Bắt Đầu Liền Vô Địch

Chương 700: mười hai thật cung bí thược

**Chương 700: Chìa khóa bí mật của Mười Hai Chân Cung**
Mười Hai Chân Cung này được sáng tạo bởi 12 vị đại năng. Sở dĩ bọn họ để lại thanh chìa khóa bí mật duy nhất trên thế giới này bên trong Mười Hai Chân Cung, nguyên nhân vô cùng đơn giản.
Đó chính là vì đây là nhà tù đặc thù kiến tạo cho Vô Song Đạo Nhân, căn bản là không có cách nào mở ra từ bên trong, muốn mở ra, chỉ có thể ra tay từ bên ngoài.
Mà Vô Song Đạo Nhân bởi vì hạn chế pháp thuật, căn bản không có cách nào rời khỏi vị trí kết giới.
Những tu sĩ râu ria, lại càng không có khả năng tìm được lối vào nơi này.
Điều này có nghĩa là, chỉ cần đem thanh chìa khóa bí mật kia vĩnh viễn giữ lại bên trong Mười Hai Chân Cung, thì sẽ giảm bớt rất nhiều khả năng Vô Song Đạo Nhân phá được lồng giam, một lần nữa làm hại thế nhân.
Nhưng điều này cũng đồng nghĩa với việc Vô Song Đạo Nhân sẽ ngoan ngoãn ở trong lồng giam mặc cho người bên ngoài xâm lược.
Lâm Vũ có thể tưởng tượng được, chìa khóa bí mật vốn dĩ căn bản không nằm trong tay Vô Song Đạo Nhân, hắn nhất định là thông qua một thủ đoạn nào đó, tìm được chìa khóa này.
Có lẽ là thông qua việc tìm kiếm của tứ đại gia tộc, có lẽ là thông qua phương pháp nào đó khác.
Một thanh chìa khóa bí mật nhỏ bé có thể xác thực rất khó tìm, nhưng không chịu nổi việc Vô Song Đạo Nhân đã ở nơi này trong khoảng thời gian hàng trăm, hàng ngàn năm.
Thời gian dài như vậy, cho dù là tìm kiếm một thanh chìa khóa nhỏ bé hơn nữa cũng không phải là việc khó khăn.
"Kỳ thật 12 vị đại năng ngay từ đầu cũng không có đem chìa khóa bí mật để lại ở vị trí của Vô Song Đạo Nhân, mà là lưu lại ở một phía khác của Mười Hai Chân Cung."
"Nhưng lão phu có thể tưởng tượng được, dùng nhiều năm như vậy, Vô Song Đạo Nhân kia hẳn đã nghĩ cách tìm được chìa khóa này." Trường Thọ Đạo Nhân nói xong có chút phiền muộn.
Lâm Vũ sau khi nghe xong liền gật đầu, hắn hiểu được, vì sao trước đó Trường Thọ Đạo Nhân mấy lần muốn nói cho mình chuyện này nhưng lại muốn nói rồi lại thôi.
Nhà tù Mười Hai Chân Cung này bản thân đã kiên cố không thể phá vỡ, nhưng nếu để cho người bên ngoài biết, bên trong nhà tù to lớn này tồn tại một thanh chìa khóa bí mật đặc thù, thì sẽ làm suy yếu rất lớn tính vững chắc của nhà tù.
"Tin rằng 12 vị khi cầm tù Vô Song Đạo Nhân ở đây đã có thể nghĩ đến, với năng lực của Vô Song Đạo Nhân, tuyệt đối có cách lấy được chìa khóa từ bên ngoài."
"Bất quá bọn họ hẳn đã nghĩ tới ngày hôm nay, nếu 12 vị tiền bối kia nguyện ý dùng sinh mệnh của mình để phong ấn Vô Song Đạo Nhân, thì bất luận là phương diện nào, cũng sẽ không phải là hạng người bình thường."
"Chìa khóa bí mật này, cho dù là đặt trên tay Vô Song Đạo Nhân thì có quan hệ thế nào? Chính hắn không ra được, người bên ngoài có liên quan tới hắn, cũng không cách nào từ đó đi ra."
Lâm Vũ an ủi Trường Thọ Đạo Nhân.
Trường Thọ Đạo Nhân nghe vậy cũng không ngừng gật đầu: "Cho dù Vô Song Đạo Nhân muốn nhờ người mang chìa khóa bí mật ra từ một phía khác của Mười Hai Chân Cung, từ bên ngoài mở ra lồng giam, chỉ sợ cũng không phải là chuyện dễ dàng."
"Nhưng ngươi ở nơi này lại có thể đi lại tự nhiên, Vô Song Đạo Nhân đã để ngươi đi vào một địa phương bí ẩn như vậy, nói rõ hắn chính là có ý lợi dụng ngươi để chạy thoát khỏi nơi này."
"Chẳng lẽ lúc ngươi rời đi, hắn không có giao cho ngươi thứ gì sao?"
Kỳ thật Trường Thọ Đạo Nhân cho rằng, chìa khóa bí mật kia mới là thứ quan trọng nhất.
Mặc dù Trường Thọ Đạo Nhân cũng không cho rằng nhà tù tinh xảo như Mười Hai Chân Cung có thể bị tu sĩ như Lâm Vũ mở ra, dù Lâm Vũ là "thiên tuyển chi tử" thật sự thì việc mở ra cũng tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng.
Nhưng đối với Vô Song Đạo Nhân mà nói, Lâm Vũ lại là hy vọng duy nhất của hắn trong trăm ngàn năm qua.
Hắn không thể buông tha tu sĩ đầu tiên trong hàng trăm ngàn năm qua đi đến trước mặt mình, Trường Thọ Đạo Nhân nhận định, chỉ cần chìa khóa bí mật kia nằm trong tay Vô Song Đạo Nhân, vậy thì hắn nhất định sẽ giao nó cho Lâm Vũ.
Thế nhưng Lâm Vũ trong tay lại trống rỗng, căn bản không có bóng dáng của chìa khóa bí mật nào.
"Tiền bối, lúc ta rời khỏi Mười Hai Chân Cung phía bên kia, xác thực chưa từng nghe qua loại đồ vật nào như chìa khóa bí mật." Lâm Vũ nói.
"Vậy thì chỉ có thể nói rõ, hắn không có nắm giữ chìa khóa này, chìa khóa này bây giờ có thể vẫn còn giấu ở một nơi bí ẩn nào đó trong Mười Hai Chân Cung." Trường Thọ Đạo Nhân nói xong, dùng ánh mắt mong đợi nhìn Lâm Vũ.
Lâm Vũ lại cảm thấy bất đắc dĩ, lúc hắn rời khỏi Mười Hai Chân Cung phía bên kia, Vô Song Đạo Nhân ngoại trừ việc dặn dò hắn phải đi đến trung tâm pháp môn, thì không có nói thêm bất kỳ thứ gì khác.
Đừng nói là chìa khóa bí mật, ngay cả thiên tài địa bảo Vô Song Đạo Nhân cũng không có cho mình thứ gì.
Nhưng nhìn Trường Thọ Đạo Nhân một mặt mong đợi, Lâm Vũ lại cảm thấy lúng túng không thôi.
"Tiền bối, ngươi sẽ không cho rằng ta đã nhận được chìa khóa, nhưng lại cố ý không lấy ra chứ?"
"Trên thực tế ta và Vô Song Đạo Nhân theo một ý nghĩa nào đó đã có thể xem như là gặp qua hai lần, nhưng ta căn bản ngay cả bóng dáng của chìa khóa bí mật cũng chưa từng gặp qua."
"Vô Song Đạo Nhân căn bản cũng không có cho ta bất kỳ vật gì, chỉ nói cho ta biết vị trí pháp môn của Mười Hai Chân Cung, đồng thời bảo ta mau chóng thanh trừ toàn bộ chướng ngại vật ở gần pháp môn, cứu những tu sĩ ta muốn cứu ra ngoài."
"Ngoài ra, Vô Song Đạo Nhân không có bất kỳ dặn dò nào khác."
Lâm Vũ bất đắc dĩ nói.
Hắn thấy, Vô Song Đạo Nhân kia thâm sâu khó lường, một người như hắn, tuyệt đối không thể đối với một tu sĩ như Lâm Vũ mới gặp qua một lần đã ôm thái độ tin tưởng.
"Dưới mắt Vô Song Đạo Nhân có lẽ thật sự tồn tại chìa khóa, chỉ có điều đối với loại người như hắn mà nói, chìa khóa bí mật cũng không phải là thứ tùy tiện có thể lấy ra, có lẽ hắn giữ chìa khóa còn có tác dụng khác."
"Không phải, nếu như Vô Song Đạo Nhân muốn rời khỏi Mười Hai Chân Cung, nhất định phải đưa cho ngươi chìa khóa."
"Bởi vì ngoài chìa khóa bí mật ra, bất luận tu sĩ nào có liên quan đến Vô Song Đạo Nhân, cùng với chính hắn, đều không thể tùy tiện rời khỏi ngục giam này, càng không thể phá vỡ ngục giam này từ gốc rễ."
"Vì ngươi nói, lúc rời đi Vô Song Đạo Nhân cũng không có thông báo cho ngươi chuyện gì, vậy thì chỉ có thể nói rõ hắn vẫn chưa nắm giữ được vị trí của chìa khóa."
Trường Thọ Đạo Nhân gặp Lâm Vũ tựa hồ thật sự không biết những chuyện liên quan đến chìa khóa, cũng chỉ đành nói như vậy.
"Muốn rời khỏi nơi này, nhất định phải sử dụng chìa khóa. Mặc dù có chút dông dài, nhưng lão phu vẫn muốn nhắc nhở ngươi, tương lai nếu như lại chạm mặt hắn, thì tuyệt đối không được hoàn toàn tin tưởng, mà nên giữ lại hoài nghi trong lòng."
"Dù sao bản thân đạo hữu đã có thân phận đặc thù, lại thêm việc là tu sĩ duy nhất trong hàng trăm ngàn năm qua mặt đối mặt với hắn... Lão phu cảm thấy, Vô Song Đạo Nhân chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua cho ngươi như vậy. Mặc dù không biết hắn sẽ động thủ như thế nào, nhưng lão phu chắc chắn, hắn nhất định đang dùng quỷ kế gì đó với ngươi ở một nơi nào đó!"
"Ngươi nhất định phải kiên định tín niệm của mình, không được để Vô Song Đạo Nhân này thoát ra ngoài gây nguy hại cho thế giới, làm hại thương sinh!" Trường Thọ Đạo Nhân nghĩa chính ngôn từ nói.
Lâm Vũ nhẹ gật đầu, những lời nhắn nhủ này của Trường Thọ Đạo Nhân đều phi thường trọng yếu, hắn đương nhiên không thể qua loa nửa phần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận