnh thì ăn, không tỉnh thì để mai ăn điểm tâm, ngày mai nàng phải tham gia khảo thí, bữa sáng làm thanh đạm chút."
"Vâng."
Cố Triệu đứng lên hướng đầu cầu thang đi, hờ hững nói, "Đúng rồi, chuyện này không cần nói với lão trạch bên kia."
Triệu thẩm sửng sốt một chút, "Vâng."
Sáng sớm tỉnh lại, Cố Vân Khê rửa mặt xong xuống lầu, liền thấy Cố Triệu ngồi ở trước bàn ăn, "Chào buổi sáng."
"Tỉnh rồi à? Tới ăn điểm tâm, có cháo thuyền chài và cháo trắng, ngươi muốn ăn loại nào?"
"Nhất định phải là cháo thuyền chài rồi." Cố Vân Khê hai mắt đều sáng lên.
Bình thường cháo trắng đã quen ăn, lúc nào cũng có thể ăn, nhưng cháo thuyền chài không phải muốn ăn là có thể ăn được.
Mùi thơm tươi ngon khắp nơi của cháo thuyền chài đã là nhất tuyệt, không ngờ há cảo tôm thủy tinh còn tuyệt hơn, lớp vỏ ngoài mỏng manh bao lấy thịt tôm ẩn hiện, nhìn rất mê người, cắn một miếng, thịt tôm trơn mềm ngon miệng, hương thơm ngào ngạt xông vào mũi, mang đến cho người ta sự hưởng thụ vị giác tuyệt vời.
Chân gà hấp tàu xì mềm mại ngon miệng vô cùng, vừa bỏ vào miệng đã tan ra, nhẹ nhàng húp một cái, trong nháy mắt rời xương, tràn đầy collagen, tươi đến mức lông mày muốn rụng.
Cho nên nói, nguyên liệu nấu ăn cao cấp không phải là quan trọng nhất, quan trọng chính là trù nghệ cao siêu.
Dùng nguyên liệu nấu ăn đơn giản nhất làm ra món ăn ngon nhất, mới là thực sự đỉnh cao.
Cố Triệu nhìn nàng một cái, nàng ăn vui vẻ như vậy, cũng không uổng công Triệu thúc sáng sớm làm lại cho mới mẻ, "Về phần khảo thí, ngươi có gì muốn hỏi không?"
Cố Vân Khê nghiêm túc suy nghĩ, lắc đầu, đã đến thời điểm mấu chốt này, ôm chân Phật tạm thời cũng đã muộn.
Cố Triệu thấy thế cũng không nói thêm gì, tâm tính của Cố Vân Khê không phải dạng vừa, nàng không cần an ủi hay cổ vũ.
Ở gần chính là một sự tiện lợi, chỉ cần đến sớm một khắc là được rồi.
Chờ Cố Vân Khê chạy đến nơi, cổng trường đã chật ních học sinh và phụ huynh đến tham gia khảo thí, náo nhiệt như chợ bán thức ăn.
Cố Triệu đi cùng nàng, yên lặng đứng ở một bên, khí chất và tướng mạo của hai người đều rất xuất chúng, khiến không ít người chú ý.
Nhưng cũng có thể, bộ dạng nghiêm túc của hai người rất đáng sợ, không ai dám đến bắt chuyện.
Cuối cùng cũng đến khâu điểm danh, lão sư cầm danh sách điểm danh từng người, phàm là gọi đến tên, phải đưa ra giấy tờ chứng minh tương ứng, sau đó mới được vào trường thi.
"Cố Vân Khê."
"Có." Cố Vân Khê đưa tài liệu trong tay cho lão sư, sau khi lão sư xét duyệt xong, ra hiệu cho nàng đi vào.
Cố Vân Khê vẫy tay với Cố Triệu, "Ngươi mau đi làm đi, ta thi xong tự mình về được."
"Thi tốt nhé, thi xong ta mời ngươi ăn đại tiệc." Giờ khắc này, Cố Triệu giống như một phụ huynh đưa con đi thi.
Lão sư nghe có chút quen tai, theo bản năng nhấc tới, lập tức kinh ngạc, "Cố Triệu, sao cậu lại ở đây? Tiểu cô nương này... Không lẽ là thân thích nhà cậu?"
Có thể lọt vào đây đều là vạn người có một, là những đứa trẻ thông minh nhất cả nước.
Cố Triệu: ...
Vốn định phủ nhận, nhưng trong đầu chợt lóe lên một ý niệm, lời vừa đến miệng lại nuốt trở vào.
Lão sư ghen tị không thôi, "Gen nhà cậu có chút mạnh quá rồi."
Ngồi trong phòng thi, tâm trạng Cố Vân Khê đặc biệt ổn định, cầm bài thi không vội làm bài, mà trước tiên xem qua một lượt từ đầu đến cuối.
Đề mục xác thực khó hơn nhiều so với thi, nhưng, đối với nàng mà nói, vẫn ổn.
Nàng chỉnh lý lại suy nghĩ, bắt đầu cầm bút viết.
Lần này không nộp bài thi sớm, không còn cách nào, từng công thức quá dài, suốt nửa giờ không ngừng tay, viết mỏi đến tận tay.
Tiếng chuông vang lên, có người vui mừng có người buồn bã.
Cố Vân Khê nhìn qua tên của mình, đem bài thi nộp lên.
Lại không biết, những bài thi này ngay lập tức được đưa đến trước mặt các vị đại lão, để đích thân chấm bài.
Mà bài thi của nàng bị điểm tên, tìm ra đưa đến chỗ Hầu tiến sĩ, người ra đề mục.
Hầu tiến sĩ, người ra đề mục hôm nay đích thân giám sát, tràn đầy mong đợi.
Vừa nghe nói thân thích nhà Cố Triệu cũng đến khảo thí, lập tức cho người mang bài thi đến.
Cố Triệu là một học sinh có trí thông minh cực cao, biểu hiện cũng đặc biệt tốt, là người đứng đầu chuyên ngành của bọn họ lần này.
Học trò như vậy càng nhiều càng tốt, bồi dưỡng thêm vài người để cống hiến cho quốc gia.
Hầu tiến sĩ đang chấm bài, đột nhiên ánh mắt dừng lại, "Tiểu Băng, lấy giấy nháp cho ta."
Trợ thủ lập tức làm theo, sau đó hỏi, "Đề này có vấn đề sao?"
Hầu tiến sĩ tràn đầy phấn khởi nói, "Cô ấy đưa ra một phương pháp giải hoàn toàn mới, ta chưa từng gặp qua trước đây."
Trợ thủ: ... Hàng năm đều có một hai nhân vật xuất chúng, năm nay là vị Cố Vân Khê này sao?
Một lát sau, Hầu tiến sĩ vỗ án tán thưởng, "Hay, quá hay!"
Phương pháp giải này là chính xác!
Ông cao hứng vung bút lên, trợ thủ lặng lẽ nhìn thoáng qua, được lắm, điểm tối đa.
Những người khác thấy thế, nhao nhao chạy tới vây xem.
"Không sai không sai, là một mầm mống tốt, xem thêm buổi chiều thành tích của cô ấy như thế nào."
Lập tức đến trưa, khi bài thi vật lý được đưa ra, mọi người không vội chấm bài, mà là lật bài thi của Cố Vân Khê ra, tụ lại cùng xem Hầu tiến sĩ chấm.
Thời gian từng chút trôi qua, trong văn phòng đột nhiên bùng nổ một tràng cười vui vẻ.
Hầu tiến sĩ nhìn bài thi lại đạt điểm tối đa, không giấu được vẻ yêu thích, phân phó trợ thủ, "Tiểu Băng, ngươi đi xem tiểu cô nương kia đang ở đâu? Đem cô ấy tới đây."
Lúc này, Cố Vân Khê đang cùng Cố Triệu đi dạo loanh quanh trong sân trường, rất vui vẻ.
"Cố Triệu, tại sao những nữ sinh kia lại nhìn ngươi với ánh mắt kỳ quái như vậy?"
Chỉ cần nhìn những thứ này, liền có một phương hướng và khung sườn khái quát, chỉ cần điền bổ sung vào bên trong là được.
Tuy nói kỹ thuật là quan trọng nhất, nhưng điều kiện tiên quyết là phải có phương hướng chính xác.
Nói cách khác, Cố Vân Khê đã làm hết những công việc giai đoạn trước, đưa ra ý tưởng, phương án thiết kế, tinh chỉnh chi tiết đến mức độ này là cực kỳ hiếm thấy.
Tiếp theo là đến phần hạch tâm kỹ thuật, hắn sẽ đảm nhiệm.
Triệu thẩm đi tới, "A Triệu, Vân Khê tiểu thư đã ngủ thiếp đi, đêm nay có cần làm bữa ăn khuya không?"
Cố Triệu đem bản kế hoạch cất kỹ, khẽ gật đầu, "Làm đi, nếu nàng tỉnh thì ăn, không tỉnh thì để mai ăn điểm tâm, ngày mai nàng phải tham gia khảo thí, bữa sáng làm thanh đạm chút."
"Vâng."
Cố Triệu đứng lên hướng đầu cầu thang đi, hờ hững nói, "Đúng rồi, chuyện này không cần nói với lão trạch bên kia."
Triệu thẩm sửng sốt một chút, "Vâng."
Sáng sớm tỉnh lại, Cố Vân Khê rửa mặt xong xuống lầu, liền thấy Cố Triệu ngồi ở trước bàn ăn, "Chào buổi sáng."
"Tỉnh rồi à? Tới ăn điểm tâm, có cháo thuyền chài và cháo trắng, ngươi muốn ăn loại nào?"
"Nhất định phải là cháo thuyền chài rồi." Cố Vân Khê hai mắt đều sáng lên.
Bình thường cháo trắng đã quen ăn, lúc nào cũng có thể ăn, nhưng cháo thuyền chài không phải muốn ăn là có thể ăn được.
Mùi thơm tươi ngon khắp nơi của cháo thuyền chài đã là nhất tuyệt, không ngờ há cảo tôm thủy tinh còn tuyệt hơn, lớp vỏ ngoài mỏng manh bao lấy thịt tôm ẩn hiện, nhìn rất mê người, cắn một miếng, thịt tôm trơn mềm ngon miệng, hương thơm ngào ngạt xông vào mũi, mang đến cho người ta sự hưởng thụ vị giác tuyệt vời.
Chân gà hấp tàu xì mềm mại ngon miệng vô cùng, vừa bỏ vào miệng đã tan ra, nhẹ nhàng húp một cái, trong nháy mắt rời xương, tràn đầy collagen, tươi đến mức lông mày muốn rụng.
Cho nên nói, nguyên liệu nấu ăn cao cấp không phải là quan trọng nhất, quan trọng chính là trù nghệ cao siêu.
Dùng nguyên liệu nấu ăn đơn giản nhất làm ra món ăn ngon nhất, mới là thực sự đỉnh cao.
Cố Triệu nhìn nàng một cái, nàng ăn vui vẻ như vậy, cũng không uổng công Triệu thúc sáng sớm làm lại cho mới mẻ, "Về phần khảo thí, ngươi có gì muốn hỏi không?"
Cố Vân Khê nghiêm túc suy nghĩ, lắc đầu, đã đến thời điểm mấu chốt này, ôm chân Phật tạm thời cũng đã muộn.
Cố Triệu thấy thế cũng không nói thêm gì, tâm tính của Cố Vân Khê không phải dạng vừa, nàng không cần an ủi hay cổ vũ.
Ở gần chính là một sự tiện lợi, chỉ cần đến sớm một khắc là được rồi.
Chờ Cố Vân Khê chạy đến nơi, cổng trường đã chật ních học sinh và phụ huynh đến tham gia khảo thí, náo nhiệt như chợ bán thức ăn.
Cố Triệu đi cùng nàng, yên lặng đứng ở một bên, khí chất và tướng mạo của hai người đều rất xuất chúng, khiến không ít người chú ý.
Nhưng cũng có thể, bộ dạng nghiêm túc của hai người rất đáng sợ, không ai dám đến bắt chuyện.
Cuối cùng cũng đến khâu điểm danh, lão sư cầm danh sách điểm danh từng người, phàm là gọi đến tên, phải đưa ra giấy tờ chứng minh tương ứng, sau đó mới được vào trường thi.
"Cố Vân Khê."
"Có." Cố Vân Khê đưa tài liệu trong tay cho lão sư, sau khi lão sư xét duyệt xong, ra hiệu cho nàng đi vào.
Cố Vân Khê vẫy tay với Cố Triệu, "Ngươi mau đi làm đi, ta thi xong tự mình về được."
"Thi tốt nhé, thi xong ta mời ngươi ăn đại tiệc." Giờ khắc này, Cố Triệu giống như một phụ huynh đưa con đi thi.
Lão sư nghe có chút quen tai, theo bản năng nhấc tới, lập tức kinh ngạc, "Cố Triệu, sao cậu lại ở đây? Tiểu cô nương này... Không lẽ là thân thích nhà cậu?"
Có thể lọt vào đây đều là vạn người có một, là những đứa trẻ thông minh nhất cả nước.
Cố Triệu: ...
Vốn định phủ nhận, nhưng trong đầu chợt lóe lên một ý niệm, lời vừa đến miệng lại nuốt trở vào.
Lão sư ghen tị không thôi, "Gen nhà cậu có chút mạnh quá rồi."
Ngồi trong phòng thi, tâm trạng Cố Vân Khê đặc biệt ổn định, cầm bài thi không vội làm bài, mà trước tiên xem qua một lượt từ đầu đến cuối.
Đề mục xác thực khó hơn nhiều so với thi, nhưng, đối với nàng mà nói, vẫn ổn.
Nàng chỉnh lý lại suy nghĩ, bắt đầu cầm bút viết.
Lần này không nộp bài thi sớm, không còn cách nào, từng công thức quá dài, suốt nửa giờ không ngừng tay, viết mỏi đến tận tay.
Tiếng chuông vang lên, có người vui mừng có người buồn bã.
Cố Vân Khê nhìn qua tên của mình, đem bài thi nộp lên.
Lại không biết, những bài thi này ngay lập tức được đưa đến trước mặt các vị đại lão, để đích thân chấm bài.
Mà bài thi của nàng bị điểm tên, tìm ra đưa đến chỗ Hầu tiến sĩ, người ra đề mục.
Hầu tiến sĩ, người ra đề mục hôm nay đích thân giám sát, tràn đầy mong đợi.
Vừa nghe nói thân thích nhà Cố Triệu cũng đến khảo thí, lập tức cho người mang bài thi đến.
Cố Triệu là một học sinh có trí thông minh cực cao, biểu hiện cũng đặc biệt tốt, là người đứng đầu chuyên ngành của bọn họ lần này.
Học trò như vậy càng nhiều càng tốt, bồi dưỡng thêm vài người để cống hiến cho quốc gia.
Hầu tiến sĩ đang chấm bài, đột nhiên ánh mắt dừng lại, "Tiểu Băng, lấy giấy nháp cho ta."
Trợ thủ lập tức làm theo, sau đó hỏi, "Đề này có vấn đề sao?"
Hầu tiến sĩ tràn đầy phấn khởi nói, "Cô ấy đưa ra một phương pháp giải hoàn toàn mới, ta chưa từng gặp qua trước đây."
Trợ thủ: ... Hàng năm đều có một hai nhân vật xuất chúng, năm nay là vị Cố Vân Khê này sao?
Một lát sau, Hầu tiến sĩ vỗ án tán thưởng, "Hay, quá hay!"
Phương pháp giải này là chính xác!
Ông cao hứng vung bút lên, trợ thủ lặng lẽ nhìn thoáng qua, được lắm, điểm tối đa.
Những người khác thấy thế, nhao nhao chạy tới vây xem.
"Không sai không sai, là một mầm mống tốt, xem thêm buổi chiều thành tích của cô ấy như thế nào."
Lập tức đến trưa, khi bài thi vật lý được đưa ra, mọi người không vội chấm bài, mà là lật bài thi của Cố Vân Khê ra, tụ lại cùng xem Hầu tiến sĩ chấm.
Thời gian từng chút trôi qua, trong văn phòng đột nhiên bùng nổ một tràng cười vui vẻ.
Hầu tiến sĩ nhìn bài thi lại đạt điểm tối đa, không giấu được vẻ yêu thích, phân phó trợ thủ, "Tiểu Băng, ngươi đi xem tiểu cô nương kia đang ở đâu? Đem cô ấy tới đây."
Lúc này, Cố Vân Khê đang cùng Cố Triệu đi dạo loanh quanh trong sân trường, rất vui vẻ.
"Cố Triệu, tại sao những nữ sinh kia lại nhìn ngươi với ánh mắt kỳ quái như vậy?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận