Bắt Đầu Bị Từ Hôn, Trở Tay Cưới Cô Em Vợ

Chương 207: Kinh Ngọc Hành

Chương 207: Kinh Ngọc Hành
“Sơ Dương ca ca, ngươi cũng quá nhẫn tâm đi, thân thể Thanh Nhi muội muội mới vừa hồi phục, ngươi liền để nàng làm việc, nàng có thể chịu nổi không?” “Sao lại không thể, chắc chắn là có thể rồi, ngươi đừng xem thường Thanh Nhi muội muội, nàng không yếu đuối như ngươi nghĩ đâu.” “Ta là vì nàng tốt, nàng cảm tạ ta còn không kịp, làm sao lại trách tội ta chứ.” “Còn nữa, tiểu nha đầu, ngươi không phải đang chăm sóc linh dược sao? Sao lại chạy lên đây.” Thương Hồng Tuyết thấy Trần Thanh Nhi đi làm việc liền lén chạy tới, ngồi bên cạnh Trần Sơ Dương, cái đầu nhỏ tựa vào vai Trần Sơ Dương, ngọt ngào hưởng thụ khoảnh khắc ấm áp này. Đây là thế giới của hai người bọn họ, không có người khác quấy rầy. Những người kia rất biết điều, ai nấy đều làm việc của mình, không có người nào thiếu ý tứ mà lúc này đi lên quấy rầy bọn hắn. Trần Sơ Dương nắm bàn tay nhỏ của Thương Hồng Tuyết, rất mềm mại, rất trắng trẻo, da thịt trơn láng, so với da thịt của Trần Sơ Dương còn tốt hơn một chút. Tiểu nha đầu sau khi thuế biến, thân thể đã sớm tựa như bạch ngọc, nhìn rất đẹp. Kiểm tra tình hình thân thể của nàng một lúc, không có vấn đề gì, cũng không cần ném vào trong lò luyện đan để dung luyện. Thân thể nha đầu này sau khi giải phong tầng phong cấm thứ nhất, cơ thể càng ngày càng tốt, không còn cảm giác suy yếu như trước đó. “Hì hì ha ha, người ta nhớ ngươi, nên mới lên tìm ngươi đó.” Thương Hồng Tuyết cảm nhận được sự ấm áp cùng nhịp tim của Trần Sơ Dương, nàng khẽ nói: “Trên Long Xà Sơn bây giờ không ít người, đến lúc đó bọn họ có rời đi không?” “Không biết, chuyện này ta cũng không thể trả lời.” Trần Sơ Dương lắc đầu: “Có thể sẽ có người ở lại núi, cũng có thể là cứ như vậy thôi, sao thế? Cảm thấy bọn họ ảnh hưởng chúng ta à?” Thương Hồng Tuyết đỏ mặt gật gật đầu, trước kia, trên Long Xà Sơn chỉ có hai người bọn họ, như vậy tốt biết bao. Quá nhiều người, cũng không tốt. Không phải nàng ghét bỏ bọn họ, mà là nàng rất muốn ở cùng Trần Sơ Dương, chỉ hai người bọn họ, muốn làm gì cũng được. Trần Sơ Dương nắm tay nàng, tự nhiên hiểu rõ suy nghĩ của nàng, nha đầu này à, thật đáng yêu. “Gần đây Long Xà Thành sóng gió không ngừng, bọn họ lên núi lánh nạn một thời gian, đến lúc đó sẽ xuống núi thôi.” “Ngươi đó, nhẫn nại một chút.” Thương Hồng Tuyết gật gật đầu: “Ừm.” Chuyện tiếp theo, Thương Hồng Tuyết không hỏi nữa, mà chỉ lặng lẽ dựa vào. “Thương Dược hắn cũng tới mấy ngày rồi, có muốn…?” “Thân thể của hắn còn chưa đạt yêu cầu, không thể vào lò luyện đan, còn việc tắm thuốc, tác dụng cũng không lớn lắm.” Trần Sơ Dương nói: “Chờ một chút, huyết nhục của Đà Phong Yêu Tướng bọn họ còn chưa tiêu hóa xong đâu, đợi đến khi bọn họ tiêu hóa hết, thì có thể chuẩn bị luyện chế một lần.” “Sơ Dương ca ca, ngươi tốt quá.” “Chỉ vậy thôi?” “......” Thương Hồng Tuyết đỏ mặt hôn lên má Trần Sơ Dương một cái, sau đó đứng dậy rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận