Làm Sập Tường Nhà Ảnh Hậu

Chương 100

Tại Niệm Băng nắm chặt nhánh cây, cố gắng không để sự lúng túng này hiện lên trước mặt người khác.
“Ta cảm thấy đã rất không tệ rồi, ta cũng chưa từng ăn thịt rắn nướng thơm như vậy.” Ninh Sơ Dương ngậm một miếng thịt rắn, vừa gặm vừa tò mò nói, “Món thịt ngon nhất ngươi từng ăn là ở đâu? A a, bây giờ không thể nói, sẽ bị bảo là quảng cáo. Cùng với món thịt khô nhà kia, đợi lúc kết thúc chương trình hãy nói cho ta biết nhé!”
“Cái này bây giờ liền có thể nói mà.” Tống Thời Nguyệt nhìn Tại Niệm Băng một chút, “Thịt nướng ngon nhất, là ăn ở trong nhà người khác.”
Trong lòng Tại Niệm Băng hơi rung động một chút, nhưng lại cảm thấy rất không có khả năng.
“A? Nhà bạn bè sao? Là bạn bè rất lợi hại sao?” Ninh Sơ Dương có chút thất vọng, “Vậy thì không có cách nào rồi......”
Bạn bè à......
Tống Thời Nguyệt cười cười, không nhìn Tại Niệm Băng nữa, chỉ nói, “Là rất lợi hại, thịt nướng ăn ngày đó và canh gà uống ngày thứ hai, đều là tuyệt nhất.”
Người này......
Cho nên món ngon nhất, món ngon thứ nhì... đều là nói về chính mình à...
Rõ ràng vừa rồi Tống Thời Nguyệt và những người khác đều khen thịt rắn nướng hết lời, thế nhưng chính câu nói này chỉ có hai người các nàng có thể hiểu, lại khiến Tại Niệm Băng cảm thấy có chút nóng mặt, không thể không dịch người về phía sau một chút, ngồi xa bếp lửa hơn.
Trên Sao Bắc Cực Tinh, Vương Mãn Thương đang vừa gặm gà rán vừa mở giao diện livestream, viết bình luận chửi tổ chương trình, nghe được âm thanh đối thoại từ livestream của Tống Thời Nguyệt đang mở ở bên cạnh, không nhịn được ngậm cánh gà chiên lắc đầu cười.
Nha đầu này, miệng thật sự là ngọt ghê.
Ban đầu còn lo lắng nàng vì chuyện tỏ tình trước đó, sẽ rất mất tự nhiên khi ở cùng Tại Niệm Băng. Không ngờ hai người thật sự làm bạn bè, quan hệ có vẻ cũng không tệ lắm, mới vào đoàn làm phim được hai ba ngày, bên ngoài đã có cả tổ chức ghép đôi (CP) cho các nàng rồi.
Trên đời này, luôn có người vui thì cũng có kẻ buồn.
Bên này Vương Mãn Thương hết sức vui mừng vì mối quan hệ hữu hảo của hai người, thì ở một phía khác của Sao Bắc Cực Tinh, Âu Dương Hủy lại đập vỡ một cái chén.
“Bảo ngươi tới gặp ta, sao động tác chậm chạp như vậy? Bên tổ chương trình ngươi đã hỏi chưa? Tại sao có thể dung túng Trương Kiến Thạch bọn hắn hà khắc với khách quý như thế? Còn nữa, tìm người điều tra rõ tình hình của Tống Thời Nguyệt hơn nửa năm đó, vẫn chưa chuẩn bị xong sao?” Âu Dương Hủy dựa trên giường, nhìn giao diện video trống không trên Tinh Võng, mặt đầy tức giận.
Ngay lúc nàng đang nổi giận đùng đùng, một tràng tiếng gõ cửa khe khẽ cắt ngang.
Âu Dương Hủy trừng mắt quay đầu.
Một người phụ nữ trung niên đang ôm đứa bé yếu ớt nói: “Phu nhân, đến giờ cho bảo bảo bú rồi.”
Âu Dương Hủy liếc nhìn đứa bé trong tã lót ở ngực nàng, nén giận nói: “Đợi lát nữa.”
Nói xong, Âu Dương Hủy lại nhìn về phía video trước mặt, tiếp tục nói: “Trước tiên nói cho ta nghe chuyện ngươi trao đổi với tổ chương trình đi.”
Người phụ nữ trung niên ôm đứa bé, đứng đợi hồi lâu ở cửa, giữa chừng đứa bé đói quá khóc lên hai tiếng, còn bị Âu Dương Hủy trừng mắt mấy lần.
Nhưng thời gian từng giây từng phút trôi qua, Âu Dương Hủy không hề có ý dừng lại, người phụ nữ trung niên cuối cùng khẽ thở dài một hơi, ôm đứa bé quay người rời đi.
Chương 44: Uống canh
Trong lúc mọi người đang vui vẻ vây quanh bếp lửa ăn thịt rắn nướng, Trang Gia Xuyên cẩn thận cầm nhánh cây từ từ leo lên sườn núi, nói không cô độc là không thể nào.
Chỉ là... Đây là chuyện phải làm mà...
Chỗ Dê đội ngồi nghỉ ngơi, ở phía trên một chút so với nơi bọn họ dựng bếp đá. Từ phía dưới, bọn họ có thể nhìn thấy Dê đội đang ngồi dưới gốc cây, hẳn là Dê đội cũng có thể thấy rõ động tĩnh ở chỗ của bọn họ.
Bao năm thăng trầm trôi nổi... Trang Gia Xuyên đại khái có thể đoán được tâm trạng của Dê đội lúc này, nhưng cũng không thể hiểu nổi tại sao trong tình huống hiện tại hắn vẫn còn muốn giữ cái vẻ cao ngạo như vậy.
Cũng chỉ vì muốn cố gắng xuất hiện trên chương trình thôi, một lần không được thì cố gắng thêm lần nữa. Đời người này, làm sao có thể vĩnh viễn thuận buồm xuôi gió được? Nếu chỉ vì một hai lần thất bại mà rút lui, vậy chẳng phải quá yếu đuối sao.
Con đường trong giới giải trí của Trang Gia Xuyên, có thể nói là từ đại lộ quang minh, một đường đi tới ngõ nhỏ lầy lội. Chỉ là hắn vẫn luôn cố gắng tiến về phía trước, nếu không lúc này cũng sẽ không đứng trên hoang dã tinh này. Hắn không khỏi có chút chướng mắt cái bộ dạng không chịu thua thiệt đó của Dê đội, nếu không phải còn phải dựa vào Dê đội để đưa đội ngũ quay về "con đường chính" do tổ chương trình thiết lập, hắn cũng chẳng muốn đến làm người khuyên giải này.
Chỉ là, Trang Gia Xuyên mặt dày đi tới, Dê đội lại chẳng nể mặt hắn.
“Không cần, các ngươi cũng tranh thủ thời gian đi, nghỉ trưa sắp kết thúc rồi.” Dê đội sắc mặt nghiêm túc, giọng điệu bình thản.
Trang Gia Xuyên vốn ôn tồn mời Dê đội nếm thử rắn nướng, giờ mặt thật sự có chút đau rát.
Lúc này không thể không nói một câu, người ta đúng là hay quên thật. Bởi vì trước đó tổ chương trình ăn cơm hộp đến miệng đầy dầu mỡ, còn các khách quý thì nướng rắn nấu canh vô cùng náo nhiệt, điều đó càng làm nổi bật Dê đội đang lẻ loi ngồi một mình dưới gốc cây như tượng đá, trông thật có chút cô đơn đáng thương. Trong giao diện livestream đang đầy những lời công kích từ fan hâm mộ các nhà, lại vẫn xuất hiện một vài tiếng nói đồng tình với Dê đội. Chỉ nói rằng hắn vốn cũng tốt bụng, xử lý hỏng việc cũng không phải ý của hắn, tại sao lại bị bài xích triệt để như vậy, thảo nào hắn muốn gây khó dễ cho khách quý...
Trăm dạng gạo nuôi trăm loại người, thế giới lớn như vậy, trên Tinh Võng đương nhiên cũng không chỉ có một loại tiếng nói. Chỉ là những tiếng nói có thể gọi là kiểu Thánh Mẫu như vậy, tất nhiên vừa xuất hiện liền bị phản bác tới tấp. Dù sao, đồng tình là một loại cảm xúc, còn chuyện Dê đội làm hỏng việc thì lại có quá nhiều bằng chứng.
Đây này, phản bác qua lại, liền lại tới một bình luận nữa.
“Ha ha, nói cái gì không cần, thật ra là chướng mắt thịt rắn nướng, đang thèm cơm hộp của tổ chương trình chứ gì!” “Lẽ ra không nên đưa đồ ăn cho hắn, đồ vật tân tân khổ khổ làm ra, Dê đội cũng có mặt mũi để ăn sao?” “Có lẽ hắn chính là cảm thấy không có mặt mũi ăn... nên mới không ăn?” “Có vài người không cần nói giúp hắn đâu, mặt mũi của hắn sớm đã mất sạch từ lúc đi đường vòng không cho người khác lấy được thức ăn rồi!” “Đúng vậy, có bản lĩnh thì sau này đừng có bám theo khách quý để ăn nữa, cứ đi theo tổ chương trình ấy.” “Người trên nói không đúng, mặt mũi của hắn, sớm đã mất sạch từ lúc nhìn thấy rắn hổ mang chúa liền hô toáng lên rồi!” “Lời này có lý!” “Đáng thương Xuyên Xuyên nhà chúng ta, có hảo ý mà bị tạt một gáo nước lạnh.” “Làm người tốt không được, nhưng cũng tốt, đỡ phí đồ ăn, cho Dê đội còn không bằng cho chó ăn.”
Lời nhắn của editor: Nếu như cảm thấy 52 Thư Khố không tệ, nhớ kỹ lưu lại địa chỉ Internet https://www.52shuku.vip/ hoặc giới thiệu cho bạn bè nha ~ Xin nhờ rồi (>.<) Cổng dịch chuyển: Bảng xếp hạng | Sách hay đề cử | Mây Ngơ Ngẩn
Bạn cần đăng nhập để bình luận