Bảy Số Không Quân Cưới: Nhỏ Nhân Vật Phản Diện Mãnh Vẩy Cấm Dục Sĩ Quan

Bảy Số Không Quân Cưới: Nhỏ Nhân Vật Phản Diện Mãnh Vẩy Cấm Dục Sĩ Quan - Chương 59: Nàng lập gia đình thuộc trong viện nhân vật phong vân (length: 7645)

Nàng dùng sức đẩy người đàn ông ra: "Không được! Cứ tiếp tục thế này, thì, thì, thì không có cách nào kết thúc được đâu."
Miệng lưỡi đàn ông, đúng là đồ lừa gạt, bảo là hắn chỉ hôn thôi mà!
Nàng kéo lại váy ngủ, đứng dậy liền chạy ra ngoài, "Ta đi ngủ cùng Nhạc Nhạc, ngày mai còn phải về huyện Hải Long nữa, ngươi nghỉ ngơi sớm đi, đừng nghĩ mấy chuyện vớ vẩn nữa."
Mãi đến khi then cài cửa được cài lại, Chu Lẫm mới nằm ngửa cả người trên giường thở dốc.
Trong đầu hắn toàn là hình ảnh thoáng thấy vừa rồi, nơi đó quá đỗi mềm mại trắng nõn, lại đẹp đẽ một cách bất ngờ.
Đêm đó, hắn trằn trọc rất lâu mới ngủ được, sau khi ngủ còn mơ một giấc mơ, trong mơ hắn và Thẩm Thất Thất làm chuyện muốn làm, vô cùng triền miên.
Trời dần sáng, Thẩm Thất Thất sau khi rời giường, nhìn thấy ga giường treo trong sân, không nhịn được liếc nhìn Chu Lẫm mấy lần.
Là giống như nàng nghĩ sao? Thẩm Thất Thất không nhịn được thầm oán trong lòng.
Ai, có đôi khi biết quá nhiều cũng không tốt, thật là ưu sầu!
Chu Lẫm bị nhìn đến mức tai cũng đỏ lên, giả bộ bình tĩnh nói lảng sang chuyện khác: "Ta đi họp, ngươi thu dọn đồ đạc trước một chút, ăn cơm trưa xong chúng ta sẽ lên đường về huyện Hải Long."
Thẩm Thất Thất: "Được, vậy sau khi đến nơi, chúng ta về phòng ở của mình trước đã, sau khi Đại ca ta kết hôn, phòng của ta đã thành phòng tân hôn của bọn họ. Chúng ta không thể ở lại bên đó được nữa."
Chu Lẫm: "Ừ."
Hai người bàn bạc xong mới bắt đầu ai làm việc nấy.
. . .
Trong khu tập thể của nhà máy dệt bông vải tơ lụa*, Lý Xuân Hoa vừa lấy cơm trưa từ nhà ăn về, thì thấy Trương Hồng Hà đang ở trong sân ôm một hộp đào ngâm huyên thuyên.
"Đây là quà do đối tượng của Thu Diễm nhà chúng tôi mang đến đó. Nào là lá trà, đường phèn, đồ hộp, điểm tâm, bốn món lễ vật này không thiếu món nào, nhất là đồ hộp này, còn tặng hẳn hai hộp."
Có người liền hỏi: "Nghe nói chàng rể tương lai này của bà là thợ nguội ở nhà máy cơ khí à?"
Trương Hồng Hà: "Còn phải nói sao, hiện tại là bậc hai rồi, sắp được xét lên bậc ba."
"Đây là nghề kỹ thuật đấy, sau này lương cứ thế mà tăng lên, Thu Diễm nhà bà đúng là tìm được mối tốt."
Lý Xuân Hoa nghe một tai liền rảo bước nhanh hơn, bà và Trương Hồng Hà vốn không hợp nhau, nên chẳng muốn ở lại nghe bà ta khoe khoang.
Năm đó bọn họ gần như kết hôn cùng lúc, lại còn sinh con đầu lòng vào cùng một ngày, bà thì sinh được con trai đầu lòng, còn Trương Hồng Hà thì sinh con gái.
Mẹ chồng của Trương Hồng Hà trọng nam khinh nữ, vì chuyện này mà chì chiết bà ta không ít, từ đó về sau, Trương Hồng Hà cứ thích so đo hơn thua với mình.
Ngay cả sau này Trương Hồng Hà sinh đứa thứ hai là con trai, bà ta vẫn còn so với mình đứa thứ ba.
Được rồi, đứa thứ ba cả hai đều là con gái, thấy mình cưng chiều con gái, Trương Hồng Hà cũng học theo mà cưng chiều, chuyện gì cũng muốn cho Thu Diễm hơn Thất Thất một bậc.
Thu Diễm kia sau khi lớn lên, rõ ràng biết đãi ngộ tốt của mình là nhờ Thẩm Thất Thất, lại càng quá đáng hơn, lúc đi học còn lôi kéo bạn bè không cho ai chơi với Thẩm Thất Thất.
Cũng chính vì vậy mà Thẩm Thất Thất mới thân thiết với Viên Tuyết và Trần Huy.
Lý Xuân Hoa sau này nghĩ thông suốt chuyện này, càng thêm không ưa mẹ con Trương Hồng Hà.
Thấy bà định đi, Trương Hồng Hà gọi giật lại, "Lý Xuân Hoa, bà đi nhanh thế làm gì?"
"Đừng nói là vì Thất Thất nhà bà cứ im im lặng lặng đi đăng ký kết hôn là xong chuyện, nên bà thấy khuê nữ nhà người ta trong viện được tặng lễ thì khó chịu nhé? Thế thì hẹp hòi quá đấy!"
Lý Xuân Hoa: "Sao tôi lại khó chịu được chứ, tôi là khó chịu việc bà cứ ôm cái hộp đồ hộp khoe khoang mà còn không nỡ ăn kia kìa."
"Mấy cái bốn món lễ vật đó thì nhằm nhò gì, Thất Thất nhà chúng tôi sau khi kết hôn, mua vải may quần áo cho cả cha mẹ anh em trong nhà, chẳng lẽ không đáng tiền hơn bốn món lễ của bà sao?"
Trương Hồng Hà: "Sao tôi lại không nỡ ăn, chẳng phải tại cái hộp này đóng chặt quá vặn không ra à. Lại nói quần áo nhà bà ấy, ai biết là dùng tiền của ai?"
"Nhà họ Thẩm các người coi con bé Thất Thất như cục cưng mà chiều, đừng nói là lấy tiền nhà mình ra để làm đẹp mặt cho con rể nhé."
"Lý Xuân Hoa à Lý Xuân Hoa, đều là hàng xóm láng giềng cũ cả, ai mà cười ai chứ, không cần thiết đâu, thật đấy!"
Lý Xuân Hoa vốn tính tình nóng như pháo đốt, lời gì cũng nói ra được, lúc này liền nổi giận.
"Trương Hồng Hà, con gái nhà tôi thế nào thì mắc mớ gì đến bà, giữa trưa bà không về nhà ăn cơm lại chạy ra đây phun ra mấy lời khó nghe làm gì! Trong nhà mình hôi thối thì thôi, còn chạy ra đây làm người khác buồn nôn là không đúng rồi."
Trương Hồng Hà: "Ha ha, bà xem kìa, còn nổi khùng lên nữa. Tôi nói sự thật, bà chột dạ cái gì?"
Lý Xuân Hoa: "Tôi chột dạ cái gì chứ, con rể tôi là sĩ quan đấy, lương gấp đôi đối tượng của Thu Diễm nhà bà, đồ không có kiến thức như bà mà cũng không biết ngại khi đem ra so sánh à."
Trương Hồng Hà: "Thế cũng không bằng người ta không thèm làm đám cưới cho con gái bà! Cứ im im lặng lặng dắt người đi đăng ký thế thôi, đây là cưới vợ sao? Rõ ràng là không coi trọng Thất Thất nhà bà rồi."
Lý Xuân Hoa: "Đó là vì đơn vị của con rể ta có việc gấp, chưa kịp làm!"
Trương Hồng Hà: "Vậy lúc nào thì hắn hết bận chứ? Đám cưới này có làm bù không? Theo lý thì Thất Thất kết hôn, tôi là thím đây thế nào cũng phải mừng tiền mừng chứ, tôi chuẩn bị sẵn cả rồi đây này, ai ngờ không có cơ hội tiêu!"
Lý Xuân Hoa tức đến nghiến răng nghiến lợi, Trương Hồng Hà này đúng là cố tình!
Bà sao có thể để người đàn bà chanh chua Trương Hồng Hà này chiếm thế thượng phong được, "Bà biết cái rắm! Con rể tôi đã nói rồi, chờ hắn hoàn thành nhiệm vụ xong sẽ về làm đám cưới. Bà gấp gáp như vậy, là muốn mừng bao nhiêu tiền lễ đây?"
Mất mặt thì mất mặt, cùng lắm thì tiền làm đám cưới bà bỏ ra, bà sẽ bảo vợ chồng Thất Thất về ngay.
So kè với đối thủ bao nhiêu năm nay, Trương Hồng Hà sao lại không hiểu Lý Xuân Hoa chứ? Bà ta chắc chắn là đang nói khoác!
Bà ta duỗi ngón tay ra khoa tay múa chân, "Hai phần, không, năm phần! Nếu con gái bà mà làm đám cưới, tôi mừng hẳn năm phần tiền lễ! Mà này, còn một tháng nữa là đến lượt Thu Diễm nhà chúng tôi rồi đấy, đến lúc đó bà đừng quên đến nhé."
Lý Xuân Hoa nhìn bà ta như nhìn đồ ngốc: "Tôi với bà có giao tình gì đâu mà phải mừng tiền cho con gái bà? Tôi lại không ngốc như bà đi nói khoác như thế, lời bà tự nói ra thì đừng có mà làm không được đấy, để cho bà con hàng xóm ở đây người ta cười cho."
Trương Hồng Hà: "?!" Bao nhiêu năm nay đấu khẩu với Lý Xuân Hoa, bà ta mười lần thì phải thua hết tám!
Hoá ra Thẩm Thất Thất kết hôn thì bà ta phải mừng tiền, còn Thu Diễm nhà bà ta kết hôn thì Lý Xuân Hoa không cần mừng à?
Bà ta tức đến ngửa người ra sau, ôm hộp đào ngâm đi về nhà.
Thẩm Thất Thất đăng ký kết hôn lâu như vậy rồi, thời gian cũng qua rồi, nhà trai có điên mới làm đám cưới bù, bà ta cứ chờ xem trò cười nhà Lý Xuân Hoa!
Trong viện, đám phụ nữ trơ mắt nhìn hai người họ một phen đối đầu như 'cây kim so với cọng râu', 'ăn dưa' xong xuôi, cũng đều vội vã về nhà tiếp tục 'bát quái'.
Thời buổi này không có điện thoại TV, các mục giải trí của mọi người cực kỳ hạn chế, nhà ai có chuyện gì là người ta hận không thể dí sát đầu vào mà nghe ngóng.
Chưa đầy nửa ngày, chuyện Thẩm Thất Thất kết hôn mà không làm đám cưới đã trở thành chuyện phiếm lúc trà dư tửu hậu, lan truyền khắp cả khu tập thể gia đình ai cũng biết.
Không ít người thậm chí còn đánh cược, phần lớn đặt cược nhà họ Chu sẽ không làm đám cưới, một số ít thì cho rằng nhà họ Thẩm sẽ bỏ tiền ra làm, tất cả đều mong ngóng chờ bà xuất hiện.
Thẩm Thất Thất hoàn toàn không biết mình đã trở thành nhân vật tâm điểm trong khu tập thể vì chuyện kết hôn.
Bọn họ cũng chỉ vừa mới về đến nơi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận