Nhà Ma Của Tôi Liên Thông Với Địa Phủ
Chương 66
Sau khi các vị khách rời đi, Lê Diệu lập tức đóng chặt cửa lại.
Nàng muốn đến phó bản Như Hoa trước, xem xem phó bản cao cấp có gì đặc biệt không.
Lúc phó bản trung cấp thăng cấp, không nghe du khách nào phản ánh có thay đổi gì, chứng tỏ biến hóa có thể rất nhỏ, nên du khách mới không cảm nhận được.
Đến phó bản, Lê Diệu nhìn quanh bốn phía, nhìn trái nhìn phải, đều cảm thấy mọi thứ vẫn như cũ, không có một chút biến hóa nào.
Sao lại thế này?
Phó bản đã thăng cấp lên cao cấp, sao lại không có biến hóa gì.
Lúc này Như Hoa bước đến, đứng cạnh Lê Diệu, chậm rãi nói: "Phó bản thăng cấp lên cao cấp, cảnh vật đúng là không có biến hóa, nhưng ta có thể cảm giác được, năng lực khống chế của mình đối với phó bản đã mạnh hơn."
Như Hoa đưa ra hai ví dụ.
Đầu tiên là đối với NPC không có ý thức, trước kia những NPC này chỉ là người máy sơ cấp, cần Như Hoa chủ động khống chế, từng động tác giơ tay nhấc chân đều do Như Hoa điều khiển.
Hiện tại, những NPC này đã thăng cấp, tuy vẫn không có ý thức của riêng mình, nhưng cao cấp hơn, giống như người máy trí năng, có thể phân biệt mệnh lệnh.
Như Hoa chỉ cần một ý niệm, liền có thể sai khiến những NPC này làm việc.
Bên bờ biển, Tôm Bự ca đang đem hải sản mới đưa tới thả nuôi trong biển, một mình hắn làm việc có chút vất vả.
Như Hoa thấy thế giơ tay lên, lập tức có mười mấy NPC đến hỗ trợ.
Bọn họ người thì giúp khiêng đồ, người thì giúp rải thức ăn, thậm chí còn có thể phân công hợp tác.
Tiếp theo, là khả năng khống chế đối với toàn bộ phó bản, gần như đạt đến trình độ hô mưa gọi gió.
"Đúng rồi, Diệu Diệu." Như Hoa nhớ ra một chuyện, "Ta hình như có thể ra ngoài rồi."
"Có ý gì?" Lê Diệu giật mình.
Như Hoa gỡ lọn tóc quăn bên tai xuống, dịu dàng cười với Lê Diệu: "Diệu Diệu thử xem, không chỉ ta có thể ra ngoài, mà phó bản cũng có thể."
Lê Diệu có chút kích động.
Chẳng lẽ, nàng có thể mang Như Hoa ra ngoài?
Nghĩ đến đây, Lê Diệu lập tức ra khỏi cửa nhà ma, tìm một nơi không người, trong lòng gọi Như Hoa.
Chỉ một ý nghĩ, Như Hoa liền xuất hiện trước mặt nàng.
"Oa!" Lê Diệu kinh ngạc.
Nhìn vẻ vui mừng của Lê Diệu, Như Hoa cũng vui theo, nàng hỏi: "Diệu Diệu, trưa hôm nay, ngươi đã gọi ta bằng cách nào?"
Lê Diệu lấy khối rubik âm dương ra, chỉ vào ô lục sắc nhỏ: "Chạm vào đây, có thể nhìn thấy toàn bộ phó bản Như Hoa."
Như Hoa ghé sát lại nhìn một chút, sau đó nắm tay Lê Diệu, hai người cùng nhau đi về phía khối rubik.
Thân thể xuyên qua một kết giới trong suốt, hai người trực tiếp xuất hiện bên trong phó bản Như Hoa.
Lê Diệu ngạc nhiên, sau đó lập tức hiểu ra: "Ta hiểu rồi, khối rubik âm dương là cửa phó bản!"
Bởi vì có cửa phó bản, nên nàng mới có thể ở bên ngoài nhà ma triệu hồi Như Hoa, còn có thể tùy thời tùy chỗ tiến vào phó bản Như Hoa.
Vậy nàng có thể để người khác tiến vào phó bản không?
Trời đã tối.
Xung quanh nhà ma lại rất hoang vu, không có người, Lê Diệu liền để Lệ quỷ Đỏ Đỏ mang Chu lão đầu tới.
Chu lão đầu này lại ngất đi, hết sức yếu ớt, căn bản không biết mình đang ở đâu.
Đỏ Đỏ ném hắn xuống đất, Lê Diệu đặt tay sau lưng hắn, dùng sức đẩy, đẩy hắn vào trong phó bản Như Hoa.
Vậy mà lại có thể!
Lê Diệu không kìm được sự kích động trong lòng, việc này quá trâu rồi.
Nói như vậy, khối rubik âm dương chẳng phải là cánh cổng không gian di động sao? Chỉ cần đem tất cả phó bản đều thăng cấp lên cao cấp, nàng liền có thể thông qua khối rubik âm dương, tùy thời tùy chỗ xuyên qua các không gian.
Như vậy còn mua Như Ý phòng nhỏ làm gì, trực tiếp bảo Như Hoa, trong phó bản, cho nàng một mảnh đất riêng.
Sau này ra ngoài, trực tiếp vào phó bản, về nhà ở là được.
Oa, phí đi đường cũng tiết kiệm được!
Lê Diệu càng nghĩ càng kích động, quyết định lập tức đi lên tầng 16, quy hoạch địa bàn của mình một chút.
Sau này nàng ra ngoài không cần ở khách sạn, có thể tùy thời về nhà ở.
Cho nên, gian phòng của nàng nhất định phải thật thoải mái dễ chịu.
Muốn bố trí tầng 16, trước tiên cần phải để quỷ công nhân viên tầng 16 dọn dẹp địa điểm, đem đồ đạc làm việc đến tầng 15.
Sau khi dọn dẹp, Lê Diệu bắt đầu quy hoạch.
Đầu tiên là phòng ngủ của nàng, chọn gian phòng hướng dương gần cửa sổ, vừa lớn lại ấm áp.
Sau đó là thư phòng, phải lớn, còn rộng rãi hơn, phải sáng sủa.
Còn có phòng giữ quần áo và phòng tập thể thao.
Đúng rồi, còn có phòng khách, phòng ăn, phòng bếp, phòng vệ sinh, đều phải có.
Nhiếp Tiểu Thiến ngoan ngoãn đi theo bên cạnh Lê Diệu, thấy nàng quy hoạch công năng cho mấy gian phòng, nhưng không nghĩ đến mình, không khỏi sốt ruột: "Chủ nhân tỷ tỷ, phòng của ta đâu?"
Lê Diệu sửng sốt một chút, rất nhanh liền phản ứng lại: "Ngươi ở trong phó bản a, đừng vội, ta rất nhanh sẽ dựng phó bản cho ngươi, như thế ngươi sẽ có chỗ ở."
Nhiếp Tiểu Thiến chu môi, không vui: "Thế nhưng, ta muốn ở cùng chủ nhân tỷ tỷ."
"Cũng được." Lê Diệu vung tay lên, "Cho ngươi một gian phòng."
Dù sao tầng cao nhất rất lớn, còn có rất nhiều phòng trống.
Như Hoa dịu dàng nói: "Diệu Diệu, cũng cho ta một gian phòng."
Lê Diệu kinh ngạc: "Ngươi cũng muốn ở cùng ta sao?"
Nàng thấy Như Hoa rất thích phó bản, không có việc gì liền ở trong đó.
Như Hoa lắc đầu: "Ta ở trong phó bản, bên này chỉ là để nghỉ ngơi tạm thời."
Nàng muốn sớm tối đến nấu cơm cho Lê Diệu, nếu không Lê Diệu lại tùy tiện ăn mì ăn liền.
Mì ăn liền không có dinh dưỡng, cứ ăn như vậy không được.
Lê Diệu tuổi còn nhỏ, Như Hoa có một loại tâm lý của người mẹ, muốn chăm sóc tốt cho nàng.
"Được." Lê Diệu gật đầu, "Vậy thì cho Như Hoa, Tiểu Thiến, Mặt Nạ, còn có Mộng Heo Vòi các ngươi đều một gian."
Nghe vậy, mắt Mộng Heo Vòi sáng lên.
Cái gì?
Mộng Mộng sắp có phòng riêng!
Ô ô —— Trong đôi mắt to của Mộng Heo Vòi, chảy xuống hai hàng nước mắt.
Ô ô, cuối cùng nó cũng có địa bàn của mình, không cần phải như tên du thủ du thực, khắp nơi chạy loạn.
Sau khi sắp xếp phòng xong, liền phải mua giường và đồ dùng trong nhà.
Những vật này, nhà ma thương thành đều có bán.
Nhưng đồ vật trong nhà ma thương thành, đều mang một ít hiệu quả đặc biệt, giá cả cũng đắt hơn.
Ví dụ như giường, có hiệu quả trợ ngủ, nằm xuống sẽ dễ ngủ hơn.
Rẻ nhất một chiếc, cũng phải 8000 điểm tích lũy.
Lê Diệu do dự mãi, vẫn là không nỡ mua.
Thôi vậy, vẫn là đem điểm tích lũy để dành, giữ lại mua kiến trúc.
Lê Diệu mở thành phố thu mua bảo vật, mua một chiếc giường gỗ lớn, còn đồ dùng trong nhà, tủ bát, phòng tắm, đồ điện gia dụng, phải đi đến cửa hàng đồ gia dụng và cửa hàng thiết bị phòng tắm, để bọn họ đến đo kích thước rồi làm.
Ban ngày hừng hực khí thế mong đợi cả ngày, kết quả đến ban đêm, chỉ có mấy căn phòng trống.
Những thứ khác không có gì cả.
Lê Diệu có chút thất vọng.
Nhiếp Tiểu Thiến nhìn mà đau lòng muốn c·h·ế·t, "Chủ nhân tỷ tỷ, tiêu một ít điểm tích lũy không sao, mua thêm một chút đi.
Chờ phó bản của ta xây xong, ta sẽ cố gắng, kiếm thật nhiều thật nhiều, thật nhiều thật nhiều tiền cho ngươi, để ngươi tùy ý tiêu xài."
Ngô, Tiểu Thiến thật tri kỷ a!
『 Ấn vào đây báo lỗi 』 『 Gia nhập giá sách 』
Nàng muốn đến phó bản Như Hoa trước, xem xem phó bản cao cấp có gì đặc biệt không.
Lúc phó bản trung cấp thăng cấp, không nghe du khách nào phản ánh có thay đổi gì, chứng tỏ biến hóa có thể rất nhỏ, nên du khách mới không cảm nhận được.
Đến phó bản, Lê Diệu nhìn quanh bốn phía, nhìn trái nhìn phải, đều cảm thấy mọi thứ vẫn như cũ, không có một chút biến hóa nào.
Sao lại thế này?
Phó bản đã thăng cấp lên cao cấp, sao lại không có biến hóa gì.
Lúc này Như Hoa bước đến, đứng cạnh Lê Diệu, chậm rãi nói: "Phó bản thăng cấp lên cao cấp, cảnh vật đúng là không có biến hóa, nhưng ta có thể cảm giác được, năng lực khống chế của mình đối với phó bản đã mạnh hơn."
Như Hoa đưa ra hai ví dụ.
Đầu tiên là đối với NPC không có ý thức, trước kia những NPC này chỉ là người máy sơ cấp, cần Như Hoa chủ động khống chế, từng động tác giơ tay nhấc chân đều do Như Hoa điều khiển.
Hiện tại, những NPC này đã thăng cấp, tuy vẫn không có ý thức của riêng mình, nhưng cao cấp hơn, giống như người máy trí năng, có thể phân biệt mệnh lệnh.
Như Hoa chỉ cần một ý niệm, liền có thể sai khiến những NPC này làm việc.
Bên bờ biển, Tôm Bự ca đang đem hải sản mới đưa tới thả nuôi trong biển, một mình hắn làm việc có chút vất vả.
Như Hoa thấy thế giơ tay lên, lập tức có mười mấy NPC đến hỗ trợ.
Bọn họ người thì giúp khiêng đồ, người thì giúp rải thức ăn, thậm chí còn có thể phân công hợp tác.
Tiếp theo, là khả năng khống chế đối với toàn bộ phó bản, gần như đạt đến trình độ hô mưa gọi gió.
"Đúng rồi, Diệu Diệu." Như Hoa nhớ ra một chuyện, "Ta hình như có thể ra ngoài rồi."
"Có ý gì?" Lê Diệu giật mình.
Như Hoa gỡ lọn tóc quăn bên tai xuống, dịu dàng cười với Lê Diệu: "Diệu Diệu thử xem, không chỉ ta có thể ra ngoài, mà phó bản cũng có thể."
Lê Diệu có chút kích động.
Chẳng lẽ, nàng có thể mang Như Hoa ra ngoài?
Nghĩ đến đây, Lê Diệu lập tức ra khỏi cửa nhà ma, tìm một nơi không người, trong lòng gọi Như Hoa.
Chỉ một ý nghĩ, Như Hoa liền xuất hiện trước mặt nàng.
"Oa!" Lê Diệu kinh ngạc.
Nhìn vẻ vui mừng của Lê Diệu, Như Hoa cũng vui theo, nàng hỏi: "Diệu Diệu, trưa hôm nay, ngươi đã gọi ta bằng cách nào?"
Lê Diệu lấy khối rubik âm dương ra, chỉ vào ô lục sắc nhỏ: "Chạm vào đây, có thể nhìn thấy toàn bộ phó bản Như Hoa."
Như Hoa ghé sát lại nhìn một chút, sau đó nắm tay Lê Diệu, hai người cùng nhau đi về phía khối rubik.
Thân thể xuyên qua một kết giới trong suốt, hai người trực tiếp xuất hiện bên trong phó bản Như Hoa.
Lê Diệu ngạc nhiên, sau đó lập tức hiểu ra: "Ta hiểu rồi, khối rubik âm dương là cửa phó bản!"
Bởi vì có cửa phó bản, nên nàng mới có thể ở bên ngoài nhà ma triệu hồi Như Hoa, còn có thể tùy thời tùy chỗ tiến vào phó bản Như Hoa.
Vậy nàng có thể để người khác tiến vào phó bản không?
Trời đã tối.
Xung quanh nhà ma lại rất hoang vu, không có người, Lê Diệu liền để Lệ quỷ Đỏ Đỏ mang Chu lão đầu tới.
Chu lão đầu này lại ngất đi, hết sức yếu ớt, căn bản không biết mình đang ở đâu.
Đỏ Đỏ ném hắn xuống đất, Lê Diệu đặt tay sau lưng hắn, dùng sức đẩy, đẩy hắn vào trong phó bản Như Hoa.
Vậy mà lại có thể!
Lê Diệu không kìm được sự kích động trong lòng, việc này quá trâu rồi.
Nói như vậy, khối rubik âm dương chẳng phải là cánh cổng không gian di động sao? Chỉ cần đem tất cả phó bản đều thăng cấp lên cao cấp, nàng liền có thể thông qua khối rubik âm dương, tùy thời tùy chỗ xuyên qua các không gian.
Như vậy còn mua Như Ý phòng nhỏ làm gì, trực tiếp bảo Như Hoa, trong phó bản, cho nàng một mảnh đất riêng.
Sau này ra ngoài, trực tiếp vào phó bản, về nhà ở là được.
Oa, phí đi đường cũng tiết kiệm được!
Lê Diệu càng nghĩ càng kích động, quyết định lập tức đi lên tầng 16, quy hoạch địa bàn của mình một chút.
Sau này nàng ra ngoài không cần ở khách sạn, có thể tùy thời về nhà ở.
Cho nên, gian phòng của nàng nhất định phải thật thoải mái dễ chịu.
Muốn bố trí tầng 16, trước tiên cần phải để quỷ công nhân viên tầng 16 dọn dẹp địa điểm, đem đồ đạc làm việc đến tầng 15.
Sau khi dọn dẹp, Lê Diệu bắt đầu quy hoạch.
Đầu tiên là phòng ngủ của nàng, chọn gian phòng hướng dương gần cửa sổ, vừa lớn lại ấm áp.
Sau đó là thư phòng, phải lớn, còn rộng rãi hơn, phải sáng sủa.
Còn có phòng giữ quần áo và phòng tập thể thao.
Đúng rồi, còn có phòng khách, phòng ăn, phòng bếp, phòng vệ sinh, đều phải có.
Nhiếp Tiểu Thiến ngoan ngoãn đi theo bên cạnh Lê Diệu, thấy nàng quy hoạch công năng cho mấy gian phòng, nhưng không nghĩ đến mình, không khỏi sốt ruột: "Chủ nhân tỷ tỷ, phòng của ta đâu?"
Lê Diệu sửng sốt một chút, rất nhanh liền phản ứng lại: "Ngươi ở trong phó bản a, đừng vội, ta rất nhanh sẽ dựng phó bản cho ngươi, như thế ngươi sẽ có chỗ ở."
Nhiếp Tiểu Thiến chu môi, không vui: "Thế nhưng, ta muốn ở cùng chủ nhân tỷ tỷ."
"Cũng được." Lê Diệu vung tay lên, "Cho ngươi một gian phòng."
Dù sao tầng cao nhất rất lớn, còn có rất nhiều phòng trống.
Như Hoa dịu dàng nói: "Diệu Diệu, cũng cho ta một gian phòng."
Lê Diệu kinh ngạc: "Ngươi cũng muốn ở cùng ta sao?"
Nàng thấy Như Hoa rất thích phó bản, không có việc gì liền ở trong đó.
Như Hoa lắc đầu: "Ta ở trong phó bản, bên này chỉ là để nghỉ ngơi tạm thời."
Nàng muốn sớm tối đến nấu cơm cho Lê Diệu, nếu không Lê Diệu lại tùy tiện ăn mì ăn liền.
Mì ăn liền không có dinh dưỡng, cứ ăn như vậy không được.
Lê Diệu tuổi còn nhỏ, Như Hoa có một loại tâm lý của người mẹ, muốn chăm sóc tốt cho nàng.
"Được." Lê Diệu gật đầu, "Vậy thì cho Như Hoa, Tiểu Thiến, Mặt Nạ, còn có Mộng Heo Vòi các ngươi đều một gian."
Nghe vậy, mắt Mộng Heo Vòi sáng lên.
Cái gì?
Mộng Mộng sắp có phòng riêng!
Ô ô —— Trong đôi mắt to của Mộng Heo Vòi, chảy xuống hai hàng nước mắt.
Ô ô, cuối cùng nó cũng có địa bàn của mình, không cần phải như tên du thủ du thực, khắp nơi chạy loạn.
Sau khi sắp xếp phòng xong, liền phải mua giường và đồ dùng trong nhà.
Những vật này, nhà ma thương thành đều có bán.
Nhưng đồ vật trong nhà ma thương thành, đều mang một ít hiệu quả đặc biệt, giá cả cũng đắt hơn.
Ví dụ như giường, có hiệu quả trợ ngủ, nằm xuống sẽ dễ ngủ hơn.
Rẻ nhất một chiếc, cũng phải 8000 điểm tích lũy.
Lê Diệu do dự mãi, vẫn là không nỡ mua.
Thôi vậy, vẫn là đem điểm tích lũy để dành, giữ lại mua kiến trúc.
Lê Diệu mở thành phố thu mua bảo vật, mua một chiếc giường gỗ lớn, còn đồ dùng trong nhà, tủ bát, phòng tắm, đồ điện gia dụng, phải đi đến cửa hàng đồ gia dụng và cửa hàng thiết bị phòng tắm, để bọn họ đến đo kích thước rồi làm.
Ban ngày hừng hực khí thế mong đợi cả ngày, kết quả đến ban đêm, chỉ có mấy căn phòng trống.
Những thứ khác không có gì cả.
Lê Diệu có chút thất vọng.
Nhiếp Tiểu Thiến nhìn mà đau lòng muốn c·h·ế·t, "Chủ nhân tỷ tỷ, tiêu một ít điểm tích lũy không sao, mua thêm một chút đi.
Chờ phó bản của ta xây xong, ta sẽ cố gắng, kiếm thật nhiều thật nhiều, thật nhiều thật nhiều tiền cho ngươi, để ngươi tùy ý tiêu xài."
Ngô, Tiểu Thiến thật tri kỷ a!
『 Ấn vào đây báo lỗi 』 『 Gia nhập giá sách 』
Bạn cần đăng nhập để bình luận