Kiếp Làm Giàu Của Bà Chủ Trà Sữa Và Món Nợ Hệ Thống

Chương 18

Lan Tư Đức Nhĩ vừa mới đến đảo Vong Ưu không lâu, sau khi hắn kế thừa tước vị liền bị phái tới đảo Vong Ưu làm đảo chủ, toàn bộ đảo Vong Ưu liền trở thành đất phong của hắn. Đảo Vong Ưu rất tốt, phong cảnh tươi đẹp, mọi người cần cù chất phác, nhưng bọn họ chính là Không Biết ! Nấu Cơm !
"Trên hòn đảo này không có ai biết làm món điểm tâm ngọt sao?!"
Lan Tư Đức Nhĩ lần thứ ba trăm tám mươi hai hỏi ra câu này.
Nếu là trước đây, quản gia Tra Nhĩ Tư chắc chắn sẽ trả lời "Trừ Michelle ra thì không còn ai khác", nhưng lần này, hắn có câu trả lời khác:
"Nghe nói gần đây trên phiên chợ xuất hiện một cô nương bán sandwich cùng sữa dâu tây cổ điển, tên là Annie, món ăn nàng bán dường như rất được khen ngợi."
Lan Tư Đức Nhĩ bỗng nhiên ngồi thẳng người:
"Sữa dâu tây cổ điển là cái gì?"
Nghe có vẻ rất ngọt ngào.
Quản gia Tra Nhĩ Tư cũng không trả lời trực diện, mà nói:
"Nếu như bá tước thấy hứng thú, ngày mai ta sẽ đi mua một ít về cho ngài nếm thử."
"Chỉ có thể ngày mai sao? Hôm nay không có sao?"
Lan Tư Đức Nhĩ không kịp chờ đợi hỏi.
"Nghe nói nàng chỉ bán đồ ăn vào buổi sáng, lại còn có hạn số lượng, bán hết liền dọn hàng."
"Vậy ngươi ngày mai phải đi sớm một chút, nếu không mua được về thì ta chỉ hỏi tội ngươi."
"Vâng, thưa bá tước."
Bị Lan Tư Đức Nhĩ dặn đi dặn lại, quản gia Tra Nhĩ Tư đương nhiên sẽ không quên chuyện đại sự như thế này, đương nhiên, mọi việc lớn nhỏ trên cơ bản đều do hắn xử lý, cho dù bá tước không nói, hắn cũng sẽ không quên.
Sáng sớm ngày thứ hai, sau khi sắp xếp xong công việc trong trang viên, quản gia Tra Nhĩ Tư liền một mình tiến về phiên chợ. Mấy ngày đến đảo Vong Ưu này, hắn vẫn chưa đặt chân qua nơi đây, cho nên chuyến đi này của hắn không chỉ để mua đồ ăn cho Lan Tư Đức Nhĩ, mà còn là tiện thể xem xét phong thổ trên đảo này.
Phiên chợ sáng sớm vẫn rất náo nhiệt, bất kể là người bán hàng rong hay chủ quán đều đang bận rộn ngược xuôi, cũng có những người đến đây chọn mua nguyên liệu nấu ăn. Không ít người đều chú ý tới hắn, dù sao thì người ăn mặc chỉnh tề như vậy đi dạo phiên chợ, mọi người đều là lần đầu tiên gặp.
"Ngươi là quản gia Tra Nhĩ Tư phải không?"
có người gan lớn tiến lên hỏi thăm.
"Phải."
Quản gia Tra Nhĩ Tư gật gật đầu, hắn nhân cơ hội hỏi:
"Ngươi có biết Annie bán sandwich bày hàng ở đâu không?"
Người kia cũng rất thẳng thắn:
"Annie à, đương nhiên biết, sandwich nàng làm ăn ngon thật đấy! Nàng thường sẽ bắt đầu bày hàng vào khoảng chín giờ sáng ở đầu kia, xem thời gian thì cũng sắp tới rồi. Ngươi nhìn hai người béo một lớn một nhỏ đang đứng ở đó kìa, cứ đi theo bọn họ đợi một lát là được rồi."
Người này chỉ cho quản gia Tra Nhĩ Tư một hướng, quản gia Tra Nhĩ Tư ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy hai người béo một lớn một nhỏ cực kỳ dễ nhận ra mà người kia nói, trong đó người lớn hơn còn để râu ria, rất dễ nhận diện.
Còn có người sáng sớm đã đợi Annie mở hàng, xem ra đồ nàng làm chắc hẳn sẽ không tệ đi đâu được.
Quản gia Tra Nhĩ Tư cảm ơn người kia, rồi đi về phía của đại thúc Tom và Roger.
"Chào các vị."
Quản gia Tra Nhĩ Tư chủ động lên tiếng chào, "Ta nghe nói Annie bày hàng ở chỗ này phải không?"
"Đúng vậy, ngươi cũng đến mua sandwich sao?"
"Đúng vậy, ngươi là quản gia Tra Nhĩ Tư sao?"
Đại thúc Tom và Roger hai người đồng thời đặt câu hỏi, Tiểu Roger chỉ quan tâm lại có người đến mua sandwich của Annie, còn đại thúc Tom thì lại chú ý đến thân phận của quản gia Tra Nhĩ Tư.
Quản gia Tra Nhĩ Tư khẽ gật đầu:
"Đúng vậy, ta là quản gia Tra Nhĩ Tư của bá tước Lan Tư Đức Nhĩ. Nghe nói gần đây sandwich của Annie trên đảo bán rất chạy, cho nên cũng tới mua một ít về nếm thử."
Một lời giải đáp thắc mắc của cả hai người, đại thúc Tom gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, Roger ngẩng đầu đắc ý nói:
"Đồ Annie làm là ngon nhất!"
Như vậy, chính là chấp nhận quản gia Tra Nhĩ Tư cùng bọn họ chờ Annie mở hàng.
Thế là khi Annie đẩy xe đồ ăn nhỏ đi vào phiên chợ, liền phát hiện ở chỗ cũ có thêm một người đàn ông đeo kính gọng vàng, ăn mặc chỉnh tề, trông rất hào hoa phong nhã, nhưng người này nàng không nhận ra. Theo lý mà nói, nàng đã chơi qua trò chơi, đại bộ phận NPC chủ yếu trên đảo nhỏ nàng đều biết, mà người có trang phục vừa nhìn đã biết rất đắt tiền như vậy chắc chắn không phải nhân vật bình thường.
Chẳng lẽ lại là nhân vật mới được thêm vào sau khi nàng ngừng chơi sao?
"Buổi sáng tốt lành nhé Annie!"
Đại thúc Tom và Roger cùng nhau lớn tiếng chào nàng, An Ngộ cũng mỉm cười đáp lại, sau đó nhìn về phía quản gia Tra Nhĩ Tư:
"Chào ngài, xin hỏi ngài là?"
Quản gia Tra Nhĩ Tư làm một cái lễ của quý ông với nàng:
"Chào cô Annie, ta là quản gia Tra Nhĩ Tư của bá tước Lan Tư Đức Nhĩ."
Bá tước Lan Tư Đức Nhĩ? Lại là một nhân vật mới sao? Hẳn là một lão nhân hiền lành tốt bụng lắm đây.
"Chào ngài, xin hỏi có chuyện gì không?"
An Ngộ kỳ quái hỏi.
"Cũng không có chuyện gì đặc biệt đâu, cô Annie, chỉ là nghe nói đồ ăn cô tự tay làm đều vô cùng mỹ vị, cho nên muốn mua một ít về cho bá tước nếm thử. Cô biết đấy, bá tước Lan Tư Đức Nhĩ mới đến, luôn muốn hiểu rõ hơn về đảo Vong Ưu mới được."
Quản gia Tra Nhĩ Tư nói năng ba hoa mà mặt không đỏ tim không đập, đi theo bá tước lâu ngày, luôn phải học được rất nhiều kỹ năng kỳ kỳ quái quái.
"Thì ra là vậy."
An Ngộ cười ngọt ngào, "Đương nhiên không vấn đề gì, đây là vinh hạnh của ta. Ngài cũng đến vừa đúng lúc, hôm nay vừa vặn có sản phẩm mới là sandwich trứng dày phô mai và sữa sô cô la chuối tiêu cổ điển."
Nghe thấy nửa câu sau, không đợi quản gia Tra Nhĩ Tư phản ứng, Roger đã nhanh hơn một bước giơ tay đặt câu hỏi:
"Sản phẩm mới là món giới hạn hôm nay sao?"
An Ngộ trả lời:
"Không phải đâu, sau này cũng sẽ có, đây đều là sản phẩm chủ lực."
"Tuyệt quá!"
Nghe An Ngộ nói, Roger vui vẻ nhảy lên tại chỗ một cái, "Annie, vậy ta muốn..."
An Ngộ cũng học theo hắn cướp lời:
"Biết rồi, hai cái sandwich trứng dày phô mai và hai bình sữa sô cô la chuối tiêu cổ điển đúng không?"
"Sao ngươi biết?"
Roger hơi trợn to đôi mắt ti hí của hắn.
An Ngộ đắc ý nhếch miệng cười:
"Đó là đương nhiên! Ngươi chắc chắn là muốn mang cho An Kỳ Nhi ăn rồi."
Tên mập nhỏ này, nàng đã sớm đoán được, trong lòng hắn mỹ thực và tiểu mỹ nữ đều không thể phụ lòng, nàng thật sự tò mò An Kỳ Nhi đáng yêu đến nhường nào.
Bị An Ngộ đoán trúng suy nghĩ, Roger cũng không cảm thấy chút nào ngại ngùng, ngược lại còn gật đầu một cách đương nhiên:
"Đúng vậy, có đồ ăn ngon đương nhiên muốn chia sẻ với An Kỳ Nhi trước tiên. Nhưng ta còn muốn thêm một cái sandwich trứng dày phô mai và một bình sữa sô cô la chuối tiêu cổ điển để nếm thử trước!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận