Đại Hạ Văn Thánh

839 Bỏ kiếp này ta làm lại sau, cường giả Phật môn, đích thân đến trước chùa, diệt Phật chi tâm(4)

Vì sao lại thế?

Không phải là vì để cho dân chúng Đại Hạ biết là ông ta bị ép bất đắc dĩ. Dù vẫn có không ít tiếng mắng chửi như cũ nhưng ít ra còn có tranh cãi.

Mà không phải loạn thần tặc tử chân chính.

Ông ta lấy hai đứa con trai làm quân cờ, khiến cho Vĩnh Thịnh Đại Đế không thể không xuống tay với mình.

Nếu ra tay, mình sẽ lập tức giao ra binh quyền. Loại binh quyền này Vĩnh Thịnh Đại Đế không dám cầm.

Bởi vì đều là người của ông ta. Mà thực lực chân chính của ông ta cũng không chỉ chút binh quyền ấy. Những năm gần đây, ở Tây Cảnh ông ta đã kiếm được không ít bạc.

Những bạc này nuôi không ít tướng sĩ. Thiết kỵ Hắc Thủy chính là tư binh của mình, coi như giao binh quyền ra thì cũng sẽ không đưa thiết kỵ Hắc Thủy ra trước.

Hạch tâm không thay đổi thì sợ cái gì?

Nhưng bây giờ, ông ta sở dĩ muốn bảo vệ Lý Lãnh Thu là vì nhi tử này của mình đã làm một chuyện ngu xuẩn.

Giết dân mạo xưng phỉ.

Cộng thêm chuyện thôn phế tích bên trên.

Giết dân mạo xưng phỉ còn tốt. Chí ít không lấy ra được bằng chứng, có thể để cho người khác tung tin đồn nhảm. Dù cho Vĩnh Thịnh Đại Đế muốn nhắm vào mình thì cũng chỉ có thể tùy tiện an bài một tội danh thôi.

Có thể chuyện ở thôn phế tích lưu lại bằng chứng. Mặc dù không biết Cố Cẩm Niên có bằng chứng gì nhưng ông ta tin Cố Cẩm Niên nên không dám mạo hiểm.

Chuyện này sẽ khiến cho ông ta thân bại danh liệt. Mình là người muốn tạo phản cho nên nhất định phải đứng cùng trận doanh với người dân.

Nếu để cho người dân biết, nhi tử của mình làm như vậy mà mình còn bao che. Đây chẳng phải là đã mất đi lòng người sao.

Mà hai người Lý Lãnh Thu ở bên trong Tây Cảnh đã làm loạn không ít. Mỗi lần ông ta đều sẽ cho người đi giải quyết tốt hậu quả, xử lý sạch sẽ.

Là vì sao?

Đơn giản chính là trợ trụ vi ngược, tùy tiện giảm bớt một chút nghị luận xấu.

Cho nên nếu như Cố Cẩm Niên đi chùa A Tháp, tìm đến nhi tử của chính mình. Coi như thật sự xảy ra chuyện gì không thể khống chế, ông ta sẽ để cho đại sư La Trạch trực tiếp giết chết Lý Lãnh Thu.

Chết có ý nghĩa.

Thân thích có là gì?

Hoàng vị mới là thứ ông ta muốn.

Ai dám ngăn trở mình.

Người đó hẳn phải chết không nghi ngờ.

Nhưng mà bàn cờ này không thể chỉ một mình ông ta tham dự vào, có rất nhiều thế lực đều tham dự vào.

Nhưng trước mắt còn không phải lúc kết thúc công việc.

Nhất định phải chờ hai người chết, như vậy mình có thể tạo phản.

Hoặc là nói, chờ một người chết đều được.

Lần này, vốn dĩ có thể để cho một người chết.

Nhưng cũng tiếc chính là bởi vì Cố Cẩm Niên xuất hiện, cho nên xảy ra biến hoa, rất nhiều thế lực âm thầm đều đã ẩn nấp rồi.

“Cố Cẩm Niên.”

“Ngươi thật sự là được Thiên mệnh che chở.”

Ninh Vương tự lẩm bẩm.

Nhưng cũng không nói tiếp gì.

Bên ngoài phủ Thường Ninh.

Sau khi ngọc liễn của Cố Cẩm Niên rời đi.

Giọng nói của Khổng Hiên lúc này mới vang lên.

“Cẩm Niên huynh.”

“Nếu như đi chùa A Tháp chỉ sợ sẽ rất phiền phức.”

Khổng Hiên lên tiếng, thần sắc hắn ta có chút ngưng trọng.

“Thế nào?”

Cố Cẩm Niên đối với Phật môn không hiểu nhiều, duy nhất hiểu rõ là chùa Tiểu Duyên.

“Chùa A Tháp chính là một trong vô thượng tông. Ở trong 72 chùa Mật tông xếp hạng mười vị trí đầu, giáo nghĩa là bỏ kiếp này ta làm lại sau, kỳ chủ cầm canh là thiên hạ ít có cường giả Phật học.”

“Nếu như Lý Lãnh Thu thật sự ở chùa A Tháp mà lại hoàn thành quy y thì chúng ta rất khó đòi được người.”

Khổng Hiên nói ra lai lịch của chùa A Tháp này.

“Sáu mươi vận đại quân mà không chiếm được một người sao?”

Cố Cẩm Niên bình tĩnh lên tiếng. Hắn cũng không tin, sáu mươi vạn đại quân còn không đòi được một người.

“ Đòi không được.”

Khổng Hiên lắc đầu thở dài.

“Cẩm Niên huynh, cũng không phải ngu đệ nói loạn mà chỗ thành lập chùa A Tháp vừa khéo chính là biên giới giao nhau giữa vương triều Đại Hạ cùng vương triều Phù La. Có thể nói chùa này là của vương triều Đại Hạ cũng có thể nói là của vương triều Phù La.”

“Nếu như sáu mươi vạn đại quân tiến về biên cảnh, không nói trước trong nước có vấn đề gì hay không nhưng vương triều Phù La sẽ coi như vương triều Đại Hạ tuyên chiến.”

“Đến lúc đó, cũng không phải muốn người đơn giản như vậy.”

“Mà chủ trì La Trạch kia rất có thể đã bước vào đệ lục cảnh. Nói cách khác, ông ta chính là cường giả đệ lục cảnh, cộng thêm thần thông của Phật môn, Võ Vương căn bản không đáng chú ý. Cùng cảnh giới cũng chưa chắc có người đánh bại được ông ta.”

Khổng Hiên nói ra chỗ khó khăn.

Mà Cố Cẩm Niên nghe hiểu.

Cũng đúng lúc này, tiếng vó ngựa, điếc tai phát hội, nơi xa cát vàng cuồn cuộn, ba mươi vạn tướng sĩ biên cảnh chạy đến.

“Hỏi gia gia của ta một chút trước.”

Nhìn thấy biên cảnh đại quân đến đây, Cố Cẩm Niên cũng không dài dòng, hướng thẳng đến đại quân.

Rất nhanh, song phương chạm mặt, lão gia tử trực tiếp từ chiến xa đi xuống, nhìn xem Cố Cẩm Niên lên tiếng Cố Cẩm Niên nói.

“Ninh Vương làm khó dễ ngươi sao?”

Giọng nói của lão gia tử bình tĩnh nhưng sắc mặt lại có chút lạnh lẽo, dường như chỉ cần Cố Cẩm Niên gật đầu, ông ấy lập tức suất lĩnh ba mươi vạn đại quân tiến đánh phủ Thường Ninh.

Vì Cố Cẩm Niên trút cơn giận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận