Kiếp Làm Giàu Của Bà Chủ Trà Sữa Và Món Nợ Hệ Thống
Chương 25
Không có Lan Tư Đức Nhĩ ở một bên vướng chân vướng tay, An Ngộ cũng có thể bắt đầu đại triển thân thủ ! Trong lúc đang hầm thịt trâu trong nồi, nàng liền đem cà rốt cùng khoai tây đều cắt thành khối, sau khi cắt gọn thì cho vào nồi thịt bò Nhật Bản nấu chung, nấu đến gần được thì cho viên Già Li mua từ hệ thống vào, sau đó lấy một quả táo xay nhuyễn. Sau khi viên Già Li tan ra thì hương thơm lan tỏa khắp phòng, nếu chỉ có viên Già Li thì hương vị còn chưa đủ phong phú, An Ngộ thấy vậy vẫn chưa đủ, nàng cho táo xay nhuyễn vào, lại thêm một chút gia vị như mật ong, bơ.
Sau khi nêm nếm hương vị xong, mùi Già Li trong phòng lại thơm nồng thêm một bậc. Ở phòng khách, Lan Tư Đức Nhĩ ngửi thấy mùi thơm thì trà sữa cũng không uống nữa, đứng ngồi không yên, nghển cổ nhìn về phía phòng bếp, mong mỏi cùng trông mong, đang mong đợi An Ngộ một giây sau liền có thể mang món cơm cà ri thịt bò mỹ vị đến.
Nấu thêm một lúc nữa, An Ngộ thấy thời gian cũng gần đủ, Già Li đã trở nên sánh đặc, cơm cũng đã nấu xong, liền lấy ra ba cái đĩa lớn, tỉ mỉ bày ba phần cơm, đem nước sốt Già Li đậm đặc rưới lên trên cơm. Nước sốt Già Li màu đỏ cam dưới ánh sáng tự phát phản chiếu những điểm sáng lấp lánh, những miếng thịt trâu lớn cùng cà rốt, khoai tây được bày biện ở trên, hơi nóng bốc lên khiến người ta nhìn thôi cũng thấy thèm ăn tràn đầy.
"Ăn cơm rồi."
An Ngộ lần lượt bưng ba đĩa cơm Già Li lên bàn ăn. Lan Tư Đức Nhĩ cùng Tra Nhĩ Tư quản gia thận trọng chậm rãi bước đến, nếu như bỏ qua ánh mắt vội vàng của Lan Tư Đức Nhĩ đã dán chặt vào đĩa cơm Già Li, thì trông ngài ấy đúng là rất thận trọng.
Lan Tư Đức Nhĩ tự nhiên ngồi xuống trước bàn ăn, An Ngộ cũng chuẩn bị kéo ghế ngồi xuống, chỉ thấy Tra Nhĩ Tư quản gia lộ vẻ do dự đứng cạnh Lan Tư Đức Nhĩ, nàng kỳ quái hỏi:
"Tra Nhĩ Tư quản gia, ngài sao vậy?"
Nàng có chút lo lắng là vì món cơm cà ri thịt bò không hợp khẩu vị của Tra Nhĩ Tư quản gia.
Nhưng nguyên nhân do dự của Tra Nhĩ Tư quản gia lại không phải là điều nàng lo lắng, hắn nhìn Lan Tư Đức Nhĩ một chút, nghiêm túc nói:
"Ta không thể nào cùng bá tước đại nhân ngồi cùng bàn ăn cơm."
Ngược lại là quên mất vấn đề này.
An Ngộ đang kéo ghế cũng chậm lại.
Lan Tư Đức Nhĩ cũng không nhớ ra chuyện này, hắn bất đắc dĩ nhìn Tra Nhĩ Tư quản gia một chút, lại thấy An Ngộ cũng theo đó bất an, thở dài:
"Không ở trong trang viên còn coi trọng quy củ gì chứ? Tra Nhĩ Tư ngươi cũng vậy, ta giống như là người khắc nghiệt, tuyệt không biết tùy cơ ứng biến như vậy sao? Hơn nữa ngươi cũng không phải người ngoài, mau ngồi xuống ăn cùng đi. Annie cũng vậy, ngồi xuống đi, không thì cơm sắp nguội hết rồi."
Tra Nhĩ Tư quản gia vẫn còn băn khoăn:
"Nhưng mà... " Lan Tư Đức Nhĩ nhíu mày, giả vờ tức giận:
"Nhưng nhị gì nữa? Ngươi là bá tước hay ta là bá tước? Ngươi là quản gia của ta thì phải nghe ta, ngay bây giờ, lập tức, ngồi xuống ăn cơm cho ta."
An Ngộ thật ra có thể hiểu suy nghĩ của Tra Nhĩ Tư quản gia, nhưng nàng không có cách nào đồng cảm sâu sắc, dù sao tận đáy lòng cũng không phải người cùng một thế giới, cho nên nàng nghe Lan Tư Đức Nhĩ lên tiếng xong liền không chút gánh nặng trong lòng mà kéo ghế ngồi xuống, còn giúp sức khuyên nhủ:
"Đúng vậy đó Tra Nhĩ Tư quản gia, mau ngồi xuống ăn cơm đi, ta vất vả làm một bữa cơm trưa, ngài cũng không thể không nể mặt ta chứ?"
Dưới sự thuyết phục hết lời của hai người, Tra Nhĩ Tư quản gia cuối cùng cũng chịu đựng sự không tự nhiên trong lòng, ngồi xuống bên cạnh Lan Tư Đức Nhĩ.
Cuối cùng cũng có thể hảo hảo thưởng thức món cơm cà ri thịt bò.
Lan Tư Đức Nhĩ thở phào một hơi thật dài, cầm lấy nĩa xiên một miếng thịt bò cho vào miệng. Chỉ dùng nĩa đâm vào đã có thể cảm nhận được miếng thịt bò này mềm non đến mức nào, càng đừng nói đến khi cho vào miệng, hòa quyện với hương vị Già Li nồng đậm, thịt bò tươi non trong miệng như tan chảy ra, hận không thể nuốt luôn cả đầu lưỡi.
Khác với Lan Tư Đức Nhĩ chỉ chăm chăm nhìn thịt mà ăn, Tra Nhĩ Tư quản gia lại cầm muỗng múc một thìa cơm chan Già Li, nếm thử hương vị của Già Li trước. Vừa nếm thử, hắn liền có chút kinh ngạc mở to mắt.
Hắn chưa từng nếm qua món nào An Ngộ làm, cho nên món cơm cà ri thịt bò này là lần đầu tiên, nhưng hắn lại không phải lần đầu ăn Già Li. Trước kia khi còn ở đế quốc đại lục, hắn cũng từng theo Lan Tư Đức Nhĩ nếm qua cơm Già Li, nhưng mùi thơm Già Li do An Ngộ làm rõ ràng đậm đà hơn hẳn những món Già Li hắn từng nếm trước đó, khi dùng còn mang theo chút hương trái cây thanh mát, lại cảm thấy vị ngon dịu dàng, khiến người ta ăn một miếng lại muốn ăn thêm miếng nữa.
Thế là hắn liền thuận theo lòng mình, lại tiếp tục từ từ thưởng thức cảm giác và hương vị của thịt bò, cà rốt cùng khoai tây. Tra Nhĩ Tư quản gia không khỏi thầm tán thưởng, khó trách Lan Tư Đức Nhĩ bá tước muốn mời Annie về trang viên làm đầu bếp nữ, tay nghề này, ngày nào cũng ăn cũng không thấy ngán a.
"Hương vị thế nào?"
An Ngộ hỏi.
Có thể nhìn hai đại soái ca ăn cơm thật sự là cảnh đẹp ý vui, khiến độ ngon của bữa cơm cũng tăng lên mấy phần, nàng cũng cuối cùng hiểu được cái gì gọi là "Tú sắc khả xan", sắc đẹp cũng có thể ăn được, nếu có thể mỗi ngày đối diện với cấp bậc soái ca này mà ăn cơm, nàng mỗi ngày đều có thể ăn nhiều thêm hai bát.
Tra Nhĩ Tư quản gia nuốt xuống đồ ăn trong miệng, ngẩng đầu đối diện với ánh mắt An Ngộ, từ tận đáy lòng chân thành tán dương:
"Vô cùng mỹ vị."
"Vậy thì tốt rồi."
An Ngộ cười lên, đôi mắt cong thành vầng trăng khuyết, nàng lại nhìn về phía Lan Tư Đức Nhĩ, "Bá tước đại nhân cảm thấy thế nào?"
Kỳ thật không cần hỏi, từ đôi mắt màu xanh lam sáng lấp lánh của hắn là có thể nhìn ra hắn thích đến mức nào, nhưng An Ngộ vẫn muốn nghe hắn chính miệng nói một chút.
Lan Tư Đức Nhĩ cũng không phụ sự kỳ vọng của nàng, gật đầu mở miệng nói:
"Ăn rất ngon, ta rất thích."
An Ngộ cười càng thêm rạng rỡ.
Phảng phất như chỉ nói miệng vẫn chưa đủ, chỉ thấy Lan Tư Đức Nhĩ dùng nĩa xiên một miếng nhỏ bị Già Li phủ kín không nhìn ra hình dạng ban đầu cho vào miệng, còn hỏi:
"Đây là cái gì? Cái này cũng ăn rất ngon."
An Ngộ nhướng mày, hứng thú tràn đầy nói cho Lan Tư Đức Nhĩ:
"Đó là cà rốt đó."
Động tác nhai nuốt của Lan Tư Đức Nhĩ rõ ràng dừng lại.
Lan Tư Đức Nhĩ: Mặt thật đau, cà rốt thật là thơm.
Một bữa cơm khiến Lan Tư Đức Nhĩ ăn đến vừa lòng thỏa ý, cho dù đã ăn hai đĩa cơm cà ri thịt bò, trước khi đi hắn còn cố ý muốn An Ngộ đóng gói một chút cà ri thịt bò mang về ăn, bị Tra Nhĩ Tư quản gia ngượng ngùng ngăn lại.
Lúc này An Ngộ còn không biết hành động tốt bụng mời người về nhà ăn cơm này của nàng sẽ mang đến cho nàng phiền phức lớn đến mức nào sau này, nàng vui vẻ tiễn hai người, lòng mong đợi ngày thứ hai tốt đẹp sẽ đến.
Sau khi nêm nếm hương vị xong, mùi Già Li trong phòng lại thơm nồng thêm một bậc. Ở phòng khách, Lan Tư Đức Nhĩ ngửi thấy mùi thơm thì trà sữa cũng không uống nữa, đứng ngồi không yên, nghển cổ nhìn về phía phòng bếp, mong mỏi cùng trông mong, đang mong đợi An Ngộ một giây sau liền có thể mang món cơm cà ri thịt bò mỹ vị đến.
Nấu thêm một lúc nữa, An Ngộ thấy thời gian cũng gần đủ, Già Li đã trở nên sánh đặc, cơm cũng đã nấu xong, liền lấy ra ba cái đĩa lớn, tỉ mỉ bày ba phần cơm, đem nước sốt Già Li đậm đặc rưới lên trên cơm. Nước sốt Già Li màu đỏ cam dưới ánh sáng tự phát phản chiếu những điểm sáng lấp lánh, những miếng thịt trâu lớn cùng cà rốt, khoai tây được bày biện ở trên, hơi nóng bốc lên khiến người ta nhìn thôi cũng thấy thèm ăn tràn đầy.
"Ăn cơm rồi."
An Ngộ lần lượt bưng ba đĩa cơm Già Li lên bàn ăn. Lan Tư Đức Nhĩ cùng Tra Nhĩ Tư quản gia thận trọng chậm rãi bước đến, nếu như bỏ qua ánh mắt vội vàng của Lan Tư Đức Nhĩ đã dán chặt vào đĩa cơm Già Li, thì trông ngài ấy đúng là rất thận trọng.
Lan Tư Đức Nhĩ tự nhiên ngồi xuống trước bàn ăn, An Ngộ cũng chuẩn bị kéo ghế ngồi xuống, chỉ thấy Tra Nhĩ Tư quản gia lộ vẻ do dự đứng cạnh Lan Tư Đức Nhĩ, nàng kỳ quái hỏi:
"Tra Nhĩ Tư quản gia, ngài sao vậy?"
Nàng có chút lo lắng là vì món cơm cà ri thịt bò không hợp khẩu vị của Tra Nhĩ Tư quản gia.
Nhưng nguyên nhân do dự của Tra Nhĩ Tư quản gia lại không phải là điều nàng lo lắng, hắn nhìn Lan Tư Đức Nhĩ một chút, nghiêm túc nói:
"Ta không thể nào cùng bá tước đại nhân ngồi cùng bàn ăn cơm."
Ngược lại là quên mất vấn đề này.
An Ngộ đang kéo ghế cũng chậm lại.
Lan Tư Đức Nhĩ cũng không nhớ ra chuyện này, hắn bất đắc dĩ nhìn Tra Nhĩ Tư quản gia một chút, lại thấy An Ngộ cũng theo đó bất an, thở dài:
"Không ở trong trang viên còn coi trọng quy củ gì chứ? Tra Nhĩ Tư ngươi cũng vậy, ta giống như là người khắc nghiệt, tuyệt không biết tùy cơ ứng biến như vậy sao? Hơn nữa ngươi cũng không phải người ngoài, mau ngồi xuống ăn cùng đi. Annie cũng vậy, ngồi xuống đi, không thì cơm sắp nguội hết rồi."
Tra Nhĩ Tư quản gia vẫn còn băn khoăn:
"Nhưng mà... " Lan Tư Đức Nhĩ nhíu mày, giả vờ tức giận:
"Nhưng nhị gì nữa? Ngươi là bá tước hay ta là bá tước? Ngươi là quản gia của ta thì phải nghe ta, ngay bây giờ, lập tức, ngồi xuống ăn cơm cho ta."
An Ngộ thật ra có thể hiểu suy nghĩ của Tra Nhĩ Tư quản gia, nhưng nàng không có cách nào đồng cảm sâu sắc, dù sao tận đáy lòng cũng không phải người cùng một thế giới, cho nên nàng nghe Lan Tư Đức Nhĩ lên tiếng xong liền không chút gánh nặng trong lòng mà kéo ghế ngồi xuống, còn giúp sức khuyên nhủ:
"Đúng vậy đó Tra Nhĩ Tư quản gia, mau ngồi xuống ăn cơm đi, ta vất vả làm một bữa cơm trưa, ngài cũng không thể không nể mặt ta chứ?"
Dưới sự thuyết phục hết lời của hai người, Tra Nhĩ Tư quản gia cuối cùng cũng chịu đựng sự không tự nhiên trong lòng, ngồi xuống bên cạnh Lan Tư Đức Nhĩ.
Cuối cùng cũng có thể hảo hảo thưởng thức món cơm cà ri thịt bò.
Lan Tư Đức Nhĩ thở phào một hơi thật dài, cầm lấy nĩa xiên một miếng thịt bò cho vào miệng. Chỉ dùng nĩa đâm vào đã có thể cảm nhận được miếng thịt bò này mềm non đến mức nào, càng đừng nói đến khi cho vào miệng, hòa quyện với hương vị Già Li nồng đậm, thịt bò tươi non trong miệng như tan chảy ra, hận không thể nuốt luôn cả đầu lưỡi.
Khác với Lan Tư Đức Nhĩ chỉ chăm chăm nhìn thịt mà ăn, Tra Nhĩ Tư quản gia lại cầm muỗng múc một thìa cơm chan Già Li, nếm thử hương vị của Già Li trước. Vừa nếm thử, hắn liền có chút kinh ngạc mở to mắt.
Hắn chưa từng nếm qua món nào An Ngộ làm, cho nên món cơm cà ri thịt bò này là lần đầu tiên, nhưng hắn lại không phải lần đầu ăn Già Li. Trước kia khi còn ở đế quốc đại lục, hắn cũng từng theo Lan Tư Đức Nhĩ nếm qua cơm Già Li, nhưng mùi thơm Già Li do An Ngộ làm rõ ràng đậm đà hơn hẳn những món Già Li hắn từng nếm trước đó, khi dùng còn mang theo chút hương trái cây thanh mát, lại cảm thấy vị ngon dịu dàng, khiến người ta ăn một miếng lại muốn ăn thêm miếng nữa.
Thế là hắn liền thuận theo lòng mình, lại tiếp tục từ từ thưởng thức cảm giác và hương vị của thịt bò, cà rốt cùng khoai tây. Tra Nhĩ Tư quản gia không khỏi thầm tán thưởng, khó trách Lan Tư Đức Nhĩ bá tước muốn mời Annie về trang viên làm đầu bếp nữ, tay nghề này, ngày nào cũng ăn cũng không thấy ngán a.
"Hương vị thế nào?"
An Ngộ hỏi.
Có thể nhìn hai đại soái ca ăn cơm thật sự là cảnh đẹp ý vui, khiến độ ngon của bữa cơm cũng tăng lên mấy phần, nàng cũng cuối cùng hiểu được cái gì gọi là "Tú sắc khả xan", sắc đẹp cũng có thể ăn được, nếu có thể mỗi ngày đối diện với cấp bậc soái ca này mà ăn cơm, nàng mỗi ngày đều có thể ăn nhiều thêm hai bát.
Tra Nhĩ Tư quản gia nuốt xuống đồ ăn trong miệng, ngẩng đầu đối diện với ánh mắt An Ngộ, từ tận đáy lòng chân thành tán dương:
"Vô cùng mỹ vị."
"Vậy thì tốt rồi."
An Ngộ cười lên, đôi mắt cong thành vầng trăng khuyết, nàng lại nhìn về phía Lan Tư Đức Nhĩ, "Bá tước đại nhân cảm thấy thế nào?"
Kỳ thật không cần hỏi, từ đôi mắt màu xanh lam sáng lấp lánh của hắn là có thể nhìn ra hắn thích đến mức nào, nhưng An Ngộ vẫn muốn nghe hắn chính miệng nói một chút.
Lan Tư Đức Nhĩ cũng không phụ sự kỳ vọng của nàng, gật đầu mở miệng nói:
"Ăn rất ngon, ta rất thích."
An Ngộ cười càng thêm rạng rỡ.
Phảng phất như chỉ nói miệng vẫn chưa đủ, chỉ thấy Lan Tư Đức Nhĩ dùng nĩa xiên một miếng nhỏ bị Già Li phủ kín không nhìn ra hình dạng ban đầu cho vào miệng, còn hỏi:
"Đây là cái gì? Cái này cũng ăn rất ngon."
An Ngộ nhướng mày, hứng thú tràn đầy nói cho Lan Tư Đức Nhĩ:
"Đó là cà rốt đó."
Động tác nhai nuốt của Lan Tư Đức Nhĩ rõ ràng dừng lại.
Lan Tư Đức Nhĩ: Mặt thật đau, cà rốt thật là thơm.
Một bữa cơm khiến Lan Tư Đức Nhĩ ăn đến vừa lòng thỏa ý, cho dù đã ăn hai đĩa cơm cà ri thịt bò, trước khi đi hắn còn cố ý muốn An Ngộ đóng gói một chút cà ri thịt bò mang về ăn, bị Tra Nhĩ Tư quản gia ngượng ngùng ngăn lại.
Lúc này An Ngộ còn không biết hành động tốt bụng mời người về nhà ăn cơm này của nàng sẽ mang đến cho nàng phiền phức lớn đến mức nào sau này, nàng vui vẻ tiễn hai người, lòng mong đợi ngày thứ hai tốt đẹp sẽ đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận