Người Tại Giới Cảnh Sát: Từng Bước Thăng Chức

Chương 57: Trên trời rơi xuống kì binh, lâm vũ về Lộc thành

Chương 57: Kì binh từ trên trời rơi xuống, Lâm Vũ về Lộc thành
Vụ án đã phá!
Về phần thẩm vấn nghi phạm bị bắt như thế nào, đó là chuyện của cảnh sát Ma Đô.
Mỹ phụ thì lại không ngừng nói lời cảm tạ Lâm Vũ, sau khi lưu lại phương thức liên lạc, liền không kịp chờ đợi đi gặp nhi tử.
Điện thoại trong túi vang ong ong, là Trương Yến gọi điện thoại tới.
“Uy?” “Lâm Vũ, ngươi đang ở đâu đấy?” “Ma Đô.” “Trở về đi.” Giọng điệu của Trương Yến khiến Lâm Vũ có loại dự cảm xấu, hắn cau mày nói: “Trong cục có việc?” “Ban lãnh đạo trong cục muốn họp, đã thông tri cho ngươi chưa?” Họp? Không có người thông tri!
Lâm Vũ lập tức nghĩ đến là Vương Chí Quốc giở trò quỷ, bất mãn nói: “Cái chiêu gì cũng nhằm vào ta!” Trương Yến nhắc nhở: “Sở trưởng Chu cũng vừa nhận được thông tri, đang ở trong sở xử lý bàn giao công việc thì điện thoại liền đánh tới, nói nửa giờ sau đến trong cục họp. Ta đã cảm thấy người cục trưởng mới này của chúng ta không giống người an phận.” Đâu chỉ không an phận!
Quả thực là làm binh biến!
Lâm Vũ đã chuẩn bị phân chia xong miếng bánh, chỉ chờ cuộc họp lần sau quyết định kết quả.
Hiện tại Vương Chí Quốc muốn họp sớm, nói rõ là nghĩ cài cắm thân tín vào địa bàn của Lâm Vũ.
Lâm Vũ nói: “Ngươi bảo lão Chu nghĩ biện pháp kéo dài thời gian, ta lập tức trở về.” Trương Yến tự tin nói: “Việc này ngươi yên tâm, lão Chu thời khắc mấu chốt rất đáng tin.” “Ta biết.” Lâm Vũ cúp điện thoại, tuy nói chính trị là nghệ thuật của sự thỏa hiệp, nhưng người cục trưởng mới này đã khiêu chiến đến ranh giới cuối cùng của hắn, còn thỏa hiệp cái rắm!
Thỏa hiệp là phải tương hỗ, chỉ mình thỏa hiệp thì có làm được cái gì!
“Lâm Vũ, ban đêm đừng đi, ta mời khách!” Trần Lực mặt mày hớn hở, vụ án như thế đã phá, lãnh đạo khen hắn vài câu, hắn phải tạo dựng quan hệ thật tốt với Lâm Vũ, về sau còn cần dùng đến.
Lâm Vũ lắc đầu nói: “Trong cục có chút việc, ta phải trở về một chuyến.” Trần Lực nghi ngờ nói: “Muốn ta hỗ trợ sao?” Lâm Vũ lắc đầu nói: “Chuyện trong cục, ngươi không giúp được.” Trần Lực gật đầu nói: “Vậy ta lái xe đưa ngươi!” “Không cần!” Lâm Vũ cũng không dám ngồi xe của đối phương nữa.
Hắn hiện tại là lãnh đạo cấp phó cục, phụ trách quản lý Đội Cảnh sát đường thủy Lộc thành, đi đường thủy có thể nhanh hơn nhiều so với đi đường bộ.
Cục Công an Lộc Thành.
Tham gia hội nghị có bảy tám người.
Ngoài Cục trưởng Vương Chí Quốc, Phó cục Chu Đại Năng, Tào Siêu, còn có bốn vị sở trưởng, đại đội trưởng là thành viên đảng ủy cục.
Vương Chí Quốc đắc ý nhìn lướt một vòng, bắt đầu nói chuyện: “Trước khi hội nghị bắt đầu, ta xin tuyên bố với mọi người một chuyện.” Chu Đại Năng nhắc nhở: “Cục trưởng, Phó cục Lâm còn chưa tới.” Vương Chí Quốc không vui, nhưng vẫn cười nói: “Phó cục Lâm chiều nay đi Ma Đô giao lưu học tập, giờ này hắn không đến được, đã xin nghỉ với ta rồi.” Đám người biểu lộ khác nhau, bọn họ nghe nói lần họp hội ý này muốn quyết định các chức vụ béo bở như Giao Cảnh Đại Đội trưởng, Ngọc Sơn trấn đồn công an sở trưởng, Lâm Vũ không đến, vậy những chức vị này ai sẽ an bài?
Mấy vị trong đảng ủy cục ý thức được không ổn.
Bọn họ trong âm thầm đều cho rằng Lâm Vũ hỏa lực quá mạnh, ngay cả Tôn Đại Chí đều bị hạ bệ, ngươi một cục trưởng mới tới lại chủ động khai chiến, còn buộc mọi người đứng đội, không phải kiếm chuyện sao!
Vương Chí Quốc tiếp tục nói: “Ta tuyên bố một sự tình……” Chu Đại Năng nhấc tay đứng lên.
Vương Chí Quốc cố nén giận dữ nói: “Còn có chuyện gì?” “Cái kia, cục trưởng……” Chu Đại Năng thực tế tìm không thấy lý do, bất đắc dĩ nói: “Cục trưởng, ta nghĩ đi nhà xí.” Vương Chí Quốc hừ hừ cười lạnh, *ta trị không được Lâm Vũ, còn trị không được ngươi sao?* “Nhịn đi!” Chu Đại Năng lúng ta lúng túng ngồi xuống.
Vương Chí Quốc trực tiếp tuyên bố: “Chính ủy Diêm vi phạm kỷ luật nghiêm trọng, đã bị Kỷ Ủy song quy.” Đám người nhớ tới cảnh tượng cuộc họp buổi sáng, từng người sợ đến không dám ngẩng đầu, mấy người đều quay đầu nhìn ra cửa.
Vương Chí Quốc thấy đã trấn nhiếp được đám người, tiếp tục nói: “Thị Chính phủ đối với việc phân cục xuất hiện nhiều phần tử mục nát như vậy phi thường đau lòng nhức óc cùng thất vọng. Ta đã cam đoan với lãnh đạo, cục trưởng mới, bầu không khí mới, sẽ không lại xuất hiện loại mục nát này. Cho nên hôm nay tổ chức họp hội ý, là muốn đem nhân sự sắp xếp một chút, đề bạt một chút tài tuấn đi lên, vì lão bách tính làm mấy việc thiết thực!” Trên mặt Chu Đại Năng đổ mồ hôi, không ngừng nhìn đồng hồ.
Vương Chí Quốc nói với Tào Siêu: “Danh sách trong cục đã định ra, ngươi tuyên bố cho mọi người một chút.” Tào Siêu trực tiếp lấy danh sách ra tuyên đọc: “Phó chủ nhiệm văn phòng Triệu Tập đảm nhiệm Tập Độc Đại Đội trưởng, Phó đội trưởng Hình Cảnh Đại Đội Chu Hiền đảm nhiệm Giao Cảnh Đại Đội trưởng, Sở trưởng Trương Phổ trấn Lỗ Sáng đảm nhiệm Ngọc Sơn trấn đồn công an sở trưởng, chức vụ ban đầu sẽ do phó sở trưởng tiếp nhận……” Đám người kinh hãi, cục trưởng mới khẩu vị thật lớn!
Các đơn vị thực quyền của phân cục đều an bài người một nhà, mình ăn thịt, ngay cả canh đều muốn độc chiếm!
Vương Chí Quốc nuốt nước bọt, cười đầy tự tin nói: “Chuyện nhân sự này Hoàng thị trưởng đã biết, mọi người ai tán thành ai phản đối? Muốn hay không giơ tay biểu quyết một chút?” Hóa ra là có Hoàng thị trưởng chống lưng!
Chu Đại Năng bất đắc dĩ lắc đầu, cảm thấy Lâm Vũ coi như đến, cũng không làm nên chuyện gì.
Vương Chí Quốc nhìn thấy phản ứng của mọi người, tự tin cười. Hắn cũng không nghĩ tới vừa nhậm chức liền được Hoàng thị trưởng coi trọng, ý nghĩ trước đó dự định dựa vào Tiền Cục, đoàn kết Lâm Vũ để ngồi vững vị trí cục trưởng lập tức phát sinh cải biến.
Hoàng thị trưởng hứa hẹn cho hắn chức Chính Pháp Ủy bí thư!
Tiền Cục có thể sao?
Lâm Vũ có thể sao?
Huống chi sang năm muốn bầu cử đổi nhiệm kỳ, chức vụ lãnh đạo sẽ có điều chỉnh.
Vương Chí Quốc cảm thấy đây là vụ mua bán kiếm bộn không lỗ!
“Không ai phản đối, cứ như vậy định!” “Ta phản đối!” Lâm Vũ sải bước từ ngoài cửa đi vào.
Vương Chí Quốc giật mình nói: “Làm sao ngươi tới?” “Trong cục họp, ta không thể tới sao?” Lâm Vũ xách một cái ghế đặt vào giữa cục trưởng và Tào Siêu, ngồi xuống cười nói: “Cục trưởng, họp tại sao không gọi ta?” Vương Chí Quốc lúng túng nói: “Ngươi không phải đi giúp người ta phá án sao?” Lâm Vũ trả lời: “Vụ án đã phá, Hứa cục trưởng ở Ma Đô cùng Kỳ Sảnh của chúng ta đều rất hài lòng.” Hứa cục trưởng! Kỳ Sảnh!
Vương Chí Quốc choáng váng, lãnh đạo lớn như vậy mà ngươi nói ra dễ như không, đúng là đại pháo đánh con muỗi mà!
Lâm Vũ hỏi người đối diện: “Vừa rồi thảo luận đề tài gì vậy?” Chu Đại Năng nói: “Là đề nghị nhân sự cho Giao Cảnh Đại Đội, Ngọc Sơn trấn đồn công an, Tập Độc Đại Đội, còn chưa có biểu quyết!” Lâm Vũ nói: “Ta phản đối!” “Phản đối!” Chu Đại Năng nói theo, ánh mắt nhìn về phía người khác.
“Ta bỏ quyền!” “Bỏ quyền!” “Ta cũng bỏ quyền!” Đều là nhân tinh, tất cả đều bỏ quyền!
Sắc mặt của Vương Chí Quốc thay đổi không chừng, Lâm Vũ đột nhiên xuất hiện đánh hắn trở tay không kịp.
Chu Đại Năng tổng kết nói: “Hai phiếu phản đối, bốn phiếu bỏ quyền.” Vương Chí Quốc lập tức ra hiệu cho Tào Siêu.
Tào Siêu do dự một hồi, mới thở dài nói: “Ta duy trì.” Phía dưới đến phiên cục trưởng biểu quyết!
Lâm Vũ ghé vào tai Vương Chí Quốc nói khẽ: “Tiền Cục có biết ngươi vừa nhậm chức đã lôi lệ phong hành như vậy không?” Sắc mặt của Vương Chí Quốc biến đổi, mặc dù đã quyết định đầu quân cho Hoàng thị trưởng, nhưng con thuyền Tiền Cục này, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, hắn cũng không muốn từ bỏ. Hắn gượng cười nói: “Thiểu số phục tùng đa số, đã chỉ có một phiếu duy trì, đề nghị này hết hiệu lực, chúng ta hôm nào bàn lại!” Lâm Vũ không cho hắn cơ hội, nói thẳng: “Không cần hôm nào, chỗ ta cũng có một phần danh sách, mọi người giơ tay biểu quyết một chút!” “Bỏ quyền!” “Bỏ quyền!” “Ta bỏ quyền!” “Bỏ quyền!” Bốn vị nhân tinh kia đồng loạt bỏ quyền.
Chu Đại Năng cảm thấy có cửa, cười nói: “Ta duy trì!” Tào Siêu cúi đầu xuống, vô luận Vương Chí Quốc ám chỉ thế nào, hắn đều làm bộ không nhìn thấy. Vừa rồi đã bị lừa làm chim đầu đàn, hiện tại cục trưởng không phản đối, hắn cũng không phản đối.
Lâm Vũ giống như cười mà không phải cười nhìn Vương Chí Quốc. Thông qua thăm dò vừa rồi, hắn dám khẳng định, hôm nay việc này là Vương Chí Quốc tự tác chủ trương, Tiền Cục sắp xếp hắn đến Lộc thành, cũng không phải để hắn đứng về phía đối lập với Lục bí thư.
Vương Chí Quốc chỉ giằng co hơn một phút đồng hồ, liền thỏa hiệp nói: “Ta bỏ quyền!” Tào Siêu nói theo: “Ta cũng bỏ quyền!” Chu Đại Năng lập tức nói: “Hai phiếu duy trì, sáu phiếu bỏ quyền, thông qua!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận