Ta Tại Tu Tiên Giới Xu Cát Tị Hung

Chương 250: Vân Mộng Mê Tung Phù, Hỗn Nguyên Phù Tông nội tình

"À, trước đó có thu được một chút cơ duyên.""Đạt được mấy đóa Bổ Thiên hoa.""Cho nên mới đem cấp độ linh căn tăng lên tới thiên linh căn." Khương Phàm rất khiêm tốn nói. "Cái này..." Nghe nói như vậy, Hỗn Nguyên phù bút đều ngơ ngác, những lời này nó đều hiểu được, nhưng khi chúng kết hợp lại thì nó mơ hồ. Cái gì gọi là đạt được một chút cơ duyên, đạt được mấy đóa Bổ Thiên hoa, rồi tăng lên tư chất linh căn của mình? Nó biết rõ Bổ Thiên hoa là dạng thiên địa kỳ vật trân quý cỡ nào. Dù là vào thời kỳ toàn thịnh của Hỗn Nguyên Phù Tông, muốn có được Bổ Thiên hoa cũng là vô cùng khó khăn. Ngay cả tu sĩ Nguyên Anh, Hóa Thần đều cực kỳ khao khát những linh vật trân quý này. Linh vật trân quý như vậy, nếu không có đủ khí vận và cơ duyên, đừng nói là có được, ngay cả gặp cũng là không thể, chứ đừng nói chi là còn có được mấy đóa. Truyền nhân mà mình đã chọn rốt cuộc trải qua những gì, thế mà đạt được mấy đóa Bổ Thiên hoa, để cho mình thành tu sĩ thiên linh căn, chuyện này có phải quá khoa trương rồi không. "Nền tảng không thể tưởng tượng nổi." "Bản mệnh phù lục hiện tại của ngươi lại đã đạt tới mười tám mai." Hơn nữa còn là tu sĩ thiên linh căn. "Thậm chí còn là tự mình Kết Đan, không hề dùng bất cứ loại đan dược nào." "Căn cơ như vậy quả thực là xưa nay chưa từng có, có tư chất Hóa Thần, đây là tư chất Hóa Thần đó." Hỗn Nguyên phù bút cẩn thận kiểm tra tình hình hiện tại của Khương Phàm, nội tâm nó lập tức nổi lên kinh đào hải lãng, khϊếp sợ không thôi. Nó cũng coi là từng gặp không ít những đệ tử thân truyền thiên tư kinh người của Hỗn Nguyên Phù Tông. Nhưng không có ai so sánh được với Khương Phàm bây giờ. Mà những đệ tử thân truyền đó, thậm chí là Đạo tử, đều có được tông môn toàn lực bồi dưỡng, đủ loại tài nguyên tu luyện không thiếu thứ gì. Vậy mà người thừa kế này đây, hết thảy đều dựa vào bản lãnh của mình, mới đi đến ngày hôm nay. Nếu không phải tận mắt chứng kiến, nó cũng không dám tin loại chuyện này có thể xảy ra. Cảm giác này thật giống như không phải nó đang chọn truyền nhân, cũng không phải là nó mang đến cho đối phương lợi ích lớn, mà chỉ đơn giản mình chỉ là một cơ duyên nhỏ của đối phương. "Cái gì mà tư chất Hóa Thần." "Ngươi nhỏ tử coi thường người ta đến mức độ nào vậy." "Dựa theo tư chất và tiềm lực của chủ nhân, cho dù đắc đạo thành tiên cũng không đáng nói." "Chỉ là Hóa Thần thì có gì, chẳng qua là điểm xuất phát của chủ nhân thôi." Vạn Hóa đan lô rất khinh bỉ nhìn Hỗn Nguyên phù bút, cảm thấy đối phương coi thường chủ nhân của mình. "Hoàn toàn chính xác, tương lai của chủ nhân không phải chỉ dừng lại ở Hóa Thần." "Dù là thành tiên, cũng chưa chắc là không thể." Lúc này Linh Lung tháp cũng lên tiếng, nó hoàn toàn đồng ý với điều này. Dù sao vận khí của chủ nhân mình thật sự quá nghịch thiên. Tùy tiện đi đến một nơi, cũng có thể có được cơ duyên to lớn. Tựa hồ ông trời đang liên tục mang đến những lợi ích cho chủ nhân mình. Nếu như người có thiên mệnh như vậy đều không thể thành tiên, vậy trên đời này chẳng còn mấy người có thể thành tiên. "Cũng không thể quá tự cao." Vẫn nên từng bước một an tâm tu luyện thôi. "Trước cứ tu luyện tới Hóa Thần rồi tính, chuyện thành tiên từ từ mưu đồ." Đãng Ma chuông trầm giọng nói, nó vẫn là một pháp bảo rất ổn trọng, đương nhiên sẽ không nói quá lời. Trước mắt thì vẫn là trở thành tu sĩ Hóa Thần thực tế hơn một chút. Còn về cảnh giới cao hơn thì hãy xem kỳ ngộ trong tương lai thế nào. Dù sao thế giới hiện tại so với thời Thượng Cổ, độ khó tu luyện rõ ràng cao hơn nhiều. "Khoan đã, trên người ngươi sao lại xuất hiện nhiều cổ bảo cường đại như vậy?" Hỗn Nguyên phù bút lập tức ngơ ngác, lúc này nó mới cảm thấy trên người Khương Phàm không chỉ đơn giản có mỗi Vạn Hóa đan lô, tựa hồ trong khoảng thời gian mình ngủ say, lại có thêm mấy món nữa. Hơn nữa, mỗi một món cổ bảo đều không kém gì mình, thậm chí còn có khả năng vượt qua mình. Thời buổi nào mà cổ bảo trân quý bắt đầu rẻ như rau ngoài chợ, thế mà tùy tiện là có thể có được nhiều như vậy. Chuyện này có hợp lý không vậy?! "À, đều là do ta thu hoạch được trong mấy năm nay." "Không biết không hay mà lại có nhiều cổ bảo như vậy." Khương Phàm rất khiêm tốn nói. Dù sao quá trình hắn có được những cổ bảo này đích thực là hết sức thư thái, cũng không phải trải qua quá nhiều gian nan. Chỉ là vào đúng thời cơ, đúng địa điểm, sau đó đem những bảo vật này bỏ vào túi mà thôi. "Ách?!". Nghe xong những lời đó, Hỗn Nguyên phù bút hết chỗ nói, hoàn toàn không biết nên nói gì cho phải. Hiển nhiên vận khí của tiểu tử trước mắt tốt đến mức khó tin. Người khác dù liều mạng, cũng không có được một kiện cổ bảo. Còn tên này thì ngược lại, tùy tiện lại có được nhiều như vậy, đã trở thành một cái kho báu di động. Đoán chừng ngay cả tu sĩ Hóa Thần biết được trên người tên tiểu tử này có bảo vật, cũng sẽ nhịn không được mà ra tay cướp đoạt. Thật sự, bây giờ nó còn cảm thấy số vốn mà Hỗn Nguyên Phù Tông lưu lại, có phải là có chút không bì được với bảo vật mà tiểu tử này có được trong mấy năm qua. "Quả nhiên là đánh giá thấp ngươi rồi." "Không ngờ trong thời gian ngắn như vậy, ngươi đã có được thành tựu lớn đến thế." "Hỗn Nguyên Phù Tông có người thừa kế như ngươi, đúng là vận may lớn." Hỗn Nguyên phù bút cảm khái nói. Nó cảm thấy mình cuối cùng cũng đã nhìn thấy hy vọng Hỗn Nguyên Phù Tông quật khởi lần nữa. Nếu Khương Phàm tiếp tục trưởng thành, một khi trở thành tu sĩ Hóa Thần, việc xây dựng lại Hỗn Nguyên Phù Tông sẽ không thành vấn đề. Dù sao trong giới tu tiên, sức mạnh cá nhân vượt trên tất cả. Một người có thể quyết định sự hưng suy của một thế lực trong hơn ngàn năm. Nếu là tu sĩ Hóa Thần, như vậy tối thiểu có thể quyết định ba ngàn năm hưng suy. Trước đó nó cũng từng đi tìm kiếm một số người thừa kế, đáng tiếc đều chết yểu giữa đường. Ngay cả người trở thành Kim Đan chân nhân cũng đếm trên đầu ngón tay. Huống chi là trở thành Nguyên Anh hay Hóa Thần. "Không không không, đừng nhìn tốc độ tu hành của ta nhanh như vậy." "Nhưng khi tấn thăng Kim Đan, hiệu suất có lẽ sẽ không cao như thế." "Nếu không có tài nguyên tu luyện phụ trợ, cho dù là tu sĩ thiên linh căn, cũng phải mất rất nhiều thời gian mới có thể Kết Anh." Khương Phàm trầm giọng nói. Hiển nhiên việc tu hành cảnh giới Kim Đan sẽ còn khó hơn việc tu hành cảnh giới Trúc Cơ. Bởi vì số lượng linh dược tam giai quá khan hiếm. Cơ bản đều nằm trong tay tông môn Nguyên Anh, tu sĩ khác muốn có được thì gần như là không thể. "Nếu như ngươi muốn có được tài nguyên tu luyện, có lẽ có thể đến địa phận Thần Nông Tông." "Ta nhớ ở địa phận Thần Nông Tông có một dãy núi rộng lớn kéo dài hàng chục vạn kilomet – Độc Vụ sơn mạch." "Nơi đó ít người lui tới, bên trong sinh trưởng rất nhiều linh dược, có thể coi là kho linh dược." Thần Nông Tông sở hữu dãy núi mênh mông này, nên thu hoạch được vô số linh dược." "Cũng nhờ đó mà Thần Nông Tông đời đời có Nguyên Anh không dứt." "Hơn nữa trong Độc Vụ sơn mạch cũng còn lại một động phủ Nguyên Anh, đó là của truyền nhân Hỗn Nguyên Phù Tông ngày xưa." "Nếu như ngươi có thể tiến vào động phủ Nguyên Anh kia, thì tài nguyên tu luyện ở cảnh giới Kim Đan của ngươi hẳn là sẽ không thiếu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận