Thập Niên 70: Xuyên Thành Thiên Kim Giả, Ta Được Cả Nhà Sủng

Chương 1068: Phiên Ngoại

Chương 1068: Phiên Ngoại
Chương 1068: Phiên Ngoại
Khi Đô Đô ba tuổi, đã phải chuẩn bị đi mâu giáo.Vì những năm gần đây kinh tế trong nước phát triển nhanh chóng Hải Đảo càng nổi tiếng khắp cả nước nhờ nhà máy hải sản, không chỉ nhà máy phát triển tốt, trên đảo còn xây dựng các khu giải trí nghỉ dưỡng thu hút không ít khách du lịch ngoại tỉnh đến tham quan.Cơ sở hạ tầng trên đảo đều đã được xây dựng, thậm chí còn có cả mẫu giáo.Đô Đô học tại trường mẫu giáo trên đảo, hầu hết trẻ em trong trường đều là con của công nhân nhà máy hải sản, còn có con của cư dân trên đảo và điều khiến Đỗ Minh Nguyệt ngạc nhiên nhất là, trong số các bạn học của Đô Đô còn có con của An Hạo Trạch.Khi gặp lại An Hạo Trạch, Đỗ Minh Nguyệt không cảm thấy có gì xấu hổ hay không ổn, dù sao thì bây giờ cô cũng đã kết hôn, tuổi cũng không lớn, khi họp hoặc đi công tác bên ngoài, vẫn thường có những chàng trai trẻ đỏ mặt với cô, thậm chí còn có người táo bạo trực tiếp đến hỏi cô cách liên lạc.Vì vậy, những tâm tư mà An Hạo Trạch dành cho cô trước đây, Đỗ Minh Nguyệt thực sự không để trong lòng, sau khi nói rõ mọi chuyện, cô đã không còn để ý đến những điều này nữa.Do đó, khi nhìn thấy An Hạo Trạch, cô vẫn có thể cười và chào hỏi An Hạo Trạch."Đã lâu không gặp, đồng chí An."Nói ra cũng kỳ lạ, mặc dù cả hai đều ở trên đảo nhưng kể từ khi Đỗ Minh Nguyệt và Hoắc Kiêu ở bên nhau, dường như cô thực sự chưa từng gặp An Hạo Trạch lần nào.Sau đó, công việc của cô ngày càng nhiều, cộng thêm việc thường xuyên đi công tác họp hành ở nước ngoài, thời gian ở trên đảo của cô cũng ít dần đi, vì vậy cô dần quên An Hạo Trạch ở phía sau.Mãi đến bây giờ, cô mới gặp lại An Hạo Trạch, bên cạnh hắn còn dắt theo một cậu bé trạc tuổi con gái Đô Đô của cô, cô mới bàng hoàng nhận ra, hóa ra đã nhiều năm rồi cô không gặp An Hạo Trạch.So với Đỗ Minh Nguyệt, sắc mặt của An Hạo Trạch vẫn có chút không tự nhiên, dù sao thì Đỗ Minh Nguyệt cũng là cô gái mà hắn từng thích, thời niên thiếu mới biết rung động, đã nhất hiện chung tình với cô.Thậm chí sau này vì muốn theo đuổi cô còn làm một số việc mà bây giờ nghĩ lại thấy rất không hay, chẳng hạn như cố tình nói lời khiếm nhã với Hoắc Kiêu khi anh bị thương, chọc tức và đe dọa anh.Mặc dù những thủ đoạn này dường như không có tác dụng gì...Nhưng nghĩ lại thì Hoắc Kiêu vì bảo vệ cả hòn đảo, cả đất nước mới bị thương, anh là anh hùng của nhân dân, sao hắn có thể đối xử với anh như vậy được.Lúc đó, An Hạo Trạch chỉ dựa vào nhiệt huyết và chân thành, không màng đến mọi thứ nhưng bây giờ tuổi đã lớn hơn, trưởng thành hơn, hắn mới biết những việc mình làm trước đây ngây thơ đến mức nào.Bởi vậy, Đỗ Minh Nguyệt mới không thích hắn.Có lẽ cô sẽ mãi mãi không biết, sau khi cô từ chối hắn, hắn đã im lặng một thời gian dài, còn vì đau lòng buồn bã mà không dám xuất hiện trước mặt cô nhưng không gặp mặt không có nghĩa là không nghe được tin tức của cô.Cô mở nhà máy, cô được lãnh đạo thành phố tiếp đón và khen ngợi, cô đi công tác họp hành ở nước ngoài, cô đi Quảng Châu mở chi nhánh... Những tin tức này trên đảo không ai không biết, không ai không hay và tất cả mọi người đều vì cô mà tự hào, An Hạo Trạch cũng vậy, đồng thời cũng nhận thức sâu sắc rằng, khoảng cách giữa hắn và Đỗ Minh Nguyệt ngày càng lớn, họ mãi mãi không thể là người chung một thế giới.Mãi cho đến khi tin tức cô kết hôn với Hoắc Kiêu truyền đến, hắn mới thực sự từ bỏ, trong khoảng thời gian hai người họ kết hôn, hắn cũng cuối cùng thỏa hiệp với sự nuối tiếc trước đây, thay đổi suy nghĩ, đón nhận cuộc sống mới của mình.Cha mẹ thấy hắn cuối cùng cũng buông bỏ được, cũng quyết định nhân lúc này giới thiệu đối tượng xem mắt cho hắn, là một cô gái rất dễ thương, An Hạo Trạch gặp cô ấy vài lần cũng thích sự ngây thơ đáng yêu của cô ấy, sau này con trai ra đời, hắn cũng dồn hết sự chú ý vào gia đình nhỏ của mình.Vì vậy, lúc này nhìn thấy Đỗ Minh Nguyệt ở cổng trường mẫu giáo, An Hạo Trạch cũng sửng sốt trong chốc lát, mới không phản ứng lại ngay.Nghe Đỗ Minh Nguyệt chào hỏi mình, An Hạo Trạch lập tức phản ứng lại, cũng gật đầu cười với cô."Đồng chí Đỗ, đã lâu không gặp."Mặc dù hắn rất chắc chắn rằng bây giờ mình đã không còn suy nghĩ gì khác về Đỗ Minh Nguyệt nữa nhưng khi gặp lại cô, hắn vẫn không biết nên nói gì nên đối xử với cô như thế nào.Có lẽ đây chính là sức mạnh của ánh trăng sáng.Đỗ Minh Nguyệt không để tâm, tầm mắt nhanh chóng chuyển sang cậu bé trai bên cạnh An Hạo Trạch."Đây là con trai anh sao, trông giống anh thật, đáng yêu quá."An Hạo Trạch có chút ngượng ngùng gật đầu.Cha mẹ và mọi người trong nhà đều nói con trai hắn và hắn lúc nhỏ gần như đúc ra từ cùng một khuôn, vì vậy khi Đỗ Minh Nguyệt nói con trai hắn đáng yêu, hắn luôn có cảm giác cô đang khen hắn, thực sự có chút ngượng ngùng."Đậu Đậu, lại chào cô đi."An Hạo Trạch xoa đầu con trai.Đậu Đậu rất ngoan, sau khi chào Đỗ Minh Nguyệt một tiếng, rất nhanh đã nhìn về phía Đô Đô trạc tuổi với mình.Đô Đô trông rất xinh xắn đáng yêu, mặc dù Đậu Đậu còn nhỏ nhưng không ngốc, vẫn phân biệt được xấu đẹp, đặc biệt là Đô Đô trông đẹp hơn tất cả các bé gái mà cậu bé đã từng gặp, giống như một nàng công chúa nhỏ, khiến cậu bé vừa muốn chơi cùng cô bé vừa ngại ngùng, mắt cứ nhìn chằm chằm vào Đô Đô.Bộ dạng đó, thực sự rất giống với An Hạo Trạch trong ký ức của Đỗ Minh Nguyệt.Đỗ Minh Nguyệt bật cười, sau đó giới thiệu với An Hạo Trạch: "Đây là con gái tôi Đô Đô, Đô Đô chào chú đi."Không giống như Đậu Đậu nhút nhát, Đô Đô từ nhỏ đã rất bạo dạn, tính cách cũng rất hoạt bát hướng ngoại, cô bé quen biết tất cả các bạn nhỏ trong toàn khu nhà máy và theo lời cô bé nói, tất cả đều là bạn của cô bé."Cháu chào chú, chào Đậu Đậu!"Đô Đô cũng rất tò mò về Đậu Đậu trước mặt, chớp chớp mắt, thậm chí còn trực tiếp đi đến trước mặt Đậu Đậu, cúi xuống hỏi."Cậu cũng đến đây học à, tớ cũng vậy, thật trùng hợp quá! Cậu học lớp mẫu giáo nhỏ à, tớ nghĩ là vậy, vì cậu cao bằng tớ, chúng ta chắc chắn là bạn cùng lớp!"Đô Đô này đúng là một đứa lắm mồm, miệng đã mở ra là không khép lại được, ríu rít nói chuyện với Đậu Đậu mới gặp lần đầu!Đỗ Minh Nguyệt đã quen rồi, chỉ nhìn với ánh mắt bất lực, ngược lại An Hạo Trạch đối diện lại tỏ ra rất ngạc nhiên, có lẽ là chưa từng thấy một cô bé nào nhiệt tình hướng ngoại như vậy.Nhất định là cha mẹ và người thân trong gia đình đã bồi dưỡng sự tự tin và táo bạo cho Đô Đô từ nhỏ nên Đô Đô mới không sợ người lạ như vậy.An Hạo Trạch cảm khái trong lòng, đồng thời cũng suy nghĩ rất nhiều.Còn bên này, chỉ trong một thời gian ngắn, cậu con trai vốn ít nói và nhút nhát lại bị Đô Đô dẫn dắt trở nên hoạt bát hẳn lên, hai đứa trẻ hỏi đáp nhau rất nghiêm túc và say sưa.An Hạo Trạch một lần nữa kinh ngạc trước sự lợi hại của Đô Đô.Sau khi làm xong thủ tục nhập học, bọn trẻ đều ở lại trường mẫu giáo, An Hạo Trạch vốn còn hơi lo lắng con trai sẽ thấy không quen vào ngày đầu đi học, cứ đi rồi lại ngoái đầu nhìn, kết quả nhìn sang Đỗ Minh Nguyệt bên cạnh, cô không hề ngoái đầu lại, ngược lại còn nhẹ nhõm như trút được gánh nặng.Theo hắn biết, Đô Đô hẳn là con gái duy nhất của Đỗ Minh Nguyệt và Hoắc Kiêu, sao cô lại yên tâm như vậy chứ, đây còn là ngày đầu tiên Đô Đô đi học nữa.Nhận thấy ánh mắt nghi hoặc của An Hạo Trạch, Đỗ Minh Nguyệt bất lực nhún vai."Để anh chê cười rồi, đứa trẻ này thực sự quá lắm mồm, tôi và cha nó mỗi ngày đều bị nó làm cho ù cả tai, vì vậy bây giờ cuối cùng cũng có thể cho nó đi học, chúng tôi còn chưa kịp vui mừng đây."Vừa dứt lời, đột nhiên có một người đi tới, An Hạo Trạch nhìn kỹ, là Hoắc Kiêu.Hoắc Kiêu xách một chiếc vali lớn, ăn mặc rất gọn gàng, cả người trông vẫn tuấn tú như mấy năm trước, thời gian không hề để lại dấu vết trên người anh.Anh vừa nãy không cùng Đỗ Minh Nguyệt đưa con gái đến trường mẫu giáo là vì anh được Đỗ Minh Nguyệt giao cho một nhiệm vụ quan trọng khác.Ước chừng thời gian cũng gần đến lúc con gái nhập học, Hoắc Kiêu mới từ phía bên kia sải bước đi tới, không ngờ vừa nhìn thấy trước cổng trường mẫu giáo, Đỗ Minh Nguyệt đang trò chuyện rất say sưa với một người đàn ông, lại còn là một người quen cũ.Nhận ra thân phận của người đàn ông đó, trong nháy mắt, sắc mặt Hoắc Kiêu lập tức trở nên cảnh giác.Mặc dù anh và Đỗ Minh Nguyệt đã là vợ chồng nhiều năm, thậm chí còn có con nhưng anh vẫn không dám lơ là, đặc biệt là khi đối mặt với một người đàn ông từng theo đuổi Đỗ Minh Nguyệt.Anh bước nhanh tới, thậm chí còn quên mất chuyện Đỗ Minh Nguyệt đã đặc biệt dặn anh tránh xa đứa trẻ.May mắn thay, ngay khi Hoắc Kiêu đi tới, Đô Đô và Đậu Đậu - con trai của An Hạo Trạch đã vào trường mẫu giáo, như vậy mới không để cho Đô Đô - đứa trẻ tò mò này nhìn thấy cha mình, nếu không thì chắc chắn cô bé lại quấn lấy cha Hoắc Kiêu rồi ríu rít hỏi tại sao cha không đưa mình đi học, cha đi đâu thế, ...Đỗ Minh Nguyệt âm thầm thở phào nhẹ nhõm, không phải cô không yêu con gái, chỉ là trong hơn 3 năm sau khi con gái chào đời, thời gian cô và Hoắc Kiêu ở riêng với nhau thực sự đã bị rút ngắn rất nhiều, cuối cùng cũng mong đến ngày con gái đi học mẫu giáo, cô và Hoắc Kiêu cũng đã sắp xếp ổn thỏa công việc, sau đó dành ra vài ngày nghỉ, họ dự định sẽ ra ngoài tận hưởng thế giới riêng của hai người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận