Cầu Ma Diệt Thần

Chương 25: Nuốt thiên địa nguyên lực, luyện vạn vật sinh linh (thượng)

**Chương 25: Nuốt thiên địa nguyên lực, luyện vạn vật sinh linh (thượng)**
Bên trong sơn động, cạnh huyết trì.
Luyện lão đầu thấy Phùng Diễm tỉnh lại thì cười lớn: "Tiểu tử kia, ngươi rốt cục tỉnh rồi."
"Luyện lão đầu, ta, ta..." Phùng Diễm lúc này vẫn chưa hoàn hồn.
"Ngươi thành công rồi." Khi nói câu này, Luyện lão đầu cũng kích động, "Ngươi đã chống chịu được, Nguyên Thạch đã nhận ngươi làm chủ, từ hôm nay, ngươi là chủ nhân của nó."
"Ta thành công?" Phùng Diễm lộ vẻ vui mừng, vội kiểm tra thân thể, nhưng vừa nhìn đã hít một ngụm khí lạnh.
Hắn thấy gì vậy, một bộ thây khô!
Toàn thân hắn khô héo, mặt xám xịt, da dẻ không chút sắc thái, xương khớp dưới da nhô ra như chực vỡ.
Hơn nữa toàn thân trên dưới, hắn không cảm nhận được chút huyết sắc nào.
"Ta, ta sao lại thế này?" Phùng Diễm thì thào hỏi.
"Toàn thân tiên huyết, sinh mệnh lực của ngươi đều bị Nguyên Thạch hút sạch. Bình thường như ngươi đã sớm chết ngàn tám trăm lần, còn sống được đến giờ phút này đúng là kỳ tích!" Luyện lão đầu cười khẽ.
Phùng Diễm trợn mắt. Hắn lại kiểm tra cơ thể, lần này còn kinh ngạc hơn.
"Thân thể ta?"
"Vòng xoáy? Lại thành một cái vòng xoáy?"
"Cái quỷ gì vậy?"
Dù bình tĩnh như Phùng Diễm cũng muốn chửi ầm lên, vì cảnh tượng trong thân thể hắn chưa từng có.
Vòng xoáy, vòng xoáy năng lượng màu nhũ bạch.
Năng lượng màu nhũ bạch này Phùng Diễm rất quen, rõ ràng là Nguyên Thạch. Nhưng giờ phút này năng lượng nhũ bạch tràn ngập toàn thân, ngũ tạng lục phủ, gân mạch xương cốt tế bào, đều trải rộng năng lượng nhũ bạch. Hơn nữa năng lượng nhũ bạch xoay quanh không ngừng, cuối cùng tuần hoàn thành vòng xoáy, mà trung tâm vòng xoáy chính là viên Nguyên Thạch chói mắt.
Lúc này, toàn thân hắn bao phủ trong một vòng xoáy nhũ bạch.
"Rốt cuộc là sao?" Phùng Diễm giật mình.
Luyện lão đầu cười khẽ, "Tiểu tử, đừng kinh ngạc. Vòng xoáy năng lượng trong thân thể ngươi là thứ tốt, nó có thể thôn phệ năng lượng ngoại giới, qua Nguyên Thạch luyện hóa sẽ thành nguyên lực của ngươi, cứ thế nhiều lần thành một vòng tuần hoàn."
"Ý gì?" Phùng Diễm chưa hiểu.
Luyện lão đầu cười thần bí, "Mấy ngày nay, ngươi hẳn đã nghiệm được hai năng lực của Nguyên Thạch, chính là thôn phệ và luyện hóa!"
"Thôn phệ, luyện hóa?" Phùng Diễm nhíu mày.
Không sai, khi hàng phục Nguyên Thạch, sức cắn nuốt và luyện hóa của nó khiến hắn khiếp sợ, nhưng có ích gì?
"Thôn phệ là hấp thu, như thể chất của ngươi hiện tại, là một vòng xoáy tuần hoàn, đây là hiệu quả. Năng lực thôn phệ của Nguyên Thạch không đơn giản như ngươi nghĩ, ngươi dùng võ kỹ mạnh nhất, đánh một quyền xem." Luyện lão đầu cười.
Phùng Diễm gật đầu, dù thân thể như thây khô, nguyên lực của hắn đã dồi dào vạn phần, công kích không thành vấn đề.
Phùng Diễm khẽ thở, đưa bàn tay phải khô héo, nhắm vào không khí xung quanh, tung một quyền, đồng thời thi triển võ kỹ mạnh nhất Phục Kim.
Thình thịch!
Một quyền xuống, không khí khẽ rung.
"Ừm, không tệ." Luyện lão đầu gật đầu, hỏi, "Ngươi tung quyền này, nguyên lực hao tổn không ít chứ?"
Phùng Diễm gật đầu, "Phục Kim nhất thức là võ kỹ mạnh nhất của ta, thi triển hao tổn nguyên lực cực lớn, thời kỳ toàn thịnh của ta cũng chỉ thi triển được năm lần."
"Ừm, nghĩa là ngươi vừa tiêu hao một phần năm nguyên lực?" Luyện lão đầu hỏi.
Phùng Diễm gật đầu.
"Vậy thì tốt, ngươi dùng ý niệm khống chế Nguyên Thạch, gia tốc vòng xoáy năng lượng xem sao." Luyện lão đầu nói.
Phùng Diễm nghi hoặc, không hiểu ý Luyện lão đầu, nhưng vẫn làm theo.
"Nguyên Thạch, khu động!" Phùng Diễm khẽ quát.
Ong ong
Chuyện khiến Phùng Diễm trợn mắt xảy ra. Vòng xoáy năng lượng tuần hoàn cân bằng bỗng như dùng thuốc lắc, một cổ thôn phệ lực kinh người sinh ra, thiên địa nguyên lực xung quanh điên cuồng dồn vào cơ thể hắn.
Liên tục không ngừng, thiên địa nguyên lực điên cuồng dũng mãnh vào Phùng Diễm, qua Nguyên Thạch, trong nháy mắt bị luyện hóa rồi chảy vào đan điền.
Phùng Diễm cảm thấy nguyên lực của mình lập tức khôi phục hoàn toàn.
"Sao có thể? Nguyên lực của ta, lại dễ dàng khôi phục như vậy?" Phùng Diễm kinh ngạc, hắn vừa tiêu hao một phần năm nguyên lực, lại khôi phục trong nháy mắt?
"Rất bình thường." Luyện lão đầu không hề bất ngờ, "Công hiệu của Nguyên Thạch là thôn phệ và luyện hóa, năng lực thôn phệ và luyện hóa của nó tự nhiên rất mạnh, tốc độ cũng nhanh. Với thực lực của ngươi hiện tại, dù ngươi tiêu hao bao nhiêu nguyên lực, Nguyên Thạch có lẽ đều bổ sung đầy đủ cho ngươi trong nháy mắt."
Phùng Diễm trợn mắt.
Hắn biết Nguyên Thạch biến thái đến mức nào.
Nó tương đương một biển nguyên lực vô tận. Dù ngươi tiêu hao bao nhiêu nguyên lực, cũng có thể bổ sung đầy đủ trong nháy mắt. Như vậy, sau này hắn chiến đấu, không cần lo lắng nguyên lực tiêu hao, có thể dùng mọi tuyệt chiêu không kiêng nể gì. Nguyên Thạch đều có thể bổ sung cho hắn ngay lập tức.
Thôn phệ, luyện hóa!
"Thái, quá biến thái." Phùng Diễm nuốt khan.
"Không thử toàn lực khu động Nguyên Thạch xem tốc độ thôn phệ thế nào?" Luyện lão đầu cười.
Phùng Diễm gật đầu, lập tức làm theo lời Luyện lão đầu.
Nguyên Thạch, toàn lực khu động.
Một sức cắn nuốt khổng lồ khó tin từ trong cơ thể Phùng Diễm truyền ra, điên cuồng thôn phệ thiên địa nguyên lực xung quanh.
Ong ong ong
Giờ khắc này, toàn bộ thiên địa bị khuấy động, nguyên lực loạn chiến, thiên địa rung rẩy.
Phùng Diễm đứng đó, như một hố đen, thiên địa nguyên lực vô tận từ bốn phương tám hướng điên cuồng lao về phía hắn.
Thiên địa nguyên lực bàng bạc tràn ngập toàn bộ sơn động, thanh thế hạo đại, chấn động tột cùng, dù là thiên địa dị tượng cũng không có thanh thế như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận