Đại Hạ Văn Thánh

1729 Cố Cẩm Niên phát uy! Chấn nhiếp lục đại thiên kiêu! Đạo Đức kinh! Kinh văn bậc nhất từ xưa tới nay!(4)

Oành!

Nhưng như vậy vẫn chưa kết thúc, ánh sáng ngút ngàn lại rơi xuống, chiếu rọi trên người bọn họ.

Ánh sáng với hình ảnh Ngũ Thánh thú lao vào người họ, trong nháy mắt, bọn họ vọt tới Tứ trọng thiên.

"Sức mạnh của Ngũ Thánh.”

"Hạch tâm mạnh nhất của Yêu tộc?”

"Ngay cả thứ này cũng nỡ lấy ra ư?”

"Chân khí của Ngũ Thánh.”

Một số giọng nói vang lên, tràn đầy kinh ngạc, lần này ra tay thật sự quá lớn.

Chân khí của Ngũ Thánh cũng lấy ra luôn rồi.

Đây là chân khí của Ngũ Thánh thú, quá khủng bố, mỗi một đạo chân khí đều có thể làm cho người ta thoát thai hoán cốt.

Không thể không nói, tiềm lực của các Cổ tộc vô cùng đáng sợ.

Trước đó không cảm nhận được, nhưng bây giờ tất cả mọi người đều đã mơ hồ hình dung được đôi chút, to lớn và kinh khủng ngoài sức tưởng tượng.

Mỗi đạo chân khí Ngũ Thánh đều hiếm có và cực kỳ trân quý.

Bây giờ lại đưa hết cho sáu người bọn họ, chi phí đầu tư thật kinh người.

Sau khi chân khí Ngũ Thánh biến mất, tất cả khôi phục lại trạng thái yên tĩnh như thường.

Chỉ là một khắc sau.

Một ngọn núi Thần xuất hiện phía trên không trung của Tiệt Thiên giáo.

"Núi Thần của Tiệt Thiên giáo đã xuất hiện, chỉ cần là đệ tử Tiệt Thiên giáo đều có thể lên núi, tranh đoạt cơ duyên và may mắn.”

Đây là giọng của Trường Vân Thiên.

Hắn ta hét lớn, thông báo với thiên hạ.

Bên trong núi Thần đúng là có rất nhiều thần vật, cũng có không ít cơ duyên và tạo hóa.

Mọi người trầm mặc, những thứ này của Tiệt Thiên giáo quá tốt.

Đại thế có rất nhiều thiên kiêu đang do dự cùng bồi hồi, nhưng bây giờ bọn họ thật sự không còn do dự nữa rồi.

Lần lượt từng người tiến về Tiệt Thiên giáo.

Cũng không trách bọn họ được, Tiệt Thiên giáo bỏ ra nhiều đồ tốt lắm.

Cứ như vậy, Tiệt Thiên giáo nháy mắt trở nên náo nhiệt vô cùng, từng người từng người lần lượt bước vào núi Thần Tiệt Thiên.

Phía Kỳ Lân Các.

Mặc dù cũng có thiên tài đến đây gia nhập nhưng so với Tiệt Thiên giáo thì chỉ là số ít không đáng nói.

Bên trong Kỳ Lân Các.

Tâm trạng của tất cả mọi người đều không tốt.

Mọi người trầm mặc.

Bởi vì lần này bọn họ thua, nhưng thua rất khó chịu.

Hành vi của Tiệt Thiên giáo quả thật sẽ ảnh hưởng đến Đại thế, bởi vì bên kia điên cuồng chiêu nạp nhân tài, bên này sẽ có cảm giác đìu hiu vắng vẻ.

"Cẩm Niên.”

"Nếu cứ tiếp tục thế này thì cũng không phải cách, hay để vi sư ra mặt, giành lại hào quang cho Kỳ Lân Các?”

Tô Văn Cảnh cảm thấy tình thế không ổn, thử đưa ra đề nghị, mặc dù biết Cố Cẩm Niên không thích kiêu căng phô trương, nhưng nếu tiếp tục như vậy thì không được.

"Không có việc gì.”

"Sư phụ.”

"Hấp dẫn nhiều thiên kiêu cũng chẳng được gì.”

"Bồi dưỡng thiên kiêu mới là điều quan trọng.”

Cố Cẩm Niên chầm chậm mở miệng nói.

"Khảo hạch bắt đầu rồi, phiền sư phụ trấn giữ.”

"Học trò phải tiếp tục minh ngộ kinh văn.”

"Ngày mai bọn họ sẽ cười không nổi nữa.”

Cố Cẩm Niên nói đầy tự tin.

Nghe vậy, cả đám người đều trầm mặc.

Cũng không có ý gì khác.

Thiên kiêu đương thời gần như đã đi tới Tiệt Thiên giáo hết rồi, cho dù Cố Cẩm Niên có thể lấy ra tuyệt thế kinh văn cũng không có ý nghĩa gì.

Tuyệt thế kinh văn chủ yếu là nhằm vào thiên kiêu, giúp thiên kiêu mạnh lên.

Đối với người bình thường dù đúng là có ích lợi.

Nhưng thật ra không có tác dụng gì nhiều.

Cho nên, dù là tin tưởng Cố Cẩm Niên, cũng có cảm giác không an tâm.

Số lượng thiên kiêu tuyệt thế không nhiều.

Hơn hai phần ba đã bị Tiệt Thiên giáo dụ đi mắt, còn lại chưa tới một phần ba nữa.

Bởi vì sau sự việc này, chắc chắn số người đổ về Tiệt Thiên giáo sẽ càng nhiều..

Tiệt Thiên Núi Thần tràn ngập ra ánh sáng, từng kiện bảo vật hiện ra, người người chú ý

Đây chính là đang dùng lợi ích để thu mua lòng người.

Chứ có cái rắm gì mà cơ với chả duyên.

Hiểu đơn giản chính là đám Cổ tộc hợp lại, bỏ bảo vật vào trong đó, thu hút thiên kiêu đương thời.

Nhưng không thể không nói cách làm này lại rất hiệu quả.

Ảnh hưởng rất lớn tới quyết định của mọi người.

Bởi vì đúng là có rất nhiều thiên tài chạy tới đó.

Mặc kệ Cố Cẩm Niên làm cái gì, đám người Kiếm Cửu Thiên nhận được rất nhiều đồ tốt, đó là sự thật, cho nên gia nhập Tiệt Thiên giáo sẽ có cơ hội thăng cấp cao hơn.

Đây là suy nghĩ của đám người tới Tiệt Thiên giáo lúc này.

Từ trên xuống dưới Kỳ Lân Các nhìn có vẻ không bằng được.

Dù vậy.

Tô Văn Cảnh cũng không nhiều lời nữa, ông ấy thở dài, tiếp tục chủ trì khảo luyện.

Nói là chủ trì.

Thật ra là hướng dẫn cho thiên kiên tiến vào bên trong Thần tháp chín tầng.

Không ai biết ở trong đó thí luyện cái gì.

Nhưng Tiệt Thiên giáo lại không giống vậy.

Một giọng nói cực kì vang dội.

"Thiên kiêu đương thời đều gia nhập giáo của ta, khí vận của Đại thế cũng sẽ chảy về phía Tiệt Thiên giáo chúng ta.”

"Chư vị, thịnh thế huy hoàng sắp tới rồi.”

Có người nhìn thấy Tiệt Thiên giáo óng ánh huy hoàng thì nhịn không được nói khoác.

"Ừ, Tiệt Thiên giáo chúng ta có lục đại thiên kiêu này, tương lai sẽ nhận được vô số đồ tốt.”

"Có những thiên kiêu như vậy thì còn lo gì tương lai nữa?”

Bọn họ cười lớn.

Trường Vân Thiên chỉ lẳng lặng nhìn, không thể kiềm chế nổi nụ cười đắc thắng trên mặt.

Mà cùng lúc đó.

Bên trong Kỳ Lân Các.

Cố Cẩm Niên ngồi xếp bằng.

Hai mắt nhắm lại.

Trong chốc lát, sau lưng hắn xuất hiện cổ thụ Bồ Đề, khí khái bất phàm.

Đạo có thể là đạo!

Cũng không phải đạo!

Danh có thể là danh!

Cũng không phải danh!

Cố Cẩm Niên lập tức lĩnh ngộ tuyệt thế kinh văn, kinh văn đệ nhất Đạo gia.

Đạo Đức kinh!

Không sai.

Hắn muốn dựa vào Đạo Đức kinh để làm một cuộc đại đổi mới.

Chỉ là lần này, hắn phải lý giải hoàn toàn Đạo Đức kinh.

Không thể chỉ niệm ra mà không giảng, niệm ra mà không giải.

Chỉ khi bản thân hoàn toàn lý giải, sau đó phát huy ý nghĩa thật sự của Đạo Đức kinh vào Đại thế..

Bởi vì Cố Cẩm Niên cảm giác được.

Nếu Đạo Đức kinh xuất hiện.

Sẽ dẫn đến biến hóa không lường.

Chắc chắn có thể vượt qua toàn bộ kinh văn từ trước tới giờ. Đây không phải là trò đùa. Cố Cẩm Niên có trực giác cực kì nhạy bén, cực kỳ cường đại. 

Cứ như thế.

Thời gian từng chút từng chút trôi đi.

Bên trong Kỳ Lân Các, tiếng người huyên náo nhộn  nhịp, nhưng so với  Tiệt Thiên giáo thì đúng là không bằng thật.

Giờ Tý của ngày cuối cùng khảo hạch.

Một thân ảnh xuất hiện trước cửa Kỳ Lân Các.

Là một thiếu niên. Trên lưng cõng một thanh kiếm gỗ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận