Thập Niên 70: Xuyên Thành Thiên Kim Giả, Ta Được Cả Nhà Sủng

Chương 747:

Chương 747:
Chương 747:
Cuối cùng cũng đến ngày kết thúc hội chợ giao lưu, họ lại đi tham dự lễ bế mạc.Trong lễ bế mạc, người dẫn chương trình theo tình hình của gian hàng triển lãm trong hai ngày này đã khen ngợi gian hàng của một số địa phương, trong đó có gian hàng của Đỗ Minh Nguyệt và những người khác, mọi người ở Hải Đảo đều rất vui mừng và tự hào.Đến lúc cử người lên bục nhận giải và phát biểu, mọi người ở Hải Đảo nhất trí để Đỗ Minh Nguyệt có cơ hội này.Rốt cuộc lần này gian hàng của Hải Đảo họ có thể náo nhiệt như vậy, một phần rất lớn là nhờ vào hải sản của Đỗ Minh Nguyệt.Vì vậy cơ hội được khen ngợi này, đương nhiên nên dành cho cô.Đỗ Minh Nguyệt không ngờ mọi người lại nhường vinh dự này cho mình, cô không tin nhìn mọi người một lúc, thấy ánh mắt của mọi người đều tràn đầy sự khích lệ, cuối cùng chỉ có thể kích động đứng dậy đi lên bục.May là hơn một năm nay cô cũng đã được chứng kiến không ít những sự kiện lớn, mặc dù lần này thực sự trọng đại hơn bất kỳ lần nào cô từng tham dự trước đây nhưng cô vẫn chống đỡ được.Lúc nhận giải thưởng không hề tự ti cũng không kiêu ngạo, lúc phát biểu cảm nghĩ của mình cũng mạch lạc rõ ràng, biểu hiện rất ổn.Thậm chí khi những người bên dưới nghe thấy cô là xưởng trưởng của Nhà máy hải sản Hải Đảo, còn vang lên một tràng kinh ngạc không nhỏ.Mọi người đều không nghĩ rằng cô gái trẻ như vậy lại là một xưởng trưởng, hơn nữa xưởng hải sản đó còn là do một tay cô gây dựng nên.Mặc dù hiện tại nhà máy hải sản vẫn chưa thực sự vươn ra toàn quốc nhưng trong hai ngày này ít nhiều gì họ cũng đã thử qua hương vị hải sản đó, phải nói là thực sự không tệ.Nghĩ đến sau hội chợ giao lưu lần này, danh tiếng của xưởng hải sản của họ e là sẽ cao lên một bậc nữa.Sau này chỉ cần cô kiên trì với lý tưởng, tiếp tục dẫn dắt nhà máy hải sản tiến lên, nhất định sẽ đạt được thành tựu còn lớn hơn nữa!Đỗ Minh Nguyệt mãi đến khi xuống khỏi bục mới chậm rãi phát hiện chân mình hơi mềm nhũn, bên tai còn văng vẳng những lời khen ngợi của người dẫn chương trình như "Phụ nữ không thua kém đàn ông": "Phụ nữ có thể gánh vác nửa bầu trời": "Trẻ em vượt trội hơn cha mẹ": "Đẩy mạnh kinh tế địa phương": "Cống hiến cho Tổ quốc và nhân dân." v. v. , lúc này cô thậm chí còn cảm thấy mình đang nằm mơ.Mãi đến khi nghe được giọng nói của Bộ trưởng Khương cô mới được kéo trở về với thực tại."Tiểu Đỗ, chúng ta cùng xem thử giấy khen trong tay cô nào."Vừa nãy khi Đỗ Minh Nguyệt lên bục nhận được phần thưởng chính là một giấy khen, tuy rằng rất giản dị nhưng lại là vinh dự khó có được.Đỗ Minh Nguyệt hoàn hồn, vội vàng cẩn thận đưa giấy khen trong tay cho Bộ trưởng Khương và những người khác, thấy họ vừa xem vừa cười nói với cô: "Sau này cô phải tiếp tục cố gắng nhé, nếu không sẽ phụ tấm giấy khen mà hôm nay lãnh đạo đích thân trao cho cô!"Đỗ Minh Nguyệt gật đầu thật mạnh, ánh mắt rạng rỡ hơn bất kỳ lúc nào."Yên tâm đi, tôi nhất định sẽ cố gắng hơn nữa!"Lúc này, tâm trạng của cô dường như cũng có chút thay đổi.Lúc đầu cô muốn mở xưởng, kỳ thực chỉ muốn quang minh chính đại tự mình kinh doanh, sau đó kiếm tiền, kiếm thật nhiều tiền, làm nền tảng cho việc sau này tự kinh doanh.Nhưng mà bây giờ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận