Tây Du: Ta Nói Bừa Công Pháp, Liền Có Thể Biến Cường!

Tây Du: Ta Nói Bừa Công Pháp, Liền Có Thể Biến Cường! - Chương 272: Lâm Nhiên: Ta tất đen đây! ? ? (length: 7756)

Ngồi lên xe taxi, bảo tài xế cho biết địa điểm tập trung gặp mặt.
Ngồi ở ghế sau, Lâm Nhiên liền bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần nghỉ ngơi.
Tiện thể trong đầu xem lại qua loa buổi gặp mặt chiều nay.
30 vạn vào tay.
Trong tay dư dả rồi, tiếp theo có thể làm nhiều việc hơn.
Về phía Trình Bính Hạo, hợp tác sau này cũng không cần gấp, chờ người ta bàn bạc thống nhất xong 8 phần cổ phần gốc, mình sẽ giúp một tay, phối hợp người ta thâm nhập hợp tác giao lưu cũng không muộn.
Trước mắt có thể đưa hạng mục game web vào lịch trình.
Đồng thời đi tìm đội chế tác.
Mặt khác cũng phải bắt đầu bàn bạc với bên bộ phận bản quyền truyện mạng.
Bản quyền IP « Đấu Phá ».
Nhất định phải lấy được.
À, nói đến mới nhớ, hình như còn phải tính đến chuyện đăng ký công ty trước đã.
Trong đầu suy nghĩ một tràng xoay nhanh.
Lúc này, điện thoại reo lên.
Lâm Nhiên cầm lên xem, hiện trên màn hình là "Tô Thiết Trụ".
Cười khẽ, hắn bắt máy:
"Alo?"
Đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng nói quen thuộc, lạnh lùng mà êm tai của cô bạn gái hoa khôi:
"Bọn ta chuẩn bị xuất phát rồi."
"Bên ngươi xong chưa?"
Lâm Nhiên "Ừm" một tiếng:
"Xong rồi."
"Ta cũng đang chuẩn bị đi qua."
Vừa nói xong chuyện làm ăn lớn như vậy, người nào đó cũng có tâm tình vui vẻ, thuận miệng trêu cô nàng:
"Sao, mới tí không gặp mà đã nhớ ta rồi?"
Đầu dây bên kia Tô Thanh Nhan dừng lại một chút, thản nhiên đáp:
"Không có nha."
"Một mình đợi rất vui vẻ, ta còn mong ai kia tới chậm một chút cơ."
Đã bắt đầu đấu võ mồm.
Lâm Nhiên nghe cũng bĩu môi, cố tình phản kích lại một câu:
"Được thôi, vậy ta bảo tài xế đi chậm một chút."
"Để người nào đó cảm nhận nỗi cô đơn hiu quạnh nhớ nhung da diết."
Giọng cô nàng vẫn thản nhiên:
"Tốt."
"Chỉ tiếc là hôm nay ta cố tình ăn mặc rất đẹp."
"Ai đó mà không nhìn thấy, bỏ lỡ dịp may ngắm nhìn thì đừng hối hận đấy."
Lâm Nhiên nghe xong cười ha ha:
"Yên tâm, ta không hối hận."
"Tô Thiết Trụ của ta mặc cái gì mà ta chưa từng thấy?"
Đường đường là người trọng sinh, bạn trai của đại hoa khôi Tô, còn có thể bị tiểu cô nương dọa dẫm vài ba câu à?
Nói đùa!
Kết quả một giây sau, đầu bên kia điện thoại truyền đến tiếng la hét ầm ĩ.
Hình như là các thành viên phòng 205 và 520 đã tụ tập đủ.
Sau đó liền nghe thấy tiếng Liễu Thiến Thiến kinh ngạc kêu lên:
"Oa, Thanh Nhan hôm nay xinh thế!"
"Thế mà còn đi tất đen!?"
« tất đen ».
Từ mẫn cảm trong nháy mắt kích hoạt.
Tay ai kia cầm di động khẽ run.
Đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng nói nhàn nhạt của Tô Thanh Nhan:
"Không có gì thì cúp đây."
"Ai kia cứ bảo tài xế đi chậm xe chút nha, bái bai."
Người nào đó bên này vẫn bình tĩnh như không có chuyện gì:
"Ừm."
"Bái bai."
Cúp máy xong.
Một giây sau Lâm Nhiên vội vàng thu điện thoại, trực tiếp lo lắng nhô người về phía trước:
"Sư phụ!"
"Chạy nhanh chút đi!"
"Tôi có việc gấp!!! "
. . .
Nửa tiếng sau.
Đến nơi.
Xe taxi dừng lại ở gần một ga tàu điện ngầm trong thành phố.
Lâm Nhiên trả tiền xuống xe, đi vài bước về phía cửa ga tàu điện ngầm, ngẩng đầu đã thấy hai nhóm bạn cùng phòng không xa đang đi ra từ giữa.
Đồng thời.
Các thành viên phòng 205 và 520 cũng nhìn thấy Lâm Nhiên ở đây.
Mã Hiểu Soái liền ra sức vẫy tay chào hỏi:
"Lão tam!"
"Bên này bên này!"
Mà Tô Thanh Nhan đã dẫn đầu đi về phía Lâm Nhiên.
Đến trước mặt.
Cô gái nhìn bạn trai mình, hơi nhíu mày:
"Thương lượng làm ăn thế nào rồi?"
Lâm Nhiên cười nói:
"Rất tốt."
"Mọi chuyện thuận lợi."
Tô Thanh Nhan nghe cũng nở nụ cười:
"Vậy thì tốt rồi."
"Xem ra, lời chúc phúc có hiệu quả."
Nói rồi, cô gái tiến lên một bước, lại hôn nhẹ lên môi người nào đó:
"Tục cho anh chút buff."
Lâm Nhiên hoàn hồn sau nụ hôn bất ngờ, vui vẻ gật đầu:
"Hợp lý."
Các thành viên hai phòng đang hớn hở đi tới.
Sau đó đã phải há hốc mồm nhìn thấy cảnh này.
Mọi người: ". . ."
Tâm trạng như vạn con thảo nê mã gào thét lao nhanh.
Ngập tràn bi phẫn!
— ĐM, hai người này không thèm quan tâm chỗ nào hay sao, cứ vậy là giết luôn thế à! ?
Bên cạnh Mộc Đường nhìn bạn trai mình, không chịu thua kém:
"Bọn em cũng thế!"
"Bọn em cũng chúc phúc!"
Lý Tráng mặt mày hớn hở đáp lại, hơi nghiêng người, để bạn gái hôn mình một cái:
"Hợp lý!"
Những người khác: ". . ."
— Tốt, tốt, tốt, hợp lý mà còn ra cả hiệu ứng lây nhiễm luôn sao! ?
— ĐM, các cặp đôi đúng là đáng ghét hết sức mà!!!
. . .
Mọi người đã tập trung đầy đủ.
Thời gian đến giờ ăn còn sớm, mà gần đây có thủy cung, Mộc Đường là người thích thú nhất nên nhí nhảnh đề nghị mọi người cùng đi dạo chơi.
Mọi người đương nhiên không có ý kiến gì, vui vẻ đồng ý.
Tất cả cùng nhau đi về phía thủy cung.
Ai kia lại nhớ ra một chuyện quan trọng.
Vô thức nhìn xuống đùi của cô bạn gái bên cạnh.
Thon dài, trắng mịn, bóng loáng, mềm mại.
Lâm Nhiên: "?"
— Không phải.
— Vậy tất đen của ta đâu! ? ?
Trong lòng nổi lên sóng gió.
Ngoài mặt vẫn điềm nhiên như không, không tin tà nhìn lại lần nữa.
Rồi lại nhìn. . .
Ánh mắt Tô Thanh Nhan hờ hững liếc tới:
"Đừng nhìn."
"Không có mặc."
"Lúc nãy em bảo Thiến Thiến lừa anh đấy."
Lâm Nhiên: ". . ."
Rồi bên ngoài tiếp tục giả bộ điềm nhiên như không có chuyện gì:
"À, không có gì."
"Thật ra anh cũng không hứng thú với mấy thứ đó."
Đồng thời lại trừng mắt hung hăng nhìn Liễu Thiến Thiến đang vui vẻ cười nói với Mã Hiểu Soái không xa.
Trong lòng nghiến răng.
Tốt, tốt, tốt!
Chúc Liễu đại tiểu thư sau này yêu đương gặp toàn soái ca cấp tổng tài cả nhé!
. . .
Đến thủy cung mua vé.
8 người của hai phòng 520 và 205, 4 nam 4 nữ.
Đều là những sinh viên trẻ trung tràn đầy sức sống.
Khi cười nói đi vào thì thu hút sự chú ý của không ít du khách khác.
Nhất là khi thấy mấy cô gái phòng 205 đi phía trước.
Càng gây nên tiếng trầm trồ kinh ngạc không ngớt.
Oa — Mỹ nữ, mỹ nữ, đại mỹ nữ, mỹ nữ đỉnh cấp!
Đáng yêu, tài trí, thành thục, quyến rũ, còn có lạnh lùng tuyệt diễm.
Khi thấy các nam sinh đi vào.
Cũng tương tự gây sự chú ý, nhưng cảm xúc kinh ngạc thì giảm bớt nhiều.
Ôi — Soái ca, con người, con người tự kỷ, người hình tinh tinh...
Lý Tráng và Mộc Đường vừa lúc này lại có vẻ thân mật nắm tay nhau.
Bánh Táo ca lại quen tay lấy hai miếng bánh táo từ trong túi đưa cho bạn gái.
Những du khách quan sát ở ngoài vô thức thay đổi đánh giá:
— Ừm.
Người tinh tinh biết quan tâm chăm sóc chủ nhân.
*** (Ba chương đây nhé! ) (Nhớ ấn thích và tiểu lễ vật nha).
Bạn cần đăng nhập để bình luận