Nhà Ta Tiểu Sư Đệ Không Quá Bình Thường

Chương 256: ngươi hẳn là sẽ không sợ sệt đi

**Chương 256: Ngươi hẳn là sẽ không sợ hãi chứ**
Tiểu Đồng đứng ở bên ngoài, khóe miệng mang theo nụ cười, "Hoan nghênh quý khách lần sau lại đến."
Ánh trăng non treo lơ lửng trên cao.
Hứa Nguyên trở lại hang động của mình.
Lúc này, ở bên ngoài động số 33, hai bóng người đang đứng đó, chính là Lăng Ngưu và Hắc Sát.
Dưới ánh trăng, thân hình tràn ngập lực lượng của Hắc Sát khiến người ta phải rùng mình.
"Chính là hắn, hắn chính là Hứa Nguyên!" Lăng Ngưu nhìn thấy Hứa Nguyên, liền chỉ vào Hứa Nguyên nói với Hắc Sát.
Hắc Sát không nói gì, cứ yên lặng nhìn Hứa Nguyên đang đi về phía mình.
"Có thể tránh đường một chút không? Các ngươi đang chắn đường ta." Hứa Nguyên không hề tỏ ra sợ hãi, ngược lại bình thản lên tiếng.
Hắc Sát thấy Hứa Nguyên phản ứng như vậy, đôi mắt hơi nheo lại.
"Sao? Không nhận ra ta à? Lúc trước, cái khí phách ngang tàng kia của ngươi đã chạy đi đâu rồi!" Lăng Ngưu đứng một bên không ngừng mỉa mai.
Nào ngờ, Hứa Nguyên trực tiếp bỏ qua Lăng Ngưu, vẫn luôn nhìn Hắc Sát.
"Ngươi..."
Lăng Ngưu thấy Hứa Nguyên không để ý đến mình, sắc mặt sa sầm, đang định nổi giận thì Hắc Sát lại đưa tay ngăn hắn lại, "Ngươi rất có gan..."
"Bất quá, đắc tội với Huyết Luyện bang ta, ngươi sẽ không có kết cục tốt đẹp."
Hứa Nguyên không sợ, "Vậy ta ngược lại muốn xem xem, cái gì gọi là không có kết cục tốt đẹp."
Thật là to gan!
Lăng Ngưu nghe vậy, trong lòng giật mình, thực lực của Hắc Sát ở Huyết Luyện bang cũng có thể lọt vào top 10, người bình thường đối mặt với Hắc Sát đã sớm suy sụp.
"Đúng là nghé con mới sinh không sợ cọp."
Hắc Sát cười lạnh, "Ta rất tán thưởng dũng khí của ngươi, ngày mai ta sẽ đợi ngươi ở Phong Lôi đài, đương nhiên, nếu như ngươi sợ thì có thể không đến."
"Được!"
Không đợi Hắc Sát nói hết, Hứa Nguyên liền đồng ý.
"Rất tốt."
Hắc Sát khựng lại, nhìn chằm chằm Hứa Nguyên một chút rồi rời đi.
"Hắc Sát đại ca, chờ ta với." Lăng Ngưu vội vàng đi theo sau Hắc Sát, hiện tại hắn cũng không dám đối mặt với Hứa Nguyên, vết sưng trên mặt vẫn chưa hết.
Đợi Hắc Sát rời đi.
Cấm chế của động số 32 được giải trừ, Phan Song Tinh thò đầu ra, nhìn xung quanh, xác nhận người của Huyết Luyện bang đã đi, rồi mới bước ra ngoài.
"Hứa Nguyên, ngươi không sao chứ!"
Thấy Hứa Nguyên lắc đầu, Phan Song Tinh thở phào nhẹ nhõm, rồi như nhớ ra điều gì, "Không ngờ Huyết Luyện bang lại phái Hắc Sát, hắn không có làm gì ngươi chứ."
"Không có, chỉ là muốn tìm ta giao đấu mà thôi." Hứa Nguyên nhún vai, vẻ mặt không quan trọng.
"Không có việc gì là tốt rồi... Cái gì? Hắc Sát tìm ngươi giao đấu? Ngươi không có đồng ý chứ." Phan Song Tinh biến sắc, vội vàng hỏi.
"Đồng ý rồi."
"Ai nha! Xong rồi, xong rồi!" Phan Song Tinh gấp gáp nói, "Ngươi bây giờ mau chóng rời khỏi đây đi, nếu không ngày mai sẽ không chỉ mất Lịch Luyện Phân đơn giản như vậy đâu."
Thấy Hứa Nguyên không hiểu, Phan Song Tinh giải thích: "Hắc Sát là vệ sĩ bên cạnh bang chủ Huyết Luyện bang, thực lực của hắn đã đạt đến Đạo Luân cảnh nhị trọng, đáng sợ vô cùng. Loại thực lực này ở Bách Luyện Học Viện đều là những tồn tại cực mạnh.
Quan trọng nhất là, tính cách Hắc Sát cương mãnh, ra tay cực kỳ tàn nhẫn, người giao đấu với hắn ít nhất cũng phải gãy tay gãy chân, không thể nào lành lặn rời khỏi Phong Lôi đài."
"A! Ta đã biết."
Đối với phản ứng hờ hững này của Hứa Nguyên, Phan Song Tinh sốt ruột, định tiếp tục thuyết phục, Hứa Nguyên liền ngắt lời: "Yên tâm đi, thực lực của ta rất mạnh, trước đó Lăng Ngưu ngươi cũng không tin ta, kết quả ta đánh hắn, bây giờ ngươi cũng nên tin tưởng ta đi!"
"Ai nha, Hắc Sát và Lăng Ngưu hoàn toàn không cùng một đẳng cấp, thật sự không được đâu!"
Phan Song Tinh tiếp tục khuyên, nhưng Hứa Nguyên đã trở về động, thời gian quá muộn, hắn muốn nghỉ ngơi.
Phan Song Tinh nói quá nhiều, dù là muốn tốt cho hắn, nhưng lại không tin hắn.
Phan Song Tinh thấy vậy, thở dài một tiếng rồi cũng trở về động của mình.
Chỉ có thể ngày mai khuyên tiếp...
Hôm sau.
Ánh mặt trời ấm áp chiếu rọi khắp thiên địa.
Hứa Nguyên vươn vai, từ trong động đi ra, vừa ra ngoài liền thấy Phan Song Tinh đang canh giữ ở bên ngoài.
"Ngươi lại định khuyên ta?"
Không đợi Phan Song Tinh mở miệng, Hứa Nguyên liền biết ý nghĩ của y, "Yên tâm đi, ta không phải người ngu, không đánh lại được thì ta sẽ đầu hàng."
Vỗ vai Phan Song Tinh, cho y một ánh mắt an tâm, rồi đi về phía Phong Lôi đài.
Phong Lôi đài.
Sáng sớm đã đông nghẹt người, bởi vì bọn họ biết, hôm nay có trận đấu của Hắc Sát.
"Các ngươi có biết Hắc Sát đấu với ai không?"
"Hắc Sát đấu với người mới hôm qua đã hành hung Lăng Ngưu."
"Người mới? Người mới mà lại kinh động đến Hắc Sát? Xem ra người mới này sắp gặp xui xẻo rồi."
"Ai, xem như mua một bài học đi."
Đám người xì xào bàn tán, trong lời nói đều là tiếc hận cho Hứa Nguyên.
Theo bọn họ nghĩ, Hứa Nguyên chọc giận Hắc Sát, vậy thì thật sự là xong đời.
"Đến rồi!"
Trong đám người, một tiếng kinh hô vang lên, chỉ thấy Hắc Sát mặc một thân áo bào đen, nhưng dù là áo bào đen cũng khó che giấu được cơ bắp trên người hắn.
Bên cạnh hắn, người của Huyết Luyện bang đi theo.
Đám người theo bản năng nhường ra một lối đi, đứng ở trên cao, Hắc Sát đảo mắt nhìn quanh, trầm giọng nói: "Hắn còn chưa tới sao?"
Hắn đang nói đến Hứa Nguyên.
"Chưa đến!"
Lăng Ngưu lên tiếng, "Hắn sẽ không phải vì sợ mà lỡ hẹn chứ."
Hắn không muốn Hứa Nguyên lỡ hẹn, như thế sẽ không thể nhìn thấy Hứa Nguyên bị hành hung.
Trong mắt Hắc Sát hiện lên một tia lạnh lẽo.
Vốn cho rằng Hứa Nguyên là người to gan, không ngờ lại là một kẻ yếu, dám lừa hắn.
Lúc này, hắn đang chuẩn bị đi tìm Hứa Nguyên gây phiền phức.
"Nhiều người như vậy sao?"
Lúc này, giọng nói của Hứa Nguyên vang lên, đám người nghe thấy, nhìn thấy Hứa Nguyên thì nhao nhao tránh ra một con đường.
Hứa Nguyên đi thẳng đến trước mặt Hắc Sát.
"Ngươi có can đảm, nếu như ngươi không làm mất mặt Huyết Luyện bang ta, ta rất có hứng thú thu nạp ngươi vào Huyết Luyện bang." Hắc Sát nói.
"Vậy thì thật cảm ơn." Hứa Nguyên cười khẽ, "Chỉ là ta cảm thấy ngươi còn chưa đủ tư cách."
Trong mắt Hắc Sát hiện lên hàn ý, đây là lần đầu tiên hắn bị người khác nói là không đủ tư cách.
"Hắc Sát đại ca, thấy chưa? Hắn chính là ngông cuồng như vậy, coi thường Huyết Luyện bang chúng ta!" Lăng Ngưu lập tức thêm mắm thêm muối.
Hàn khí trên người Hắc Sát lại tăng thêm.
Chỉ cần nhắc đến danh dự của Huyết Luyện bang, Hắc Sát sẽ cực kỳ coi trọng.
"Ngươi đánh Lăng Ngưu, làm mất mặt Huyết Luyện bang ta, hắn thua ngươi 100 Lịch Luyện Phân, ta và ngươi so tài 110 Lịch Luyện Phân thì thế nào?" Hắc Sát nói.
110 Lịch Luyện Phân, thêm 10 phần là vì giữ thể diện, cũng không nhiều.
Mọi người ở đây cho rằng Hứa Nguyên sẽ đồng ý, thì Hứa Nguyên lại lắc đầu.
"Quả nhiên vẫn là quá cao sao?"
Trong lòng mọi người thầm than, Hứa Nguyên không phải đối thủ của Hắc Sát, từ đó lựa chọn giảm bớt Lịch Luyện Phân bị mất, tuy mất mặt, nhưng lại bảo vệ được điểm số.
Cũng xem như hợp lý.
"150 Lịch Luyện Phân!"
Điều mà không ai ngờ tới là, Hứa Nguyên mở miệng lại tăng giá.
150 Lịch Luyện Phân như tiếng sấm nổ bên tai mọi người.
"Không được đâu!"
Phan Song Tinh bên cạnh lo lắng, lúc đầu đã thở phào nhẹ nhõm, chỉ thua có mười phần, bây giờ lại muốn tìm đến cái c·h·ế·t, muốn thua năm mươi? Đây không phải là bị bệnh sao?
Hứa Nguyên lại làm như không nghe thấy, ánh mắt nhìn chằm chằm Hắc Sát, khóe miệng nhếch lên lộ ra nụ cười chế nhạo, "Ngươi hẳn là sẽ không sợ hãi chứ."
Oanh!
Một câu nói nổ tung trong đầu Hắc Sát, lửa giận trong lòng xông thẳng lên não, nghiến răng nghiến lợi nói: "Đã ngươi muốn c·h·ế·t, vậy ta sẽ thành toàn cho ngươi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận