Sớm Đăng Lục Thế Giới Trò Chơi, Bắt Đầu Thông Gia Nữ Đế

Chương 151: Bằng ngươi cũng nghĩ ước lượng ta?

**Chương 151: Ngươi cũng xứng so bì với ta?**
Trong hậu viện Trấn Đông Hầu Phủ!
Thôi Mộng Nhu dẫn theo Hạ Hạo vừa đi dạo vừa giới thiệu với hắn. Hạ Hạo lần đầu tiên về hầu phủ, ban đầu có chút căng thẳng, dù sao chưa từng tiếp xúc với người thân bên này!
Hơn nữa, đặc biệt là lúc trước Thôi Mộng Nhu răn dạy mẫu thân hắn, làm hắn có chút sợ hãi!
Nhưng cuối cùng, hắn phát hiện vị bá mẫu này đối với hắn coi như quan tâm, liền thả lỏng!
Hai người đi một đường, cuối cùng đi qua diễn võ trường. Lúc này, Hạ Hạo phát hiện hai thiếu niên đứng ở cửa diễn võ trường, tuổi tác dường như không chênh lệch nhiều với hắn, khí khái hào hùng, nhưng khuôn mặt còn non nớt!
“Bá mẫu!”
“Bá tổ mẫu!”
Hai thiếu niên nhìn thấy Thôi Mộng Nhu, cung kính hành lễ.
Sau đó ánh mắt rơi vào Hạ Hạo, chẳng biết tại sao Hạ Hạo cảm giác được hai thiếu niên này nhìn mình có chút quái dị, rõ ràng trước đó căn bản không quen biết bọn hắn!
“Tiểu Văn, Huyền Khác!”
Thôi Mộng Nhu nhìn thấy hai thiếu niên này, lộ ra nụ cười. Hạ Huyền Khác là Hạ Văn đêm qua cùng hắn trở về, nàng cũng là đêm qua mới nhận biết, bởi vì Hạ Gia Tộc người thật sự rất nhiều.
“Ngươi chính là tiểu nhi tử của Nhị Bá, đệ đệ ruột của Thần ca!”
Hạ Văn nhìn chằm chằm Hạ Hạo, trực tiếp mở miệng.
“Ngươi là con của Tam thúc, Hạ Văn sao?”
Hạ Hạo cũng lập tức đoán ra thân phận của Hạ Văn, hắn hướng Hạ Văn gật đầu.
“Còn ngươi?”
Hạ Hạo lại nhìn về phía Hạ Huyền Khác vẫn luôn không nói một lời.
“Ta là tử đệ đời thứ tư của Hạ gia chi mạch, hiện tại theo Tam thúc làm việc!”
Hạ Huyền Khác tính cách trầm ổn, so với Hạ Huyền suy tính càng nhiều.
Hắn không chỉ mạnh về thống soái, trí lực và tài chính trị cũng đều rất cao, Hạ Thần từ trước đến nay rất kỳ vọng vào hắn.
Hạ Hạo mỉm cười với hai người, gật đầu, nhưng trong lòng hơi ngưng trọng, nhạy bén nắm bắt được tin tức trong lời nói của hai người, Thần ca, Tam thúc!
Đây không phải là đang nói đến vị đại ca ruột của hắn sao?
“Tứ ca, ta nghe nói võ đạo thiên phú của ngươi siêu tuyệt, Nhị Bá càng coi ngươi như bảo bối, cho rằng tương lai ngươi có thể đăng lâm đỉnh cao võ đạo.
Bởi vậy, từ nhỏ ngươi tập trung ngàn vạn sủng ái, Nhị Bá gửi gắm hy vọng vào ngươi, tài nguyên không ngừng. Cũng bởi vì ngươi, Nhị Bá thờ ơ với Tam ca, thậm chí quên mất Kinh Thành còn có Tam ca!”
Hạ Văn nhìn chằm chằm Hạ Hạo, trong ánh mắt có chiến ý hừng hực bốc lên.
“Tiểu Văn!”
Thôi Mộng Nhu khẽ cau mày, ngắt lời, lời này của Hạ Văn có thể nói là nói ra nỗi lòng của nàng, chỉ là mình làm trưởng bối không nên đối với một tiểu bối như vậy. Dù sao Hạ Hạo hôm nay vừa trở về, từ nhỏ lớn lên ở Đông Hoang,
Ban đầu Thôi Mộng Nhu nghĩ là từ từ bồi dưỡng, dần dần vun đắp tình cảm của Hạ Hạo đối với Hạ gia và các huynh đệ tỷ muội, hiện nay Hạ Văn đứng ra như vậy dễ dàng khiến Hạ Hạo sinh ra cảm giác mình bị nhằm vào.
“Bá mẫu, ta cũng không có ác ý, cũng không phải vừa gặp đã nhằm vào hắn, ta chỉ là muốn lãnh giáo một chút, tuyệt thế thiên tài trong miệng Nhị Bá! Ta rất muốn nhìn một chút đến tột cùng là dạng tuyệt thế thiên tài gì, mới có thể khiến Nhị Bá và Nhị bá mẫu suốt 14 năm qua không hề nhớ nổi trong kinh thành còn có Tam ca!”
Ánh mắt Hạ Văn bình tĩnh, nhưng lại lạnh lùng!
“Tiểu Văn, muốn lãnh giáo thì ngày khác trở lại cũng không muộn!”
Thôi Mộng Nhu lắc đầu, hiểu Hạ Văn muốn thay Hạ Thần ra mặt, nhưng nàng thân là trưởng bối lại phải lấy đại cục làm trọng!
Hạ Hạo nghe vậy ánh mắt cũng sắc bén, biết được người đường đệ này chính là vì đại ca ruột của mình mà đến.
Kỳ thật vừa rồi cùng nhau đi tới, hắn đã hỏi thăm bá mẫu Thôi Mộng Nhu về tình hình của vị đại ca kia, cũng hiểu rõ suốt 14 năm qua, hắn một thân một mình lớn lên trong hầu phủ, mà cha mẹ của hắn, cũng chính là cha mẹ của mình, nhiều năm như vậy căn bản không hề để ý qua hắn, cũng không quan tâm tới hắn......
Trước khi đến Kinh Thành, kỳ thật hắn vô cùng mâu thuẫn, sợ hãi, cảm thấy mình chẳng qua là vật thay thế của đại ca, hiện nay mới biết, dường như chính bởi vì xuất thân của mình, đã cướp đoạt đi tình yêu của phụ mẫu đối với đại ca,
Đại ca tuổi thơ vô cùng cô đơn, nghĩ đến một mình lớn lên trong hầu phủ, khẳng định trải qua không được như ý......
Trong ánh mắt Hạ Hạo vô cùng phức tạp, nhưng hắn cũng là người kiêu ngạo, đối mặt với sự khiêu khích của Hạ Văn, niềm kiêu ngạo của hắn không cho phép hắn lùi bước.
“Bá mẫu, nếu đường đệ muốn lãnh giáo, vậy chúng ta liền luận bàn một phen đi!”
Ánh mắt Hạ Hạo vô cùng bình tĩnh, hắn bảy tuổi liền ra chiến trường, mặc dù có hộ vệ bảo vệ, nhưng đó là nơi chân chính từng thấy máu. Những năm này hắn vẫn luôn rèn luyện bản thân trong chiến trường, tắm rửa yêu huyết, học được kỹ thuật g·iết người thực thụ,
Hắn tự tin cùng cảnh vô địch, có thể xưng tôn, hắn cũng tin tưởng vững chắc mình có thể quét ngang một đường, từ đó chân chính vô địch thiên hạ!
Hạ Văn này so với hắn còn nhỏ hơn một tuổi, hắn có gì phải sợ.
Hơn nữa, hắn lần đầu tiến vào hầu phủ, vừa vặn có thể mượn cơ hội này để bộc lộ tài năng!
“Còn có ta! Cũng muốn lãnh giáo một chút!”
Hạ Huyền Khác bình tĩnh nhìn Hạ Hạo. Hạ Hạo nghe được câu này sửng sốt, sau đó lập tức cười, thật sự cho rằng ai cũng có thể so bì với hắn sao?
Từ năm 12 tuổi, đối thủ của hắn đã không phải là người cùng lứa tuổi, mà hiện nay sắp 14 tuổi, hắn càng thêm đáng sợ!
“Hai người các ngươi cùng lên đi, hôm nay ta sẽ cho các ngươi biết, thế nào là tuyệt thế thiên tư!”
Hạ Hạo đứng bên cạnh Thôi Mộng Nhu, lúc này không còn thu liễm khí tức, cả người như một thanh thần thương sắc bén, muốn đâm thủng thiên khung!
Hắn ngữ khí vô cùng bình tĩnh, nhưng khí độ trên thân lại làm người ta kinh sợ, hắn tựa như một vị vương giả, đứng ở nơi đó, liền tự động trở thành trung tâm của toàn trường!
“Ha ha ha, vậy liền chiến một trận thống khoái!”
Hạ Văn cười to, khí tức cả người cuồng bạo tuôn trào, huyết dịch ầm ầm rung động, như đại giang đại hà chảy xiết, tim đập, vậy mà như trống trận vang dội!
Khí tức của hắn, cũng làm người ta kinh ngạc. Hạ Hạo thấy cảnh này, hơi biến sắc, khí tức biểu hiện ra bên ngoài của đối phương vậy mà hoàn toàn không kém hắn!
Đây quả thực ngoài dự liệu của hắn, ban đầu hắn chỉ là muốn chơi đùa với bọn trẻ con, tùy tiện chơi với Hạ Văn và hai người bọn họ, nhưng...... Lúc này, hắn biết nhất định phải nghiêm túc.
Đây chính là Trấn Đông Hầu Phủ sao, nơi ở của Hạ gia dòng chính bọn hắn, vậy mà tùy tiện một đứa bé, liền có thực lực như thế, Trấn Đông Hầu Phủ quả nhiên tàng long ngọa hổ!
“Hai người các ngươi cùng lên đi!”
Mặc dù Hạ Hạo âm thầm kinh hãi, nhưng hắn vẫn mỉm cười, khí độ vô song, tự tin vẫn như cũ vô địch!
“Huyền Khác, ta đi trước thử hắn một chút!”
Hạ Văn không quay đầu lại, khí tức lần nữa tăng vọt, tiếng tim đập vậy mà chấn động khiến người ta đau tai, khí huyết chi lực của hắn quá thịnh vượng.
“Cuồng vọng! Chỉ bằng ngươi cũng nghĩ so bì với ta? Để đại ca của ta đến!”
Hạ Hạo ánh mắt bình tĩnh, khí tức cũng lại lần nữa cất cao!
Hai người không còn che giấu khí tức, lập tức hấp dẫn đám người trong diễn võ trường, ánh mắt mọi người đều nhìn sang!
“Vậy liền vào trong một trận chiến đi!”
Hạ Văn, người ít lời, không cần phải nhiều lời nữa, chỉ muốn dùng quyền cước để nói chuyện!
Một trận yêu nghiệt đại chiến hết sức căng thẳng!......
Bạn cần đăng nhập để bình luận