Bắt Đầu Bị Từ Hôn, Trở Tay Cưới Cô Em Vợ

Chương 22: Ta nhiều hai cái đệ đệ muội muội?

Chương 22: Ta có thêm hai đệ đệ muội muội? Một ngày sau. Trên Long Xà Sơn. Tam thúc Trần Thâm dẫn theo ba người cùng lên núi, sau khi tiến vào trận pháp, Trần Thâm dặn dò ba người bọn họ đứng yên tại chỗ, không được đi lung tung, cũng đừng xuống núi, cứ ở tại chỗ nghỉ ngơi, không được chạm loạn vào đồ vật xung quanh, liên tục căn dặn, liên tục yêu cầu, để tránh đụng phải trận pháp, rước lấy họa sát thân. Long Xà Sơn không phải Trần gia, hơn nữa, hai đứa cháu kia tuổi còn rất nhỏ, trông không đáng tin cậy lắm, trẻ con mà, chạy loạn khắp nơi, gặp được thứ vui là đắc ý quên hình, câu nói này chủ yếu là nói với người tẩu tử kia, vị tẩu tử này tên là Hồ Nguyệt Nhi, thân phận là Hồ tộc, trong Yêu tộc, Hồ tộc được xem là một loại Yêu tộc tương đối nổi danh. Trong Hồ tộc, nữ nhân mỹ lệ, nam nhân tuấn tú, chính là đối tượng yêu thích nhất của nhiều người tu luyện, một số Hồ tộc tu vi thấp lại càng là đối tượng yêu thích của nhiều gia tộc, giá cả rất cao, cũng ví như vị tẩu tử tên Hồ Nguyệt Nhi này, phẩm chất bực này, đặt ở bên ngoài đấu giá, giá cả chắc chắn không thấp, bọn họ Trần gia là mua không nổi. Có thể tưởng tượng giá tiền này quý cỡ nào, rất nhiều tán tu vì tài nguyên sẽ làm liều, bọn họ có thể an toàn đi vào Long Xà Thành không dễ dàng, thứ nhất là Long Xà Thành cách lãnh địa Hồ tộc tương đối gần, bên ngoài chính là thiên địa của yêu thú, nhân loại tương đối ít, thứ hai là, Hồ tộc có kỹ năng bảo mệnh của riêng mình, chỉ có thể nói vận khí bọn họ rất tốt, trên đường đi, không gặp phải nhân loại, cũng không gặp phải nguy hiểm. Trên đường đi, Trần Thâm không hề nói chuyện phiếm với nàng, Hồ Nguyệt Nhi cũng không nói gì, dường như Trần Uyên đã sớm dặn dò nàng, cái gì không nên hỏi thì đừng hỏi, cái gì không nên nói thì đừng nói. “Các ngươi ở đây chờ ta, đừng đi lung tung, nơi này rất nguy hiểm.” Hồ Nguyệt Nhi gật gật đầu, hai đứa bé đi theo bên cạnh nàng, rất ngoan ngoãn, một đôi mắt to đáng yêu nhìn chăm chú xung quanh, nhìn ra được, bọn chúng rất thích nơi này, Linh Khí trên Long Xà Sơn nồng đậm, làm dịu cơ thể bọn chúng, chủ yếu là đạo vận đặc thù tỏa ra trên ngọn núi này, khiến bọn chúng cảm giác như về đến nhà, thể xác tinh thần thả lỏng. Hai tiểu hài tử ngồi bên cạnh mẫu thân, tò mò dò xét thế giới xa lạ này, sau khi bị mẫu thân cảnh cáo, bọn chúng không dám làm loạn, yên tĩnh đợi bên cạnh mẫu thân. Tam thúc Trần Thâm đi lên núi, tìm được Trần Sơ Dương chất nhi, phải nói là Trần Sơ Dương đang ở đây chờ hắn. Thương Hồng Tuyết kỳ quái nhìn Tam thúc, muốn nói lại thôi, Trần Thâm tự nhiên biết nàng nghĩ gì, nha đầu này, không đúng, còn có Ngọc Nhi bọn họ cũng đang nhìn chằm chằm mình. Trần Thâm không giải thích, mà trực tiếp đi đến trước mặt Trần Sơ Dương, lặng lẽ nói: “Sơ Dương chất nhi, lần này, ngươi phải giúp Tam thúc.” Trần Sơ Dương kỳ quái liếc nhìn Tam thúc, tức giận nói: “Tam thúc, ngươi làm vậy không sợ Ngọc Nhi thẩm thẩm tìm ngươi gây sự à? Các nàng đều đang nhìn chằm chằm ngươi kìa.” “Long Xà Sơn của ta cũng không phải bãi rác, không phải nơi để ngươi tùy tiện nhét nữ nhân vào, lần này, chất nhi bất lực.” Trực tiếp hạ lệnh đuổi khách, hắn cũng không muốn Long Xà Sơn trở thành nơi Tam thúc giấu nữ nhân. Cũng không muốn Liễu Ngọc Nhi cùng Chương Lộng Thiến vì nữ nhân mới tới kia mà nổi xung đột.
Bạn cần đăng nhập để bình luận