Thập Niên 70: Xuyên Thành Thiên Kim Giả, Ta Được Cả Nhà Sủng

Chương 386:

Chương 386:
Chương 386:
Đợi đến khi hai người đến trước cửa nhà, cô vô thức đưa tay ra định đỡ Hoắc Kiêu, kết quả vừa đưa tay ra thì nhận ra Hoắc Kiêu đang cầm nạng, cánh tay đưa ra giữa không trung của cô lập tức cứng đờ, sau đó nhanh chóng hạ xuống.Ngượng quá, dạo này đỡ anh quen rồi, hình như vẫn chưa sửa được.Hoắc Kiêu không để ý đến điều này, đang chào tạm biệt Tiểu Lưu, đợi anh nói xong, quay người lại, liền nhìn thấy Đỗ Minh Nguyệt khoanh tay sau lưng, dáng vẻ ngoan ngoãn.Anh không nhận ra điều gì bất thường, chỉ có thể nói với Đỗ Minh Nguyệt: "Vào nhà đi.""Ồ, vậy anh cẩn thận nhé."Sân vẫn là đất cát, không lát đá, không biết nạng có bị dẫm vào hố mà ngã xuống không.Hoắc Kiêu cười nói: "Yên tâm."Đỗ Minh Nguyệt vẫn không yên tâm, dứt khoát đi sau Hoắc Kiêu, phòng ngừa anh thực sự ngã thì mình còn kịp phát hiện.Hoắc Kiêu bất lực nhưng vì hành động chu đáo của cô mà cảm thấy ấm áp.Như để chứng minh với Đỗ Minh Nguyệt rằng mình rất vững vàng, Hoắc Kiêu cứ thế bình ổn trở về nhà.Lúc về đến nhà, Ngô đại tỷ và Trịnh Chiêu Đệ đang bận rộn làm việc, thấy Đỗ Minh Nguyệt và Hoắc Kiêu về, hai người đều chào hỏi họ.Hoắc Kiêu vốn định nói chuyện kế hoạch với Đỗ Minh Nguyệt nhưng thấy vậy, anh quyết định đê tối rồi nói, chỉ bảo Đỗ Minh Nguyệt không cần quan tâm đến anh, cứ đi nghỉ ngơi đi.Đỗ Minh Nguyệt thấy anh đã có nạng, đi cũng thực sự vững vàng nên cũng không lo lắng cho anh lắm.Nhưng cô không có thời gian nghỉ ngơi, phải đi hỏi Ngô đại tỷ về tình hình giao hàng hôm nay.Sau khi Hoắc Kiêu vào nhà, Đỗ Minh Nguyệt liền đến bếp, nói chuyện với Ngô đại tỷ.Ngô đại tỷ kể lại tỉ mỉ mọi chuyện về việc giao hàng hôm nay cho cô, biết mọi chuyện đều suôn sẻ, Đỗ Minh Nguyệt mới hoàn toàn yên tâm."Vất vả cho chị rồi, Ngô đại tỷ.""Ôi, đừng nói vậy, giúp cái gì chứ, chỉ chạy đi chạy lại thôi mà!"Ngô đại tỷ bây giờ thực sự sợ Đỗ Minh Nguyệt sẽ nảy sinh xa cách với mình, giọng nói còn có chút gấp gáp.Đỗ Minh Nguyệt thấy vậy lập tức cười lên."Được rồi, được rồi, chị không vất vả không vất vả, nhưng em vẫn phải cảm ơn chị, không phải sao.""He he, tóm lại sau này có chuyện gì cứ nói thẳng với chị, đừng khách sáo!"Đỗ Minh Nguyệt chỉ có thể cười bất lực.Nói chuyện một lúc, Ngô đại tỷ đột nhiên nhắc đến chuyện sáng nay ngồi thuyền gặp Trần Dĩnh, không nhịn được mà kể lể với cô và Trịnh Chiêu Đệ."Tôi cũng thực sự không cố ý, Trần Dĩnh tức lắm, nói năng khó nghe vô cùng, tôi muốn lau cho cô ta mà cô ta cũng không cho, cứ liên tục ghét bỏ tôi!"Ngô đại tỷ hừ một tiếng thật mạnh: "Cuối cùng tôi còn đưa tiền cho cô ta để cô ta đi tiệm giặt là giặt, kết quả cô ta cũng không lấy, làm tôi thực sự không có cách nào!""Cô nói xem, trước đây tôi còn thấy cô ta tốt, bây giờ nghĩ lại mới thấy mình đã nhìn nhầm!"Đỗ Minh Nguyệt không biết chuyện này đã xảy ra vào buổi sáng nhưng nghĩ đến Trần Dĩnh đã tử tế nhờ vả cô, cũng biết cô ta coi trọng buổi họp mặt hôm nay đến mức nào nên không bất ngờ khi cô ta phản ứng dữ dội như vậy sau khi váy bị bẩn.Nhưng dù có coi trọng chuyện hôm nay đến mấy thì cũng không thể đối xử với Ngô đại tỷ bằng thái độ tệ như vậy được.Đỗ Minh Nguyệt lắc đầu, càng tin chắc rằng tính tình của Trần Dĩnh tuyệt đối không phải là một người con dâu hợp ý Khương Ngọc Lan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận