Bắt Đầu Bị Từ Hôn, Trở Tay Cưới Cô Em Vợ

Chương 147: Đan lô luyện đại ca

Chương 147: Đan lô luyện đại ca
“Nhị đệ, ngươi có thể tập trung một chút không, ta đang nói chuyện nghiêm chỉnh với ngươi.” “Ta rất nghiêm chỉnh mà.” “......” Ngươi mặt dày như vậy, rốt cuộc là học theo ai? Trần Sơ Thăng rất cạn lời, người đệ đệ này thật sự khiến người ta không biết nói gì hơn, hắn có rất nhiều điều muốn nói, đều bị đệ đệ làm cho nghẹn họng. Người ta đường đường là trưởng lão Linh Kiếm Môn, dạng soái ca nào mà chưa từng gặp qua, muốn soái ca ư, không nói đâu xa, chỉ cần vẫy tay một cái là có thể tùy tiện tìm được mấy trăm người, lại còn là loại soái ca có thể tu luyện nữa kìa. Còn lão đệ nhà hắn, nói thật, chỉ hơi đẹp trai thôi, còn chưa đạt tới trình độ soái ca. Với lại, ngươi không biết xấu hổ như vậy, phụ mẫu có biết không? “Sơ Dương, Tâm Nhàn trưởng lão tìm ngươi chữa bệnh à?” Trần Sơ Thăng nói ra suy đoán trong lòng, ngoại trừ khả năng này, hắn không nghĩ ra được lý do nào khác. Đệ đệ nhà mình cũng chỉ có chút năng lực ấy, mấy viên đan dược kia, khụ khụ, ăn thì không chết người, còn về phần có chữa khỏi bệnh được hay không, thì không biết. Hắn đã thử qua một lần, cảnh tượng vẫn còn rõ mồn một trước mắt, thật sự là tác dụng phụ có hơi lớn, hậu quả kéo dài rất ghê, chịu không nổi. Lỡ như làm hại Tâm Nhàn trưởng lão, nổi giận lên thì biết làm thế nào? “Đúng vậy.” “Sơ Dương à, bỏ cuộc đi, đừng chữa nữa, lỡ như làm hỏng chuyện, dù nàng ấy là sư phụ của muội muội, chúng ta cũng sẽ gặp nạn.” Trần Sơ Thăng lo lắng nói: “Người ta là trưởng lão Linh Kiếm Môn, muốn giết chúng ta dễ như trở bàn tay. Ngươi trị không khỏi thì thôi, cũng đừng lừa dối người ta. Ta biết ngươi rất thiếu linh thạch, thế này đi, đại ca có một ít đây, ngươi cầm lấy mà dùng tạm.” “Sau này thiếu linh thạch, cứ nói với ta, không cần thiết phải đi lừa gạt người ngoài, Tâm Nhàn trưởng lão không phải là người chúng ta có thể đắc tội đâu.” Đắc tội Tâm Nhàn trưởng lão, không những bọn họ phải chịu vạ lây, mà tiền đồ của muội muội cũng có thể sẽ bị ảnh hưởng. Lỡ như thật sự chọc giận Tâm Nhàn trưởng lão, tương lai muội muội có thể sẽ không được sủng ái nữa, con đường sau này của muội muội ở Linh Kiếm Môn sẽ rất khó khăn. Trần Sơ Thăng không cho phép tình huống đó xảy ra, cũng không cho phép Nhị đệ phá hỏng chuyện tốt của muội muội. “Đa tạ đại ca.” Cho không linh thạch, không lấy thì phí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận