Làm Sập Tường Nhà Ảnh Hậu

Chương 202

Nữ sinh có cân nặng nhẹ, lúc đi lại chú ý một chút đến việc đặt chân nặng hay nhẹ, nên biên độ lắc lư của cầu gỗ tất nhiên là giảm xuống. Bước chân của Vu Niệm Băng nhẹ nhàng mà lại kiên định, rất nhanh liền đến được khu vực gần chỗ treo phong thư. Tống Thời Nguyệt nhẩm tính, đến lúc Niệm Băng ngồi xổm xuống, cũng vừa vặn hơn hai mươi giây một chút, so với mấy người trước đó thì xem như là nhanh. Lên cầu, đi nhanh, hạ thấp người, gỡ dây thừng, kéo phong thư, đứng dậy rồi lại đi tiếp... Hành trình mấy chục giây này của Vu Niệm Băng diễn ra như nước chảy mây trôi, không hề có chút ngập ngừng nào, khi nàng đặt chân lên bình đài đối diện, dê đội không có biểu cảm gì mà báo thời gian: “55 giây”. Đến giờ phút này, trái tim vẫn luôn treo lơ lửng của Vu Niệm Băng mới xem như hạ xuống được. Một phong thư, trong vòng một phút! Vu Niệm Băng nhìn về phía bên kia cầu 01, Tống Thời Nguyệt ở đối diện dường như cảm nhận được ánh nhìn chăm chú của nàng, liền vẫy vẫy tay về phía bên này. “Vu lão sư mau nhìn xem trong phong thư có gì.” Ninh Sơ Dương có chút không đợi được mà xúm lại. Ba người còn lại cũng mang vẻ mặt hiếu kỳ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận