Bắt Đầu Bị Từ Hôn, Trở Tay Cưới Cô Em Vợ
Chương 6: Cái này cưới còn lui không lùi ?
Chương 6: Cuộc hôn nhân này còn hủy hay không?
“Hồng Tuyết, ngươi đã đi đâu?”
Thương Hồng Trần đợi đã lâu, cuối cùng cũng chờ được muội muội trở về. Thấy muội muội tung tăng nhảy nhót trên đường về mà không hề dẫn theo bất kỳ ai, Thương Hồng Trần không nhịn được phải mở miệng hỏi.
Thương Hồng Tuyết giật nảy mình, thấy là tỷ tỷ ở phía sau thì có chút hốt hoảng.
Nàng định bỏ chạy thì bị Thương Hồng Trần tóm lấy tay, không cho nàng rời đi.
Lôi kéo nàng về tới sân viện, khi chỉ còn lại hai người, Thương Hồng Trần chống nạnh nhìn chằm chằm muội muội, đi một vòng quanh người muội muội, ánh mắt không ngừng dò xét. Nàng luôn cảm thấy muội muội đã trở nên khác trước, cho nàng một cảm giác rất kỳ quái, không còn vẻ yếu đuối, vẻ điềm đạm đáng yêu, cái cảm giác Lâm Đại Ngọc như hai ngày trước nữa.
Mà trở nên hoạt bát, cũng càng thêm có sức sống.
Thương Hồng Trần đưa tay, lại đặt lên cổ tay muội muội, kiểm tra cơ thể muội muội. Dò xét một vòng xong, nàng không phát hiện ra điều gì khác thường.
Thương Hồng Tuyết mặt đầy bối rối, sợ tỷ tỷ nhìn ra điều gì đó. May mắn là thủ đoạn của Sơ Dương ca ca càng thêm bí ẩn, càng lợi hại hơn, tỷ tỷ không phát hiện ra manh mối nào. Thương Hồng Tuyết có thể nhìn ra đại khái qua biểu cảm của tỷ tỷ. Nàng không nói gì, lập tức cúi đầu xuống. Lúc này, Thương Hồng Trần ngẩng đầu lên, nhưng không nhìn thấy được ánh mắt của muội muội.
“Nói đi, rốt cuộc ngươi đã đi đâu? Ta nhớ ta đã nói với ngươi, hễ muốn ra ngoài đều phải nói với ta một tiếng, ta sẽ dẫn ngươi đi. Bên ngoài rất nguy hiểm, vạn nhất ngươi xảy ra chuyện, ngươi bảo tỷ tỷ phải làm sao? Ngươi bảo phụ thân phải làm sao?”
Thương Hồng Trần thấy muội muội cúi đầu, không nói một lời.
Nàng ý thức được mình nói hơi nặng lời, ánh mắt trở nên dịu dàng hơn, giọng nói cũng trở nên ôn nhu.
“Hồng Tuyết, không phải tỷ tỷ trách ngươi, mà là bên ngoài thật sự rất nguy hiểm. Trước khi ngươi có năng lực tự vệ, không thể một mình ra ngoài được.”
“Tỷ tỷ rất lo lắng cho ngươi. Về sau, không được phép như vậy nữa.”
“Nghe chưa?”
Thương Hồng Tuyết ngẩng đầu mỉm cười: “Ừm.”
Thương Hồng Trần thấy bộ dạng này của nàng, sao lại không biết nàng đang diễn trò, tranh thủ sự đồng tình.
“Ngươi đó, thật là, không chút nào làm người ta bớt lo.”
“Ngươi không phải là đã đi Long Xà Sơn đấy chứ?”
Mắt Thương Hồng Tuyết mở to, tròn xoe nhìn tỷ tỷ, chớp mắt, rồi lại chớp chớp liên hồi.
Bộ dạng đó, không cần nhìn cũng biết, khẳng định là như vậy rồi.
Thương Hồng Trần tức giận không có chỗ trút, nàng không hiểu: “Trần Sơ Dương có gì tốt chứ? Vì sao ngươi lại thân thiết với hắn như vậy?”
Trần Sơ Dương, người đàn ông đó rất có vấn đề.
Từ khi biết hắn, Thương Hồng Trần đã cảm thấy con người này không thành thật, là một gã đàn ông tâm cơ cực sâu.
Một người bất kể lúc nào cũng tách biệt, thích sống một mình, cũng thích một mình trốn ở trên núi. Từ khi nàng biết một người như vậy, người đó liền cứ ru rú trên núi, rất ít khi xuống núi, cũng rất ít khi tụ tập chơi bời cùng người khác.
Có thể nói, không có mấy người chơi thân được với hắn. Người như vậy, xưa nay vốn hiếm thấy, ở Long Xà Thành lại càng hiếm thấy.
Tóm lại, người như vậy rất nguy hiểm, nàng không muốn muội muội tiếp xúc với người này.
Nhưng muội muội lại không chịu nghe, đối với Trần Sơ Dương không chút đề phòng, thậm chí, còn rất thân thiết với người đàn ông này, còn thân thiết hơn cả với nàng một chút. Điều này làm sao Thương Hồng Trần chịu được, nàng mới là chị ruột của Thương Hồng Tuyết.
“Hồng Tuyết, không phải đã nói với ngươi rồi sao, đừng đi Long Xà Sơn, nơi đó rất nguy hiểm, vạn nhất ngươi gặp phải nguy hiểm thì làm sao bây giờ?”
“Trần Sơ Dương người này không đơn giản, nếu hắn có ý đồ gì với ngươi, ngươi coi như xong đời! Nghe lời tỷ tỷ, bớt đi Long Xà Sơn, ít tiếp xúc với hắn thôi.”
Thương Hồng Tuyết gật đầu, thái độ vô cùng chiếu lệ.
Có làm hay không, đó là chuyện của nàng.
Thương Hồng Trần làm sao không biết ý của muội muội, càng thêm tức giận.
“Hồng Tuyết, vì sao ngươi lại thân thiết với hắn như vậy?”
Thương Hồng Trần muốn biết đáp án, tại sao?
Người đàn ông đó rất bình thường, không có gì đặc biệt, cũng không có điểm nào có thể hấp dẫn chị em các nàng.
Nhưng muội muội, vì sao... lại như vậy...
“Hi hi.” Thương Hồng Tuyết cười ngây ngô.
Nàng không trả lời câu hỏi này. Trong lòng nàng, chuyện đã quyết thì sẽ không thay đổi, cho dù là tỷ tỷ nàng cũng không thể thay đổi suy nghĩ của nàng.
Nàng còn nhớ rõ lần đầu tiên gặp Trần Sơ Dương, lúc đó, nàng rất yếu, cơ thể gần như suy sụp, cũng sắp chết ở bên ngoài. Chính là Trần Sơ Dương đã ra tay cứu nàng, đồng thời còn tặng nàng một gốc linh dược vô cùng quý giá. Khi đó, Thương Hồng Tuyết không biết giá trị của gốc linh dược kia, sau khi về nhà, tìm hiểu xong mới phát hiện đó chính là nhị phẩm linh dược, rất quý giá.
Từ đó về sau, hễ rảnh rỗi là nàng lại lẻn đến Long Xà Sơn.
Chỉ là, tỷ tỷ luôn luôn canh chừng nàng, cha mẹ trong nhà cũng giống như vậy, canh chừng nàng, không cho nàng rời khỏi Thương gia.
“Thôi bỏ đi, ngươi đã mê muội rồi.”
Thương Hồng Trần rất giận muội muội mình, lại dễ dàng bị lừa gạt như vậy.
Nàng xoa xoa huyệt thái dương, vẻ mặt trở nên nghiêm túc. Nàng nắm lấy tay muội muội, chăm chú hỏi: “Hồng Tuyết, ngươi thích Trần Sơ Dương sao?”
“A?”
Thương Hồng Tuyết ngơ ngác mắt mở to, không dám tin nhìn tỷ tỷ. Lời này mà lại thốt ra từ miệng tỷ tỷ, thật sự khiến người ta rất kinh ngạc.
Chuyện này, làm sao Thương Hồng Tuyết có thể thừa nhận trước mặt tỷ tỷ được, nàng... cũng cần giữ thể diện mà.
Tỷ tỷ cũng không phải Sơ Dương ca ca, sao có thể......
Phủ nhận cũng không được, thừa nhận cũng không xong, Thương Hồng Tuyết cúi đầu, chọn cách không trả lời.
“Mẫu thân nói với ta, muốn để ngươi thay thế ta, gả vào Trần gia, ngươi thấy sao?”
Thương Hồng Trần trực tiếp ném ra một quả bom. Câu hỏi này khiến Thương Hồng Tuyết hoàn toàn ngẩn người.
Trong lòng nàng, lại có một tia vui mừng và vui vẻ thầm kín.
Ánh mắt lóe lên chờ mong, nhưng nàng biết, tỷ tỷ sẽ không tốt bụng như vậy.
Tỷ tỷ này chắc chắn có âm mưu.
“Vậy tỷ tỷ thấy thế nào?” Thương Hồng Tuyết không trả lời mà hỏi ngược lại.
Thương Hồng Trần nghiến răng nói: “Hừ, hắn Trần Sơ Dương chỉ là một kẻ bình thường, thiên phú tu luyện cũng chẳng có gì đặc biệt, không xứng với muội muội của ta.”
“Hồng Tuyết, ngươi cũng giống như tỷ tỷ, nhất định sẽ trở thành người trên vạn người, chứ không phải ở lại Long Xà Thành, cả đời giúp chồng dạy con.”
“Ngươi yên tâm, tỷ tỷ sẽ không để bất kỳ ai để ngươi chịu thiệt, có tỷ tỷ ở đây, tỷ tỷ sẽ luôn bảo vệ ngươi.”
Thương Hồng Tuyết biết ngay là như vậy mà, tỷ tỷ sẽ không tùy tiện để nàng gả đi đâu.
Lý do thì còn nhiều lắm.
Đây là đang thăm dò.
“Tỷ tỷ quyết định đi.”
Không phản kháng được mà.
Thương Hồng Tuyết rất muốn trả lời một câu “Ta đồng ý”, nhưng tỷ tỷ chắc chắn sẽ tức giận, cũng chắc chắn sẽ thay đổi suy nghĩ của nàng.
Nàng chỉ cần chờ tỷ tỷ rời khỏi Long Xà Thành, đến Thiên Tâm Tông tu luyện, là có thể quyết định mọi chuyện.
Trước mắt, nàng chỉ cần nhẫn nại, chờ đợi ngày đó tới.
“Hồng Tuyết, đây là chính miệng ngươi nói đó.”
“Sau này không được đổi ý đâu đấy.”
Thương Hồng Tuyết gật đầu: “Ừm.”
Thương Hồng Trần thở phào một hơi thật sâu, nàng sợ biết bao khi phải nghe câu trả lời kia.
Muội muội của nàng sẽ không gả cho kẻ tầm thường đó.
Đời này cũng đừng hòng.
Trần Sơ Dương, không xứng với bất kỳ ai trong hai chị em nàng.
Hắn đừng có mơ tưởng ‘cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga’.
“Hồng Tuyết.”
“Tỷ tỷ.”
“Ngươi không phải thật sự thích Trần Sơ Dương đấy chứ?”
“……”
Thương Hồng Tuyết suýt chút nữa thì buột miệng, nhưng cuối cùng vẫn nhịn được, không nói ra.
Nàng chớp mắt, cười ngây ngô, không trả lời, không nói gì, (ý bảo) tỷ tự cảm nhận đi.
“Không phải thì tốt rồi. Đã như vậy, vậy tỷ tỷ sẽ đến Trần gia hủy hôn.”
“Cuộc hôn nhân này, nhất định phải hủy.”
Thương Hồng Tuyết ngập ngừng một lúc lâu.
“Ừm.”
Sau khi tỷ tỷ hủy hôn thành công, nàng có thể......
“Hồng Tuyết, ngươi đã đi đâu?”
Thương Hồng Trần đợi đã lâu, cuối cùng cũng chờ được muội muội trở về. Thấy muội muội tung tăng nhảy nhót trên đường về mà không hề dẫn theo bất kỳ ai, Thương Hồng Trần không nhịn được phải mở miệng hỏi.
Thương Hồng Tuyết giật nảy mình, thấy là tỷ tỷ ở phía sau thì có chút hốt hoảng.
Nàng định bỏ chạy thì bị Thương Hồng Trần tóm lấy tay, không cho nàng rời đi.
Lôi kéo nàng về tới sân viện, khi chỉ còn lại hai người, Thương Hồng Trần chống nạnh nhìn chằm chằm muội muội, đi một vòng quanh người muội muội, ánh mắt không ngừng dò xét. Nàng luôn cảm thấy muội muội đã trở nên khác trước, cho nàng một cảm giác rất kỳ quái, không còn vẻ yếu đuối, vẻ điềm đạm đáng yêu, cái cảm giác Lâm Đại Ngọc như hai ngày trước nữa.
Mà trở nên hoạt bát, cũng càng thêm có sức sống.
Thương Hồng Trần đưa tay, lại đặt lên cổ tay muội muội, kiểm tra cơ thể muội muội. Dò xét một vòng xong, nàng không phát hiện ra điều gì khác thường.
Thương Hồng Tuyết mặt đầy bối rối, sợ tỷ tỷ nhìn ra điều gì đó. May mắn là thủ đoạn của Sơ Dương ca ca càng thêm bí ẩn, càng lợi hại hơn, tỷ tỷ không phát hiện ra manh mối nào. Thương Hồng Tuyết có thể nhìn ra đại khái qua biểu cảm của tỷ tỷ. Nàng không nói gì, lập tức cúi đầu xuống. Lúc này, Thương Hồng Trần ngẩng đầu lên, nhưng không nhìn thấy được ánh mắt của muội muội.
“Nói đi, rốt cuộc ngươi đã đi đâu? Ta nhớ ta đã nói với ngươi, hễ muốn ra ngoài đều phải nói với ta một tiếng, ta sẽ dẫn ngươi đi. Bên ngoài rất nguy hiểm, vạn nhất ngươi xảy ra chuyện, ngươi bảo tỷ tỷ phải làm sao? Ngươi bảo phụ thân phải làm sao?”
Thương Hồng Trần thấy muội muội cúi đầu, không nói một lời.
Nàng ý thức được mình nói hơi nặng lời, ánh mắt trở nên dịu dàng hơn, giọng nói cũng trở nên ôn nhu.
“Hồng Tuyết, không phải tỷ tỷ trách ngươi, mà là bên ngoài thật sự rất nguy hiểm. Trước khi ngươi có năng lực tự vệ, không thể một mình ra ngoài được.”
“Tỷ tỷ rất lo lắng cho ngươi. Về sau, không được phép như vậy nữa.”
“Nghe chưa?”
Thương Hồng Tuyết ngẩng đầu mỉm cười: “Ừm.”
Thương Hồng Trần thấy bộ dạng này của nàng, sao lại không biết nàng đang diễn trò, tranh thủ sự đồng tình.
“Ngươi đó, thật là, không chút nào làm người ta bớt lo.”
“Ngươi không phải là đã đi Long Xà Sơn đấy chứ?”
Mắt Thương Hồng Tuyết mở to, tròn xoe nhìn tỷ tỷ, chớp mắt, rồi lại chớp chớp liên hồi.
Bộ dạng đó, không cần nhìn cũng biết, khẳng định là như vậy rồi.
Thương Hồng Trần tức giận không có chỗ trút, nàng không hiểu: “Trần Sơ Dương có gì tốt chứ? Vì sao ngươi lại thân thiết với hắn như vậy?”
Trần Sơ Dương, người đàn ông đó rất có vấn đề.
Từ khi biết hắn, Thương Hồng Trần đã cảm thấy con người này không thành thật, là một gã đàn ông tâm cơ cực sâu.
Một người bất kể lúc nào cũng tách biệt, thích sống một mình, cũng thích một mình trốn ở trên núi. Từ khi nàng biết một người như vậy, người đó liền cứ ru rú trên núi, rất ít khi xuống núi, cũng rất ít khi tụ tập chơi bời cùng người khác.
Có thể nói, không có mấy người chơi thân được với hắn. Người như vậy, xưa nay vốn hiếm thấy, ở Long Xà Thành lại càng hiếm thấy.
Tóm lại, người như vậy rất nguy hiểm, nàng không muốn muội muội tiếp xúc với người này.
Nhưng muội muội lại không chịu nghe, đối với Trần Sơ Dương không chút đề phòng, thậm chí, còn rất thân thiết với người đàn ông này, còn thân thiết hơn cả với nàng một chút. Điều này làm sao Thương Hồng Trần chịu được, nàng mới là chị ruột của Thương Hồng Tuyết.
“Hồng Tuyết, không phải đã nói với ngươi rồi sao, đừng đi Long Xà Sơn, nơi đó rất nguy hiểm, vạn nhất ngươi gặp phải nguy hiểm thì làm sao bây giờ?”
“Trần Sơ Dương người này không đơn giản, nếu hắn có ý đồ gì với ngươi, ngươi coi như xong đời! Nghe lời tỷ tỷ, bớt đi Long Xà Sơn, ít tiếp xúc với hắn thôi.”
Thương Hồng Tuyết gật đầu, thái độ vô cùng chiếu lệ.
Có làm hay không, đó là chuyện của nàng.
Thương Hồng Trần làm sao không biết ý của muội muội, càng thêm tức giận.
“Hồng Tuyết, vì sao ngươi lại thân thiết với hắn như vậy?”
Thương Hồng Trần muốn biết đáp án, tại sao?
Người đàn ông đó rất bình thường, không có gì đặc biệt, cũng không có điểm nào có thể hấp dẫn chị em các nàng.
Nhưng muội muội, vì sao... lại như vậy...
“Hi hi.” Thương Hồng Tuyết cười ngây ngô.
Nàng không trả lời câu hỏi này. Trong lòng nàng, chuyện đã quyết thì sẽ không thay đổi, cho dù là tỷ tỷ nàng cũng không thể thay đổi suy nghĩ của nàng.
Nàng còn nhớ rõ lần đầu tiên gặp Trần Sơ Dương, lúc đó, nàng rất yếu, cơ thể gần như suy sụp, cũng sắp chết ở bên ngoài. Chính là Trần Sơ Dương đã ra tay cứu nàng, đồng thời còn tặng nàng một gốc linh dược vô cùng quý giá. Khi đó, Thương Hồng Tuyết không biết giá trị của gốc linh dược kia, sau khi về nhà, tìm hiểu xong mới phát hiện đó chính là nhị phẩm linh dược, rất quý giá.
Từ đó về sau, hễ rảnh rỗi là nàng lại lẻn đến Long Xà Sơn.
Chỉ là, tỷ tỷ luôn luôn canh chừng nàng, cha mẹ trong nhà cũng giống như vậy, canh chừng nàng, không cho nàng rời khỏi Thương gia.
“Thôi bỏ đi, ngươi đã mê muội rồi.”
Thương Hồng Trần rất giận muội muội mình, lại dễ dàng bị lừa gạt như vậy.
Nàng xoa xoa huyệt thái dương, vẻ mặt trở nên nghiêm túc. Nàng nắm lấy tay muội muội, chăm chú hỏi: “Hồng Tuyết, ngươi thích Trần Sơ Dương sao?”
“A?”
Thương Hồng Tuyết ngơ ngác mắt mở to, không dám tin nhìn tỷ tỷ. Lời này mà lại thốt ra từ miệng tỷ tỷ, thật sự khiến người ta rất kinh ngạc.
Chuyện này, làm sao Thương Hồng Tuyết có thể thừa nhận trước mặt tỷ tỷ được, nàng... cũng cần giữ thể diện mà.
Tỷ tỷ cũng không phải Sơ Dương ca ca, sao có thể......
Phủ nhận cũng không được, thừa nhận cũng không xong, Thương Hồng Tuyết cúi đầu, chọn cách không trả lời.
“Mẫu thân nói với ta, muốn để ngươi thay thế ta, gả vào Trần gia, ngươi thấy sao?”
Thương Hồng Trần trực tiếp ném ra một quả bom. Câu hỏi này khiến Thương Hồng Tuyết hoàn toàn ngẩn người.
Trong lòng nàng, lại có một tia vui mừng và vui vẻ thầm kín.
Ánh mắt lóe lên chờ mong, nhưng nàng biết, tỷ tỷ sẽ không tốt bụng như vậy.
Tỷ tỷ này chắc chắn có âm mưu.
“Vậy tỷ tỷ thấy thế nào?” Thương Hồng Tuyết không trả lời mà hỏi ngược lại.
Thương Hồng Trần nghiến răng nói: “Hừ, hắn Trần Sơ Dương chỉ là một kẻ bình thường, thiên phú tu luyện cũng chẳng có gì đặc biệt, không xứng với muội muội của ta.”
“Hồng Tuyết, ngươi cũng giống như tỷ tỷ, nhất định sẽ trở thành người trên vạn người, chứ không phải ở lại Long Xà Thành, cả đời giúp chồng dạy con.”
“Ngươi yên tâm, tỷ tỷ sẽ không để bất kỳ ai để ngươi chịu thiệt, có tỷ tỷ ở đây, tỷ tỷ sẽ luôn bảo vệ ngươi.”
Thương Hồng Tuyết biết ngay là như vậy mà, tỷ tỷ sẽ không tùy tiện để nàng gả đi đâu.
Lý do thì còn nhiều lắm.
Đây là đang thăm dò.
“Tỷ tỷ quyết định đi.”
Không phản kháng được mà.
Thương Hồng Tuyết rất muốn trả lời một câu “Ta đồng ý”, nhưng tỷ tỷ chắc chắn sẽ tức giận, cũng chắc chắn sẽ thay đổi suy nghĩ của nàng.
Nàng chỉ cần chờ tỷ tỷ rời khỏi Long Xà Thành, đến Thiên Tâm Tông tu luyện, là có thể quyết định mọi chuyện.
Trước mắt, nàng chỉ cần nhẫn nại, chờ đợi ngày đó tới.
“Hồng Tuyết, đây là chính miệng ngươi nói đó.”
“Sau này không được đổi ý đâu đấy.”
Thương Hồng Tuyết gật đầu: “Ừm.”
Thương Hồng Trần thở phào một hơi thật sâu, nàng sợ biết bao khi phải nghe câu trả lời kia.
Muội muội của nàng sẽ không gả cho kẻ tầm thường đó.
Đời này cũng đừng hòng.
Trần Sơ Dương, không xứng với bất kỳ ai trong hai chị em nàng.
Hắn đừng có mơ tưởng ‘cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga’.
“Hồng Tuyết.”
“Tỷ tỷ.”
“Ngươi không phải thật sự thích Trần Sơ Dương đấy chứ?”
“……”
Thương Hồng Tuyết suýt chút nữa thì buột miệng, nhưng cuối cùng vẫn nhịn được, không nói ra.
Nàng chớp mắt, cười ngây ngô, không trả lời, không nói gì, (ý bảo) tỷ tự cảm nhận đi.
“Không phải thì tốt rồi. Đã như vậy, vậy tỷ tỷ sẽ đến Trần gia hủy hôn.”
“Cuộc hôn nhân này, nhất định phải hủy.”
Thương Hồng Tuyết ngập ngừng một lúc lâu.
“Ừm.”
Sau khi tỷ tỷ hủy hôn thành công, nàng có thể......
Bạn cần đăng nhập để bình luận