Ta Tại Tu Tiên Giới Xu Cát Tị Hung

Ta Tại Tu Tiên Giới Xu Cát Tị Hung - Chương 96: Chém giết kiếp tu, vạn pháp Phù sư (1) (length: 8840)

"Lão phù, nơi này là địa phương nào?"
Nghĩ tới đây, Khương Phàm cũng không có để ý tới chuyện Ngụy quốc nữa, dù sao mình đã rời đi, Ngụy quốc xảy ra bất cứ chuyện gì đều không liên quan nhiều tới mình, hắn vẫn là quan tâm hơn vị trí hiện tại của mình rốt cuộc là nơi nào.
"Nơi này chính là Vạn Thú sơn mạch."
Giờ khắc này, Hỗn Nguyên phù bút bắt đầu giới thiệu tình hình cụ thể nơi này: "Toàn bộ Vạn Thú sơn mạch trải dài hơn trăm vạn cây số, núi non trùng điệp, núi lớn cuồn cuộn không dứt, địa hình phức tạp hiểm trở, ít dấu chân người.
Cho nên, bên trong Vạn Thú sơn mạch cư ngụ vô số yêu thú và yêu tà, cũng nuôi dưỡng một lượng lớn linh dược, đối với những Tu Tiên giả có thực lực mà nói, tuyệt đối là một Nhạc Viên.
Bất quá theo thực lực của ngươi, vẫn nên tạm thời trốn trong cái sơn động này thì tốt hơn, dù sao bên ngoài tùy tiện một con yêu thú xuất hiện đều có thể lấy mạng nhỏ của ngươi."
Nó đơn giản giải thích một chút tình hình nơi này.
"Vì sao lại truyền tống ta đến nơi này?"
Khương Phàm rất nghi ngờ hỏi.
"Đương nhiên là bởi vì nơi này tài nguyên phong phú."
"Đối với Tu Tiên giả mà nói, tài nguyên tương đối quan trọng."
"Nếu có đủ tài nguyên tu luyện, vậy dù là tu sĩ có linh căn hạ đẳng vẫn có thể không ngừng đột phá."
"Nếu ngươi có thể cắm rễ ở Vạn Thú sơn mạch này, khẳng định có thể trưởng thành nhanh chóng."
Hỗn Nguyên phù bút giải thích.
Nghe vậy, Khương Phàm cạn lời, hiện tại hắn và Tô Vi Vi chỉ là những tu sĩ thái điểu luyện khí tầng một, đột nhiên đi vào Vạn Thú sơn mạch, chẳng phải là tự tìm đường chết sao?
Bất quá đây là chuyện không còn cách nào khác.
Ai bảo chủ nhân Hỗn Nguyên phù bút lúc trước lại xây dựng trận truyền tống ở đây.
Hắn cũng không có cách nào lựa chọn.
Nếu không đến nơi này, chỉ sợ hắn cũng không biết làm sao để vào Tu Tiên giới.
Vù!
Nghĩ tới đây, Khương Phàm và Tô Vi Vi liền rời khỏi hang động, hắn muốn xem thử hoàn cảnh xung quanh thế nào.
Dù sao nơi này chính là nơi sinh hoạt sau này của mình.
Nếu không hiểu rõ thì cũng không biết sẽ có nguy hiểm gì xảy ra.
"Này."
Rời hang động xong, Khương Phàm lập tức nhìn thấy bên ngoài một tòa núi cao sừng sững, có những ngọn núi mấy ngàn mét, thậm chí hơn vạn mét, núi non trùng điệp, còn mọc đầy cây cổ thụ, giống như rừng rậm nguyên sinh vậy.
Mỗi một cây đại thụ đều tối thiểu mấy chục mét, hơn trăm mét chiều cao.
Con người đứng trước những cây to này, chỉ như sâu kiến mà thôi.
Nhưng cái hoàn cảnh như rừng rậm nguyên sinh thế này, đối với con người mà nói, cũng không mấy thân thiện.
Bởi vì trong rừng rậm sâu chắc chắn ẩn chứa vô số độc xà mãnh thú.
Mua sách bán chạy nhất trực tuyến Hơi bất cẩn một chút, có thể sẽ chết trong rừng rậm.
Nếu không có kinh nghiệm đi rừng, có lẽ sẽ không sống nổi quá lâu.
"Phu quân, vì sao nơi này lại âm hàn như vậy?"
Tô Vi Vi lại phát hiện trong khu rừng rậm mênh mông này truyền đến từng đợt âm phong lạnh thấu xương, rõ ràng ánh mặt trời chiếu rọi khắp nơi, lại không cảm thấy chút nào ấm áp, phảng phất như lạnh khiến người ta phát run.
Mơ hồ ở giữa, trong rừng rậm sâu dường như truyền đến từng tiếng gào thét trầm đục khiến người ta lạnh gáy.
Tựa hồ trong rừng rậm tràn ngập sương mù xám xịt, phảng phất ẩn náu oan hồn và ác quỷ.
"Đây là yêu tà khí."
"Mới qua mấy trăm năm, yêu tà khí của Vạn Thú sơn mạch tại sao lại đậm đặc như vậy?"
"Tối thiểu phải tăng lên gấp mười lần."
Hỗn Nguyên phù bút cũng không khỏi kinh hãi, nó vốn tưởng Vạn Thú sơn mạch sau mấy trăm năm cũng không có gì thay đổi lớn, thế nhưng nó đã đánh giá thấp thời gian mấy trăm năm.
Đối với phàm nhân mà nói, chỉ sợ đã thay bao nhiêu đời Hoàng Đế rồi.
"Yêu tà là cái gì?"
Khương Phàm nhíu mày, hắn theo bản năng cảm thấy đây không phải là thứ tốt đẹp gì.
"Cái gọi là yêu tà, chính là yêu dị quái gở."
"Nguồn gốc chúng sinh ra là từ con người, hoặc là từ oan hồn của yêu quái sau khi chết."
"Những oan hồn này nuốt chửng tà khí giữa đất trời liền trở thành yêu tà."
"Chúng vô hình vô ảnh, tựa như một bóng ma, trốn trong bóng tối."
"Nhưng lại cực kỳ thích nuốt máu tươi và linh hồn của người sống."
"Ở thế giới phàm tục, vì linh khí mỏng manh, không có nơi sinh ra yêu tà."
"Nhưng khi đến Tu Tiên giới thì lại khác, linh khí nồng đậm, đúng là Nhạc Viên của đám yêu tà."
"Đặc biệt là những nơi ít dấu chân người như Vạn Thú sơn mạch này, lại càng là nơi sản sinh và nuôi dưỡng yêu tà, ở một mức độ nào đó, yêu tà còn đáng sợ hơn cả yêu thú."
Hỗn Nguyên phù bút trầm giọng nói.
Nó cảm thấy Vạn Thú sơn mạch sau mấy trăm năm chắc chắn đã xảy ra những biến đổi không ai biết.
Nếu không thì yêu tà khí đã không đột nhiên tăng lên gấp mười lần, thậm chí còn đang tăng không ngừng.
Bây giờ nó có chút hối hận rồi.
Nếu sớm biết Vạn Thú sơn mạch sẽ xảy ra biến cố như vậy thì nhất định đã không đặt trận truyền tống ở đây.
Nhưng giờ nói gì cũng muộn.
"Vậy loại lực lượng nào có thể đối phó được yêu tà?"
Khương Phàm không kìm được hỏi.
Nếu biết yêu tà là mối đe dọa lớn nhất đối với mình, thì tất nhiên phải tìm cách đối phó.
Nếu không, đợi chúng đến giết, mình không có chút sức phản kháng nào thì coi như xong đời.
Làm gì cũng phải có sự chuẩn bị.
"Hỏa diễm chi thuật, lôi đình chi thuật, quang minh chi thuật cùng những lực lượng chí dương chí cương khác, càng có thể khắc chế yêu tà."
"Nếu có thể học được, thì việc đối phó với yêu tà bình thường là chuyện dễ dàng."
Hỗn Nguyên phù bút nói.
Vù!
Ngay lúc Khương Phàm định hỏi tiếp thì bỗng nhiên từ xa trong rừng đi ra hai ba bóng người, họ mặc áo choàng màu lam, bước chân lảo đảo, trên quần áo dính không ít máu, ánh mắt hoảng sợ không thôi, tựa hồ đã trải qua một trận ác chiến.
Ba người này nhìn thấy Khương Phàm và Tô Vi Vi, cảm nhận được khí tức của hai người, liếc nhau, dường như vui vẻ, một trong số đó lên tiếng: "Vị đạo hữu này..."
"Đây là sát ý?!"
"Ba tên này định ra tay với mình?!"
"Bọn chúng muốn chết."
Trong mắt Khương Phàm lóe lên tia lạnh lẽo.
Vì tu luyện Đằng Xà công nên dù giờ có chuyển sang tu luyện Hỗn Nguyên Phù Kinh thì các khả năng của Đằng Xà công vẫn không biến mất, có thể khiến hắn cảm nhận rõ ràng cảm xúc của người khác.
Bất kể là sát ý, ác ý, hay vui vẻ, đều cảm nhận rất rõ.
Hắn không ngờ ba cái gã trông như tu sĩ này.
Vừa mới gặp mình đã nảy sinh sát ý và ác ý.
Rõ ràng mới gặp nhau lần đầu.
Lúc này, hắn cũng nhớ tới những thông tin liên quan tới Tu Tiên giới mà Liễu đạo nhân đã ghi chép, nói rằng môi trường ở Tu Tiên giới rất khắc nghiệt, giữa người với người cơ bản không thể tin tưởng nhau, khắp nơi đều là lừa lọc, hung hiểm hơn thế giới phàm tục không biết bao nhiêu lần.
Bây giờ xem ra, lời đó quả không sai.
Mặc dù Khương Phàm nghĩ nhiều như vậy nhưng tất cả chỉ diễn ra trong khoảnh khắc.
Hắn không nói hai lời, lập tức lấy từ trên người ra ba lá phù lục... Kim kiếm phù.
Đây là ba lá hạ phẩm phù lục mà lúc trước Lý gia có được do cơ duyên.
Từ trước tới nay, đây luôn là đòn sát thủ của hắn.
Khi ở thế giới phàm tục, chưa từng dùng đến.
Nhưng đối mặt với ba gã tu sĩ không rõ lai lịch này, hắn cũng không quản được nhiều.
Oanh ~~ Trong nháy mắt, từng sợi Hỗn Nguyên linh lực trong cơ thể Khương Phàm chui vào ba lá kim kiếm phù, không cần dùng điểm khí vận, lập tức kích hoạt ba lá hạ phẩm phù lục này.
Lập tức, ba lá phù lục phát sáng lên, những đường cong phù lục bên trên hội tụ lại, cuối cùng tạo thành ba đạo kiếm khí màu vàng óng, ẩn chứa sự sắc bén đáng sợ.
Đồng thời linh thức của hắn cũng đã sớm khóa chặt khí thế của ba gã tu sĩ này.
Đông!
Một giây sau, ba đạo kiếm khí trong nháy mắt đánh giết tới, tốc độ nhanh, uy lực lớn.
"Chết tiệt."
"Tên này dám ra tay với chúng ta."
"Chẳng qua chỉ là tên tu sĩ luyện khí tầng một..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận