Làm Sập Tường Nhà Ảnh Hậu

Chương 152

Nói đến, đội Dê cũng không trút giận nhầm người. Dù sao nếu không phải Trương Đạo vào phút cuối muốn xem thử mọi người cho món gì, lục tung lên một hồi, thì đồ ăn trong bát kia cũng không đến nỗi lộn xộn và khó coi như vậy... Người đi rồi, đội Dê lại nhìn chằm chằm vào hai cái chén lớn, hai cái chén nhỏ trước mặt, rất lâu không cầm đũa lên. Nỗi khổ sở của đội Dê, những người đang đón bánh nướng và thịt xiên vừa xong ở chỗ đống lửa lúc trước khó có thể cảm nhận được. Bởi vì số lượng bột mì có hạn, mỗi người chỉ được hai cái bánh rán hành lớn bằng lòng bàn tay. Ngược lại là thịt ức trâu nướng, một người được phân đến năm xiên. Bánh rán hành cùng thịt xiên được nướng xong cùng lúc, thật khiến người ta có chút không biết nên bắt đầu ăn thế nào. Hay là Tống Thời Nguyệt mở miệng, nói rằng bánh rán hành đó lúc nướng áp chảo dùng ít dầu hơn bánh rán hành bình thường, cho nên đợi ăn thịt xiên một lát xong, lại đem phần còn lại kẹp vào trong bánh, sẽ ngon hơn, mới tháo gỡ vướng mắc nhất thời của những người khác. Chỉ là, chỉ có năm xiên thịt, thì làm sao đủ để ăn lâu được. Nhất là những miếng thịt lớn bằng đốt ngón tay, đặc biệt là chỗ nạc mỡ xen kẽ, bên ngoài được mỡ trâu nướng bao phủ thành một lớp giòn, khẽ cắn xuống còn có tiếng răng rắc giòn tan, bên trong lại mềm mại tan chảy nơi đầu lưỡi, thật sự là dù nóng cũng không ngăn được bọn họ cắn liên tiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận