Cầu Ma Diệt Thần

Chương 565: Thủ đoạn cuối cùng (thượng)

**Chương 565: Thủ đoạn cuối cùng (Thượng)**
Trong Đạp Thiên điện rộng lớn, tĩnh lặng đến lạ thường.
Vừa rồi, công kích kinh thiên động địa cuộn trào mãnh liệt kia đã ngay lập tức gϊếŧ ch.ết Kiếm Thiên Hoa, còn kéo theo Huyết Thiên Cừu cũng bị trọng thương. Chiến quả kinh người như vậy, không chỉ làm người khác kinh hãi, ngay cả Phùng Diễm cũng không khỏi giật mình.
Hắn không ngờ rằng, Bá Đao lại đáng sợ đến thế!
Hơn nữa, Bá Đao có đến bảy trọng bí pháp, mỗi một trọng đều đòi hỏi tiêu chuẩn lĩnh ngộ bản nguyên khác nhau. Trọng thứ nhất đã mạnh đến mức này, vậy nếu là trọng thứ hai, thứ ba, hay cuối cùng là trọng thứ bảy thì sao?
Uy lực sẽ lớn đến mức nào?
Chưa kể, hiện tại hắn lĩnh ngộ lực lượng bản nguyên mới chỉ miễn cưỡng có thể thi triển được trọng bí pháp thứ nhất này thôi, chứ chưa phải là uy lực cực hạn của nó.
Dựa theo cấp bậc phân chia của bí pháp thứ nhất Bá Đao, hắn tối đa chỉ có thể miễn cưỡng thi triển, ngay cả cảnh giới tiểu thành cũng chưa đạt tới.
Qua đó có thể thấy, uy lực chân chính của Bá Đao cường đại đến mức nào!
Trong Đạp Thiên điện, Huyết Thiên Cừu vẫn còn kinh hoàng, gắt gao nhìn Phùng Diễm. Nhát đao vừa rồi, cho dù là hiện tại, hắn vẫn còn kinh hồn bạt vía.
Đợi hắn hồi phục tinh thần, đôi mắt trở nên băng lãnh, nói: "Không ngờ trên người ngươi còn giấu con bài chưa lật lợi hại đến vậy."
Con bài chưa lật của Phùng Diễm quá mạnh mẽ, vừa ra tay đã trực tiếp khiến hắn trọng thương, lại còn gϊếŧ ch.ết Kiếm Thiên Hoa hoàn toàn, cục diện hoàn toàn bị đảo ngược.
Nghe Huyết Thiên Cừu nói, Phùng Diễm mỉm cười: "Ta biết thực lực của ngươi vượt xa những gì thể hiện ra ngoài. Ta vẫn dám tiến vào tầng trong của Thiên Phủ này, còn dám chém gϊếŧ giao thủ với các ngươi, tất nhiên là có thêm vài thủ đoạn. Sao, bây giờ ngươi còn gϊếŧ được ta không?"
Phùng Diễm cười lạnh một tiếng. Trong lần giao phong vừa rồi, Huyết Thiên Cừu bị thương không hề nhẹ, khí tức đã suy yếu đến cực điểm.
Hắn không có thể chất kinh người và khả năng hồi phục như Phùng Diễm, giờ nhất định là chiến lực hao tổn nhiều. Cán cân thắng bại của trận chém gϊếŧ này, xem ra đã nghiêng hẳn về phía Phùng Diễm.
"Thi triển ra võ học đáng sợ như vậy, tiêu hao của ngươi chắc cũng không nhỏ nhỉ." Huyết Thiên Cừu nhìn chằm chằm Phùng Diễm, nhưng hắn chỉ nhếch mép cười, theo đó thân hình rung động.
Vù vù!
Một luồng khí tức đáng sợ phát ra, xét về mức độ rộng lớn, đúng là không khác biệt so với lúc trước.
"Thi triển ra công kích đáng sợ như vậy, ngươi hoàn toàn không có tiêu hao?" Huyết Thiên Cừu nhìn khí tức vẫn ở trạng thái đỉnh phong trên người Phùng Diễm, sắc mặt khó coi vô cùng.
Hắn không rõ nội tình của Phùng Diễm cũng phải thôi.
"Tiêu hao?" Phùng Diễm cười nhạt trong lòng.
Đúng là Bá Đao là thiên đạo bí pháp, thi triển tự nhiên không dễ. Phùng Diễm thi triển nó đã dốc toàn bộ nguyên lực trong nháy mắt, nhưng Phùng Diễm có Nguyên Thạch tọa trấn, không bao giờ thiếu nguyên lực.
Việc thi triển Bá Đao còn lâu mới tiêu hao hết nguyên lực của hắn, và hắn có thể nhanh chóng hồi phục hoàn toàn!
Đây chính là chỗ nghịch thiên của Nguyên Thạch!
Từ khi Phùng Diễm có được Nguyên Thạch, hắn chưa từng lo lắng về vấn đề tiêu hao nguyên lực.
"Quái vật!"
"Gã này, quả thực không phải người thường!"
Lạc Thiên Hồng và Lưu Minh đã ngừng chiến cũng không khỏi giật mình. Lưu Minh thì không nói, nhưng Lạc Thiên Hồng biết rõ yêu cầu tiêu hao nguyên lực khi thi triển thiên đạo bí pháp.
Dù là những lão bất tử hàng đầu ở thế giới này, khi thi triển thiên đạo bí pháp chắc chắn cũng sẽ mất rất nhiều công sức. Còn như Phùng Diễm, sau khi thi triển vẫn ở trạng thái đỉnh phong, không hề có dấu hiệu tiêu hao thì chưa từng có ai thấy bao giờ.
"Huyết Thiên Cừu, giờ thực lực ngươi đã tổn hao nhiều, trận chém gϊếŧ này, ngươi sợ là phải ngã xuống nơi đây." Phùng Diễm cười lạnh.
Con ngươi Huyết Thiên Cừu hơi co lại, nhưng trên mặt không hề có vẻ bối rối: "Sao, ngươi chẳng lẽ còn muốn gϊếŧ ta?"
"Ha ha, câu này của ngươi hỏi có hơi ngây thơ." Phùng Diễm chế giễu: "Kiếm Thiên Hoa kia, còn cả đám cường giả các thế lực phái tới ta đều gϊếŧ, lẽ nào ta còn sợ gϊếŧ thêm một người?"
Sắc mặt Huyết Thiên Cừu thay đổi.
"Phùng Diễm, ta biết ngươi điên rồi, nhưng ta vẫn khuyên ngươi, đừng ép người quá đáng! Hôm nay ta không làm gì được ngươi, Truyền Thừa Chi Thạch ta đã bỏ rồi, ngươi và ta tốt nhất là dừng tay. Bằng không, c.h.ó cùng đường sẽ c.ắ.n người." Huyết Thiên Cừu nói.
"Ồ?" Phùng Diễm nhíu mày, chợt cười: "Vậy ta lại rất muốn biết, đến mức này rồi, con c.h.ó ngươi còn c.ắ.n được ta vào đâu?"
"Ngươi đang ép ta!" Giọng Huyết Thiên Cừu lạnh lẽo.
"Ép ngươi, thì sao?" Phùng Diễm không hề sợ hãi.
Huyết Thiên Cừu này, Phùng Diễm nhất định phải gϊếŧ!
Không nói những chuyện khác, bí mật về Truyền Thừa Chi Thạch tuyệt đối không thể tiết lộ!
Đừng nói hiện tại Huyết Thiên Cừu đã tổn hao nhiều thực lực, hắn không để trong lòng. Dù là thời kỳ đỉnh cao của hắn, sau khi biết bí mật về Truyền Thừa Chi Thạch, Phùng Diễm cũng sẽ không để hắn bình yên rời đi.
Một khi bí mật về Truyền Thừa Chi Thạch bị thế nhân biết đến, bọn hắn trừ phi tự nguyện giao ra Truyền Thừa Chi Thạch, bằng không kết cục tất nhiên sẽ vô cùng thê thảm.
Lời này của Phùng Diễm vừa thốt ra, con ngươi Huyết Thiên Cừu cứng lại, không khí xung quanh một lần nữa ngưng đọng.
"Ha ha, tốt, tốt!"
Huyết Thiên Cừu giận dữ cười, cười lớn đầy vẻ điên cuồng và tức giận.
"Đã vậy..."
"Phùng Diễm, đừng trách ta, là ngươi tự ép ta!"
Huyết khí trên người Huyết Thiên Cừu phun trào, khuôn mặt huyết hồng cũng hiện lên vẻ điên cuồng.
"Lưu Minh, Lạc Thiên Hồng!" Huyết Thiên Cừu lại mở miệng, "Kiệt kiệt, hai người các ngươi cũng đừng trách ta, trách thì trách Phùng Diễm không chịu dừng tay."
Phùng Diễm, Lạc Thiên Hồng và Lưu Minh đều biến sắc, không hiểu dụng ý của Huyết Thiên Cừu, nhưng rất nhanh họ đã hiểu.
Chỉ thấy thân hình Huyết Thiên Cừu bỗng rung động, một luồng huyết khí ngập trời tràn ngập mi tâm hắn. Trên người hắn, một nguồn năng lượng kỳ dị đột ngột xuất hiện. Phùng Diễm và những người khác đều biết nguồn năng lượng kỳ dị đó, đó là cấm chế!
"Trên người Huyết Thiên Cừu vẫn còn cấm chế?"
"Ai đã hạ cấm chế cho hắn?"
Mấy người Phùng Diễm đều nhíu mày.
Ngay lúc này, huyết khí trên người Huyết Thiên Cừu điên cuồng phun trào, tầng cấm chế trong cơ thể hắn vỡ nát hoàn toàn. Cùng lúc đó, một luồng khí tức đáng sợ đến mức không thể diễn tả bằng lời bỗng từ trên người Huyết Thiên Cừu lan tỏa ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận