Võng Du Thần Thoại Chi Saiya Huyết Mạch

Chương 020 ta thăng cấp toàn dựa vào ăn! (cầu sưu tầm hoa tươi)

Chương 020: Ta thăng cấp toàn dựa vào ăn! (Cầu sưu tầm hoa tươi)
Tại một cung điện tiên khí lượn quanh, Lạc Nam đứng trước một mảnh hoa cỏ, hít thở bầu không khí mát mẻ khó có thể tưởng tượng.
Trước đó, dưới sự dẫn dắt của Thái Bạch Kim Tinh, hắn một đường tỉnh lại, cưỡi ngựa ngắm hoa, ngược lại gặp được không ít thần tiên chỉ nghe trong truyền thuyết.
Nào là Nam Cực tiên ông, Hỏa Đức Tinh Quân..., bất quá đều là gặp qua một lần liền vội vã từ biệt.
Cuối cùng, dưới sự hướng dẫn của Thái Bạch Kim Tinh, Lạc Nam đi tới nơi này.
Sau đó, Thái Bạch Kim Tinh nói cho Lạc Nam, rằng Vân Trung Tử đi ra ngoài dạo chơi, đoán chừng mấy ngày nữa mới có thể trở về, liền bảo Lạc Nam ở lại đây chờ.
Lạc Nam nghĩ chờ thì chờ, ngược lại bất kể thế nào, hoàn cảnh thiên đình tốt hơn nhiều so với phía dưới.
Nhất là những tiên nữ ngự mây phi hành, ai nấy đều xinh đẹp không thể tưởng tượng nổi.
Khi còn ở trên Địa Cầu, hình dung một nữ nhân xinh đẹp, đều sẽ nói đẹp như tiên nữ.
Nhưng ở trên thiên đình không phải là đẹp như tiên nữ, mà là tiên nữ thật sự!
Ai nấy thân hình thon dài, dáng vẻ ưu mỹ không nói, làn da trắng nõn không tỳ vết kia giống như dùng Photoshop, căn bản không phải người phàm có thể có được.
Nếu có thể cưới được một người về, quả thật là quang tông diệu tổ.
"Cũng không biết những tiên nữ này là sinh ra đã xinh đẹp như vậy, hay là đến thiên đình rồi mới xinh đẹp. Nếu là đến thiên đình sau mới xinh đẹp như vậy, vậy những người phụ nữ trên Địa Cầu cũng còn có cơ hội, nếu không thật sự có cố gắng đến mấy cũng không theo kịp."
Lạc Nam lầm bầm: "Không trách Ngọc Đế lão nhi kia luôn muốn 'ăn cỏ gần hang', đổi lại người đàn ông nào lên đây, mỗi ngày đối mặt với mấy oanh oanh yến yến này, có thể không nhớ thương sao?"
Ngay sau đó, suy nghĩ của Lạc Nam lại chuyển tới trên người Hằng Nga.
Nếu nói những tiên nữ bình thường đều đã xinh đẹp như vậy, vậy Hằng Nga, người làm cho rất nhiều thần tiên trên trời mê mẩn, lại đẹp đến mức nào?
"Chỉ nghĩ một chút đã thấy ngứa ngáy trong lòng, thật muốn gặp một chút dung nhan của Hằng Nga tiên tử kia a."
Lạc Nam vừa nói vừa xoa cằm, trong đầu không khỏi hiện lên một ý nghĩ: "Nếu ta vỗ một cái lên mông Hằng Nga, các thần tiên trên trời hẳn là sẽ xếp hàng muốn g·iết ta chứ?"
Rầm!
Lạc Nam vừa dứt lời, sau lưng liền truyền tới một tiếng mâm rơi.
Lạc Nam quay đầu, sau đó nhìn thấy một tiểu tiên nữ khoảng mười sáu tuổi, đang trợn mắt há hốc mồm nhìn mình, hiển nhiên là nghe được những lời Lạc Nam vừa nói.
Bất quá, sau khi Lạc Nam quay đầu lại, tiểu tiên nữ lập tức đau khổ xòe tay: "Ta thật sự không nghe thấy gì cả, xin đừng trách phạt ta!"
Lạc Nam thấy vậy bất đắc dĩ, tiểu tiên nữ này tên là Thanh Mộc, là Thái Bạch Kim Tinh phái tới phụ trách sinh hoạt hàng ngày của hắn ở thiên đình.
Nhưng mà Thái Bạch Kim Tinh dường như không nói cho nha đầu này Lạc Nam chẳng qua chỉ là một người phàm, mà Thanh Mộc khi thấy Thái Bạch Kim Tinh đối với Lạc Nam rất là khách khí, liền cho rằng Lạc Nam là vị tiên nhân nào đó bế quan nhiều năm, cho nên khi đối mặt Lạc Nam luôn cung kính dị thường.
Lạc Nam từng giải thích với tiểu tiên nữ Thanh Mộc mình không phải đại tiên, nhưng tiểu tiên nữ lại chỉ cho rằng vị đại tiên trước mặt vô cùng khiêm tốn, không muốn lộ thân phận.
Tuy nói trên miệng tin tưởng lời giải thích của Lạc Nam, nhưng trong lòng vẫn xem Lạc Nam là đại tiên.
Mấy lần giải thích không có tác dụng, Lạc Nam cũng chỉ có thể lựa chọn buông tha, nếu tiểu tiên nữ đã muốn coi mình là đại tiên, vậy mình liền gắng gượng làm một lần vậy.
Thanh Mộc lần này mang đến cho Lạc Nam một ít tiên quả và rượu ngon, nhưng bởi vì bị câu nói trước đó của Lạc Nam dọa sợ, toàn bộ đều rơi trên mặt đất.
Bất quá, mặt đất thiên đình khác với phàm trần, mây mù lượn quanh không có chút bụi bặm, cho nên dù rơi xuống cũng không sao.
Lạc Nam cúi người giúp nhặt tiên quả cùng bầu rượu, lại làm cho tiểu tiên nữ trong lòng thêm mấy phần ngưỡng mộ, thầm than vị đại tiên không muốn tiết lộ danh hiệu này thật là bình dị gần gũi!
"Tiên trưởng, đây là Thái Bạch đại nhân bảo ta đưa tới, nói tiên trưởng nhất định sẽ thích."
Thanh Mộc cười ngọt ngào với Lạc Nam, "Tuy đều là tiên quả bình thường, nhưng mùi vị lại rất ngon, nếu tiên trưởng thích, có thể nói cho ta, ta sẽ đi lấy cho ngài!"
Lạc Nam gật đầu, sau đó liền cầm một viên Chu Quả ném vào trong miệng.
Chu Quả không có hạch, Lạc Nam cắn vỡ lớp vỏ mỏng bên trong, cảm giác một cỗ vị ngon tuyệt diệu của quả thịt tràn ngập cổ họng, quả thực là sự hưởng thụ xưa nay chưa từng có.
So sánh với, những loại hoa quả trên Địa Cầu quả thật là chẳng khác nào nhai sáp nến!
Mà khi Lạc Nam nuốt quả thịt vào trong bụng, bên tai bỗng nhiên truyền đến một âm thanh lanh lảnh.
"Keng, nhận được 20 điểm kinh nghiệm!"
"Mịa nó!"
Ánh mắt Lạc Nam trực tiếp trợn to, trái cây này lại có thể tăng kinh nghiệm! !
Không trách Thái Bạch Kim Tinh lại nói mình khẳng định thích, tiên quả có thể thay đổi thể chất của phàm nhân này, làm sao có thể không thích! !
Giây tiếp theo, Lạc Nam trực tiếp há miệng lớn, lang thôn hổ yết, đem toàn bộ tiên quả trong mâm của Thanh Mộc nuốt vào bụng, bình rượu ngon kia cũng trực tiếp tu ừng ực!
Mà âm thanh lanh lảnh bên tai Lạc Nam cũng không ngừng!
"Keng, nhận được 20 điểm kinh nghiệm!"
"Keng, nhận được 20 điểm kinh nghiệm!"
"Keng, nhận được 20 điểm kinh nghiệm!"
...
Rất nhanh, một mâm tiên quả dưới sự "gió cuốn mây tan" của Lạc Nam hoàn toàn biến mất, mà tiểu tiên nữ Thanh Mộc bưng mâm thì trợn mắt há hốc mồm, đứng ngây ngốc tại chỗ.
"Nấc!"
Lạc Nam vỗ bụng ợ một cái, đưa tay ra quơ quơ trước mặt Thanh Mộc: "Còn nữa không?"
"Có... Có... Tiên trưởng chờ một chút, ta lập tức đi lấy..."
Nhìn thân hình uyển chuyển của tiểu tiên nữ khi chạy đi, Lạc Nam nhớ lại dư vị trong miệng, không nhịn được than thở: "Lần này lên thiên đình không uổng công, chỉ dựa vào ăn liền có thể thăng cấp, quả thực là thiên đường của người mê ăn a! !"
----------
A, ở đây nói một chút liên quan đến vấn đề đăng truyện, sách mới ra ổn định mỗi ngày ba chương, đều vào buổi tối, làm như vậy chỉ là vì muốn thời gian công khai dài một chút, có thể có thêm nhiều lượt sưu tầm, thành tích có lẽ cũng sẽ tốt hơn một chút. Dù sao không phải là đại thần, một tuần đăng một trăm ngàn chữ là có thể 'toang' ngay. Nhưng ta có thể đảm bảo sau khi lên kệ chắc chắn sẽ đăng nhiều hơn, để đền đáp lại các vị độc giả, mọi người xem sách xong hãy cho một phiếu hoa tươi để khích lệ ta, dĩ nhiên, nếu có cường hào khen thưởng thì càng vui vẻ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận