Nhanh Thu Thần Thông Đi
Chương 66: 【 Cố Thanh Y đại chiêu 】
Chương 66: 【 Cố Thanh Y đại chiêu 】
Trần Ngôn nhìn xuống phía dưới, lập tức kêu khổ.
Nơi này hắn ngược lại là nhận ra, chính là một dải hồ hoang trong khe núi Tử Kim Sơn, người địa phương vào mùa hè rất thích đến nghịch nước – mặc dù quan phủ nhiều lần cảnh cáo, mà địa thế hồ nước hoang dã phức tạp, thường xuyên xảy ra sự kiện c·hết đuối, nhưng một số dân chúng ngu muội vẫn thích làm những chuyện tự tìm đến cái c·hết, nhất định phải chạy tới đây bơi lội.
Cái hồ này ngược lại không lớn, mặt nước bất quá chỉ vài mẫu, nhưng xung quanh địa thế rộng rãi, muốn vòng qua hồ nước để tiến vào trong rừng, ít nhất cũng phải mấy trăm mét.
Trần Ngôn tăng tốc dưới chân, chạy dọc theo bờ hồ, chỉ nghe thấy sau lưng một tiếng gầm rú, quái vật kia cũng đã xông ra khỏi rừng.
Thấy quái vật ở sau lưng mình hơn trăm mét, Trần Ngôn chỉ lo chạy về phía trước, chỉ cần có thể lần nữa chạy vào trong rừng, liền có thể lặp lại chiêu cũ hất bỏ thứ này.
Nhưng ngay lúc này, bỗng nhiên chỉ nghe thấy mặt hồ bốc lên, "bịch" một tiếng!
Bọt nước b·ắ·n tung tóe, một bóng hình từ trong hồ nước nhảy ra, rơi ngay vào vị trí phía trước đường Trần Ngôn tiến vào rừng!
Trần Ngôn nhìn xuống, lập tức hít sâu một hơi!
Đứng trước mặt hắn, lại là một con quái vật!
Hình dáng tướng mạo, cùng quái vật phía sau có bảy, tám phần tương tự, nhưng hình thể lại lớn hơn một vòng!
Nếu như nói quái vật vừa giao thủ, hình thể tương tự người thường, vậy thì lúc này, thứ chặn trước đường đi của Trần Ngôn, chẳng khác nào O'neill đứng trước mặt. (O'neill: một cầu thủ bóng rổ, cao to)
Ta mẹ nó...
Trần Ngôn tối sầm mặt, trong lòng thống mạ một câu.
Lão t·ử dùng một đạo Phùng Hung Hóa Cát Phù! Theo lý thuyết vận khí phải tốt một chút mới đúng chứ!
Phía trước, con quái vật hình thể to lớn há miệng gào thét với Trần Ngôn, trong cái miệng rộng đầy máu là những chiếc răng nanh sắc nhọn mọc xiêu vẹo – Trần Ngôn chỉ nhìn một chút liền đưa ra phán đoán: Với hàm răng như vậy, bị cắn một cái, tư vị tuyệt đối không dễ chịu!
Quái vật phía sau bỗng nhiên cũng thả chậm bước chân, trong miệng phát ra tiếng gầm nhẹ liên tục, con quái vật hình thể to lớn ngẩng đầu lên, dưới mái tóc rối bù xù lộ ra khuôn mặt dữ tợn, ngũ quan đã vặn vẹo, hơn nữa thoạt nhìn phảng phất như chắp vá.
Nó ngẩng đầu gầm rú với con quái vật phía sau Trần Ngôn...
Trong lòng Trần Ngôn khẽ động... Bọn chúng đang giao lưu.
Hắn hít một hơi thật sâu, chậm rãi đặt cô gái đang vác trên vai xuống đất.
Không có ý tứ... Vừa rồi vốn còn muốn cứu ngươi một mạng.
Dù sao vác một người cũng không ảnh hưởng chính mình dùng Độn Tự Quyết hoặc là Khinh Thân Phù, cho nên thuận tay có thể cứu thì cứu.
Hiện tại à...
Trần Ngôn đặt cô gái xuống.
Trong tình huống không ảnh hưởng lớn đến mình, Trần Ngôn không ngại cứu người. Nhưng nếu như đến lúc nguy hiểm cho an nguy bản thân, Trần Ngôn cũng không cao thượng đến vậy.
Một hồi hai con quái vật vây công mình, mặc kệ là vật lộn hay chạy trốn, bất luận thế nào Trần Ngôn cũng không để ý tới nàng.
Trong lòng phi tốc tính toán một lần tất cả pháp thuật mình biết.
Lục Dương Chính Khí phù, đã chứng minh qua có lực sát thương đối với quái vật – nhưng đã dùng hết.
Tiệt Vận thuật – vô dụng!
Phùng Hung Hóa Cát Phù – vô dụng!
Luật Lệnh · Độn Tự Quyết – có một chút tác dụng, có thể dùng để né tránh công kích hoặc là chạy trốn.
Pháp lệnh · Định Thân thuật – có một chút tác dụng.
Pháp lệnh · Phá Tự Quyết – vô dụng, quái vật rõ ràng là dùng vật lý công kích.
Cái khác... Hình như cũng không có gì.
Trần Ngôn trong nháy mắt liền phát hiện một việc: Quả nhiên, thực chiến mới có thể bộc lộ vấn đề của mình, mới có thể khiến mình nhìn rõ bản thân!
Chính mình trải qua hơn một tháng tu hành, nhìn như học được không ít thứ. Nhưng vừa đến thực chiến liền phát hiện một vấn đề trí mạng: Mình thiếu thủ đoạn công kích một cách nghiêm trọng.
Lâm đại sự hữu tĩnh khí (gặp việc lớn cần phải giữ bình tĩnh), là một ưu thế lớn trong tính cách Trần Ngôn. Hắn là loại người càng gặp cảnh tượng hoành tráng càng có thể bảo trì bình thản, càng có quyết tâm.
Giờ phút này Trần Ngôn đương nhiên là sợ, nhưng cũng không ảnh hưởng đến tư duy, ngay cả đôi tay đang run rẩy cũng dần ổn định lại, ý niệm trong lòng xoay chuyển rất nhanh...
Ngón tay móc từ trong túi ra đạo phù của Cố Thanh Y, đầu ngón tay nguyên khí chảy xuôi, lá bùa cấp tốc hóa thành một ngọn lửa màu vàng đốt hết...
Cố tiểu nương, ngươi không đến nữa ta coi như khó giữ được tính mạng!
...
Rốt cuộc, con quái vật hình thể to lớn gầm lên mấy tiếng với con quái vật nhỏ, con quái vật nhỏ thế mà lui về phía sau mấy bước, co đầu rụt cổ lùi sang một bên.
Quái vật to lớn mở một cặp móng, chậm rãi đi về phía Trần Ngôn.
Trần Ngôn ánh mắt ngưng tụ, hít một hơi thật sâu.
Luật Lệnh · Độn Tự Quyết!
Hắn thôi phát nguyên khí đến cực hạn, thân hình đột nhiên lao về phía đối diện quái vật hình thể to lớn!
Vượt qua mười mét!
Quái vật kia ngẩng đầu lên, trừng to mắt nhìn Trần Ngôn, trong miệng gào thét, mở rộng móng vuốt.
Trần Ngôn trong nháy mắt đã thấy quái vật đến trước mặt, giữa không trung, hét lớn một tiếng: "Pháp lệnh... Định!"
Thân thể quái vật đột nhiên cứng đờ, móng vuốt vung vẩy giữa không trung, bỗng nhiên dừng lại.
Trần Ngôn đã phi thân rơi xuống đất, ngay bên cạnh quái vật, sau đó lại hít một hơi, tiếp tục thi triển Độn Tự Quyết, lao thẳng về phía sau lưng quái vật! !
Một người một quái, lướt qua nhau!
Thấy mình đã chạy tới sau lưng con quái vật hình thể to lớn, Trần Ngôn mừng rỡ trong lòng!
Kế sách thành công!
Rừng cây trước mặt đã không xa, Trần Ngôn trong lòng nhanh chóng tính toán chính mình còn cần bao nhiêu bước để tiến vào trong rừng...
Bỗng nhiên, sau lưng một đạo cuồng phong ập đến, hắn cảm ứng phía dưới không dám do dự, đột nhiên thân thể nhào về phía trước, lăn mấy vòng trên mặt đất mới dừng lại, còn chưa kịp đứng lên, đã thấy một tảng đá nện xuống vị trí trên đường chạy của mình lúc trước.
Mà nơi xa, con quái vật nhỏ kia, trong tay còn ôm hai tảng đá nhặt được bên hồ, gầm rú liên tục với mình!
Mẹ nó! Không nói đạo lý a! Đã nói xong vật lý vật lộn, ngươi mẹ nó thế mà dùng công kích từ xa? !
Trần Ngôn lăn lộn trên mặt đất, lúc bò dậy, con quái vật hình thể to lớn đã chấn động thân hình, hiệu quả Định Thân thuật đã biến mất.
Nó hét lớn một tiếng, thân thể bay lên không trung, giống như Titan Kim Cương, hai tay đánh về phía Trần Ngôn...
Trần Ngôn không thể trốn tránh, nhướng mắt, trong lòng mắng một câu: Cỏ!
Bỗng nhiên một đạo kim quang từ đằng xa bay tới! Như một đóa lưu tinh, từ bên cạnh lao thẳng vào thân con quái vật hình thể to lớn, thế tấn công của con quái vật lập tức chuyển hướng, "oanh" một tiếng, thân thể còn giữa không trung đã bay ra ngoài, đâm đầu vào hồ nước bên cạnh, tạo nên sóng lớn cuồn cuộn...
Trần Ngôn trừng to mắt, đã thấy Cố Thanh Y từ trên trời giáng xuống, đứng bên cạnh mình.
Cố Thanh Y cúi đầu nhìn Trần Ngôn: "Biểu hiện không tệ, có thể tự mình à?"
"..." Trần Ngôn im lặng bò dậy, nhổ một ngụm đất: "Ngươi sẽ không vẫn luôn âm thầm nhìn ta, chờ ta sắp c·hết mới ra tay a?"
"Đoán đúng." Cố Thanh Y gật đầu: "Không như vậy, sao có thể để ngươi đạt được rèn luyện?"
Trần Ngôn trợn trắng mắt.
Cố tiểu nương, ngươi đừng ép ta mở miệng mắng người a! Mắng mẹ kế là trái với hiếu đạo!
Trần Ngôn nhìn xuống phía dưới, lập tức kêu khổ.
Nơi này hắn ngược lại là nhận ra, chính là một dải hồ hoang trong khe núi Tử Kim Sơn, người địa phương vào mùa hè rất thích đến nghịch nước – mặc dù quan phủ nhiều lần cảnh cáo, mà địa thế hồ nước hoang dã phức tạp, thường xuyên xảy ra sự kiện c·hết đuối, nhưng một số dân chúng ngu muội vẫn thích làm những chuyện tự tìm đến cái c·hết, nhất định phải chạy tới đây bơi lội.
Cái hồ này ngược lại không lớn, mặt nước bất quá chỉ vài mẫu, nhưng xung quanh địa thế rộng rãi, muốn vòng qua hồ nước để tiến vào trong rừng, ít nhất cũng phải mấy trăm mét.
Trần Ngôn tăng tốc dưới chân, chạy dọc theo bờ hồ, chỉ nghe thấy sau lưng một tiếng gầm rú, quái vật kia cũng đã xông ra khỏi rừng.
Thấy quái vật ở sau lưng mình hơn trăm mét, Trần Ngôn chỉ lo chạy về phía trước, chỉ cần có thể lần nữa chạy vào trong rừng, liền có thể lặp lại chiêu cũ hất bỏ thứ này.
Nhưng ngay lúc này, bỗng nhiên chỉ nghe thấy mặt hồ bốc lên, "bịch" một tiếng!
Bọt nước b·ắ·n tung tóe, một bóng hình từ trong hồ nước nhảy ra, rơi ngay vào vị trí phía trước đường Trần Ngôn tiến vào rừng!
Trần Ngôn nhìn xuống, lập tức hít sâu một hơi!
Đứng trước mặt hắn, lại là một con quái vật!
Hình dáng tướng mạo, cùng quái vật phía sau có bảy, tám phần tương tự, nhưng hình thể lại lớn hơn một vòng!
Nếu như nói quái vật vừa giao thủ, hình thể tương tự người thường, vậy thì lúc này, thứ chặn trước đường đi của Trần Ngôn, chẳng khác nào O'neill đứng trước mặt. (O'neill: một cầu thủ bóng rổ, cao to)
Ta mẹ nó...
Trần Ngôn tối sầm mặt, trong lòng thống mạ một câu.
Lão t·ử dùng một đạo Phùng Hung Hóa Cát Phù! Theo lý thuyết vận khí phải tốt một chút mới đúng chứ!
Phía trước, con quái vật hình thể to lớn há miệng gào thét với Trần Ngôn, trong cái miệng rộng đầy máu là những chiếc răng nanh sắc nhọn mọc xiêu vẹo – Trần Ngôn chỉ nhìn một chút liền đưa ra phán đoán: Với hàm răng như vậy, bị cắn một cái, tư vị tuyệt đối không dễ chịu!
Quái vật phía sau bỗng nhiên cũng thả chậm bước chân, trong miệng phát ra tiếng gầm nhẹ liên tục, con quái vật hình thể to lớn ngẩng đầu lên, dưới mái tóc rối bù xù lộ ra khuôn mặt dữ tợn, ngũ quan đã vặn vẹo, hơn nữa thoạt nhìn phảng phất như chắp vá.
Nó ngẩng đầu gầm rú với con quái vật phía sau Trần Ngôn...
Trong lòng Trần Ngôn khẽ động... Bọn chúng đang giao lưu.
Hắn hít một hơi thật sâu, chậm rãi đặt cô gái đang vác trên vai xuống đất.
Không có ý tứ... Vừa rồi vốn còn muốn cứu ngươi một mạng.
Dù sao vác một người cũng không ảnh hưởng chính mình dùng Độn Tự Quyết hoặc là Khinh Thân Phù, cho nên thuận tay có thể cứu thì cứu.
Hiện tại à...
Trần Ngôn đặt cô gái xuống.
Trong tình huống không ảnh hưởng lớn đến mình, Trần Ngôn không ngại cứu người. Nhưng nếu như đến lúc nguy hiểm cho an nguy bản thân, Trần Ngôn cũng không cao thượng đến vậy.
Một hồi hai con quái vật vây công mình, mặc kệ là vật lộn hay chạy trốn, bất luận thế nào Trần Ngôn cũng không để ý tới nàng.
Trong lòng phi tốc tính toán một lần tất cả pháp thuật mình biết.
Lục Dương Chính Khí phù, đã chứng minh qua có lực sát thương đối với quái vật – nhưng đã dùng hết.
Tiệt Vận thuật – vô dụng!
Phùng Hung Hóa Cát Phù – vô dụng!
Luật Lệnh · Độn Tự Quyết – có một chút tác dụng, có thể dùng để né tránh công kích hoặc là chạy trốn.
Pháp lệnh · Định Thân thuật – có một chút tác dụng.
Pháp lệnh · Phá Tự Quyết – vô dụng, quái vật rõ ràng là dùng vật lý công kích.
Cái khác... Hình như cũng không có gì.
Trần Ngôn trong nháy mắt liền phát hiện một việc: Quả nhiên, thực chiến mới có thể bộc lộ vấn đề của mình, mới có thể khiến mình nhìn rõ bản thân!
Chính mình trải qua hơn một tháng tu hành, nhìn như học được không ít thứ. Nhưng vừa đến thực chiến liền phát hiện một vấn đề trí mạng: Mình thiếu thủ đoạn công kích một cách nghiêm trọng.
Lâm đại sự hữu tĩnh khí (gặp việc lớn cần phải giữ bình tĩnh), là một ưu thế lớn trong tính cách Trần Ngôn. Hắn là loại người càng gặp cảnh tượng hoành tráng càng có thể bảo trì bình thản, càng có quyết tâm.
Giờ phút này Trần Ngôn đương nhiên là sợ, nhưng cũng không ảnh hưởng đến tư duy, ngay cả đôi tay đang run rẩy cũng dần ổn định lại, ý niệm trong lòng xoay chuyển rất nhanh...
Ngón tay móc từ trong túi ra đạo phù của Cố Thanh Y, đầu ngón tay nguyên khí chảy xuôi, lá bùa cấp tốc hóa thành một ngọn lửa màu vàng đốt hết...
Cố tiểu nương, ngươi không đến nữa ta coi như khó giữ được tính mạng!
...
Rốt cuộc, con quái vật hình thể to lớn gầm lên mấy tiếng với con quái vật nhỏ, con quái vật nhỏ thế mà lui về phía sau mấy bước, co đầu rụt cổ lùi sang một bên.
Quái vật to lớn mở một cặp móng, chậm rãi đi về phía Trần Ngôn.
Trần Ngôn ánh mắt ngưng tụ, hít một hơi thật sâu.
Luật Lệnh · Độn Tự Quyết!
Hắn thôi phát nguyên khí đến cực hạn, thân hình đột nhiên lao về phía đối diện quái vật hình thể to lớn!
Vượt qua mười mét!
Quái vật kia ngẩng đầu lên, trừng to mắt nhìn Trần Ngôn, trong miệng gào thét, mở rộng móng vuốt.
Trần Ngôn trong nháy mắt đã thấy quái vật đến trước mặt, giữa không trung, hét lớn một tiếng: "Pháp lệnh... Định!"
Thân thể quái vật đột nhiên cứng đờ, móng vuốt vung vẩy giữa không trung, bỗng nhiên dừng lại.
Trần Ngôn đã phi thân rơi xuống đất, ngay bên cạnh quái vật, sau đó lại hít một hơi, tiếp tục thi triển Độn Tự Quyết, lao thẳng về phía sau lưng quái vật! !
Một người một quái, lướt qua nhau!
Thấy mình đã chạy tới sau lưng con quái vật hình thể to lớn, Trần Ngôn mừng rỡ trong lòng!
Kế sách thành công!
Rừng cây trước mặt đã không xa, Trần Ngôn trong lòng nhanh chóng tính toán chính mình còn cần bao nhiêu bước để tiến vào trong rừng...
Bỗng nhiên, sau lưng một đạo cuồng phong ập đến, hắn cảm ứng phía dưới không dám do dự, đột nhiên thân thể nhào về phía trước, lăn mấy vòng trên mặt đất mới dừng lại, còn chưa kịp đứng lên, đã thấy một tảng đá nện xuống vị trí trên đường chạy của mình lúc trước.
Mà nơi xa, con quái vật nhỏ kia, trong tay còn ôm hai tảng đá nhặt được bên hồ, gầm rú liên tục với mình!
Mẹ nó! Không nói đạo lý a! Đã nói xong vật lý vật lộn, ngươi mẹ nó thế mà dùng công kích từ xa? !
Trần Ngôn lăn lộn trên mặt đất, lúc bò dậy, con quái vật hình thể to lớn đã chấn động thân hình, hiệu quả Định Thân thuật đã biến mất.
Nó hét lớn một tiếng, thân thể bay lên không trung, giống như Titan Kim Cương, hai tay đánh về phía Trần Ngôn...
Trần Ngôn không thể trốn tránh, nhướng mắt, trong lòng mắng một câu: Cỏ!
Bỗng nhiên một đạo kim quang từ đằng xa bay tới! Như một đóa lưu tinh, từ bên cạnh lao thẳng vào thân con quái vật hình thể to lớn, thế tấn công của con quái vật lập tức chuyển hướng, "oanh" một tiếng, thân thể còn giữa không trung đã bay ra ngoài, đâm đầu vào hồ nước bên cạnh, tạo nên sóng lớn cuồn cuộn...
Trần Ngôn trừng to mắt, đã thấy Cố Thanh Y từ trên trời giáng xuống, đứng bên cạnh mình.
Cố Thanh Y cúi đầu nhìn Trần Ngôn: "Biểu hiện không tệ, có thể tự mình à?"
"..." Trần Ngôn im lặng bò dậy, nhổ một ngụm đất: "Ngươi sẽ không vẫn luôn âm thầm nhìn ta, chờ ta sắp c·hết mới ra tay a?"
"Đoán đúng." Cố Thanh Y gật đầu: "Không như vậy, sao có thể để ngươi đạt được rèn luyện?"
Trần Ngôn trợn trắng mắt.
Cố tiểu nương, ngươi đừng ép ta mở miệng mắng người a! Mắng mẹ kế là trái với hiếu đạo!
Bạn cần đăng nhập để bình luận