Gặp Mạnh Liền Mạnh, Tu Vi Của Ta Không Giới Hạn

Chương 488: Dựa vào ăn bám Tiên Tôn!

**Chương 488: Dựa vào việc ăn bám Tiên Tôn!**
Nhìn nữ nhân trước mặt thành sự thì không có mà bại sự thì có thừa này, Lục Thiên Minh hận không thể một bàn tay chụp c·hết ả.
Trước kia hắn ở thế giới bên ngoài thiết lập hình tượng, ít nhất có lẽ rất phù hợp với vẻ bề ngoài, kết quả bây giờ đã thành trò cười lớn nhất Thanh Thiên đại vực.
Trong đầu, hiện ra thân ảnh váy trắng quen thuộc kia, đột nhiên ký ức đã c·hết đi lại c·ô·ng kích hắn, làm Lục Thiên Minh nhớ tới trải nghiệm đau đớn thê thảm quay đầu không chịu nổi ngày đó.
Không sai, đúng như Lạc Khinh Vũ đã nói.
Lục Thiên Minh đúng là theo đuổi nàng, nói đơn giản chính là muốn ngủ với nàng.
Khi đó Lạc Khinh Vũ bị dây dưa cực kỳ phiền phức, cho nên liền tương kế tựu kế, đề nghị muốn cùng Lục Thiên Minh chui vào rừng cây nhỏ.
Thử nghĩ một chút, hai đại cường giả nổi danh chiến đấu hoang dại ngoài trời, chỉ nghĩ thôi đã vô cùng kích thích.
Lục Thiên Minh không nhịn được xúc động, liền đi theo Lạc Khinh Vũ chui vào rừng cây nhỏ, kết quả quần vừa cởi, liền bị đánh lén chỗ hiểm!
Lục Thiên Minh đau đến toàn thân co giật, bị Lạc Khinh Vũ trở tay trấn áp một cách dễ dàng, sau đó bị lột sạch quần áo treo lên cây quất.
Đường đường đạo tử Hư Chân Quan, chịu nỗi nhục lớn như vậy, tông môn tự nhiên là nghiêm khắc phong tỏa thông tin, bảo đảm thông tin không bị tiết lộ ra ngoài.
Sau ngày đó, càng nghĩ càng thấy sỉ nhục, Lục Thiên Minh không thể nhịn được nữa, muốn báo thù rửa hận, không để ý tới sự khuyên can của cao tầng tông môn, khăng khăng muốn xung kích Tiên Tôn chi cảnh.
Ai ngờ, trong quá trình xung kích cảnh giới, hắn không thể tập trung chú ý, lại thêm quá mức vội vàng, dẫn đến đột phá Tiên Tôn thất bại, trạng thái tự thân không còn được như lúc trước, có thể nói là mất cả chì lẫn chài.
Bởi vì chuyện này không thể giấu giếm, Hư Chân Quan dứt khoát liền đổ tội, toàn bộ đẩy lên người Lạc Khinh Vũ.
Làm như vậy có chỗ tốt, chính là có thể giúp Lục Thiên Minh tận lực duy trì một hình tượng tốt đẹp.
Kết quả, tất cả điều này đều bị hủy.
Bây giờ nhắc tới Lục Thiên Minh hắn, người ở thế giới bên ngoài đầu tiên sẽ nghĩ tới hai chữ.
Một cái là ngắn, một cái là nhỏ!
Thậm chí có một số kẻ tò mò, nói hắn đã đánh mất đồ vật kia!
Đối với việc này.
Trong lòng Lục Thiên Minh gọi là một sự giận dữ a!
Chẳng qua, mặc dù hắn đối với Bao Ny Sảng rất bất mãn, nhưng hắn nội tâm rất rõ ràng, nguồn gốc chân chính là Lạc Khinh Vũ.
"Lạc vô sỉ, ngươi là thật vô sỉ đến cực độ, ngày đó thế mà lừa gạt bản đạo tử chui vào rừng cây nhỏ, làm hại ta bị ngươi đánh lén ám toán!"
"Tồi tệ nhất là, còn mẹ nó mắng chửi ta ngắn nhỏ? Quá ác độc!"
Lục Thiên Minh nặng nề phất tay áo, ánh mắt âm trầm đáng sợ.
"A? Nguyên lai chuyện này là thật a..." Bao Ny Sảng bỗng nhiên ngẩng đầu, mặt mũi tràn đầy vẻ ngạc nhiên.
Lục Thiên Minh ở trên cao nhìn xuống nàng, cười lạnh nói:
"Là thật hay giả thì thế nào? Lẽ nào ngươi cam tâm bị Lạc vô sỉ nhục nhã sao? Cam tâm bị vĩnh viễn đè ép một đầu sao?"
Nghe vậy.
Nhớ ra sự nhục nhã phải nhận trước đó, Bao Ny Sảng cắn chặt hàm răng, thống hận nói: "Tất nhiên là không cam tâm!"
"Thế nhưng, ta cũng có thể làm thế nào đây? Thực lực của nàng quá mạnh mẽ, là Tiên Hoàng mạnh nhất được công nhận ở Bắc Hàn Tiên Vực, loại người này ở trước mặt nàng tựa như sâu kiến, ta không phục cũng phải phục thôi!"
Nàng cũng là cường giả cấp Tiên Hoàng, nhưng ở trong mắt Lạc Khinh Vũ, chẳng qua chỉ là hàng lởm có thể một kiếm miểu sát.
"Nếu như ta nói, ta có biện pháp có thể đánh bại nàng thì sao?"
Lục Thiên Minh ý vị thâm trường nói.
"Ngươi?"
Bao Ny Sảng ngơ ngẩn, ánh mắt toát ra vẻ cổ quái.
Ngươi muốn thật có biện pháp có thể đánh bại Lạc vô sỉ, trước đó còn có thể rơi xuống kết quả như vậy sao?
Sớm làm gì đi!
Lục Thiên Minh cười lạnh nói:
"Ta biết ngươi đang suy nghĩ gì, cũng là điều dễ hiểu, dù sao trước kia ta quả thực thảm bại trên tay nàng, thậm chí ta có thể nói trực tiếp cho ngươi, dù là nàng không có đánh lén ta, chính diện đọ sức ta cũng không phải là đối thủ của nàng."
Nghe nói như thế.
Bao Ny Sảng càng thêm mê hoặc.
Nếu ngươi cũng tự mình hiểu lấy như thế, vì sao vừa rồi còn nói ra lời nói ngu xuẩn như vậy?
Lục Thiên Minh chắp tay sau lưng, ánh mắt hiện lên một vòng quang mang quỷ dị, ngữ khí cảm khái nói:
"Từ khi ta xung kích Tiên Tôn cảnh thất bại, cả ngày sầu não uất ức, uể oải suy sụp, mãi đến tận khi ta trong lúc vô tình, giải phong được một viên ngọc giản thần bí đã từng thu được, viên ngọc giản kia ẩn chứa truyền thừa tuyệt diệu, mới để cho ta giành lại cuộc sống mới, nhìn thấy hy vọng báo thù."
Kể đến đây, Lục Thiên Minh ngữ khí mang theo hưng phấn, "Chỉ vì lai lịch viên thẻ ngọc truyền thừa kia, lại là đến từ ngàn vạn năm trước, Đào Hoa Tiên Tôn từng dẫn tới chúng nộ ở Bắc Hàn Tiên Vực!"
"Đào, Đào Hoa Tiên Tôn? !"
Bao Ny Sảng cả kinh đôi mắt đẹp trợn to, trước kia nàng quả thực có nghe nói qua danh hào Đào Hoa Tiên Tôn, chủ yếu là thanh danh đối phương quá kém, là tình trạng thiên hạ người người kêu đánh.
Vị Đào Hoa Tiên Tôn này, năm đó ở Bắc Hàn Tiên Vực cực thịnh một thời, con đường quật khởi của hắn không thể tách rời nữ tính, có thể nói hoàn toàn là dựa vào việc ăn bám mà đi lên.
Liên quan tới tên thật của hắn, sử sách đã không có ghi chép, nhưng bốn chữ Đào Hoa Tiên Tôn này, là vị Tiên Tôn có thanh danh lớn nhất nhưng cũng nát nhất trong số tất cả Tiên Tôn ở Bắc Hàn Tiên Vực.
Nghe nói, hắn thiên phú dị bẩm, tự chế ra một môn tà công đặc biệt gọi là âm dương hồng hấp, thân làm nam tính, hắn đối với tất cả nữ tính mị lực tăng nhiều, có thể khiến vô số nữ tính vì hắn si mê điên cuồng, cam tâm tình nguyện làm bất cứ chuyện gì.
Từ đó số đào hoa bùng nổ, hắn sử dụng vô số nữ tính vì hắn trải đường, cung cấp các loại tài nguyên tu luyện và số lượng khổng lồ tiên tinh, trợ giúp hắn một đường đột nhiên tăng mạnh, thế như chẻ tre.
Trước khi trở thành Tiên Tôn, hắn mỗi giờ mỗi khắc đều tụ tập trong đám nữ nhân, thiết lập đạo lữ vô số kể, tiện sát vô số nam tính đồng bào.
Nếu chỉ là đơn giản ăn bám, còn không đến mức làm thanh danh của hắn bại hoại như thế.
Vấn đề là môn tà công kia hắn tự sáng tạo ra, không chỉ có thể hấp dẫn nữ tính cấp trên vì hắn nỗ lực, còn có thể ép tinh nguyên từ trên người nữ tính để lớn mạnh bản thân, nói một cách thông tục chính là thái âm bổ dương.
Nhưng môn âm dương hồng hấp công này của hắn càng cao thâm, đối với cơ thể mục tiêu khai thác tổn thương lại càng lớn!
Cứ như vậy, hắn không những ăn bám, còn hại tính mạng người, điển hình cho việc ăn xong lau sạch, hại chết rất nhiều tiên tử vô tội.
Với lại Đào Hoa Tiên Tôn đặc biệt hèn hạ cùng âm hiểm, thích vận dụng năng lực đặc thù của mình, đi dụ dỗ bạn đời của nam tính đồng bào khác, trong lúc đó cho mấy ngàn vạn nam tính đội nón xanh, có thể nói là đạo đức không có.
Cách làm của hắn, rất nhanh dẫn tới chúng nộ, bị đại lượng tu sĩ chính ma hai đạo liên hợp lên án.
Làm sao Đào Hoa Tiên Tôn mượn nhờ sự yểm hộ của phụ nữ, một đường đều có thể hữu kinh vô hiểm tránh thoát sát kiếp, cuối cùng chơi bẩn phát dục một đoạn thời gian, thành công đột phá Tiên Tôn chi cảnh, bởi vì số đào hoa của hắn bùng nổ, cho nên phong hào là Đào Hoa Tiên Tôn!
Sau khi trở thành Tiên Tôn, đám tu sĩ liên hợp thảo phạt kia, đành phải cố nén phẫn nộ tại chỗ giải tán, không dám đi gây phiền toái cho hắn.
Nguyên nhân rất đơn giản, lúc đó Tiên Tôn chỉ có Tiên Tôn mới có thể chống đỡ, mà số lượng Tiên Tôn lại cực kỳ ít ỏi, cho nên đối thủ của Đào Hoa Tiên Tôn, chỉ có tồn tại cùng cấp bậc.
Còn về phần dưới Tiên Tôn, đi lại nhiều đều là chịu chết, cho nên giải tán là lựa chọn sáng suốt nhất.
Thấy không có người trêu chọc hắn, Đào Hoa Tiên Tôn triệt để nhẹ nhõm, càng thêm làm trầm trọng thêm tai họa nữ tính, cùng với cướp đoạt đạo lữ của nam tính khác.
Trong lúc nhất thời, Bắc Hàn Tiên Vực tiếng oán than dậy đất.
Lần này liền một ít Tiên Tôn cũng không thể nhịn được nữa, dự định tương thông cái giận dữ, diệt trừ cái tai họa này.
Đào Hoa Tiên Tôn phát giác được nguy cơ, liền cuống cuồng tìm kiếm biện pháp ứng đối, kết quả hắn nhanh trí, đưa ánh mắt nhìn về phía Lý gia ở tạo hóa đại vực!
Lý gia có một vị lão tổ danh là Lý Nhược Đồng, là Tiên Tôn mạnh nhất được công nhận ở Bắc Hàn Tiên Vực, cũng là một vị nữ tính.
Lúc này, Đào Hoa Tiên Tôn ý nghĩ hão huyền, lại nghĩ sử dụng năng lực đặc thù vẫn lấy làm kiêu ngạo của mình, đi khống chế thân làm nữ tính Lý gia lão tổ, cứ như vậy hắn sẽ nắm giữ trợ lực mạnh nhất, từ đó có thể ở Bắc Hàn Tiên Vực gối cao không lo, mặc sức làm xằng làm bậy.
Ai thành nghĩ, Đào Hoa Tiên Tôn sau khi tiến về Lý gia, bởi vì tạo thành tiếng động quá lớn, quấy rầy đến Lý gia lão tổ còn đang bế quan, không đợi Đào Hoa Tiên Tôn thi triển công pháp, liền bị vị Lý gia lão tổ kia một chỉ xoá bỏ, hình thần câu diệt.
Đến tận đây, Đào Hoa Tiên Tôn vẫn lạc, tu sĩ Bắc Hàn Tiên Vực vỗ tay khen hay.
Danh hào của hắn, cũng bị vĩnh viễn đính trên trụ sỉ nhục, di xú ngàn vạn năm, bị hậu thế phỉ nhổ.
Mà bây giờ.
Lục Thiên Minh đạt được thẻ ngọc truyền thừa, lại là liên quan đến Đào Hoa Tiên Tôn năm đó, điều này cũng có nghĩa là hắn có thể nắm giữ, môn tà tính âm dương hồng hấp công trong truyền thuyết kia.
Nô dịch vô số nữ tính để cho hắn sử dụng, trong đó cũng bao gồm cả Lạc Khinh Vũ!
Nghĩ đến điều này, Bao Ny Sảng tâm thần chấn động, vô thức nhìn về phía Lục Thiên Minh, phát hiện ánh mắt đối phương nhìn mình, mang theo một tầng thâm ý.
Lập tức, nàng cảm thấy khắp cả người phát lạnh...
Bạn cần đăng nhập để bình luận